Thi thử câu hỏi điểm liệt sát hạch GPLX: Cầm ô đi xe máy có được phép?
Bộ câu hỏi mới thi lý thuyết để cấp Giấy phép lái xe được Tổng cục Đường bộ Việt Nam tăng từ 450 câu hỏi như hiện hành lên 600 câu hỏi đã chính thức có hiệu lực từ 1/8. Trong bộ câu hỏi mới có 60 câu hỏi điểm liệt. Thí sinh dù làm đúng toàn bộ các câu hỏi của đề lý thuyết (từ 30 - 45 câu),ửcâuhỏiđiểmliệtsáthạchGPLXCầmôđixemáycóđượcphéhn.24h nhưng chỉ cần trả lời sai 1 câu điểm liệt thì vẫn bị trượt và bị hủy kết quả thi lý thuyết. |
Cùng VietNamNet tiếp tục mời bạn đọc thử sức ở phần 3 với 10 câu tiếp theo trong bộ 60 câu hỏi điểm liệt này.
(责任编辑:Thế giới)
下一篇:Nhận định, soi kèo Deportivo Xinabajul vs CSD Municipal, 10h00 ngày 6/2: Chủ nhà gặp khắc tinh
Hân đang ngồi đọc sách tại gian nhà chính, nghe con Muội chạy từ ngoài sân vào báo tin, nghe tiếng nó Hân vội gấp cuốn sách lại đặt lên bàn, từ tốn nhận lấy bức thư của cậu Tùng
"Mày đi ra sau mần việc đi"
Con Muội đưa thư cho mợ Hân xong, nghe được hàm ý từ câu nói của mợ, nó biết ý mà chạy ra sau gian nhà bếp, không làm phiền đến mợ.
Hân nhìn bức thư một lúc thái độ của nàng rơi vào trầm tư, không biết có chuyện chi hệ trọng mà cậu Tùng nay lại đánh thư về cho nàng. cậu lên Sài Thành gần mấy tháng nay, mọi khi cậu muốn đi đâu thì đi không thèm báo cho Hân một tiếng, hôm nay đột nhiên lại đánh thư về làm Hân cảm thấy hoài nghi
Hân lật phong thư lấy ra một tờ giấy màu vàng ngà, nàng chăm chú nhìn nội dung bức thư
Gửi Mai Hân
Tui viết thư này là muốn căn dặn với mình một số thứ, tui ở trên Sài Thành mần ăn còn lâu lắm mới về Cần Thơ, mình ở nhà coi thăm nom cha má dùm tui nghen mình, với lại mình coi lo liệu mấy cái xưởng lúa giúp tui một thời gian, tui lo liệu xong mọi việc sẽ về, mình yên tâm nghen
Cậu Tùng
Hân đọc xong bức thư từ chồng ngầm hiểu ra sự việc, nàng gấp bức thư lại rồi bỏ ngược vào trong phong bao, nàng rót một chum trà sen sau đó nhâm nhi hương vị dịu ngọt từ trà, thái độ nàng bình thãn đến lạ thường, như đã quá quen thuộc vấn đề này.
Nàng biết cậu Tùng không phải vì mần ăn mà phải lên tận Sài Thành mà cậu còn có nguyên do khác, nàng không muốn vạch trần cái bí mật chồng đang cố tình giấu diếm suốt ngần ấy năm qua
Cho nên nàng mặc kệ cho qua, dù sao nàng cũng là đàn bà phụ nữ trực giác rất nhạy bén, làm sao nàng không biết chồng mình có gì khác lạ.
