Một lãnh đạo VFF cho biết kế hoạch đá giao hữu của tuyển Việt Nam chưa chốt lại. Tuy nhiên, báo chí Thái Lan khẳng định đại diện hai Liên đoàn đã có những cuộc làm việc rất "tích cực" thời gian qua.
Nếu kế hoạch trên trở thành hiện thực, tuyển Việt Nam có những trận giao hữu rất chất lượng chạy đà cho AFF Cup 2024. Thái Lan được đánh giá là "kỳ phùng địch thủ" của "Những chiến binh sao vàng", trong khi Nga hay Panama đều là những đội bóng chất lượng. Panama xếp hạng 43 thế giới, vừa tham dự Copa America 2024, còn Nga đứng thứ 33 trên BXH FIFA.
Bên cạnh đợt tập trung và thi đấu giao hữu trong tháng 9, tuyển Việt Nam cũng có kế hoạch gặp một số đội bóng trong tháng 10. Hiện tại, LĐBĐ Ấn Độ xác nhận thông tin sẽ đá giao hữu với tuyển Việt Nam, ngoài ra còn có Lebanon.
Sau 2 giải giao hữu tháng 9 và tháng 10, tuyển Việt Nam bước vào AFF Cup 2024 với mục tiêu vô địch. Thầy trò HLV Kim Sang Sik chung bảng với Indonesia, Philippines, Myanmar, Lào tại giải bóng đá số 1 khu vực.
2 tháng sau, thầy Cần xuất viện quay lại trường làm việc, nhưng chưa thể đứng lớp vì sức khỏe còn yếu. Lúc này, nhà trường chuyển thầy lên phòng giáo vụ phụ trách công việc giấy tờ. 6 tháng làm tại đây, cũng là thời gian thầy Cần tập trung cao độ luyện viết bằng tay trái để chuẩn bị quay lại bục giảng.
Ký ức của học trò về thầy
Đầu năm 1992, thầy Cần được phân công dạy môn Địa lý thế giới. "Buổi lên lớp đầu tiên, tôi tràn đầy tự tin viết trôi chảy lên bảng bằng tay trái", ông chia sẻ. Năm học tiếp theo, thầy Cần được phân dạy tiếng Trung (môn Văn). Đến năm 2011, thầy Cần chuyển sang dạy Lịch sử đến nay.
Sau này, trong ký ức nhiều thế hệ học sinh đều công nhận chữ thầy Cần viết bảng bằng tay trái đẹp. Cảnh Tây Huy, cựu học sinh Trường Trung học số 3 huyện Hiến, cho biết: "Mỗi lần đi qua phòng chờ giáo viên, em đều thấy thầy Cần luyện viết thư pháp với sự tập trung cao độ. Mặc dù viết bằng tay trái, nhưng nét chữ của thầy rất đều đặn và dứt khoát".
Khi nhận xét về thầy Cần, một cựu học sinh khác bày tỏ: "Thầy Cần nghiêm túc, tận tâm và có trách nhiệm trong giảng dạy. Thầy vui tính nên không khí lớp học luôn sôi nổi".
Học sinh khác chia sẻ: "Trong tiết học của thầy Cần luôn có những quy định riêng. Ngày nào có tiết trống, em thường đến lớp thầy để nghe giảng. Em ngưỡng mộ vì khối lượng kiến thức phong phú và uyên thâm của thầy".
30 năm đi dạy, mới nghỉ phép 3 lần
Với thầy Cần được đứng trên bục giảng là vinh dự lớn. Chia sẻ về điều đã trải qua, ông nói: "Tôi chưa bao giờ cảm thấy khó khăn trong sự nghiệp. Dạy học là niềm đam mê lớn nhất của tôi".
Ông Vương - đồng nghiệp gần 20 năm làm việc cùng nhận xét thầy Cần rất chăm chỉ, chưa ngày nào là không có mặt ở trường: "Từng gặp tai nạn giao thông ít nhiều ảnh hưởng đến sức khỏe, thời tiết thay đổi thầy Cần sẽ mệt mỏi và đau đớn, nhưng vẫn đi dạy".
Đại diện ban giám hiệu bày tỏ: "Thầy Cần luôn vui vẻ và quan tâm các đồng nghiệp trong trường. Trải qua hơn 30 năm công tác đến nay, thầy mới xin nghỉ phép 3 lần. Trong đó, lần 1 thầy Cần nghỉ kết hôn, lần 2 gia đình có hỷ sự và lần 3 là gia đình có tang".
Thầy Cần nhớ lại, khi còn là giáo viên chủ nhiệm, 6h học sinh bắt đầu tập thể dục và 22h về ký túc xá. Thời gian này, thầy luôn có mặt ở trường đồng hành cùng học sinh trong mọi hoạt động.
"Khi tôi mới bắt đầu đi dạy, máy tính chưa phổ biến vào mùa thi cả lớp 30-40 em đến nhà tôi để đăng ký nguyện vọng xét tuyển đại học. Lần lượt từng em đi vào căn phòng nhỏ, tràn ngập tiếng cười nói", thầy Cần kể lại kỷ niệm.
Ở tuổi 53, thầy Cần không còn làm giáo viên chủ nhiệm. Hiện tại, nhiệm vụ chính của thầy là phụ trách dạy Lịch sử 3 lớp: "Hàng ngày, ngoài việc dạy kiến thức cơ bản, tôi còn giải đáp thắc mắc của học sinh trong quá trình làm đề ôn tập. Tôi luôn động viên các em cố gắng đạt điểm cao môn Lịch sử trong kỳ thi đại học".
