您现在的位置是:Nhận định >>正文
Bảo mẫu tráo túi xách hiệu trị giá hơn 3 tỷ đồng của chủ nhà
Nhận định1人已围观
简介Theảomẫutráotúixáchhiệutrịgiáhơntỷđồngcủachủnhàngoại hạng anh đêm quao Today, một phụ nữ họ Lại (Thư...
Theảomẫutráotúixáchhiệutrịgiáhơntỷđồngcủachủnhàngoại hạng anh đêm quao Today, một phụ nữ họ Lại (Thượng Hải, Trung Quốc) mới đây phát hiện ổ khóa chiếc túi Hermès trị giá hơn 400.000 Nhân dân tệ (gần 1,4 tỷ đồng) của mình đột nhiên biến dạng. Sau khi kiểm tra 4 chiếc túi xách hàng hiệu còn lại trong nhà, cô phát hiện tất cả đã biến thành hàng giả.
Ước tính sơ bộ thiệt hại gần 1 triệu Nhân dân tệ (hơn 3,4 tỷ đồng). Vì vậy cô Lại quyết định báo cảnh sát.
Trình báo với cảnh sát, cô Lại cho biết: "Trong nhà chỉ có bố mẹ tôi và một bảo mẫu, ngày thường không có khách tới chơi. Ba người họ không thể là kẻ trộm được". Cô Lại có niềm tin hoàn toàn với bố mẹ và bảo mẫu của mình.

Trong quá trình điều tra, cảnh sát đặt câu hỏi với bảo mẫu họ Lữ nhưng người này tỏ ra khá lo lắng và ấp úng. Vì vậy, cảnh sát bắt đầu nghi ngờ. Tuy nhiên, để tránh "bứt dây động rừng", họ đã không đưa bà Lữ về đồn mà chỉ lấy thông tin liên lạc.
Phía cảnh sát nhận định, thủ phạm nhất định sẽ nhanh chóng tìm cách bán tang vật. Vì vậy, họ yêu cầu cô Lại lên sàn giao dịch trực tuyến về đồ cũ để kiểm tra liệu túi xách có được rao bán trên đó hay không. Rất nhanh chóng, cô Lại phát hiện 3 chiếc túi xách hàng hiệu của mình thực sự được rao bán trên đó vì có những vết xước chỉ cô mới nhận ra.
Nhận được thông tin của cô Lại, cảnh sát lập tức tìm đến cửa hàng giao dịch đồ cũ trực tuyến và tra ra hồ sơ giao dịch của người bán những chiếc túi đó. Và thủ phạm chính là người giúp việc họ Lữ.
Đối diện với cảnh sát, bà Lữ thừa nhận vì cuối năm nợ nần nhiều mà làm liều. Nhân lúc cô Lại đi du lịch cùng bố mẹ, bà Lữ đã lấy cắp những chiếc túi hiệu xa xỉ rồi lên mạng mua túi giả thế vào. Sau đó, nữ giúp việc đem ký gửi những món đồ trộm được ở cửa hàng đồ hiệu cũ.
Hiện bà Lữ đã bị tạm giữ hình sự theo quy định của pháp luật.

Giúp việc, bảo mẫu lương 50 triệu đồng/tháng, càng tuyển càng thiếu
Tại Trung Quốc, giúp việc nhà, bảo mẫu đang là nghề được "săn đón" nhiều nhất với mức thu nhập dao động 20-50 triệu đồng/tháng.Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Texoma vs Foro SC, 07h00 ngày 19/3: Làm khó chủ nhà
Nhận địnhNguyễn Quang Hải - 18/03/2025 09:35 Nhận định ...
阅读更多Quà công nghệ cho Valentine
Nhận địnhChiếc chậu hoa có khả năng phát sáng trong đêm với những hình ảnh ngộ nghĩnh. Chậu hoa phát sáng
Chiếc chậu hoa có khả năng phát sáng trong đêm với hình ảnh những bông hoa xinh xắn, những ngôi sao đáng yêu hay dòng chữ I love you ngộ nghĩnh bao bọc xung quanh là một nền cỏ xanh ngát sẽ chuyển tải thông điệp sâu sắc về một tình yêu cháy bỏng mà bạn muốn dành tặng cho người mình yêu thương nhất. Chậu hoa phát sáng không chỉ đảm nhiệm vai trò của một chiếc đèn mà còn tô điểm thêm cho không gian xinh xắn của bạn, tạo cho bạn nguồn cảm hứng trong công việc. Với điện thế tiêu thụ 3W cùng khả năng tiêu hao điện rất thấp nên bạn có thể dùng nó như một chiếc đèn ngủ. Sản phẩm có giá khoảng 170.000 đồng.
