Giải trí

Truyện Nhất Thời Xúc Động, Bảy Kiếp Không May

字号+ 作者:NEWS 来源:Thời sự 2025-01-25 04:36:01 我要评论(0)

Đêm đó,ệnNhấtThờiXúcĐộngBảyKiếpKhôđội tuyển argentina ta không thể đợi được đến khi sư phụ trở về Phđội tuyển argentinađội tuyển argentina、、

Đêm đó,ệnNhấtThờiXúcĐộngBảyKiếpKhôđội tuyển argentina ta không thể đợi được đến khi sư phụ trở về Phong Tuyết sơn trang.

Ta ôm một cái gối đầu ngồi ở cửa sơn trang chờ đến nửa đêm. Đêm khuya, gió núi rất lạnh, giống lòng của ta. Bầu trời đầy sao xoay tròn trên đỉnh đầu ta, ta ngơ ngác nhìn chằm chằm những bậc thềm lên xuống bằng đá ở trước cửa sơn trang, ngóng trông thân ảnh sư phụ sẽ lơ đãng xuất hiện, sau đó nhéo lấy mặt ta mà rống ta trở về phòng ngủ.

Nhưng sư phụ không xuất hiện, Tử Huy lại đến, hắn phủ thêm cho ta một cái áo: “Trở về ngủ đi, ta thay ngươi chờ, khi nào sư phụ trở lại sẽ nói cho ngươi.”

Ta cố chấp lắc đầu. Tử Huy cũng không khuyên nữa, ngồi xuống bên cạnh ta, giúp ta nhìn những bậc thềm bằng đá.

“Tử Huy, vì sao ngươi muốn làm tướng công của ta?” Nhàn rỗi không có chuyện gì ta mở miệng hỏi: “Người trong Thánh Lăng giáo biết ta lâu như vậy, nhưng không ai trong số họ nguyện ý.”

“Ân, đại khái là vì ta thích ngươi nhiều hơn so với sợ sư phụ ngươi.”

“Vì sao thích ta?”

Tử Huy dừng một lát, nói tiếp: “Ngươi đoán xem.”

“Ta ngu ngốc, đoán không ra.” Ta đem đầu đặt ở trên đầu gối, cơn buồn ngủ kéo tới, mí mắt thật muốn đóng lại. Ta thành thật nói: “Ta cảm thấy ánh mắt của ngươi thật kỳ lạ.”

“Ân?” Người bên cạnh hình như có chút sợ sệt: “Kỳ lạ làm sao?”

“Không biết, nhưng mà, ta cảm thấy… Trong lòng ngươi đại khái là không muốn làm tướng công của ta.” Ta nhắm mắt lại, đầu nghiêng về một bên, gác lên đầu vai vững chắc: “Kỳ thật…Cho dù ngươi không đồng ý…Ta cũng không ép buộc.”

Người bên cạnh không nói lời nào, ta chậm chạp chìm vào trong giấc ngủ.

Sáng sớm hôm sau, ta nghe thấy tiếng quét rác “sàn sạt” ở ngoài sân. Mơ hồ xoa xoa hai mắt, ta tập trung nhìn, là Tử Huy đang cầm chổi quét bậc thềm ở trước cửa sơn trang. Trong không khí có một cỗ hương vị kỳ quái, ta mơ hồ nhớ được đại thúc phòng bếp từng nói với ta, loại hương vị này có tên là “rượu”, là cái gì đó thật kỳ diệu. Nhưng mà đại thúc không cho ta chạm vào, nói nữ hài tử mà uống sẽ biến thành đồ điên.

Ta nghĩ hiện tại ta đã ngốc như vậy, những vẫn còn lý trí, nếu uống cái đó vào, trở thành vừa ngốc vừa điên, đến lúc đó sư phụ nhất định không cần ta. Cho nên ta luôn tránh xa thứ này, trong Phong Tuyết sơn trang cũng không có rượu. Ta gãi đầu, kỳ quái hỏi: “Tử Huy, sao trên mặt đất lại có rượu vậy?”

Tử Huy ngẩng đầu nhìn ta, cười nói: “Mới nãy sư phụ trở lại, thấy ta và ngươi ngồi ở cửa, hình như hắn trượt chân một chút nên đem rượu trong bình đổ ra ngoài.”

