Ngày 13/3, từ số điện thoại đăng tuyển nhân viên trên mạng, chúng tôi tìm đến quán tẩm quất mát-xa ở khu vực Hà Đông (Hà Nội).3 giờ chiều nhưng phía trong quán tối om, được ngăn cách với bên ngoài bằng một tấm rèm. Căn phòng khoảng 10m2 với chiếc ghế sofa cũ kê sát góc tường làm nơi ngồi chờ cho khách.
 |
Lan, một nhân viên của quán. |
Một người đàn ông ra bắt chuyện, ánh mắt đầy dò xét. Người này giới thiệu là chồng của chủ quán. Sau đó, anh ta yêu cầu chúng tôi ngồi đợi và bắt đầu những câu hỏi ‘điều tra’ lý lịch.
Khi cảm thấy tin tưởng, anh rút máy gọi điện thoại. Khoảng 30 phút sau, hai người phụ nữ đi xe máy tới.
Chủ quán là người phụ nữ mặc áo vàng, khoảng 25 - 30 tuổi, gương mặt sắc sảo, người đi cùng tên Lan - nhân viên của quán.
Tôi nói, chưa làm công việc này bao giờ và bày tỏ sự lo lắng về công việc. Nhưng nữ chủ quán khẳng định: ‘Em không cần lo. Chị nói thẳng, khách đến đây chủ yếu tẩm quất thư giãn, tức là kích dục cho khách. Nhân viên chỉ cần nhìn 1 lần là biết làm ngay nhưng muốn có nhiều khách, phải tập luyện thành thục’.
Theo người chủ này, chi phí để các quý ông ‘hưởng thụ’ giây phút thư giãn là 150 nghìn đồng, trong số đó, nhân viên được hưởng 70 nghìn đồng.
‘Tiếp khách xong xuôi, chị chia tiền ngay cho em. Trường hợp khách quỵt tiền, bên quán có trách nhiệm đòi lại đầy đủ cho em.
Nếu chưa có chỗ trọ, em có thể ở lại trong quán. Hết giờ làm, em thay ga, gối và ngủ luôn trên giường tẩm quất mát-xa. Chi phí sinh hoạt, ăn uống chị lo trọn gói', chủ quán nói.
15 phút ‘lên tiên’ của quý ông Hà thành
Sau màn phỏng vấn, chúng tôi được bàn giao cho nhân viên Lan ‘đào tạo’. Theo nữ nhân viên, trước đây quán có 3, 4 người làm nhưng vì nhiều lý do, một số người đã xin nghỉ. Bởi vậy chủ quán phải cấp tốc tuyển thêm. Lan tự tin khẳng định, mình có đủ các ngón nghề, đảm bảo khách hài lòng.
"Quan trọng mỗi lần phải dùng một kiểu khác nhau, mới lạ. Làm ở đây thoải mái, giờ giấc không bị quản lý như nhà khác, thời gian làm việc của các em từ 9 giờ đến nửa đêm. Ai có sức khỏe có thể làm thêm đến 2, 3 giờ sáng. Như vậy cả chủ và nhân viên đều có tiền, đôi bên cùng có lợi.
Một vé làm 30 phút, hết giờ chủ ngồi ngoài sẽ báo nhưng thông thường tôi làm không lâu đến vậy’, Lan nhấn mạnh.
Cô tự tin khẳng định, với ‘kinh nghiệm’ lâu năm của mình, khách vào chỉ cần 10 - 15 phút là thỏa mãn nhu cầu.
‘Công việc này không khó để kiếm tiền, thu nhập trung bình mỗi tháng của tôi là 20 triệu đồng. Ai xinh đẹp, cao ráo, biết ‘chiều’ khách còn kiếm được khá hơn. Số tiền khách boa mình được giữ, không phải đưa cho chủ”, nữ nhân viên mát-xa tiết lộ.
Vừa nói, cô vừa dẫn chúng tôi vào xem nơi làm việc. Căn nhà 1 tầng nhưng chủ quán dùng gỗ mỏng ngăn thành 3 phòng nhỏ. Trên mỗi phòng có đánh số thứ tự để dễ quản lý.
