Tôi và vợ trước ở cùng khu phố. Nhà tôi ở đó, còn vợ thuê trọ. Ngày tôi quen vợ, nhiều người khuyên tôi nên tìm hiểu kỹ. Lý do là cô ấy từng bị vợ người ta tìm đến tận nhà đánh ghen, xôn xao cả khu phố. Chuyện này tôi cũng biết nhưng không rõ ràng. Tôi biết đến em cũng từ vụ việc đó.
Cô ấy không giấu giếm chuyện này, nhưng câu chuyện cô ấy kể hoàn toàn khác. Cô ấy bị đánh ghen chỉ là một sự việc hiểu lầm nghiêm trọng. Sau này người đàn bà ấy có chủ động gặp xin lỗi. Tuy nhiên, lúc bị đánh ghen thì ầm ĩ, lúc xin lỗi lại không ai hay. Cô ấy không thể gặp ai cũng giải thích nên im lặng mặc kệ người khác nghĩ gì.
Tôi lúc đó vì yêu em, si mê sắc đẹp của em, hoàn toàn tin những lời em nói, mặc kệ những bàn tán, gièm pha. Sau hơn một năm yêu nhau, chúng tôi quyết định làm đám cưới.
Vợ tôi xinh đẹp, hiền lành, tính tình có hơi nhút nhát. Cô ấy làm văn phòng, công việc nhàn hạ. Tôi là kiến trúc sư, thỉnh thoảng phải đi công tác xa tới công trình. Sau khi cưới vợ, đây là chuyến công tác xa nhà đầu tiên của tôi.
Ngày bận bịu, nhưng tối về hai vợ chồng đều trò chuyện với nhau đến tận khuya. Vợ tôi luôn kêu buồn, nhớ chồng. Chúng tôi mới cưới nhau chưa đầy 4 tháng.
Cuộc điện thoại lúc ban chiều của chị hàng xóm cứ lởn vởn trong đầu tôi. Chị ấy là hàng xóm lâu năm của tôi. Trước đây, thỉnh thoảng tôi vắng nhà dài ngày vẫn thường nhờ chị trông nom nhà cửa hộ. Chuyện chị ấy nói không thể là bịa đặt, nhưng sáng nào cũng có giày đàn ông trước cửa nhà là cớ làm sao?
Tôi quyết định bắt chuyến xe cuối cùng trong ngày về nhà. Trên quãng đường 300km, tôi nghĩ rất nhiều chuyện. Tôi nghĩ cả đến việc vợ từng bị đánh ghen nhầm. Chuyện đó có thật là nhầm, hay chỉ là cô ấy kể như vậy. Trong lòng tôi bỗng dưng lại dâng lên nỗi nghi ngờ trước đây chưa từng có.
Tôi về nhà lúc 2h sáng, cả khu phố chìm trong im lìm, chỉ có ánh đèn đường còn thức. Tôi nhẹ nhàng mở cổng, đập vào mắt chính là một đôi giày đàn ông đặt trước bậc thềm. Nhưng khi tôi nhìn kỹ, đó chính là đôi giày của tôi.
Tôi gọi điện thoại cho vợ, nghe thấy giọng cô ấy hoảng hốt, không hiểu có việc gì mà tôi gọi điện lúc nửa đêm. Rồi ánh đèn trong nhà bật sáng, vợ tôi mở cửa, ôm chầm lấy tôi.
Tôi hỏi vợ sao lại lấy giày của tôi đặt trước cửa nhà? Cô ấy trả lời: "Em để đó cho đỡ sợ".
Vợ tôi kể, từ sau vụ đánh ghen nhầm, cô ấy bị mang tiếng xấu. Nhiều người đàn ông nghĩ cô ấy lả lơi, dễ dãi nên thường kiếm cớ trêu ghẹo, làm phiền. Nhiều hôm khuya khoắt, có người còn gõ cửa nói những lời khiếm nhã. Cuối cùng, cô ấy nghĩ ra cách mua một đôi giày nam, mỗi tối đi ngủ đều đặt trước cửa. Từ đó, không ai làm phiền cô ấy nữa.
