Nhận định

Tại sao game thủ không nên bỏ lỡ Hải Tặc Soha trên mobile?

字号+ 作者:NEWS 来源:Ngoại Hạng Anh 2025-03-24 13:30:59 我要评论(0)

Trong những ngày gần đây GameSaođã liên tục đưa tin về “cơn sốt” Hải Tặc Soha. Có thể nói đây là mộtđường lên đỉnh olympiađường lên đỉnh olympia、、

Trong những ngày gần đây GameSaođã liên tục đưa tin về  “cơn sốt” Hải Tặc Soha. Có thể nói đây là một tựa game vừa quen thuộc (khi từng xuất hiện trên hệ thống máy Play Station) nhưng cũng vừa lạ lẫm với game thủ Việt Nam khi lần đầu tiên được ra mắt  trên giao diện mobile,ạisaogamethủkhôngnênbỏlỡHảiTặcSohatrêđường lên đỉnh olympia Hải Tặc Sohađã khiến không ít Fan của bộ truyện tranh nổi tiếng One Piece cũng như game thủ yêu mến về dòng game Hải Tặc một lần nữa lại "dậy sóng".

Với những lợi thế tuyệt vời từ dòng gameplay hấp dẫn cùng hệ thống tính năng đa dạng, Hải Tặc Sohađược mong đợi sẽ tạo nên một trào lưu mới cho dòng game mobile về đề tài One Piece tại thị trường trong nước.



Độ “hot” thuộc Top đầu của gMO

Sức nóng của Hải Tặc Sohađang phủ sóng trên các kênh truyền thông (đặc biệt là về game) trong những ngày gần gây.  Từ Fanpage, Facebook cho đến các group, diễn đàn truyện tranh, ở bất cứ đâu mọi người cũng bình luận sôi nổi về tựa game mobile đình đám này.



Mỗi sự kiện (từ ra mắt game đến phát giftcode)  của Hải Tặc Soha hiện nay đều có hàng ngàn game thủ tham gia cùng lúc để thảo luận, chia sẻ cùng với bạn bè. Chính độ phủ sóng cực rộng rãi đã đưa Hải Tặc Sohatrở thành một “cơn gió lạ”  trong làng game mobile mà không một game thủ nào muốn bỏ lỡ . Hầu như ai cũng đều mong muốn mình sẽ là một trong những người đầu tiên được  trải nghiệm dòng game này.


Tựa game “chính chủ” về One Piece trên mobile


Với việc được Soha Game “đóng mác chính chủ”, Hải Tặc Soha đang trở thành một cái tựa game đầy thách thức đối với tất cả các game lậu,game nhái đang tồn tại trên thị trường hiện nay. Không chỉ giúp game thủ biết cách tránh xa các sản phẩm ăn theo này, thông điệp này còn góp phần khẳng định sự uy tín, đảm bảo của Soha Game khi các sản phẩm của mình được ra mắt.



Việc được chơi một game “chính chủ” được nhà nước cấp phép, chắc chắn sẽ làm game thủ an tâm phần nào, sự hỗ trợ nhanh chóng cùng các bản Update được cập nhật một cách liên tục… đây chắc chắn là điều mà các game nhái không có bản quyền không thể nào có được.


Gameplay linh hoạt, skill tung chưởng cực bốc


Đối với các Fan hâm mộ của One Piece, Hải Tặc Sohađem lại những cảm xúc trải nghiệm cực “chất” mà bạn không thể tìm thấy ở những dòng game mobile khác.  Những hình ảnh nhân vật huyền thoại như Luke, Nami, Luffi gắn liền với tuổi thơ cùng với những khung cảnh quen thuộc mà chúng ta từng được nhìn thấy trong truyện , hay những màn skill tung chưởng cực kì “bá đạo” sẽ được Hải Tặc Sohatái hiện lại các cuộc chiến trong One Piece một cách chân thực nhất, sống động nhất.