Quả cầu plasma hình trái tim
Đây là món quà giải trí tuyệt vời và chắc hẳn "người ấy" của bạn sẽ không khỏi ngạc nhiên khi... cắm điện. Khi đó, từ trung tâm của quả cầu những tia sáng cực đẹp liên tục được phát ra và khi chạm tay vào bất cứ điểm nào trên quả cầu, những tia sáng ngay lập tức sẽ tập trung ở đầu ngón tay. Có thể lúc đầu "người ấy" sẽ rụt rè tiếp cận quả cầu Plasma nhưng khi chạm tay vào, họ có cảm giác như đang điều khiển dòng điện bằng chính đôi tay của mình. Sản phẩm rất thú vị, an toàn, có giá khoảng 250.000 đồng.
Ngoài ra, còn có các sản phẩm quả cầu ma thuật Plasma phiên bản cầu thủ bóng rổ, chuồn chuồn bay, cá voi xanh hay cảm ứng theo nhạc ... với mức giá từ 450.000 - 500.000 đồng.
Nhẫn đổi màu theo cảm xúc
">...
阅读更多Truyện Cô Ấy Đến Buổi Concert Của Tôi
Nhận định
Chúc Ôn Thư thở dài, đưa tay vuốt ve sau đầu của cô bé. Khi quay đầu nhìn ra, cô liền thấy một cậu bé mũm mĩm đang nấp ở cửa văn phòng nhìn vào trong.
Thấy Chúc Ôn Thư đã phát hiện, cậu bé xoay người muốn chạy đi.
"Trương Chí Hào, em vào đây."
Cô trầm giọng nói.
Trương Chí Hào không còn cách nào, đành phải chắp đôi tay nhỏ bé ra sau lưng rồi đi vào.
Chúc Ôn Thư chưa lên tiếng, cô chỉ dùng một ánh mắt đã làm cho cậu bé sợ tới mức tự động khai: "Cô ơi, em không dùng sức!"
"Cậu dùng sức!" Cô bé vừa lau nước mắt vừa nói: "Mái tóc mẹ tết cho mình bị cậu kéo hỏng rồi!"
"Mình, mình chỉ đùa một chút."
"Hu hu hu......"
"Chí Hào."
Chúc Ôn Thư vẫy tay, ý bảo cậu bé tới gần hơn: "Em làm đau bạn cùng lớp rồi, hơn nữa người khác không thích đùa thì không thể đùa, có biết không?"
Trương Chí Hào chắp tay sau lưng, đầu cúi xuống, nói: "Em biết rồi ạ."
"Bây giờ nên làm thế nào?"
Trương Chí Hào dẩu môi, xoay người nói: "Mình xin lỗi."
"Hu hu không, không sao đâu."
Chúc Ôn Thư: "Vậy bắt tay giảng hoà nào, về sau phải đoàn kết yêu thương nhau, biết chưa."
Thấy hai cánh tay ngắn cũn núng nính thịt cầm vào nhau, Chúc Ôn Thư cố gắng nở một nụ cười: "Mau về lớp đi, bên ngoài trời đang mưa, đừng đi ra ngoài kẻo bị ướt đấy."
Sau khi hai đứa trẻ đi, Chúc Ôn Thư buộc lại tóc rồi tiếp tục cặm cụi vẽ báo tường.
Hai phút sau.
"Cô ơi! Cô ơi! Lệnh Tư Uyên đánh nhau với Vương Tiểu Bằng rồi!"
"Rắc" một tiếng.
Chiếc bút chì màu đang bình thường trong tay bị cô bóp gãy.
Ai có thể nghĩ rằng chỉ vẻn vẹn 25 phút thôi mà đã có tới năm học sinh tới đây tố cáo.
Nếu không phải là cướp đồ này nọ thì lại là cãi nhau.
Cãi xong còn ẩu đả thêm hai trận.
Làm chủ nhiệm lớp này mười ngày, Chúc Ôn Thư cảm thấy tuổi thọ của mình đã giảm mất mười năm.
Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, cô còn phải làm chủ nhiệm thêm ba tháng nữa.
Dựa theo tỉ lệ chuyển đổi, có lẽ cô không thể sống qua ngày mai.
"Sao hai người lại đánh nhau?"
