Đó là lần thứ hai trong tuần,Đámcướimờicảxãkq ngoại hạng tôi gọi điện về trúng lúc má đang ở tiệc cưkq ngoại hạngkq ngoại hạng、、
Đó là lần thứ hai trong tuần,Đámcướimờicảxãkq ngoại hạng tôi gọi điện về trúng lúc má đang ở tiệc cưới. Lát sau về nhà, má gọi lại cho tôi, nói chỉ trong vài tuần má nhận được bốn thiệp mời cưới. "Có người nhiều năm không gặp gỡ, không giao thiệp chi hết mà tới đám cưới con cái, họ cũng mời".
- "Rồi má có đi không"?
- "Đi chớ" - má tôi đáp - "không đi, ra chợ gặp mặt họ cũng thấy ngại".
Cứ vậy, thành ra ai mời má cũng đi. Nên cứ tới cao điểm mùa cưới là tôi ý tứ, gửi tiền về sớm hơn, nhiều hơn cho má.
Tiền mừng ở quê, không nhiều như trên phố, nhưng bây giờ cũng lên tới 200.000-300.000 đồng một đám tiệc. Chuyện cả xã được mời cưới không chỉ phổ biến ở quê tôi. Chị đồng nghiệp cũng kể, bố chị đã mất, mẹ chị sống một mình ở quê, lương hưu mẹ chị hơn 5 triệu đồng mà tháng nào cũng thiếu trước hụt sau vì ma chay, cưới hỏi.
Má tôi không có lương hưu, thu nhập chính đến từ ít tạ lúa cho người ta thuê ruộng. Còn lại má nhận "trợ cấp" từ con cái, cũng chỉ đủ xoay xở hàng ngày và dành dụm ít nhiều cho lúc ốm đau.
Nếu một tháng có 3-4 tiệc cưới, má tôi phải chuẩn bị chừng một triệu đồng, chưa kể các đám giỗ hoặc thăm hỏi người ốm. Số tiền này gấp đôi khoản đóng phí cho cậu con trai đang học mẫu giáo lớn của tôi ở quê.
Về quê tôi mới thấy, tiệc tùng bây giờ không thua gì thành phố. Từ đám cưới được đãi rình rang ở sân vận động thôn đến đám giỗ kéo dàn loa karaoke về hát cả buổi. Những đám tiệc này đều được đặt nhà hàng với chi phí mỗi bàn từ 1,2 đến 1,5 triệu đồng. Người đi tiệc cũng ý tứ, không phải chỉ mang đến hộp bánh hay thùng nước ngọt như xưa, tất cả đều quy ra tiền. Bàn tiệc 10 người 1,5 triệu đồng, chưa tính tiền bia rượu, loa đài, nên khách cũng phải bỏ cái phong bì bét nhất là 200 nghìn, chứ bỏ ít hơn không coi được.
Đám giỗ bây giờ không chỉ mang chai rượu đến thắp hương cho người mất, cũng đi phong bì để chủ nhà gom lại trả tiền bàn dịch vụ đãi khách. Rồi người ta mời mình, không mời lại. Cứ thế, bà con khắp xóm quanh năm suốt tháng đi ăn cưới, ăn giỗ.
Tôi ở thành phố, cũng thường dự cưới bạn bè. Trừ những gia đình danh gia vọng tộc, hoặc giới kinh doanh làm ăn, quan hệ rộng, bạn bè tôi bây giờ có xu hướng thu hẹp đám cưới, chỉ mời những người thân thích, và tổ chức theo hướng nhẹ nhàng hơn.
Tôi kể cho má nghe, bà rất thích. Má nói cưới xin là chuyện của đời người, nhà người ta có chuyện vui, là chỗ họ hàng thân thiết, mình rõ ràng nên tới mừng cho họ. Nhưng cũng có lắm đám, đi ăn tiệc chỉ là chuyện trả nợ "bữa cơm giá cao".
Đi "ăn cơm giá cao" nhiều, rồi má và họ hàng xung quanh cũng dần dần thay đổi suy nghĩ. Không muốn phải đi trả nợ người ta, thì phải làm sao để người ta không nợ mình.