Đồ họa “chuẩn như phim HD” của Hải Tặc Sohasẽ thực sự gây “sốc” cho người chơi bởi sự sắc nét đến từng chi tiết . Mọi thao tác trong game linh hoạt, có tốc độ ra đòn nhanh, dồn dập tạo nên sự căng thẳng trong các trận đấu. Cùng với đó là 6 lớp class nhân vật với những tính năng chiến đấu hoàn toàn riêng biệt, chắc chắn sẽ làm  game thủ sẽ có thêm sự hào hứng khi tham gia chơi.


Hệ thống tính năng  phong phú, đa dạng


Bên cạnh các hệ thống tính năng được yêu thích như: Liên minh, phụ bản, bang chiến, đấu trường, nhiệm vụ… Hải Tặc Soha còn có nhiều tính năng đặc sắc được cộng đồng game thủ mong chờ như Boss Thế Giới, Chiếm Tài Nguyên, Nuôi Pet… Những tính năng này phục vụ cho mục tiêu kết nối những người chơi lại với nhau nhằm tạo nên một cộng đồng Hải Tặc lớn mạnh, bền vững.



Điểm đặc biệt nhất trong tính năng của Hải Tặc Soha, có lẽ chính là không có sự xuất hiện của Cash Shop (shop mua bán trong game). Đây là điều hiếm thấy đối với đa phần các game online hiện nay, thể hiện được mục tiêu xây dựng vì lợi ích cộng đồng game thủ, một xu hướng tất yếu trong việc phát triển game mobile tại Việt Nam.


Thế giới One Piece “chất và chuẩn”


Ngay từ những giây phút đầu tiên tham gia Hải Tặc Soha, chắc chắn những Fan hâm mộ của One Piece sẽ nhận ra sự quen thuộc trong những khung cảnh giao diện game.



Các tính năng, phụ bản củaHải Tặc Soha đều được bổ sung  phù hợp để những người chơi có thể tạo nên được những trận đấu đẹp mắt, nhiều tình huống gay cấn nhưng cái quan trọng nhẩt làt cốt truyện không bị thay đổi. Sự đầu tư này game thủ có thể dễ dàng cảm nhận thông qua các hình ảnh nhân vật, phông nền của mỗi phụ bản hay hiệu ứng skill của mỗi Boss, mỗi nhân vật trong game.


Kết


Thời gian dự kiến ra mắt của Hải Tặc Soha sẽ không còn bao lâu nữa. Trước sức nóng của cộng đồng One Piece cũng như các game thủ yêu mến Manga, đây chắc chắn sẽ là một trong những tựa game đáng chú ý nhất làng game Việt mùa hè năm nay.


Trang chủ: haitac.sohagame.vn

Fanpage:https://www.facebook.com/haitacsoha

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
gia dinh 1.jpg
Bố mẹ tác giả khi còn trẻ

Bác ấy sẵn sàng hy sinh sự nghiệp, lùi lại, ở nhà 15 năm trời chăm sóc 3 đứa con ngoan, giỏi để bác Olivier thỏa sức phấn đấu, bay nhảy.

Bác Olivier rất yêu vợ. Hơn thế, mấy lần tâm sự, bác ấy nói phụ thuộc mọi thứ vào vợ, nên khi bác Michelle ra đi đột ngột, bác không biết làm gì với cuộc sống của mình, từ những việc nhỏ nhất hàng ngày…

Mẹ tôi mất sau 9 năm bệnh dai dẳng.

Trong 9 năm bệnh tật, những lúc khỏe và vui, mẹ vẫn cất công bày ra nấu những món đặc biệt. Nhưng phần lớn việc nhà, bếp núc, chăm sóc mẹ đều là bố lo.

Giai đoạn tôi đi Pháp học, bố chăm luôn Emil - con trai tôi, và nhiều khi cả con rể. Emil bị thoát vị bẹn, ông ngoại gầy mất 5kg.

Bố tôi là một người đàn ông hiếm có ở thế hệ của ông, không chỉ làm chuyên môn tốt, lãnh đạo giỏi, mà làm chồng cũng tuyệt vời. Đàn ông chiều vợ thì tôi thấy nhiều, nhưng vừa chiều vợ vừa chia sẻ tất tật việc nhà và luôn sẵn sàng thể hiện tình yêu với vợ mọi lúc, mọi nơi thì hiếm.