Hân gả cho cậu Tùng gần hai năm nay, bàn dân thiên hạ nhìn vào ai cũng nghĩ là cậu Tùng thương vợ, nhưng đâu có ai biết được tận sâu trong góc khuất nhà hội đồng Tịnh, lấy nhau về hai năm chưa một lần chung đụng chuyện chăn gối, Hân thấy thái độ cậu dường như chán ghét chuyện chung đụng cùng nàng, nên cũng im lặng mà coi cậu hành xử ra sao
Năm đầu tiên khi nàng về cái gia trang này, cậu Tùng đối xử rất tốt với nàng, chăm lo cho nàng từng li từng tí, nhưng tuyệt nhiên mấy chuyện thân mật thì cậu không bao giờ đề cập đến, riết rồi nàng còn tưởng cậu là anh trai mình không đó, vì cách hành xử của cậu Tùng không khác gì Thế Thành dành cho Hân, cách cậu nâng niu nàng giống như một người anh trai dành sự dịu dàng cho em gái, chớ không phải một người vợ
Do cha má sắp đặt hôn sự cho nàng và cậu Tùng từ nhỏ, cha má đặt đâu thì nàng ngồi đó, phận làm con sao dám làm phật ý cha má, ban đầu nàng thấy hơi buồn khi chồng nàng lại đối xử lạnh nhạt với nàng như vậy, nàng còn tự trách bản thân không đủ công dung ngôn hạnh nên cậu không yêu nàng, bao nhiêu sự tủi thân dồn nén trong lòng nàng, khiến nàng khó chịu đến choáng ngợp
Nhưng rồi Hân nhận ra không phải do nàng thấp kém mà vì từ lâu cậu Tùng đã say mê một hình bóng khác không phải nàng, tình cờ một lần nọ cậu Tùng đi thăm ruộng lúa cho ông Tịnh, nàng ngồi ở trong thư phòng đọc sách. Đam Mỹ Hài
Hân mượn một tựa sách thơ ca trên ngăn tủ mà cậu Tùng yêu thích, đọc cho vơi đi sự nhàm chán trong ngôi nhà vốn dĩ chẳng thuộc về nàng, đọc được vài ba trang nàng chợt phát hiện một lá thơ kẹp gọn gàng trong cuốn sách mà cậu yêu thích, thấy hơi nghi ngờ nên nàng mở ra xem
Và từ bức thư này nàng phát hiện ra một bí mật cậu che giấu nàng bấy lâu nay, cậu Tùng đang nuôi nhân tình bên ngoài, nội dung bức thư không quá dài nhưng đủ làm cho nàng tỉnh ngộ ra, chồng nàng đang ngoại tình sau lưng nàng
Gửi Thanh Tùng
Cậu Tùng sau lâu quá cậu còn chưa lên đây thăm em, người ta nhớ cậu lung lắm rồi đa, cậu ở Cần Thơ cũng nhớ giữ gìn sức khỏe, cậu mà bệnh là em xót lắm đó, cậu thu xếp công việc rồi lên đây sớm với em nghen cậu, thương cậu!
T.Q
Nàng thật sự chả biết tên thật cô nhân tình kia, nhưng đọc sơ qua bức thư nàng đủ biết cậu Tùng đang mặn nồng cùng cô gái trên Sài Thành kia tới mức nào, lúc đó Hân như suy sụp tinh thần mất ăn mất ngủ mấy ngày, nhưng cậu Tùng không thèm quan tâm hay đoái hoài gì đến nàng câu nào, cậu đi sớm về khuya có khi nguyên ngày nàng còn không thấy bóng dáng cậu đâu.
Hân suy nghĩ về chuyện này rất nhiều, sau đó nàng quyết định ngậm ngùi nén cái sự đau thương kia sang một bên, cậu Tùng không yêu nàng thì sao mà trách cậu được, dù sao nàng và cậu Tùng chưa có gì gọi là mặn nồng nên nàng mặc kệ cho qua, xem như nàng phó mặc cho cậu muốn làm gì thì làm, nàng cứ an phận mà yên ổn sống cuộc đời tẻ nhạt của nàng.
Lại thêm một năm trôi qua, cậu Tùng và nàng không có tình cảm gì phát sinh thêm, hai vợ chồng thường ngày sinh hoạt như bao đôi vợ chồng son khác, ăn cơm chung ngủ chung nhưng nàng thật sự không có cảm giác rung động gì khác ngoài sự cô đơn.
Thời gian gần đây Cậu Tùng lên Sài Thành ngày một nhiều hơn với cái lý do đi mần ăn xa, có khi bốn năm tháng cậu về Cần Thơ một lần xem như thăm nôm nàng cùng cha má ở quê
Rồi lại tiếp tục lên Sài Thành cùng lí do mần ăn gì đó của cậu, nàng im lặng ậm ừ cho qua, mấy khi cậu Tùng lên đó thì nàng ở nhà lo sổ sách xưởng lúa dùm cậu, nàng thấy riết rồi nàng giống quản gia cho cậu hơn, thay vì một người vợ đúng nghĩa
Ông bà Tịnh ngược lại rất yêu thương nàng, hay sai gia đinh qua nhà gọi nàng sang nhà ông bà ăn cơm, ông bà một phần vì áy náy khi con trai mình lo đi mần ăn mà bỏ bê vợ ở nhà một mình, bởi lẽ đó ông bà Tịnh thương Hân như con gái ruột, nàng cũng đỡ tủi thân phần nào ít ra nàng còn có một chổ dựa tinh thần là cha má chồng
"Con Muội đâu, lên đây mợ nhờ cái này"
Nghe tiếng mợ Hân gọi con nhỏ buông cây chổi đang quét sân ra chạy vội vào gian nhà chính xem mợ cần gì
"Dạ mợ kêu con"
"Mày ra ngoài chợ mua ít trái cây cho mợ, hôm nay mợ sang nhà cha má chơi"
Hân dặn dò Muội ra chợ mua cho nàng ít trái cây, để nàng còn biếu cho cha má, lâu rồi nàng chưa về thăm ông Trịnh nên sẵn dịp cậu Tùng không có ở nhà, nàng được nghỉ ngơi thảnh thơi một chút, nàng muốn về thăm cha má một vài ngày.
