Nhận định, soi kèo Ba Lan vs Lithuania, 2h45 ngày 22/3: Không dễ dàng
Hoàng Ngọc - 21/03/2025 10:28 World Cup 2026 ronaldo al nassrronaldo al nassr、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo CH Séc vs Faroe Islands, 2h45 ngày 23/3: 'Thảm sát'
2025-03-26 14:59
-
- “Em trai anh bị thiểu năng trí tuệ nên nếu em lấy nó, chính anh sẽ là người quan tâm chăm sóc và đền bù cho em tất cả…”.
Tôi đã lấy chồng được 6 năm và sinh hai đứa con, một trai một gái kháu khỉnh. Được chồng và gia đình chồng hết mực chăm sóc, yêu thương. Mọi chuyện đáng lẽ sẽ không phải bàn nếu chồng tôi không phải là người thiểu năng trí tuệ và nếu anh ấy là bố của các con tôi.
Từ ngày bước chân về nhà chồng, chưa có phút giây nào tôi được thanh thản bởi cảm giác tội lỗi luôn đeo bám mình. Tôi nhiều lần định nói ra sự thật kinh khủng này nhưng lại sợ hạnh phúc mình đang có sẽ vuột mất nên tôi tiếp tục làm kẻ lừa dối.
Câu chuyện của tôi bắt đầu từ khi tôi đồng ý làm em kết nghĩa với Quang (anh trai của chồng hiện tại) và cũng là đồng nghiệp cùng công ty. Khi đó, tôi là một cô gái bắt đầu bước qua tuổi trẻ nhưng chưa từng có bạn trai dù rằng bạn bè đánh giá… không đến nỗi nào. Bố mẹ tôi đã năm lần bảy lượt đi cắt duyên âm cho con gái nhưng chẳng biết chưa gặp thầy hay do cắt nhiều… hết duyên mà tôi vẫn chưa tìm được một nửa của mình. Anh Quang khi đó đã lập gia đình, anh chị rất hạnh phúc với cậu con trai đầu lòng thông minh.
Anh em tôi rất hợp nhau, thường tâm sự và chia sẻ về những lo lắng đời thường. Ngoài giờ làm, chúng tôi vẫn nhắn tin trò chuyện về công việc, về những vui buồn xung quanh cuộc sống của vợ chồng anh; thi thoảng tôi kể cho anh nghe chuyện gia đình, chuyện bố giục tôi lấy chồng, chuyện mẹ nhờ người làm mối cho con gái ế… Anh đặc biệt ái ngại khi đến tuổi này mà tôi vẫn chưa có một tấm chồng để ổn định cuộc sống.
Lâu dần thành quen, hôm nào không nhắn tin với anh là tôi có cảm giác không yên, thấy thiếu gì đó không gọi được thành tên. Rồi tôi tự cắt nghĩa và giật mình nhận ra tôi đã yêu anh từ bao giờ! Anh dường như cũng biết điều đó nhưng hình như lại dành cho tôi nhiều quan tâm hơn.
Rồi một buổi tối, anh hẹn gặp tôi để nói chuyện. Cho mãi tới lúc gặp anh, tôi vẫn chưa đoán ra chuyện anh định nói với tôi.
Anh mở đầu câu chuyện một cách khó khăn rằng anh đã có gia đình, vợ anh là người tốt, rằng đã có gia đình thì không có quyền nói lời yêu thương người phụ nữ khác… Rồi anh nói: “Anh xin lỗi nếu điều mình sắp nói ra làm em tổn thương nhưng anh thực sự yêu và không muốn mất em. Anh đã suy nghĩ rất nhiều về hoàn cảnh của hai chúng ta,… Anh có một cậu em trai tên Sáng, bị thiểu năng trí tuệ nhưng rất hiền lành và anh muốn em trở thành em dâu của anh. Mọi chuyện chỉ là vỏ bọc thôi vì nếu em lấy nó, chính anh sẽ là người quan tâm chăm sóc và bù đắp cho em tất cả…”.