Bây giờ mọi người hay trêu tôi thể hiện chủ quyền khi lúc nào cũng hẹn hò, nắm tay, đi chơi xa thì sẵn sàng ôm hôn chồng. Nhưng tôi có thể hiện đâu.

Từ bé lớn lên, tôi đã ở trong môi trường như thế. Ngày ngày chứng kiến bố mẹ hôn tạm biệt mỗi sáng, đi làm về hôn ngọt ngào, đi công tác về ôm thắm thiết, cuối lá thư nào cũng “hôn anh”, “hôn em”… trong suốt 30 năm thì việc làm y như thế với chồng tôi là điều tất nhiên.

gia dinh 2.jpg
Tác giả cùng bố mẹ và anh trai năm 1988

Ở cơ quan, bố tôi là đại tá - bác sĩ chủ nhiệm quân y, nhưng khi về nhà cởi quân phục, việc đầu tiên là bố cầm chổi quét nhà, sau đấy là lau dọn nhà, nếu mẹ bận thì bố kiêm luôn nấu cơm. 

Điều đó cho thấy, bố tôi hơn hẳn bác Olivier về kỹ năng trong cuộc sống hàng ngày. Nhưng khi mẹ tôi mất, bố vẫn luôn chông chênh, vẫn là cả một khoảng trống không thể lấp đầy!

Mẹ mất! Tôi thương bố nhất! Sau đó là thương bọn trẻ con và chính bản thân mình!

Mẹ mất, người thay đổi nhiều nhất là bố, vì thiếu vắng người tri kỷ luôn chia sẻ, bàn bạc, làm dịu những trận “nóng” của bố bằng những phân tích lý trí, mềm mỏng và "tẩm ướp gia vị" cho cuộc sống của bố bằng chính cá tính đặc sắc của mẹ.

Mẹ từng là người phụ nữ trên cả tuyệt vời, người dẫn dắt tinh thần cả nhà nên khi mẹ mất, ai cũng chống chếnh, mất phương hướng. Tôi có chồng, có con ở bên mà còn nhiều lúc thấy bơ vơ, thèm được có mẹ để chia sẻ và hỏi ý kiến.

Bố chỉ có một mình!

Nên nhiều lúc thấy bực lắm vì hình như bố dạo này lẩm cẩm và hay bị vướng vào những suy nghĩ, nỗi lo luẩn quẩn. Nhưng nghĩ một lúc lại thấy thương vô cùng.

Có một điều gần đây tôi mới chia sẻ với chồng: Tôi rất ngại về quê vì khi rời đi, nhìn bố một mình, tôi lại cảm thấy không nỡ. Đặc biệt, tôi rất sợ cảm giác về quê một mình, vì lúc đi tôi cứ chìm đắm trong nỗi thương bố và nhớ mẹ vô cùng.

Đây vốn là những điều riêng tư. Nhiều khi viết lách với tôi là cách để chia sẻ và giải phóng nỗi lòng. Mấy hôm nay, tôi cứ nghĩ mãi về bố và gia đình.

Gần 8 năm mẹ đi, chẳng gì bù đắp nổi. Chỉ mong các con lớn lên ngoan ngoãn, tử tế và hiểu được ông cũng như bà yêu thương và muốn gần gũi chúng nó thế nào; cố gắng để gia đình gắn kết, để thiếu đi người nhóm lửa là mẹ nhưng hơi ấm từ cái tổ ấm ngày xưa thì vẫn được gìn giữ qua tháng ngày…

Nhà là nơi đầy ắp tình cảm yêu thương gia đình, là nơi bất cứ ai đi đâu cũng muốn quay về. Bởi nơi đó có bố, có mẹ, có những người ruột thịt, là người yêu thương ta vô điều kiện. Báo VietNamNet mở diễn đàn Về nhà. Mời độc giả gửi tâm sự, câu chuyện của mình về địa chỉ: bandoisong@vietnamnet.vn.