“Sư phụ đã trở lại!” Trong tai ta chỉ nghe được lời này, những cái khác đều biến thành mây khói: “Ở đâu?”

“Chắc hiện tại đã trở về phòng rồi…”

Không đợi hắn nói xong, ta mạnh mẽ đứng dậy muốn chạy đến trong sơn trang. Nhưng mà ngồi cuộn chân một đêm khi vừa trở mình thì chân cẳng lại tê liệt, trước mắt tối sầm, sau đó ngã trên mặt đất, mũi bị đập xuống máu mũi chảy rào rào.

Ý thức mơ hồ, tầm mắt nhất thời không rõ, chỉ nghe Tử Huy thất kinh hô gọi: “A Tường cô nương, A Tường cô nương!”

“Không có việc gì.” Ta kiên trì nhúc nhích thân mình, lau mặt, thấy một tay đầy máu mũi cũng bị dọa. Đang rối rắm, Tử Huy giúp ta đứng lên, hắn dùng tay áo giúp ta lau mũi, còn không ngại bẩn mà giúp ta che mũi lại: “Còn đau chỗ nào không?”

Ta ngửa đầu, thanh âm rầu rĩ nói: “Không có, da dày.”

Tử Huy nhìn ta một lát, bỗng nhiên lắc đầu cười ra tiếng: “Thật sự là…Quá ngu ngốc.”

Đây là câu nói thật, ta phủ nhận không được, chỉ có im lặng nhìn trời.

Tử Huy giúp ta che mũi một lát, sau đó thả tay, hắn để sát mặt vào mặt ta, cẩn thận đánh giá hồi lâu mới nói: “Ân, không chảy nữa.” Hắn đỡ ta đứng dậy, ôm vai ta nhẹ giọng nói: “Cần trở về phòng không?”

Ta nhìn tay hắn đặt trên vai mình, có chút không tự nhiên xoay người: “Ngô, ta muốn đi tìm sư phụ trước.” Nói xong, ta chạy đi hai bước, nghĩ nghĩ lại quay đầu nói với Tử Huy: “Cám ơn tướng công!”

Tử Huy ngẩn ra, chưa kịp phản ứng gì ta đã xoay người chạy đi, tìm kiếm sư phụ khắp nơi.

Tìm nhiều lần trong Phong Tuyết sơn trang, ta lại không phát hiện thân ảnh của sư phụ, ta vò đầu tự nói: “Tử Huy gạt ta a, rõ ràng sư phụ chưa trở về.” Suy nghĩ này còn chưa xong đã thấy một bầu rượu từ trên trời rơi xuống, nát bét, hương rượu lại từ trong bình theo gió tản ra.

Ta ngửi ngửi, cảm thấy hương vị này giống với ở trước cửa sơn trang, ta lui về sau mấy bước, ngẩng đầu nhìn, đã thấy sư phụ ngồi ở trên nóc nhà, trong tay còn cầm một bầu rượu, mặt không có biểu cảm gì mà nhìn ta.

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读

"Trước đó theo đuổi Bách Thần bị fans Bách Thần mắng lên hot search, làm thời gian lên hình bị giảm rất nhiều, cô còn không chịu nhớ? Giờ đầu cô lại úng nước chọc đến fans Nhan Nghiên. Nhan Nghiên có thực lực và nổi tiếng thế nào, cô có sao???? Còn nói phải làm Nhan Nghiên thứ hai, đừng nghĩ mình xinh đẹp sẽ nổi tiếng, giới giải trí không thiếu nhất chính là đẹp. Tôi xui xẻo mấy kiếp mới ký hợp đồng với người không có đầu óc như cô, còn kêu tôi đến đón cô? Cút! Ông đây không muốn nhìn thấy cô!"

Nhan Nghiên vừa tỉnh, nghe di động reo theo bản năng liền bắt máy đã bị mắng một trận xối xả, trong lúc nhất thời có chút mơ màng.

Từ khi debut đến giờ, cô nổi tiếng mười mấy năm, không có ai chán sống dám mắng cô như vậy? Hơn nữa đoạn đối thoại này sao nghe quen tai quá?