Chúc Ôn Thư quay đầu hỏi.
Cậu bé tới mật báo tin tức lắc đầu: "Em không biết, chơi một lúc hai bạn ấy đã đánh nhau! Lệnh Tư Uyên rất hung hăng!"
Giờ phút này cuối cùng Chúc Ôn Thư cũng đã hiểu ra tại sao vào hôm giáo viên chủ nhiệm cũ thu dọn đồ đạc nghỉ thai sản, cô ấy lại đưa cho cô cả hộp nước uống "phu nhân tĩnh tâm" rồi.
Cô kiềm chế cơn tức, đứng dậy đi về phía phòng học.
Xuyên qua hành lang tràn đầy náo nhiệt người đuổi theo người đùa giỡn, cô đi tới cầu thang nơi bầu không khí đang căng thẳng.
Còn chưa tới của phòng học, Chúc Ôn Thư đã nghe thấy tiếng ồn ào vang rung trời.
"Bọn trẻ làm gì thế không biết!"
Cô nói thầm một câu, bước chân trở nên nhanh hơn.
Khoảnh khắc đẩy cửa phòng học sau, cô chỉ thấy toàn đầu người đen xì đang lộn xộn đứng cùng một chỗ, tiếng kêu gào tiếng khóc suýt chút nữa làm lật cả mái nhà.
"Yên lặng!"
Chúc Ôn Thư hét to: "Tất cả yên lặng!"
Mấy đứa trẻ xung quanh nghe thấy thanh âm liền đồng loạt quay đầu lại, cả đám sợ tới mức chạy loạn ra.
Đợi khi người tản hết, Chúc Ôn Thư mới có thể nhìn thấy kẻ gây hoạ ở mãi bên trong.
Lệnh Tư Uyên vô cùng hung hăng trong truyền thuyết....Đang bị một đứa trẻ khác đè lên trên mặt đất, toàn thân không thể động đậy.
"Dừng tay!"
Chúc Ôn Thư đi tới nơi, cô nhìn kỹ hơn chút, vậy mà cả mặt Lệnh Tư Uyên toàn là máu.
"Vương Tiểu Bằng! Em dừng tay lại cho cô!"
Cậu bé vừa nghe thấy giọng nói quát lên thì sợ tới mức lăn xuống khỏi người Lệnh Tư Uyên.
-
"Không có gì nghiêm trọng, chỉ là mũi bị đập vào thôi, cầm máu rồi sẽ không sao."
Bác sĩ trong trường đã quen với kiểu cãi nhau ầm ĩ này từ lâu. Nên giờ mặt không biểu cảm ném cho Chúc Ôn Thư một chiếc khăn giấy khử trùng, ý bảo cô lau vết máu trên tay.
Nghe được những lời này, trái tim đập điên cuồng không ngừng của Chúc Ôn Thư mới dần dần ổn định trở lại một chút.
Còn may không có chuyện lớn xảy ra, Lệnh Tư Uyên chỉ chảy máu mũi, cậu bé đưa tay sờ nên mới làm cho mặt dính toàn máu.
Nhưng Chúc Ôn Thư cũng không có tâm trạng để lau bàn tay mình, cô cau mày nhìn chằm chằm cậu bé ở trước mặt, hỏi: "Sao em lại đánh bạn?"
Mũi của Lệnh Tư Uyên vẫn còn đang nhét băng gạc, trông bộ dạng rất buồn cười.
Thêm vào đó là vẻ mặt quật cường của cậu bé, thoạt nhìn càng giống nhân vật trong phim hoạt hình.
"Không nói à?"
Chúc Ôn Thư trầm giọng: "Làm sai cũng không việc gì, cái quan trọng chính là thái độ của bản thân."
"..."
"Em nói cho cô nghe lý do em đánh nhau đi?"
"..."
Thấy cậu bé sống chết không mở miệng, Chúc Ôn Thư đành phải nhẹ nhàng hơn.
Cô ngồi xổm xuống trước mặt Lệnh Tư Uyên, vuốt ve mái tóc bị mồ hôi làm ướt nhẹp của cậu bé, dịu dàng nói: "Nói cho cô nghe chút, được không? Chúng ta từng nói sẽ làm bạn tốt mà."
Giọng nói của Chúc Ôn Thư giống như bột đậu nhuyễn chảy ra từ trong bánh trôi, mềm mại ngọt ngào. Bác sĩ trong trường đứng ở một bên nghe được cũng cảm thấy tim mình như tan chảy hết ra.