Tôi nghe vợ kể, thấy thương vô cùng. Tôi cũng nghe không ít lời bàn tán nọ kia, nhưng không nghĩ vợ mình đã phải trải qua những tháng ngày khó khăn như thế. Càng thương vợ, tôi càng thấy xấu hổ vì những suy nghĩ đã thoáng qua trong đầu trên chuyến xe về nhà.
Ở đời, có những chuyện, dù mình thấy tận mắt cũng chưa chắc đã đúng, huống gì qua những lời kể của thiên hạ. Vậy nên, nếu đã chọn yêu thương thì nên chọn tin tưởng. Đối với vợ chồng, niềm tin không nên nửa vời mà là phải tuyệt đối.
Theo Dân trí
Nhưng cũng cần phải nhắc lại, chính trong GTA 2, rất nhiều những ý tưởng đầy đột phá nhưng chưa được khai thác đúng mức, và một phần khác cũng bị những lỗi gây khó chịu trong game làm lu mờ. Những ý tưởng như vậy đều được "nâng niu" hết mức trong GTA III, biến nó và các hậu bản về sau trở nên tuyệt hay trong mắt game thủ hâm mộ.
Ra mắt vào năm 1999,GTA 2do DMA Design, studio sau này được biết đến với cái tên Rockstar North phát triển. Mục tiêu ban đầu của nó là hoàn thiện hóa những ý tưởng được đưa ra trongGrand Theft Autora mắt hai năm về trước. Lấy bối cảnh thành phố giả tưởng Anywhere City, một thành phố với phong cách được mô tả trong các bộ phim hành động Mỹ, dân cư không kiểm soát, bạo lực diễn ra khắp mọi nơi. Nhưng có một điều không thể chê được GTA 2: Xe cộ rất đẹp mắt.
Chúng đều được lấy âm hưởng từ những cỗ xe thập niên 50, 60 của thế kỷ trước. Những đường cong quyến rũ giờ hiếm thấy, những chi tiết mạ chrome sáng bóng và được lột xác để cho giống thế kỷ XXI giả tưởng. Ngay khi ngồi vào xe, những kênh radio hài hước, với giọng điệu đầy mỉa mai đả kích những xu hướng kỳ quặc của làng giải trí những năm cuối thế kỷ XX bắt đầu phát lên khiến người nghe không thể nhịn được cười.
Ngay cả cái tên của các sản phẩm có mặt trong game cũng hiện diện chất "người lớn", với những thương hiệu được chế lại khiến người ta nhận ra ngay sự "tục" nếu có chút vốn tiếng Anh.
Không thể khẳng định GTA 2 là tác phẩm tuyệt hay như những hậu bản được Rockstar North tạo ra, đơn giản vì nó giống như một cái nồi lẩu thập cẩm những ý tưởng và thử nghiệm của Rockstar trước khiGTAđược chuyển từ 2D lên 3D và giành được thành công rực rỡ 2 năm sau đó. Nó phát triển rất nhiều so với phần 1 ra mắt năm 1997, đặc biệt là ở những khía cạnh hệ thống truy nã, đội SWAT và thậm chí cả quân đội với xe tank nếu bạn gây đủ rắc rối.
Giờ đây trong GTA, mặc định phải có hệ thống đó, nhưng ở năm 1999, nó là một thứ gì đó cực kỳ đột phá và mới lạ.
Tuy nhiên cũng phải thừa nhận, dù concept ý tưởng rất thu hút, nhưng lối chơi của GTA 2 lại rất dễ gây bực mình: Lái xe rất khó chịu, camera thì không theo sát người chơi, và những nhiệm vụ thì luôn khó khăn quá mức cần thiết. Nhưng nếu không có tựa game này, thì giờ đây có lẽ chúng ta cũng chẳng thể nào có được những GTA 4 hay GTA V tuyệt hay hàng triệu người cùng yêu thích.
Theo GameK
" alt=""/>Chơi lại Grand Theft Auto 2