Bố 'cưỡi khủng long' đón con gái tan học, chuyện phía sau nhiều người xúc động

Bố 'cưỡi khủng long' đón con gái tan học, chuyện phía sau nhiều người xúc động

Ông bố xuất hiện ở cổng trường với phong cách độc lạ, lúc mặc đồ hoa, lúc “cưỡi khủng long” đón con gái tan học. Những clip hài hước, dễ thương gây sốt mạng xã hội với chục triệu lượt xem." alt="Quá thương bố, tôi không muốn về quê: Lý do được con gái chia sẻ tận đáy lòng" width="90" height="59"/>

Quá thương bố, tôi không muốn về quê: Lý do được con gái chia sẻ tận đáy lòng

Cuốn tiểu thuyết Lấy nước đường xa dựa trên câu chuyện có thật về Salva, một trong số 3.800 những cậu bé mất tích người Sudan. Lúc 11 tuổi, Salva đã buộc phải rời khỏi ngôi làng của mình bởi cuộc nội chiến giữa miền Bắc và miền Nam Sudan. Salva và hàng ngàn chàng trai khác phải đi hàng ngàn dặm trên sa mạc, phải đối mặt với đói – khát và sự tấn công của sư tử, của cá sấu cũng như của phiến quân để tìm đến các trại tị nạn. Cuối cùng Salva được tái định cư ở Mỹ, nơi anh bắt đầu tổ chức phi lợi nhuận Nước cho Nam Sudan- lắp đặt các giếng nước sâu ở những ngôi làng hẻo lánh đang rất cần nước sạch.

{keywords}
 

Lấy nước đường xabắt đầu bằng hai câu chuyện, được kể trong các phần xen kẽ, về hai đứa trẻ ở hai thời kỳ khác nhau – hai bộ tộc đối lập nhau tại Sudan, một cô gái năm 2008 và một cậu bé năm 1985.

Cô gái Nya với công việc đi lấy nước cho cả gia đình tại một cái ao cách nhà 8 tiếng đi bộ. Nya thực hiện hai chuyến đi đến ao mỗi ngày. Cậu bé Salva là một trong những người tị nạn đi tìm kiếm gia đình và một nơi an toàn để ở. Chịu đựng mọi khó khăn và Salva là một người sống sót!

Câu chuyện của Nya và Salva đã giao thoa với nhau một cách đánh kinh ngạc và đầy cảm động. Nya kết thúc hành trình đi bộ 8 tiếng mỗi ngày để lấy nước và Salva vẫn tiếp tục hành trình mang nước sạch đến cho người dân Sudan của mình.

Câu chuyện sâu sắc về cuộc đời của Salva đã khuyến khích tất cả hãy tiếp tục bước đi, ngay cả khi đối mặt với những thách thức lớn nhất của cuộc đời.

Đọc sách nhiều người sẽ thắc mắc tự vấn: "Làm sao một thằng bé mới chỉ vỏn vẹn 11 tuổi lại có thể vượt qua được cả hành trình gian nan, nhiều cay đắng tới vậy?". Có lẽ đó là bởi hy vọng được đoàn tụ gia đình lúc nào cũng hừng hực cháy trong cậu.

Cuốn sách mỏng này hoàn toàn xứng đáng có mặt trong giá sách nhà bạn, để ngày nào đó, cả nhà bạn sẽ cùng quây quần bên nhau, mở từng trang sách ra đọc và cảm thấy, thật may mắn vì mình được sống, thật may mắn vì mình được ở cạnh bên nhau trên một đất nước không chiến tranh, dịch bệnh, đói khát. Cuộc sống lúc nào cũng thật đẹp! 

Nam Sudan, 2008

Nya thả chiếc can và ngồi bệt xuống đất. Nó luôn cố gắng tránh xéo phải những cây cỏ gai mọc ven lối đi nhưng không dễ. Gai nhọn vương khắp nơi. Con bé nhìn xuống lòng bàn chân. Đây rồi, nửa cái gai nhọn đâm đúng giữa gót chân. Nya lấy tay nặn xung quanh cái gai. Đoạn với tay nhặt lấy một cái gai khác trên mặt đất để khêu cái gai găm ở gót chân ra. Con bé mím chặt môi vì đau quá.

Nam Sudan, 1985

BÙM!