Lấy di động qua nhìn một chút tên người vừa mắng mình, lại nhìn căn phòng màu hồng phấn và ốp lưng điện thoại màu hồng nhạt, Nhan Nghiên im lặng ba giây cuối cùng cũng nhớ ra vì sao lại quen tai như vậy.

Đây không phải một đoạn tình tiết trong tiểu thuyết ngày hôm qua trợ lý ép cô đọc sao?!

Gần đây giấc ngủ Nhan Nghiên không tốt, trợ lý Chanh bèn đưa cho cô một quyển tiểu thuyết, vừa nhìn thì thấy viết về chính cô, hơn nữa cô trong tiểu thuyết còn có CP với một "quăng tám sào cũng không tới" tiểu thịt tươi. Nhan Nghiên không nghĩ từ chối.

Chính là Chanh thề thốt rằng tiểu thuyết này hành văn hay, cốt truyện tốt, nhân vật lại đẹp, cô ấy đã đọc trước sau bảy lần. Nhan Nghiên thực sự không tin thẩm mỹ của Chanh nhưng cô lại mất ngủ, tới lui không có việc gì làm đành mở tiểu thuyết đọc.

Coi như hỗ trợ giấc ngủ, đó là trước khi xem Nhan Nghiên nghĩ như vậy.

Kết quả hoàn toàn không dừng lại được.

Nội dung rất cẩu huyết, nhưng cũng rất kích thích. Nhan Nghiên là nữ chính, tài năng của cô trong tiểu thuyết so với hiện thực càng trâu bò. Kỹ thuật diễn như bước ra từ sách giáo khoa, tinh thông mười hai ngôn ngữ, IQ 150, tài sản trị giá hàng trăm triệu, chơi trò chơi được đến 88 sao, tình yêu đào hoa nhiều đóa, sự nghiệp thì thu hút cả fans nam lẫn nữ.

Quá đỉnh rồi!

Trong đó hấp dẫn Nhan Nghiên nhất là nhân vật nữ phụ tên Đường Đường.

Đường Đường là nhân vật ảo, diện mạo dáng người hoàn mỹ đến không thể hoàn mỹ hơn, là hình mẫu của câu "khuôn mặt thiên sứ, dáng người ma quỷ", không chỉ có thế hậu trường của cô ấy cũng vô cùng vững mạnh. Cô ấy và nữ chính Nhan Nghiên nảy sinh mâu thuẫn bắt nguồn từ nam chính, Đường Đường thích nam chính cũng chính là tên tiểu thịt tươi mà Nhan Nghiên không quen.

Thật đáng buồn chính là tiểu thịt tươi kia chỉ thích Nhan Nghiên.

Đường Đường bị cự tuyệt càng phát cuồng, ghen ghét làm cô ấy bắt đầu điên cuồng nhằm vào Nhan Nghiên, đoạt tài nguyên, thề sẽ nổi tiếng hơn Nhan Nghiên. Tuy nhiên với tư cách là nữ chính, Nhan Nghiên dựa vào kỹ thuật diễn tinh vi, nhân cách cao thượng đã bỏ xa Đường Đường, chinh phục người xem cùng với nhóm nam chính, thành công trở thành nữ thần quốc dân.

Nhan Nghiên càng nổi tiếng, Đường Đường càng tẩu hỏa nhập ma, vì áp đảo Nhan Nghiên mà dùng bất cứ thủ đoạn nào, mượn dùng thế lực sau lưng đem Nhan Nghiên đẩy vào vũng bùn.

Nhưng chính lúc này, tình thế lại đảo ngược!

Minh gia đột nhiên phát hiện Đường Đường không phải Minh gia đại tiểu thư mà là hàng giả.

Vì thế người Minh gia không chút lưu tình đuổi cô ấy ra khỏi nhà. Trong nháy mắt toàn bộ hậu trường Đường Đường có đều sụp đổ, thiên kim tiểu thư thành vai hề nhảy nhót. Những người lúc trước sợ cô ấy đã không còn kiêng kị, có thù báo thù, có oán báo oán, Đường Đường bị thất sủng nhìn Nhan Nghiên tái sinh hận đến ngứa răng, cuối cùng dấn thân vào con đường bao dưỡng.