Ban đầu, tôi giận run người, ứa nước mắt. Sau nhiều ngày suy tính, vượt qua tự ái, niềm kiêu hãnh và dỗi hờn tôi đã quyết định làm “em dâu” của anh bởi câu nói “chính anh sẽ là người quan tâm chăm sóc và bù đắp cho em tất cả…” cùng thái độ chân tình của anh.
Trước ngày cưới, anh sắp xếp tất cả để hai bên gia đình thân tình, cảm thông vun xới hạnh phúc cho cuộc hôn nhân của tôi. Khỏi phải nói gia đình anh vui thế nào, đặc biệt là mẹ anh, luôn dành cho tôi chút gì như là sự biết ơn.
Hôn lễ diễn ra sau đó vài tháng trong niềm vui hân hoan của nhà trai, trong sự bàn tán của hàng xóm và khách mời. Cha mẹ tôi nuốt nước mắt vì không thuyết phục nổi tôi và đành lòng đưa con gái lên xe hoa. Còn tôi bước đi gần như vô cảm, thương bố mẹ mà không được nói ra sự thật.
Đêm tân hôn, tôi lo lắng vì chưa biết phải làm gì với chồng. Không lẽ lần đầu tiên của tôi lại là với người đàn ông này sao? Nhưng Sáng là chồng tôi kia mà?… Chưa lúc nào tôi cần anh như lúc này! Tôi chắc ở tầng dưới anh cũng đang căng thẳng không kém gì tôi. Gía như tôi đồng ý yêu anh “hết mình” thì có lẽ bây giờ chúng tôi không phải khó xử thế này.
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet Mọi cảm xúc của tôi tan biến khi Sáng bước ra từ nhà tắm, cười hì hì với vợ rồi thản nhiên lên giường, ngủ ngon giấc. Tôi yên lòng nằm xuống cạnh chồng và ngủ ngon lành vì vừa trải qua một ngày căng như dây đàn. Chuyện sinh hoạt của vợ chồng tôi cứ như thế cho tới tận bây giờ.
Ngày hôm sau, lấy lý do công việc nhiều nên tôi xin phép gia đình chồng được đi làm ngay. Tôi chọn một bộ đồ thật ưng ý, hồi hộp đến nhà nghỉ anh đã đặt phòng từ trước. Anh trân trọng, ân cần, yêu thương đưa tôi vào cuộc sống mới đầy mật ngọt. Đúng như lời anh đã hứa, anh luôn sắp xếp thời gian ở bên tôi mỗi khi có thể, chăm sóc và bù đắp cho tôi mọi thứ.
Rồi tôi có thai. Ai nấy biết chuyện đều chúc mừng nhà chồng tôi dày phúc. Có người còn vỗ vai Sáng nháy mắt “tưởng cu cậu khù khờ vậy mà ra phết!”. Thấy mọi người chúc mừng, bắt tay, Sáng cũng cười hì hì.
Gia đình và anh chăm sóc tôi hết mực. Anh động viên vợ rằng “Thím ấy chịu nhiều thiệt thòi, em nên để ý quan tâm nhiều hơn cho thím ấy bớt tủi thân”. Chị dâu tôi đối xử với tôi rất tốt. Hằng ngày chị giúp tôi nhiều việc nhà, quan tâm tới khẩu phần ăn của tôi, cho tôi kiến thức làm mẹ vì sợ tôi mang thai lần đầu chưa có kinh nghiệm. Tôi cảm thấy áy náy và có tội với chị nhiều lắm.
Vậy nhưng, trong khi đêm nào chị cũng được chồng ôm ấp thì tôi mệt mỏi do mang thai, cô đơn, trống trải không có anh ở bên cạnh; chị được quyền chăm sóc cho anh mọi lúc, mọi nơi, còn tôi có muốn sửa giúp anh cái cà vạt lệch cũng chẳng dám đưa tay ra đã khiến tôi thực sự thấy ghen. Những lúc ấy, tôi tự cho phép mình đáng nhận được sự quan tâm, chăm sóc của chị. Để rồi sau đó, lại thấy mình có lỗi.