Salva ngoảnh lại và quan sát. Phía sau nó, một cột khói đen khổng lồ từ từ bay lên. Lửa bốc ra từ đó. Trên đầu, một chiếc phản lực quay đầu lao vút đi như một con ác điểu.

Khói bụi mịt mù và Salva không còn nhìn thấy được ngôi trường thân yêu của nó nữa. Nó vấp chân suýt ngã. Nhưng phải tiếp tục chạy không được ngoái đầu lại. Vì không nó sẽ chậm lại. Salva cúi thấp đầu xuống và chạy. Nó chạy miết tới khi không còn hơi để chạy nữa. Nó lê từng bước. Liên tục như vậy trong mấy giờ đồng hồ cho tới khi mặt trời gần tắt hẳn. Đi cùng nó còn rất nhiều người nữa. Nhiều đến mức mà nó chắc rằng nguyên làng, nơi có trường nó học, cũng không thể nhiều người đến vậy. Hẳn là toàn bộ số người của cả vùng đất này đang cùng di tản. Vừa đi, những ý nghĩ miên man cứ hiện lên trong đầu Salva theo từng nhịp bước. Mình đang đi đâu đây? Gia đình mình đâu? Liệu mình có còn được gặp lại gia đình không? Đoàn người dừng lại khi trời tối hẳn không còn nhìn thấy lối đi nữa. Ban đầu họ đứng tản mát, thi thoảng có vài tiếng rì rầm, nhưng phần lớn đều lặng im trong sợ hãi.

Một lát sau, vài người đàn ông trung niên túm tụm lại bàn bạc gì với nhau rồi một người nói lớn, “Bà con, hãy đứng cùng với người làng mình. Bà con sẽ tìm thấy người quen.” Salva đi vòng quanh tới lúc nghe thấy tiếng gọi “Loun-Ariik! Ai người làng Loun-Ariik tới đây nào!” Salva thấy người nhẹ bẫng. Đó là người làng nó. Nó vội vàng đi theo tiếng gọi. Khoảng hơn chục người đứng thành một nhóm bên lề đường. Salva liếc qua từng khuôn mặt. Chẳng có ai trong gia đình nó cả. Nó chỉ nhận ra vài người – một người mẹ bồng con, hai người đàn ông, một bạn gái chừng tuổi nó – nhưng chẳng biết rõ ai cả.

Dầu sao thì nhìn thấy những gương mặt quen cũng dễ chịu lắm rồi. Cả đoàn người qua đêm đó ven đường, những người đàn ông trong đoàn thay phiên nhau thức để canh gác. Sáng hôm sau, đoàn người lại tiếp tục lên đường. Salva đi giữa đoàn với mấy người lớn cùng làng với nó. Đến đầu giờ chiều thì nó nhìn thấy một toán lính ở phía trước.

Trong đoàn có người nói khẽ, “Phiến quân đấy!” Phiến quân là những người đang chống lại chính phủ. Salva đi ngang qua mấy binh sĩ đang đứng ven đường. Mỗi người mang một khẩu súng lớn. Súng của họ không chĩa về đám đông nhưng trông vẫn rất dữ tợn và đề phòng. Một vài phiến quân nhập vào đoàn người, lặng lẽ đi phía sau. Giờ thì cả đoàn người đã bị bao vây.

Không biết chúng sẽ làm gì đây? Gia đình mình đâu rồi?

Cuối ngày, cả đoàn người đi tới một doanh trại của phiến quân. Đám lính ra lệnh cho họ chia thành hai nhóm – đàn ông vào một nhóm và nhóm còn lại gồm trẻ em, người già và phụ nữ. Các cậu tuổi teen có vẻ được xem là đàn ông rồi dù chỉ lớn hơn Salva một chút, và phải đứng vào nhóm một. Salva thoáng chút lưỡng lự. Nó mới mười một tuổi nhưng xuất thân từ một gia đình quyền quý.

Tên nó là Salva Mawien Dut Ariik sống ở ngôi làng được đặt tên theo tên ông nội nó. Bố nó luôn dạy nó phải hành xử như một người đàn ông – để noi theo các anh trai và làm gương cho thằng Kuol. Salva bước mấy bước lại phía mấy chú, mấy bác.