"Dạ mợ"
Con Muội nghe mợ dặn xong, nó chạy ào ra ngoài chợ mua ít trái cây cho mợ, Hân thì tiếp tục ngồi đọc cuốn sách còn dang dở, nàng ở trong nhà lâu ngày quá đâm ra chán nản, không có lấy một niềm vui nào
Lúc chưa lấy cậu Tùng nàng là một cô tiểu thơ có tiếng trong làng Thượng, nàng được cha má hết mực cưng chiều, mấy cậu trai trong làng tán tỉnh nàng không ít nhưng nàng toàn ngó lơ thôi, một phần do nàng không thích mấy cậu trai hay buông lời ong bướm, nàng nghe mà không thấm được mấy lời mật ngọt từ mấy cậu
Người ta hay nói mật ngọt chết ruồi.
Do cậu Tùng là một cậu trai thật thà, cha má nàng ưng bụng nên nàng chịu gả cho cậu, nàng còn tính sau khi gả cho cậu Tùng, nàng sẽ cố gắng vun đắp tình cảm vợ chồng, nhưng mọi sự mong chờ đều bị dập tắt bởi lá thư chỉ vỏn vẹn vài dòng đó
Tầm trưa Hân cùng con Muội được thằng Cần chở qua nhà ông hội đồng Trịnh, chiếc xe hơi chạy bon bon trên con đường đất đỏ, Hân đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh ruộng lúa bên ngoài cửa kính, cũng khá lâu rồi Hân mới trở về làng Kim Đông, do con gái lấy chồng thì phải theo chồng nên một năm nàng về thăm cha má ruột được vỏn vẹn ba bốn lần
Ở bên cha má nàng cảm giác ấm áp hạnh phúc hơn, bên nhà cậu Tùng nàng cô đơn lạc lõng mà không có một ai cho nàng tâm sự giải bày, chỉ biết chôn vùi đầu ốc vào đống sổ sách, đồng án mà cậu Tùng để lại.
Xe chạy qua năm sáu cái ruộng lúa băng qua một con sông dài cuối cùng thì đến nhà ông hội đồng Trịnh, thấy xe hơi vừa dừng trước cổng đám gia đinh quét sân bên ngoài lật đật chạy ra mở cổng đón chờ, vì tụi nó biết cô út tụi nó về thăm nhà
Hân bước xuống xe ngó qua ngó lại ngôi nhà ba gian thân quen ngày nào, cảm xúc nàng như dâng trào trong lòng ngực, bao nhiêu kỉ niệm khi còn tấm bé của nàng chợt hiện về, nơi này từng chứa đựng biết bao kí ức tươi đẹp hạnh phúc của nàng bên cha má và anh trai
Ông Trịnh nghe tiếng xe hơi ồn ào trước sân nhà, ông nhanh chóng xỏ đôi guốc mộc ra xem, vừa nhìn thấy con gái út về ông mừng rỡ chạy ra ôm con gái một cái thiệt chặt, ông nhớ Mai Hân của ông vô cùng, thấy lâu quá nó không về ông xót ruột không biết nó sống bên đó có hạnh phúc không, có ai đối xử tệ bạc hay ức hiếp con gái ông không?
"Cha..."
" alt="Truyện Son Sắc" />Apple vừa mới phát hành một bản cập nhật mới cho hệ điều hành iOS 7: iOS 7.1.1. Bản cập nhật nhỏ này khắc phục một số lỗi và đem lại một vài cải tiến. Nổi bật nhất là cải tiến hiệu suất của cảm biến dấu vân tay Touch ID trên iPhone 5S. Một số người dùng than phiền là khả năng nhận biết dấu vân tay của cảm biến Touch ID ngày càng kém.
Theo ghi chú phát hành phần mềm của Apple, bàn phím ảo trong iOS 7.1.1 cũng sẽ hoạt động nhạy hơn. Bản cập nhật mới còn khắc phục lỗi ảnh hưởng tới việc sử dụng bàn phím Bluetooth khi tính năng VoiceOver (tính năng trợ giúp những người gặp khó khăn về thị giác) được kích hoạt.
Tất cả những thiết bị được hỗ trợ bởi iOS 7.1 đều có thể nâng cấp lên iOS 7.1.1: iPhone 4, iPhone 4S, iPhone 5, iPhone 5C, iPhone 5S, iPad 2, iPad màn hình Retina, iPad Air, hai thế hệ iPad mini và iPod thế hệ 5.