Nhưng cậu bé bảy tuổi này vẫn thờ ơ không chút lay động, quay đầu sang bên không nói một lời.
"Em còn như này..."
Chúc Ôn Thư nói: "Cô chỉ có thể gọi phụ huynh em tới nói chuyện."
Mời phụ huynh tới không hổ là đòn sát thủ.
Đứa nhỏ quật cường vừa nghe xong lập tức luống cuống.
Đôi đồng tử đen nhánh của cậu đảo qua đảo lại giống như một quả nho đen xoay vòng.
"Em, em....Là Vương Tiểu Bằng chửi em trước!"
Chúc Ôn Thư nói: "Em ấy chửi gì?"
Lệnh Tư Uyên mở miệng định nói, nhưng không biết cậu bé nghĩ tới gì, đôi môi mím lại quay đầu đi, biến thành hồ lô bị cửa miệng, không nói gì nữa.
"Mặc kệ thế nào thì chúng ta cũng không được dùng nắm đấm để giải quyết vấn đề."
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Penarol vs Liverpool Montevideo, 06h00 ngày 21/3: Cửa trên ‘tạch’
- Canon: 22 Mpx là đủ đối với máy ảnh
- Truyện Quân Nhân Trong Khói Lửa
- Kingston giới thiệu ổ cứng thể rắn hiệu suất cao SSDNow V+200
- Nhận định, soi kèo Nhật Bản vs Bahrain, 17h35 ngày 20/3: Dễ dàng giành vé
- Sony cải thiện hệ thống lấy nét trên NEX
最新文章
-
Nhận định, soi kèo U19 Wales vs U19 Anh, 2h00 ngày 20/3: Tam sư khó nhọc
-
" alt="Những tai nạn 'khó đỡ' của các hotgirl">Những tai nạn 'khó đỡ' của các hotgirl
-
"Chúng ta tiếp tục."
Thuộc hạ thâm niên đứng hai bên trái phải của Sầm Dạ Lan nhìn nhau qua lại. Họ nhớ tới vị tới từ kinh thành kia, trong lòng không hẹn mà cùng thở dài, ngoài mặt lại lộ vài nét xem thường.
Hoàng đế đưa vị công tử ăn chơi trác táng tới tường thành cũng không chống nổi như vậy tới biên cảnh, thực sự là cho đi đày.
Nguyên Trưng là Thất điện hạ, người con trai duy nhất của tiên hoàng hậu quá cố và thánh thượng. Tiên hoàng hậu mất sớm, thánh thượng lại khá cưng chiều vị đích tử này, một lần từng có ý định lập hắn là Thái tử. Chỉ tiếc rằng, Thất điện hạ tuổi nhỏ lanh lợi vậy mà càng lớn càng giống một tay ăn chơi trác táng, ăn nói thì lỗ mãng hành động thì tuỳ tiện phóng túng. Tấu chương luận tội hắn của Ngự sử đài chất dày thành một xấp.
Hai tháng trước, Nguyên Trưng đánh nhau một trận với con trai của Thượng thư bộ Hộ ở kĩ viện nọ. Chuyện này truyền tới tai hoàng đế, long nhan nổi giận, lập tức cho đưa Nguyên Trưng tới biên cảnh dưới danh nghĩa giám quân.
Nói là giám quân nhưng hắn không có thực quyền của hoàng tử, nay lại ở nơi xa vời với Hoàng đế, thật chẳng khác đi đày là mấy.
Huống hồ biên cảnh còn có một Sầm Dạ Lan.
Không ai không biết Sầm gia là thế lực thống trị vùng biên ải, gần như toàn bộ quân biên cảnh là quân của Sầm gia.
Nguyên Trưng đến vùng biên giới này cũng không phải vị chủ tử biết an phận thủ thường. Hắn không kiêng kị bất kì điều gì, gây ra thị phi náo loạn, rước lấy không biết bao nhiêu chê trách. Từ trước tới nay Sầm Dạ Lan đều nhẫn nhịn, không mảy may bận lòng, với mấy trò trẻ con của hắn cũng thờ ơ. Tuy nhiên, vài ngày trước, Nguyên Trưng tụ tập đánh bạc ngay trên giáo trường, quấy nhiễu toàn trường tới náo loạn cả lên.
Sầm Dạ Lan vừa bước vào thao trường đã đụng phải hắn. Sắc mặt y âm trầm, lập tức sai người trói Nguyên Trưng lại.