Mỗi căn phòng chỉ rộng chưa đầy 4m2, được bài trí một chiếc giường chuyên dụng, ánh sáng duy nhất ở đây được phát ra từ một ngọn đèn màu hồng mờ ảo.
 |
Bên trong căn phòng mát-xa |
‘Mình chỉ phục vụ thư giãn cho khách nhẹ nhàng nhưng tuyệt đối không quan hệ tình dục. Khách có nhu cầu có thể thỏa thuận với nhân viên để ra các nhà nghỉ, khách sạn xung quanh. Trường hợp bị cơ quan chức năng bắt được, nhân viên tự chịu trách nhiệm’, người phụ nữ này nói.
Để chúng tôi yên tâm, Lan cho biết, khi nào có khách đến, cô sẽ hướng dẫn các nhân viên mới từ cách chào hỏi, nói chuyện với khách đến ăn mặc, trang điểm.
Những ngày sau đó, chủ quán liên tục gọi điện hối thúc chúng tôi đi làm. Người này hứa hẹn, công việc tự do về giờ giấc, được chủ lo về chi phí ăn ở, lại có thể kiếm được thu nhập không thấp, chúng tôi không nên bỏ lỡ.
*Tên nhân vật trong bài đã được thay đổi
(Còn nữa)
Luật sư Nguyễn Thanh Hải - Đoàn Luật sư TP Hà Nội: Mát-xa, tẩm quất là hoạt động kinh doanh phải được các cơ quan có thẩm quyền cho phép, quản lý, theo dõi. Hiện nay nhiều gái mại dâm núp bóng nhân viên mát-xa, tẩm quất phục vụ tình dục cho khách hàng. Nếu hành vi tình dục này chỉ dừng lại ở việc kích dục không được coi là mại dâm. Mại dâm là khi đã thực hiện hành vi giao cấu. Theo Điều 3 Pháp lệnh phòng, chống mại dâm 2003 quy định: 'Mại dâm là hành vi mua dâm, bán dâm. Bán dâm là hành vi giao cấu của một người với người khác để được trả tiền hoặc lợi ích vật chất khác. Mua dâm là hành vi của người dùng tiền hoặc lợi ích vật chất khác trả cho người bán dâm để được giao cấu'. Nếu tại quán mát-xa, tẩm quất xảy ra các hành vi mua, bán dâm sẽ bị xử lý theo quy định. Cụ thể: Đối với hành vi mua dâm, Điều 22, Pháp lệnh phòng, chống mại dâm 2003 quy định về Xử lý đối với người mua dâm như sau: 1. Người mua dâm tuỳ theo tính chất, mức độ vi phạm mà bị xử phạt hành chính bằng hình thức cảnh cáo hoặc phạt tiền. 2. Người mua dâm người chưa thành niên hoặc biết mình bị nhiễm HIV mà cố ý lây truyền bệnh cho người khác thì bị truy cứu trách nhiệm hình sự. Đối với hành vi bán dâm, theo Điều 23 Pháp lệnh phòng, chống mại dâm 2003 quy định về Xử lý đối với người bán dâm, cụ thể: 1. Người bán dâm, tuỳ theo tính chất, mức độ vi phạm mà bị xử phạt hành chính, bị áp dụng biện pháp giáo dục tại xã, phường, thị trấn hoặc đưa vào cơ sở chữa bệnh. Người bán dâm là người nước ngoài thì tuỳ theo tính chất mức độ vi phạm mà bị xử phạt hành chính bằng hình thức cảnh cáo, phạt tiền, trục xuất. 2. Người bán dâm biết mình bị nhiễm HIV mà cố ý lây truyền bệnh cho người khác thì bị truy cứu trách nhiệm hình sự". |

Rùng mình phía sau cánh cửa phòng mát-xa lúc nửa đêm ở Hà Nội
'Khách vào đây ít khi mát-xa, tẩm quất chủ yếu là thư giãn', Phạm Thị Hồng (SN 1978, Phú Thọ) nói về công việc tại một quán mát-xa trên đường Quang Trung (Hà Đông, Hà Nội).
" alt=""/>150 ngàn và 15 phút 'tới bến' của quý ông trong quán mát

 |
Lexus RX350 bị viết kín chữ trên xe vì đỗ chắn trước cửa nhà dân ở Hải Phòng. Vụ việc xảy ra hôm 31/5/2020 (ảnh: theo Chi Bảo) |
Dù ở các tuyến phố không có biển báo cấm dừng đỗ dưới lòng đường, việc đậu xe cũng rất khó khăn, hễ tôi cứ đậu xe là lại có người ra đuổi. Có những quy tắc ngầm mà mọi người phải thực hiện theo nếu không muốn gặp rắc rối.