Để cập nhật lên iOS 7.1.1, người dùng có thể thực hiện các bước sau:
1. Mở Settings.
2. Chọn “General”.
3. Chọn “Software Update”.
4. Nhấn “Download and Install”.
Theo ICTnews/TechCrunch, LaptopMag
" alt="Cách cài đặt iOS 7.1.1 cho iPhone, iPad và iPod Touch" />
Hoàng hậu Duy ngồi ở mép giường, đau lòng nói: "Không sao đâu, dùng thuốc bột mấy ngày là được." Tay phải của Hi Niên bị lưỡi dao đâm thủng, vết thương vẫn còn dính ma khí.
Các kỹ thuật chữa trị thông thường không thể làm lành những vết thương do ma khí tạo ra, chỉ có thể sử dụng một loại thuốc bột được bào chế đặc biệt.
Nghe vậy, cảm xúc của Hi Niên ổn định lại một chút, nhìn về phía phụ thân đang ngồi cách đó không xa: "Cha, là nó ra tay trước..."
Không ai biết chính xác chuyện gì đã xảy ra. Đến khi người hầu nghe thấy tiếng kêu rên thảm thiết của nhị hoàng tử thì mới chạy vội đến kiểm tra.
Lúc đó, tay phải Hi Niên bị một con dao ngắn sắc bén ghim chặt trên tường, cánh tay và cổ cũng có vết thương, mà Hi Hoài lại thờ ơ đứng một bên.
Chẳng mấy chốc, bác sĩ lập tức đi đến giúp Hi Niên cầm máu và xử lý vết thương.
Sau đó, Hoàng hậu Duy và vua tộc Hi Mộng A cũng tới.
Vua Hi Mộng A tựa lưng vào ghế, một tay duỗi ra. Sau khi nghe được lời cáo trạng của Hi Niên liền nói: "Được rồi."
Giọng nói yếu ớt, nhẹ nhàng nhưng đầy uy nghiêm làm Hi Niên đang khóc lóc, kể lể về việc mình đã bị đánh đập ra sao ngay lập tức dừng lại. Hắn không dám nói thêm một lời nào nữa, chỉ biết đưa mắt nhìn mẹ cầu cứu.
Hi Mộng A ngước mắt nhìn về phía Hi Hoài đang bị phạt đứng trước phòng riêng, Hi Hoài vẫn bất động, vẻ ngoài trầm lặng, điềm tĩnh khác hoàn toàn với Hi Niên vẫn đang lau nước mắt.
Tuy hai hoàng tử bằng tuổi nhau, Hi Niên lớn hơn Hi Hoài hơn nửa tuổi, nhưng lại luôn xảy ra đủ loại mâu thuẫn, và đây là vụ nghiêm trọng nhất.
Tuy lúc này Hi Hoài không ở trong phòng nhưng vẫn nghe được cuộc trò chuyện. Mặc dù vậy, hắn không hề phủ nhận hành động của mình, thậm chí còn không giải thích lý do.
Hi Mộng A hơi nghiêng đầu, phó quan phía sau nhận được tín hiệu thì liên bước ra khỏi phòng.
Hi Hoài ngẩng đầu lên, đôi mắt đen láy nhìn thẳng về phía phó quan.
"Tam điện hạ." Phó quan nói: "Hiện tại ngài có thể đi vào. Quốc vương và hoàng hậu đều ở đây, xin ngài hãy xin lỗi nhị điện hạ ..."
Hi Hoài vẻ mặt vô cảm: "Tại sao ta phải xin lỗi cậu ta?"
Phó quan trầm mặc một lát, sau đó lại hỏi: "Ý của ngài là vết thương trên tay nhị điện hạ là sự cố ngoài ý muốn?"
Cho dù đây là tai nạn nhưng người bị thương vẫn là Hi Niên. Hi Hoài cũng phải xin lỗi trước rồi giải thích rõ lý do.
Phó quan còn chưa nói xong đã nghe Hi Hoài trả lời: "Không phải ngoài ý muốn. Chính tên kia là người mở miệng khiêu khích ta trước. " Vì vậy, hắn mới đã dùng dao đâm thủng bàn tay phải của Hi Niên. Hi Hoài giọng điệu bình thản không hề thay đổi, hiển nhiên hắn không cảm thấy mình đã làm sai.
"Nhị điện hạ dù sao cũng là anh trai của ngài, nếu có chuyện gì thì cả hai từ từ ngồi xuống mà giải quyết, tại sao ngài lại động thủ?"
"Ta muốn cậu ta nhớ lâu hơn."
Phó quan nhất thời không nói nên lời: "Ngài không nên làm nhị điện hạ bị thương nặng như vậy..."
"Không chết được." Hi Hoài lạnh lùng nói vài câu, đã có chút mất kiên nhẫn.
Tuy tam điện hạ chỉ mới lên mười, nhưng lại có vài hành vi không hợp tuổi tác. Tính tình thì cực đoan, không thích nghe lời khuyên của người khác.