“Này!” Một tên lính tiến về phía Salva và tay giơ súng lên.

Salva sợ điếng người. Nó chỉ nhìn thấy họng súng đen ngòm đang chĩa thẳng vào mặt. Đầu súng đã chạm hẳn vào cằm nó. Salva cảm thấy như hai đầu gối nhũn ra. Nó nhắm tịt mắt lại.

Nếu chết bây giờ, mình sẽ không bao giờ được gặp lại gia đình nữa.

Ở chừng mực nào đó, ý nghĩ này đã giúp nó đủ mạnh mẽ để khỏi đổ gục xuống vì sợ. Nó hít một hơi dài rồi mở mắt ra. Tên lính chỉ cầm súng một tay thôi. Hắn không ngắm bắn mà chỉ dùng nòng súng nâng cằm nó lên hòng nhìn cho rõ mặt.

“Ra đằng kia đi,” tên lính nói. Hắn đưa khẩu súng chỉ về phía nhóm phụ nữ và trẻ em.

“Mày chưa đủ tuổi đâu nhóc. Cứ từ từ!” Hắn cười hềnh hệch và vỗ vai Salva.

Salva đành lon ton đi sang gia nhập nhóm phụ nữ. Sáng hôm sau, phiến quân lại tiếp tục di chuyển. Chúng bắt những người đàn ông phải khuân vác nào súng nhỏ, nào súng lớn, nào đạn dược, nào thiết bị thông tin. Salva nhìn thấy một người đàn ông có vẻ như không muốn đi cùng phiến quân. Ngay lập tức người này bị một tên lính dùng báng súng đánh thẳng vào mặt, ngã lăn xuống đất và máu chảy đầm đìa.

Kể từ đó, chẳng ai còn dám chống đối nữa. Những người đàn ông phải oằn vai mang vác đồ đạc và rời doanh trại. Những người còn lại cũng lục đục lên đường. Nhưng họ đi theo hướng ngược lại với đám phiến quân, vì phiến quân đi đến đâu thì chắc chắn có chiến sự xảy ra ở đó.

Salva đi cùng nhóm người làng Loun-Ariik. Nhưng giờ còn ít người hơn vì những người đàn ông đã bị phiến quân bắt đi theo. Trừ mấy đứa sơ sinh, Salva giờ là đứa trẻ con duy nhất trong nhóm.

Tối hôm đó, đoàn người trú tạm trong một cái chuồng bò. Salva trở mình liên tục trong đám cỏ ngứa ngáy.

Mình đang đi đâu đây? Gia đình mình đâu? Khi nào thì được đoàn tụ?

Nó phải nằm rất lâu mới ngủ được.

...

Ngay cả khi chưa tỉnh ngủ hẳn, Salva đã cảm thấy bất ổn. Nó nằm im, mắt nhắm tịt, cố nghe ngóng xem điều gì xảy ra.

Cuối cùng, nó cũng ngồi dậy và mở mắt. Chẳng còn ai trong chuồng bò. Salva đứng bật dậy, nhanh đến nỗi cảm thấy hơi chóng mặt. Nó chạy vội ra cửa và nhìn quanh. Không có ai. Tuyệt nhiên không một bóng người.

Họ đã bỏ cả đi. Chỉ còn nó bơ vơ một mình.

 (Trích đoạn cuốn sách)

 Tình Lê

Truyện cổ tích được tái hiện với phong cách hoàn toàn mới lạ

Truyện cổ tích được tái hiện với phong cách hoàn toàn mới lạ

Kết hợp những ưu điểm tuyệt vời của cả truyện cổ tích và dòng sách tương tác, Truyện cổ tích hình nổi không chỉ đơn thuần là sách mà còn là món “đồ chơi tri thức” đầy sáng tạo.

" alt="Câu chuyện có thật về cậu bé 11 tuổi tạo nên điều kỳ diệu" width="90" height="59"/>

Câu chuyện có thật về cậu bé 11 tuổi tạo nên điều kỳ diệu