Đầu tiên là lòng đường trước cửa nhà ai, nhà đó được quyền đậu xe. Chủ xe muốn đậu nhờ thì phải hỏi xin chủ nhà. Đây là luật bất thành văn. Dù cảm thấy vô lý nhưng tôi vẫn vui lòng thực hiện vì theo tôi đây cũng là một phép lịch sự tối thiểu.
Thứ hai, không được đậu xe trước các cửa hiệu kinh doanh, nhà hàng, quán ăn. Theo lời các chủ shop, đất ở Hà Nội tấc đất tấc vàng, mỗi tháng tiền thuê cửa hàng cũng mất vài chục triệu, dù tôi có đậu xe dưới lòng đường thì cũng làm họ mất cơ hội buôn bán, mất tiền.
 |
Phá xe của nhau vì tranh giành chỗ đậu xe (Ảnh minh họa) |
Tôi cũng hiểu điều đó, nhưng ở Hà Nội này nhà mặt phố nào hầu như đều kinh doanh, chẳng lẽ các chủ shop muốn độc chiếm riêng cả con phố để tiện cho việc buôn bán, nếu không phải khách mua hàng thì không cho dừng xe ở lại? Sau 1-2 lần bị đuổi thì tôi cũng không bao giờ dừng xe trước các cửa hiệu, hàng quán nữa.
Hiện tại, mỗi khi cần đậu xe, tôi đều lái xe dọc phố, xem có nhà dân nào đang đóng cửa thì mới dám dừng lại, rồi dán số điện thoại lên kính xe, cho chủ nhà liên hệ nếu cần. Nhiều khi, từ vị trí gửi xe tới nơi cần đến, tôi phải đi bộ cả đoạn dài, mồ hôi nhễ nhại.
Rồi lại có những chỗ đậu xe không ở trước cửa hàng, cửa hiệu hay trước nhà dân nào cả nhưng lại là chỗ “xí phần” của ai đó từ trước. Và chỗ “xí phần” ấy của ai thì chỉ có người dân xung quanh khu vực đó mới rõ, họ tự quy định với nhau. Người lạ từ nơi khác đến không biết luật ngầm này nên dễ nảy ra tranh cãi.
Tôi cực lực phản đối cái văn hóa “xí phần” trước chỗ đậu xe. Nếu như các chủ shop giữ chỗ trước cửa hàng của họ thì còn có thể thông cảm được, còn với trường hợp khác, chỗ để xe phải là của chung mọi người. Ai đến trước thì có quyền đậu xe trước, chỉ cần không phạm luật, không cản trở giao thông là được.
Thế nhưng nhiều vụ tranh cãi, thậm chí đánh nhau bắt nguồn từ tranh chỗ đậu xe mà ra. Hoặc xấu tính hơn là tìm cách phá xe của nhau. Bạn của tôi cũng vì lý do đậu xe vào chỗ của người khác mà xe có thêm vài vết xước. Dù đoán ra người làm nhưng cũng đành chịu vì không có bằng chứng.
Hay như vụ việc mới xảy ra gần đây, ba bảo vệ mua sơn xịt lên 10 xe đậu ở ngoài đường vì không gửi xe vào bãi xe của họ quản lý. Đây cũng là một dạng “xí phần”, tự coi mình là thổ địa, có quyền cấm đoán người khác đậu xe.
Theo tôi đã đến lúc phải lên tiếng đấu tranh về văn hóa xấu xí này. Thời gian tới, số lượng xe ở các thành phố sẽ tăng thêm, nhu cầu về không gian dành cho đậu xe sẽ trở nên cấp thiết, đòi hỏi mỗi người phải càng phải cư xử văn minh, nhường nhịn nhau hơn.
Độc giả Minh Quang (Hoàng Mai, Hà Nội)
Bạn có trải nghiệm gì khó quên khi sử dụng xe hơi? Hãy chia sẻ bài viết tới Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
" alt=""/>Khổ sở vì đậu xe ở đâu cũng bị đuổi