Phó quan không còn gì để nói, cúi đầu lui về phía sau mấy bước.
Không biết từ lúc nào Hi Mộng A đã đứng đó cau mày nhăn nhó.
"Quân tử động khẩu không động thủ, dạy mãi mà vẫn không sửa được" Ông trầm giọng nói: "Đi U Minh Cốc, mười lăm ngày sau mới được về".
Hi Hoài khóe miệng giật giật, không thèm để ý mà trả lời: "Đi thì đi."
Hắn hành lễ với Hi Mộng A cho có lệ rồi xoay người rời đi.
Nhưng 2 chân bước đi có hơi khập khễnh, do 1 tuần trước, Hi Hoài phải chiến đấu với vài tên học sinh thuộc Titan tộc trên trường.
Mặc dù đùi và đầu gối bên phải bị thương nhưng Hi Hoài vẫn có thể đâm thủng bàn tay của anh trai hắn.
Hi Mộng A nhìn bóng dáng của Hi Hoài rời đi, nhưng dấu vết giữa lông mày không hề biến mất.
Hoàng hậu Duy thấy Hi Hoài đã rời đi cũng không nói thêm gì nữa. Bà dẫn Hi Niên về cung nghỉ ngơi.
Một lúc sau, Hi Mộng A vẫn không rời đi, ông ngồi ở trên ghế ngoài tiền sảnh suy nghĩ một lát: "Gọi cho Ayer tiên sinh."
Phó quan lập tức lấy ra thiết bị liên lạc nạm đá ma thuật rồi đi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại một mình Hi Mộng A.
Sau khi chờ vài phút, tín hiệu mới thuận lợi từ tòa nhà chiêm tinh truyền đến, một giọng nam lạnh lùng vang lên.
"Ta đã rồi, tà tính của thằng bé quá nặng" Ayer đã sớm biết được hành vi hôm nay của Hi Hoài: "Đến thần linh cũng không thể áp chế được thằng bé."
Dị Ma tộc là hậu duệ của phân nhánh Thần Tộc, nên mới có thể sở hữu tài năng thiên bẩm và sức chiến đấu vượt trội hơn hẳn các chủng loài khác. Vì được gọi là quỷ nên đương nhiên chúng có những đặc tính tiêu cực đặc biệt của ma quỷ.
Hàng nghìn năm trước, sau khi Thần Tộc hoàn toàn biến mất, tàn dư của các Hạ Thần đã trao thần tính được bảo vệ trong thần trụ cho Dị Ma tộc, loại bỏ một phần đặc tính tiêu cực của chúng, cuối cùng khiến Dị Ma Tộc trở thành chủng tộc dẫn đầu, kiểm soát sự hòa bình của lục địa này.
Nhưng Hi Hoài lại là ngoại lệ duy nhất, không biết vì sao thần trụ lại không có tác dụng đối với hắn, "Ma" tính trên người hắn đặc biệt rất nặng.
Nếu không có gì khống chế thì sau này chắc chắn sẽ gây ra tai họa.
"Chẳng lẽ không thể can thiệp?" Hi Mông Á hỏi.
"Tinh tượng không thể trả lời câu hỏi này" Ayer giọng nói dừng một chút, "Nhưng may mắn là hiện giờ Hi Hòa vẫn còn rất trẻ, có lẽ sẽ có cơ hội thay đổi, ta sẽ cố gắng tìm kiếm biện pháp."
------------------Buổi chiều Hi Hoài bị đưa tới U Minh Cốc.
Hai gã tướng sĩ lấy đi nhẫn trữ vật và đoản đao của hắn, rồi lập tức cung cung kính kính nói: "Mời ngài vào." Đây là mệnh lệnh trực tiếp từ Hi Mông Á, không được để Hi Hoài mang bất cứ thứ gì vào cốc.
Phải nhốt hắn ở bên trong nửa tháng, không cho bất kỳ ai tới thăm.
Phía trước cây cối rậm rạp, xa xa là núi non trải dài liên miên, trùng trùng điệp điệp, thoạt nhìn phong cảnh không tồi, quả là một nơi thích hợp để tĩnh tâm.Hi Hoài tiến lên vài bước, giẫm phải mảng cỏ xanh dưới chân.
Một tiếng "rầm" nhỏ, tướng sĩ phía sau đã biến mất, một lớp tường bán trong suốt dùng để bao phủ toàn bộ U Minh Cốc, cũng như nhốt Hi Hoài vào bên trong.
Hắn quay đầu nhìn lại, tiếp tục đi về phía trước.
Trong tầm mắt hắn khắp nơi đều là thảm thực vật tươi tốt, nhưng lại không nhìn thấy sinh vật sống nào.