Đoạn vả mặt này Nhan Nghiên xem vô cùng sảng khoái, Đường Đường thực sự đen tới tận xương, cuối cùng bị kim chủ vứt bỏ, tin tức bao dưỡng bị phơi bày, vạn người thóa mạ, kết cục là chết thảm đầu đường. Nhan Nghiên thức cả đêm đọc tiểu thuyết cảm thấy kết cục thật ngầu.

Kết quả ngủ một giấc tỉnh dậy, chính mình vốn là nữ chính lại thành Đường-tìm-đường-chết- Đường.

Nhan Nghiên:"..."

Có độc rồi!

Cô thực sự khó tiêu hóa sự thật này, còn chưa kịp nghĩ cẩn thận, cửa đã bị đẩy ra, đi vào là một cô gái thanh tú. Vừa thấy cô đứng lên, cô ta liền nhanh chóng thay đổi một bộ biểu tình bi thương, giọng nói đặc biệt trầm trầm, "Đường Đường, tôi tới tiễn cậu"

Vừa mới xem tiểu thuyết không lâu nên ấn tượng của Nhan Nghiên còn rất sâu sắc, chẳng qua đây là phần đầu truyện nên phải mất rất lâu cô mới đào ra được cô gái trước mặt.

"Tô Xán?"

Đường Đường ngày thường đều gọi cô ta là Xán Xán, đột nhiên kêu tên đầy đủ nghe có vẻ xa lạ, sắc mặt Tô Xán cứng đờ sau đó áy náy nghẹn ngào, "Đường Đường, có phải cậu trách tôi đoạt vị trí của cậu..."

Xác nhận được người trước mắt, "Đường Đường" cười chân thành, "Không có, không có"

"Cậu không gọi tôi là Xán Xán nữa", Tô Xán khóc lóc nói, "Ngày hôm qua biết kết quả cuối cùng tôi cũng không dám tin, tôi luôn hy vọng người cuối cùng được debut là cậu, ước gì vị trí thứ mười không phải tôi, như vậy tôi sẽ không áy náy."

Tô Xán càng khóc càng thương tâm, "Đường Đường" vừa trào phúng vừa buồn cười.

Có lẽ muốn làm nổi bật nhân duyên của Đường Đường kém thế nào nên đoạn tình tiết này tiểu thuyết viết rất kỹ càng tỉ mỉ.

Một tiết mục mới của đài truyền hình chọn lựa một trăm cô gái, thông qua cuộc thi cuối cùng tuyển ra chín người có nhân khí cao nhất tạo thành nhóm nữ, mà Đường Đường tham gia chính là tiết mục này.

Đường Đường trước kia là học sinh trung học, không biết ca hát khiêu vũ, chỉ dựa vào nhan sắc không góc chết và dáng người hoàn mỹ từ kỳ đầu tiên nhân khí liền bắt đầu bùng nổ, trình độ nổi tiếng này là vô tiền khoáng hậu khủng bố.

Chính là Đường Đường thích cố vấn trẻ của tiết mục - Bách Thần, cũng là nam chính tiểu thịt tươi của truyện, yêu thích đến độ không thèm che giấu thậm chí càng ngày càng quá mức. Chọc giận fans nam thích mình không nói, càng chọc đến fans của Bách Thần, vì thế nhân khí rơi rớt thảm hại.

Lúc sau, Đường Đường theo đuổi Bách Thần ngẫu nhiên phát hiện Bách Thần vậy mà lại thích Nhan Nghiên, người đang nổi tiếng nhất. Vì ghen ghét Đường Đường liền phát ngôn không chút kiêng kị rằng cô ấy về sau nhất định sẽ nổi tiếng hơn, nếu chỉ có vậy cũng thôi đi, Đường Đường còn bỏ thêm một câu,

"Kỳ thật kỹ thuật diễn của Nhan Nghiên cũng không tốt như vậy đâu, lúc trước lấy được ảnh hậu không phải bởi vì những người khác không có năng lực cạnh tranh sao?"
" alt="Truyện Xuyên Thành Cục Cưng Của Nam Phụ" width="90" height="59"/>

Truyện Xuyên Thành Cục Cưng Của Nam Phụ