Tháng sau, gia đình cậu mợ tôi tổ chức đám cưới cho con trai út. Ông bà quyết làm đám đơn sơ, từ lễ tiết đến thiệp mời. Không mời người xa lạ, chỉ mời bà con và người có giao thiệp gần gũi. Đi đám cưới mà khiến người ta phiền não, thấy mỏi mệt, gia chủ lẫn cô dâu chú rể cũng chẳng vui vẻ gì. Mà ma chê, cưới trách. Biết là nếu không mời, có khi cũng bị trách, nhưng mợ tôi quyết: giờ không thể sống theo thiên hạ, mình phải sắp xếp chuyện của mình sao cho hợp lý.
Ngày cưới là ngày vui, không chỉ là ngày vui của tân lang và tân nương, mà nên là ngày hoan hỉ của tất cả khách tham dự. Muốn vậy, đừng "gom" khách mời đại trà chỉ để lấp đầy khoảng trống của bàn tiệc hoặc để thể hiện rằng nhà mình có mối quan hệ rộng.
Những đám tiệc mời đại trà, rình rang bia rượu đôi khi còn là nguyên nhân cho những ẩu đả trong lúc say khi tàn tiệc. Một lễ cưới mà để xảy ra những chuyện bất hòa như vậy sao còn có thể là ngày vui.
Tình làng nghĩa xóm nên được vun đắp bằng sự quan tâm, chia sẻ chứ không phải bằng những xã giao tốn kém, mời qua mời lại không đi thì ngại, đi thì nặng túi tiền.
Hy vọng rằng bài viết trên sẽ giúp bạn biết thêm nhiều thông tin về các sân golf nổi tiếng ở miền Trung Việt Nam. Nếu bạn đang tìm kiếm một sân golf không chỉ đẹp mà còn mang lại thử thách đầy thú vị, hãy đến ngay Hoiana Shores Golf Club – một trong những sân golf hàng đầu tại miền Trung Việt Nam
Các Câu Hỏi Thường Gặp
1. Thời điểm nào thích hợp nhất để chơi golf ở miền Trung?
Mùa thu và mùa đông (từ tháng 9 đến tháng 3) là thời điểm lý tưởng để chơi golf ở miền Trung. Thời tiết trong khoảng thời gian này thường mát mẻ và dễ chịu, giúp người chơi tận hưởng trọn vẹn trải nghiệm golf.
2. Các sân golf miền Trung có dịch vụ nghỉ dưỡng không?
Hầu hết các câu lạc bộ golf miền Trung đều nằm trong các khu nghỉ dưỡng phức hợp; Hoiana Shore Golf Club là một ví dụ điển hình của resort golf miền Trung kết hợp, nằm trong khu phức hợp Hoiana Resort & Golf. Nơi đây cung cấp dịch vụ lưu trú, ẩm thực, và spa cao cấp cho golfer và gia đình.
3. Cần chuẩn bị những gì trước khi đến sân golf tại miền Trung?
Bạn nên chuẩn bị trang phục chơi golf phù hợp, bao gồm áo thun có cổ, quần kaki hoặc quần short, giày golf, và mũ để bảo vệ dưới ánh nắng.
4. Chi phí chơi golf ở miền Trung là bao nhiêu?
Chi phí chơi golf tại miền Trung dao động từ 2.000.000 – 5.000.000 VND tùy vào sân, thời gian chơi và các dịch vụ đi kèm như caddie, xe điện hay dụng cụ thuê. Một số sân có ưu đãi đặc biệt cho khách đặt lịch trước hoặc chơi theo nhóm.
5. Hoiana Shores Golf Club có gì đặc biệt so với các sân golf khác?
Hoiana Shores Golf Club được thiết kế bởi Robert Trent Jones Jr., nằm ngay sát bờ biển Quảng Nam với tầm nhìn ra Cù Lao Chàm. Sân này nổi bật với sự kết hợp giữa cảnh quan tự nhiên và thách thức kỹ thuật, được nhiều golfer đánh giá là một trong những sân golf đẹp và thử thách nhất Việt Nam.
" alt="Danh sách các sân golf miền Trung 2024 tuyệt đẹp dành cho bạn" width="90" height="59"/>