U Minh Cốc ban đầu là một di tích của một chiến trường cổ xưa. Khí tức giết chóc và máu me để lại xung quanh khiến nơi này vốn không một có ngọn cỏ. Sau đó, khí tức đẫm máu dần dần tiêu tán và thực vật bắt đầu phát triển, lớn lên và có vẻ như đã trở lại thành một khu rừng bình thường.
" alt="Truyện Lớn Lên Bên Cạnh Ma Vương Bạo Quân" />Đây là lần đầu tiên trong một giải đấu có xuất hiện một lúc 2 bộ môn thi đấu và cũng lần đầu tiên có một giải đấu quốc tế của bộ môn FIFA Online 3.
Đã có khoảng 10.000 người tham dự lễ khai mạc và quan sát các trận thi đấu vào sáng nay, đặc biệt nhiều game thủ xếp hàng vào xem từ 4 giờ sáng.
Ở bộ môn Liên Minh Huyền Thoại, các đội tuyển sẽ bắt đầu từ vòng bán kết, với thể thức thi đấu Best of 5 (Bo5) và giao tranh theo chiến thuật đồng đội 5 người. Giải đấu quy tụ 4 đội tuyển hàng đầu trong khu vực là Saigon Jokers, ahq e-Sports Club, Azubu Taipei Snipers và Azubu Taipei Assassins.
Còn bộ môn FIFA Online 3 sẽ thi đấu theo thể thức đấu bảng, chia làm 2 bảng và đấu vòng tròn một lượt chọn ra 2 đại diện vào vòng trong. Các đội tuyển tham dự bộ môn FIFA Online 3 gồm chủ nhà Việt Nam, Singapore, Indonesia, Thái Lan, Maylaysia. Đặc biệt ở bộ môn này có sự xuất hiện của đội tuyển khách mời rất mạnh đến từ Hàn Quốc là Major.
" alt="Khai mạc giải Thể thao Điện tử Quốc tế 2014" />Báo China Times (Trung Quốc) trích dẫn các nguồn tin từ chuỗi cung ứng cho hay, Apple đã bắt đầu sản xuất thiết bị đồng hồ thông minh thường được nhắc đến trong các tin đồn với tên iWatch. Nguồn tin còn cho biết Apple sẽ sử dụng các bộ cảm biến và vi xử lý thu nhỏ được thiết kế để giữ cho iWatch mỏng và nhỏ gọn. China Times nói Apple dự định tung ra sản phẩm vào cuối năm 2014.
" alt="Apple đã bắt đầu sản xuất iWatch, trình làng cuối năm 2014" />
"Ngươi đã cứu rỗi chúng sinh, nhưng ai sẽ cứu rỗi ngươi đây?"
"Ai sẽ cứu rỗi ngươi?"
"Ai... sẽ cứu ngươi..."
Qua từng lần thiền định, Đa La Bồ Tát dần mất đi ánh sáng của Phật tính, ngài bắt đầu không nhìn rõ chính mình.
Ba nghìn thế giới, pháp tướng vạn chúng sinh, khi nàng kết nối tinh thần với bản thân, ngài không còn nhìn rõ hình dạng của chính mình nữa.
Ngài không còn dung mạo, không còn thân thể, chỉ còn là một bóng xám mờ nhạt.
Năng lượng của ngài đã cạn kiệt, Phật quang đã tản mác, lòng ngài trống rỗng.
Ngài hiểu rằng ngày đại kiếp của mình đã đến.
Nếu không vượt qua được kiếp nạn, ngài sẽ diệt vong, từ đó tan biến.
Nếu vượt qua được kiếp nạn, ngài sẽ thành Phật, hóa thành vĩnh hằng.
Làm sao để vượt qua kiếp nạn đây? Là tiếp tục độ hóa thêm nhiều người nữa, cứu rỗi thêm nhiều chúng sinh nữa sao?
Nhưng Phật quang của ngài đã quá yếu, không thể soi sáng chúng sinh nữa, làm sao có thể độ hóa, cứu rỗi họ đây?
Trong cơn bối rối, từ ánh sáng xa xôi và vĩnh cửu, giọng nói của Phật Tổ vang lên:
"Ngươi mệt rồi, nhắm mắt lại và tạm thời nghỉ ngơi đi."
"Dùng pháp thân của ngươi đi đến nhân gian, tìm lại ánh sáng của mình trong tám nạn."
Đa La Bồ Tát nhắm mắt lại, nhưng ngài vẫn từ bi, nước mắt thương xót chúng sinh chưa kịp khô, đọng lại nơi khóe mắt.
Khi Đa La Bồ Tát nhắm mắt, ở nhân gian xuất hiện một thiếu nữ mặc y phục màu xanh.