Về phần Sáng – chồng tôi rất dễ bảo. Bố mẹ Sáng luôn dặn dò con trai phải chăm sóc vợ nên khi sinh con ra tôi sai chồng lấy tã cho con, chuẩn bị nước tắm… Sáng đều làm hết, rất vui vẻ, vừa làm vừa hì hì. Nhìn nụ cười vô cảm của chồng, tôi càng thấy mình tội lớn.
Ba năm sau, tôi sinh đứa thứ hai trước… chị dâu vài tháng. Anh cùng lúc chăm hai đứa con mà chẳng kêu than 1 lời. Mỗi lần có món gì ngon anh đều mang cho tôi trước và không quên dặn tôi phải ăn hết cho con khỏe.
Những lúc được anh chăm sóc chu toàn, tôi thấy vô cùng mãn nguyện với cuộc sống hiện tại. Bọn trẻ rất yêu thương nhau dù không biết rằng chúng cùng chung một bố. Tôi được cả nhà chồng yêu thương, chăm sóc mà không mảy may biết chuyện, không trách cứ điều gì. Chị dâu tôi cũng vẫn là dâu thảo, là mẹ hiền, vợ đảm trong gia đình. Chồng tôi vẫn cười hì hì, vui vẻ như xưa. Tôi và anh chưa bao giờ ngừng yêu thương và cứ có điều kiện lại cùng nhau đắm say. Cuộc sống chẳng phải rất tốt đó hay sao nhưng cớ gì mà dù hạnh phúc tôi cũng không thể tươi cười?
Phạm Hằng
" width="175" height="115" alt="Bí mật khủng khiếp của người phụ nữ yêu anh trai chồng" />Bí mật khủng khiếp của người phụ nữ yêu anh trai chồng
2025-03-26 14:47
-
Rồi chúng tôi tổ chức hôn lễ, mọi việc thật suôn sẻ. Tôi về sống chung với bố mẹ chồng, vì nhà chỉ còn mình anh. (ảnh minh họa)
Mẹ tôi đã gọi điện liên tục cho tôi, bảo tôi không nên yêu anh, cứ học xong về quê xin việc rồi lúc đó tính chuyện chồng con cũng vừa. Nhưng tôi cũng chẳng biết làm thế nào khi tình cảm ngày càng lớn. Về nhà anh thì mẹ anh cũng có vẻ ưng tôi, vì con gái miền Nam giọng nói dễ nghe, ngọt ngào. Bố mẹ anh cũng không nhận xét gì khó chịu về tôi.
Sau đó, chúng tôi quan tâm nhau nhiều lắm, chúng tôi còn tính cả chuyện tiết kiệm tiền chung để sau này lo lắng cho tương lai của hai đứa. Xin việc xong, chúng tôi mỗi người mỗi việc cũng ổn định nên cuối cùng, tôi đã thưa chuyện với bố mẹ tính chuyện cưới xin. Mẹ tôi không thích vì sợ con gái sau này khổ, vừa ở xa xôi lại còn lấy chồng Bắc, sau này mọi lễ nghĩa sẽ rất khó.
Rồi chúng tôi tổ chức hôn lễ, mọi việc thật suôn sẻ. Tôi về sống chung với bố mẹ chồng, vì nhà chỉ còn mình anh. Chúng tôi sống với nhau những ngày tháng đầu thật sự rất hạnh phúc. Nhưng mà thời gian trôi, mọi thứ bắt đầu phức tạp hơn.
Sống chung với nhau mới biết lòng nhau, người ta nói thế không sai chút nào thật. Bố mẹ chồng tôi không dễ tính như tôi tưởng, họ luôn bắt tôi phải tuân theo các quy tắc của mình. Tôi về nhà chồng, ngoài việc đi làm kiếm tiền, tôi còn phải làm việc nhà quần quật. Tôi bảo mẹ là nếu chúng tôi đi làm cả thì thuê người giúp việc nhưng nhất định mẹ tôi không đồng ý. Mẹ bảo ở nhà có việc gì mấy mà phải thuê người giúp việc, mẹ có thể làm được cần gì thuê người khác. Nhưng mẹ nào giúp tôi cái gì đâu. Mọi việc tôi làm từ đầu tới đuôi. Tôi đi làm về muộn, thậm chí 6-8 giờ mới về mà mẹ vẫn để tôi nấu cơm. Ở nhà mẹ cũng không nấu, mẹ bảo đó không phải việc của mẹ.