'Tinh thần của thầy là ngọn hải đăng'
Trong sự nghiệp giảng dạy hơn 30 năm, thầy Cần được nhiều thế hệ học sinh kính trọng và yêu quý. Nhiều cựu học sinh đã ra trường vẫn tìm thầy để trò chuyện mỗi khi gặp khó khăn trong công việc và cuộc sống. Dù bận rộn, nhưng thầy vẫn dành thời gian lắng nghe và đưa ra lời khuyên cho học sinh.
Bằng kinh nghiệm của bản thân đúc kết, thầy luôn khuyên học sinh kiên trì: "Dù cuộc sống thế nào, các em phải chiến đấu đến cùng, không được khuất phục trước bản thân".
"Lần gần nhất tôi gặp thầy là dịp hè. Ngoại hình thầy không thay đổi nhiều, nhưng thời gian trôi qua tóc thầy đã bạc. Trong quá trình nói chuyện, thầy không ngừng nhắc tôi phải luôn kiên trì", cựu học sinh Cảnh Tây Huy chia sẻ.
"Tinh thần và hành động của thầy Cần là nguồn động viên cho các đồng nghiệp và có ý nghĩa giáo dục to lớn đối với học sinh. Nhiều thế hệ học trò bày tỏ sự kính trọng thầy Cần. Tinh thần của thầy là ngọn hải đăng để các em vươn lên tiến về phía trước", bà Lưu Hân Khảm - Hiệu trưởng Trường Trung học số 3 huyện Hiến, bày tỏ.
Trong những năm công tác, thầy Cần đạt được một số danh hiệu sau: Top 10 nhà giáo tiêu biểu của TP, Giáo viên luyện thi giỏi, Nhà giáo mẫu mực về đạo đức và Bằng khen lao động hạng ba... Năm học 2004, lớp thầy Cần chủ nhiệm được Ủy ban Giáo dục TP Thương Châu tặng bằng khen Lớp học kiểu mẫu tiêu biểu của TP.
"Tôi không may vì mất đi một cánh tay, nhưng đổi lại tôi có nhiều thế hệ học sinh giỏi", thầy Cần bộc bạch. Thầy cho biết còn 7 năm nữa về hưu: "Tôi sẽ trân trọng khoảng thời gian còn đứng trên bục giảng và để lại dòng chữ đẹp nhất trên bảng đen viết bằng tay trái".
Theo The Paper
" alt=""/>Mất tay phải trong tai nạn, thầy giáo luyện viết tay trái để đứng lớp hơn 30 nămSau khi được đăng tải lên mạng, hình ảnh buổi họp lớp đặc biệt này đã thu hút nhiều sự quan tâm của cộng đồng. Không ít bạn trẻ bày tỏ sự ngưỡng mộ, xuýt xoa về “lớp người ta”.
Chia sẻ với VietNamNet, bà Nguyễn Thị Quỳ (77 tuổi) cho hay, khoa Hóa học Trường ĐH Tổng hợp ngày đó cả khóa chỉ có một lớp duy nhất.
Bà Quỳ kể lần họp lớp sau 55 năm gặp lại mọi người ai cũng vui và bồi hồi, cảm động.
“Lớp chúng tôi ban đầu có 84 người, đến nay khoảng 19 bạn đã mất. Lần họp lớp sau 55 năm ra trường này, 48/65 người về được. Điều vui nhất là giờ đây khi gặp lại, tất cả mọi người đều rất thành đạt.
Có những bạn ốm quá không dự được, còn có những người 2 tay 2 người đỡ vẫn cố gắng đến dự. Ngày hôm đó, chúng tôi như trẻ lại và không cảm thấy mệt mỏi dù tuổi già.
Chúng tôi cũng mời được 11 thầy cô giáo dạy ngày xưa cùng tham dự và cũng đều rất già, ở độ tuổi 90”, bà Quỳ kể.
Là thành viên trong ban tổ chức cuộc hội ngộ, bà Quỳ cho hay để tổ chức sự kiện này, họ đã phải bàn bạc, thống nhất công việc, liên hệ với mọi người từ 3 tháng trước.
Về hội ngộ lần này, người xa nhất ở TP.HCM. Số ít không về được hầu như đang sinh sống ở nước ngoài.
Bà Quỳ cho biết lớp thiết kế áo màu đỏ - cổ màu vàng, biểu hiện cho cờ đỏ sao vàng - hình ảnh gắn liền với thời tuổi trẻ của các cụ. Logo ở ngực là logo của khoa Hóa.
Lớp còn làm một cuốn kỷ yếu trong đó có thông tin của từng thành viên trong lớp.
Chị Nguyễn Hồng Diệp, con của bà Quỳ cho hay, cảm nhận các ông bà ở lứa tuổi U80 song vẫn rất nhiều năng lượng, tươi trẻ.
“Ai cũng vui vẻ, phấn khởi với buổi họp lớp. Thật sự cảm xúc đầu tiên của tôi là thấy tự hào khi mẹ đã có một tình bạn đẹp và luôn hướng về nhau. Thật ra ở tuổi này để tập hợp được đủ các bạn là rất khó. Các cụ cũng không cần con cái hỗ trợ gì, tự chuẩn bị rất chuyên nghiệp”, chị Diệp chia sẻ.