Thiếu nữ áo xanh đi lại giữa cõi đời, chu du khắp nơi. Nàng bôn ba qua nhiều quốc gia, hòa mình vào dòng người, tìm lại ánh sáng đã mất của mình giữa những khát vọng của lòng người và khổ nạn của chúng sinh.
Dưới ánh trăng, một cô nương áo xanh đang ngủ giữa những nhánh cây Bồ đề.
Cô nương áo xanh có dáng người mảnh mai, dung mạo thanh tú, đôi mắt sáng ngời và tràn đầy lòng từ bi. Mái tóc đen dài buộc gọn một phần, phần còn lại xõa xuống, toàn thân nàng phát ra một ánh sáng trong suốt dịu dàng.
Dưới ánh trăng, cô nương áo xanh thức giấc.
Nàng nhìn lên bầu trời đêm rộng lớn qua những tán lá Bồ đề, ánh mắt ngây ngẩn.
Trăng sao cùng tỏa sáng, ánh trăng trong trẻo rạng ngời.
Đêm nay, gió mát, trăng thanh.
Cô nương áo xanh đưa tay lên, che nửa mắt, qua bàn tay ngọc ngà, nàng nhìn ánh trăng, che đi sự mơ hồ trong ánh mắt mình.
Nàng lại mơ thấy giấc mơ đó.
Trước khi đại kiếp xảy ra, Phật Tổ đã bảo nàng, kẻ đã mệt mỏi và mất đi Phật quang, dùng pháp thân giáng thế nhân gian tìm lại ánh sáng đã mất trong lòng người.
Nàng đã đi qua nhiều nơi, gặp gỡ rất nhiều người, trải qua tám nạn trong ngọn lửa dục vọng, nhưng vẫn chưa tìm thấy ánh sáng đã mất.
Trong lòng nàng vô cùng hoang mang, không biết phải đi đâu tiếp theo.
Lúc đó không xa trên con đường trạm dịch, có hai vị hòa thượng đang gấp gáp đi dưới ánh trăng.
Một vị hòa thượng nói: "A Di Đà Phật! Trong thành Lạc Dương có hàng trăm chùa già lam, tháp Phật tráng lệ, chúng ta có thể đến để trao đổi Phật lý."
Vị hòa thượng kia đáp: "Nữ Đế lên ngôi, trọng Phật tôn tăng, dân chúng cũng phần nhiều tín Phật, chúng ta có thể đến để độ hóa họ."
Cô nương áo xanh lặng lẽ nhìn hai vị hòa thượng gấp gáp đi qua con đường trạm dịch.
Có vẻ nàng đã nảy ra một ý tưởng.
"Lạc Dương, già lam, Nữ Đế, tín đồ... Chi bằng ta đến Lạc Dương xem liệu có thể tìm lại ánh sáng đã mất của mình hay không."
Cô nương áo xanh lơ lửng bước xuống từ cây Bồ đề, nhẹ nhàng đứng dưới ánh trăng.
" alt="Truyện Phiêu Miểu 8" />
- ·Nhận định, soi kèo Persis Solo vs Persebaya Surabaya, 19h00 ngày 7/2: Khó tin chủ nhà
- ·Truyện Đại Ma Đầu Không Tin Vào Nước Mắt
- ·Truyện Triền Miên Tình Kiếp
- ·Truyện Đổi Vợ
- ·Siêu máy tính dự đoán Fiorentina vs Inter Milan, 02h45 ngày 7/2
- ·Những kẻ dùng tool hack DOTA 2 đã bị block... 24 năm
- ·Truyện Lộng Triều
- ·10 thành phố ấn tượng nhất trong game
- ·Nhận định, soi kèo Myawady FC vs Dagon Port, 16h00 ngày 7/2: Những người khốn khổ
- ·Truyện Trêu Nhầm
Về mặt gameplay, bạn sẽ phải bắn những muỗng kem, chùm sáng vào đội quân robot một cách thật chuẩn xác. Trò chơi đem đến cho bạn phương thức điều khiển 360 độ, bạn sẽ phải quay hành tinh của mình vòng vòng để có thể chống chịu đợt tấn công của kẻ địch.
Có rất nhiều môi trường khác nhau trong game trải dài từ các khu rừng cho đến sa mạc và khu đất đóng băng. Những loại robot mới sẽ được giới thiệu thêm trong quá trình chơi. Bạn cũng có thể thu thập được nhiều vật phẩm để nâng cấp vũ khí phóng kem của mình hoặc mở khóa các loại vũ khí mới.
Game cũng gửi tới bạn nhiều thách thức độc đáo chẳng hạn như giới hạn thời gian, hay yêu cầu dùng đến một loại vũ khí cụ thể để tiêu diệt quân địch trong màn chơi đó.
Robots Love Ice Cream có đồ họa 2D rất đẹp mắt cùng cách chơi cuốn hút. Cái tên Ice Cream đủ để xua tan cơn nóng mùa hè, hãy thưởng thức một que kem trong khi tải trò chơi về nhé.