Tại sao lại như vậy chứ, tôi thật lòng không biết, nếu cứ sống chung thế này, tôi có thể cố được bao lâu. Không lẽ là phải ở riêng, nhưng liệu chồng tôi có đồng ý hay không? (ảnh minh họa)
Lúc ăn xong, nhiều hôm tôi mệt quá, thậm chí là ăn xong đã tới 10h, tôi muốn đi nghỉ để bát đũa đó, có lời nhờ mẹ để mai mẹ giúp tôi dọn, nhưng mẹ không hài lòng. Mẹ bảo là tôi lười, không nên nhờ mẹ làm những việc như vậy.
Tôi thấy lạ là ở nhà chồng, dù tôi có mệt hay không cũng phải dậy từ lúc sớm, dậy trước mẹ chồng chứ không nên ngủ trưa, dù là ngày cuối tuần. Nếu đi làm cả tuần, có một ngày cuối tuần mệt mỏi, muốn nghỉ ngơi thì sao lại không được. Cứ phải dậy quét dọn nhà cửa từ sớm, rồi làm đủ mọi việc như lau dọn nhà cửa, lau cố chén, nghĩ mà mệt. Có hôm tôi muốn nghỉ cũng không được nghỉ, tôi cảm thấy chán vô cùng.
Lạ thật, mẹ chồng là không phải làm gì hết, còn con dâu cứ làm hùng hục. Lại còn có chuyện làm dâu mới thì phải này kia theo ý của cả họ. Tôi thấy bực bội lắm, thật tình là như vậy.
Về nhà chồng, tôi không khác gì người giúp việc nhưng kiếm tiền thì tôi vẫn phải kiếm, có ai thương cho tôi đâu. Thế mà bố mẹ anh vẫn không hài lòng vì nhiều khi tôi mệt, tôi cứ để đó mai dọn. Mẹ anh toàn nói tôi lười. Bây giờ tôi mới hiểu là con gái Nam khó làm dâu Bắc như mẹ tôi nói là thế này. Thế mà tôi không nghe theo lời mẹ, tôi đã cố chấp lấy anh vì không nghĩ ở Bắc, người ta lại sống khó khăn với con dâu như vậy.
Có gì không hài lòng, chúng tôi thường nói thẳng với nhau nhưng mẹ anh không làm thế, bà mang chuyện sang hàng xóm và họ hàng để nói, khiến tôi mệt mỏi vô cùng.
Tại sao lại như vậy chứ, tôi thật lòng không biết, nếu cứ sống chung thế này, tôi có thể cố được bao lâu. Không lẽ là phải ở riêng, nhưng liệu chồng tôi có đồng ý hay không?
(Theo Khampha.vn)" width="175" height="115" alt="Mệt vì gái Nam về làm dâu Bắc" />Mệt vì gái Nam về làm dâu Bắc
2025-03-26 14:28
-
Ở riêng vẫn không thoát khỏi lưới mẹ chồng
2025-03-26 13:48



- Nhận định, soi kèo Seattle Sounders vs Houston Dynamo, 09h30 ngày 23/3: Đất thiêng Lumen
- Cambodian King begins state visit to Việt Nam
- Chàng 30 cưới vợ 56 tuổi, ngoại hình cô dâu gây bất ngờ
- Cả nhà chồng rắp tâm chiếm đoạt số tiền hồi môn 5,5 tỉ của tôi
- Nhận định, soi kèo U19 Ireland vs U19 Slovenia, 17h00 ngày 22/3: Tìm lại nụ cười
- Phụ nữ Viettel ở nước ngoài
- Vì sao 20/3 được chọn là Ngày Quốc tế Hạnh phúc?
- Những thực phẩm mẹ nên cho con ăn khi bị ốm
- Nhận định, soi kèo Smederevo vs Trayal Krusevac, 21h00 ngày 24/3: Chia điểm?