Tải game cho iOS tại ĐÂY , dung lượng 92MB
Theo EG
" alt="Robots Loves Ice Cream" />
(Trung nguyên phương xa, mây mù dầy đặc, thành quách vô số. Nhớ lại năm xưa, hoa che liễu chắn, phượng lâu long các. Núi non vạn tuổi ôm châu ngọc, cung điện trong vòng cất tiếng ca. Mà nay, vó ngựa xâm thành, chiến tranh loạn lạc).
Ánh kiếm của Mộ Thanh khiến mọi người run sợ, từng đường từng đường đánh ra hào hiệp mà ngạo ý.
"Binh an tại? Cao phong ngạc. Dân an tại? Điền câu hác. Thán giang sơn như cố, thiên thôn liêu lạc. Hà nhật thỉnh anh đề duệ lữ, nhất tiên trực độ thanh hà lạc? Khước quy lai, tái tục hán dương du, kỵ hoàng hạc."
( Binh còn đâu? Gươm đao chất đống. Dân còn đâu? Xác thịt phơi đầy. Tiếc cho giang sơn đã mất, dân chúng lưu lạc tha hương. Ngày nào vượt sông xin giết giặc? Đợi ngày về tiếp tục Hán Dương du).
Thơ đọc xong, kiếm cũng dừng, đập bể vò rượu Mộ Thanh quỳ “phịch” xuống: “Đại ca, di nguyện cuối cùng của huynh Mộ Thanh đã làm xong rồi”. Nước mắt rốt cuộc không cầm được mà rơi xuống. Duyên Lăng quận vương thở dài, vỗ nhẹ vai Mộ Thanh: “ Thanh nhi, cha tin rằng Dương nhi ở trên trời có linh, đã trông thấy con vì nó mà múa kiếm đọc thơ”.
“Cha, con muốn đi Trung Đô”. Mộ Thanh quay lại kiên định nói.
“Không được. Dương nhi từ nhỏ trí kế vô song, trà trộn vào cũng chỉ được một năm đã bị Hoàn Nhan Lượng phát hiện đánh mất tính mạng, con mà đi chắc chắn chỉ có con đường chết”. Duyên Lăng quận vương liên tục lắc đầu: “ Cha không muốn người đầu bạc tiễn người đầu xanh thêm một lần nào nữa”.
“Cha, tin tưởng Thanh nhi, Thanh nhi sẽ không sao”. Mộ Thanh nhếch miệng cười thản nhiên.
“Nếu con là con trai cha có thể cho phép con thử một lần, đáng tiếc con lại là con gái. Hoàn Nhan Lượng hoang dâm vô sỉ, lỡ như con bị phát hiện rơi vào tay hắn, cha chỉ sợ…”. Duyên Lăng quận vương nén lời, “Huống hồ, con từ nhỏ không thích đọc sách viết chữ, cho dù con đi cũng không nhận biết được bản đồ bố trí quân Kim tại Giang Bắc là cái nào…”.
“Cha, con nữ giả nam trang tất nhiên sẽ không bị phát hiện. Vả lại không biết chữ cũng tốt, như vậy biết đâu Hoàn Nhan Lượng sẽ không đề phòng con, cha thấy con nói có đúng không?”. Mộ Thanh bình tĩnh nhìn thẳng vào mắt Duyên Lăng quận vương: “Cha, để cho con thử một lần đi”. Nói xong lại nhìn ba vị anh vũ ca ca ở phía sau: “Ba vị ca ca đều có việc làm, tại sao hết lần này tới lần khác chỉ có mình con là không được cống hiến cho vương phủ?”.
" alt="Truyện Phồn Hoa Tự Cẩm" />
- ·Nhận định, soi kèo Atalanta vs Bologna, 3h00 ngày 5/2: Không dễ cho chủ nhà
- ·Lumia 630 và Lumia 635: Bộ đôi smartphone bình dân Windows Phone 8.1 trình làng
- ·Xiaomi giới thiệu nút chức năng gắn cổng tai nghe cho điện thoại Android
- ·5 tính năng hấp dẫn nhất được chờ đợi trên iPhone 6
- ·Nhận định, soi kèo Leganes vs Real Madrid, 3h00 ngày 6/2: Cú sẩy chân của Kền kền
- ·Truyện Vạn Người Ngại Tối Tăm Thụ Trọng Sinh
- ·Phương pháp cai game hiệu quả nhất trên đời
- ·Phải chăng game thủ nữ đang chết dần?
- ·Nhận định, soi kèo FC Goa vs Odisha, 21h00 ngày 6/2: Đòi lại ví trí top 2
- ·Hàn Quốc: Bố mê chơi game khiến con trai 2 tuổi chết đói