" alt="Truyện Quan Sơn Nguyệt">Truyện Quan Sơn Nguyệt
-
Ba giờ sáng, dưới lớp chăn ấm, chiếc điện thoại để chế độ ban đêm phát ra ánh sáng mờ nhạt.
Trì Trì ôm con ngỗng trắng cỡ bự, hai mắt ướt nhẹp.
[Vẫn chưa đến giờ tan học, nhưng ngày đầu tiên đến lớp mẫu giáo, các bé nhìn thấy bố mẹ đến đón mình, mềm nhũn gọi "Ba ơi mẹ ơi", chạy ào qua đó.]
[Bé thụ đứng tại chỗ, túm lấy ống tay áo, sau đó giơ cao hoa hồng nhỏ trong tay lên: "Vẫn chưa tan lớp đâu, cô giáo nói là không được tan học sớm... tớ là, tớ là lớp trưởng...]
Trì Trì gặm cổ thú bông: "Hu hu hu, bé con đừng khóc mà, ra đây baba ôm."
[Bé công quay đầu lại, nhìn thấy bé thụ vẫn đứng tại chỗ, bỗng nhiên nhớ tới chuyện gì, hình như là cha mẹ bé thụ đã qua đời rồi.]
Trì Trì: "Hu hu hu, nhóc công mau mau ôm lấy vợ nhóc mau lên!"
[Nhóc vừa định đi về phía bé thụ, bỗng nhiên một bàn tay không thuộc về nhóc vươn ra từ phía sau bé thụ, cướp đi hoa hồng nhỏ trong tay bé.]
Trì Trì:???
[Bé thụ quay đầu lại, thì ra là một bạn học tên là Hoắc Tiểu Trà.]
[Biểu tình của Hoắc Tiểu Trà nghiêm túc, giọng nói cũng rất nghiêm túc: "Cô giáo nói, hôm nay ai khóc nhè thì sẽ không được hoa hồng nhỏ, tớ sẽ đi nói với cô, tịch thu hoa hồng nhỏ của cậu."]
Trì Trì:!!!
Trả lại hoa hồng nhỏ cho bé thụ! Hoắc Tiểu Trà!
Trì Trì vừa vặn cổ ngỗng trắng, vừa mở khu bình luận.
«Xuyên thành tiểu trúc mã của trùm trường ngỗng nhỏ» đã hoàn rồi, chương này đã có rất nhiều bình luận.
Có một bộ phận độc giả cũng giống như cậu, đề cao cảnh giác với "Hoắc Tiểu Trà", đều vào khu bình luận cầu review.
[Cầu review, Hoắc Tiểu Trà là nam phụ đúng không? Có nhiều cảnh không?]
[Lầu 1: Nam phụ độc ác, phân cảnh siêu nhiều, mãi đến gần kết truyện mới logout, rất phiền phức, tôi hận không thể xuyên vào trong sách đâm cho hắn một đao.]
[Lầu 2 (Makka Pakka): Không khoa trương đến vậy, chỉ là gia đình nhà cậu ta không nuôi dạy cậu ta tốt thôi.]
[Lầu 3: Khi còn bé đoạt hoa hồng nhỏ với bé công bé thụ, nói là do gia đình thì cũng thôi đi. Đằng này lớn lên rồi, lại dùng sức đào hố cho công thụ, cuối cùng còn muốn lái máy bay đụng chết họ, này cũng là do nền tảng gia đình chắc? Gia đình chỉ là một viên gạch thôi, ai gây họa thì người đấy chịu trách nhiệm.]
[Lầu 4 (Makka Pakka): Tôi chỉ muốn nói là nền tảng gia đình sẽ ảnh hưởng đến con người ta suốt đời. Hoắc Tiểu Trà vốn là con riêng, người cha nhà giàu không chấp nhận hắn, người mẹ lại chỉ coi hắn là công cụ để tống tiền, hắn mới thành ra như thế. Hơn nữa, chuyện máy bay cuối cùng kia, hắn cũng hối hận rồi mà, sau cùng chính hắn đã tự mình đâm vào vách núi chết đó thôi.]
...
Bên dưới khu bình luận này có đến hàng chục lầu, chủ yếu là "Makka Pakka khẩu chiến quần hùng".
*khẩu chiến quần hùng: lấy từ điển cố Khổng Minh (Gia Cát Lượng) hùng biện trước hàng vạn người để thuyết khách và tạo liên minh chống lại Tào Tháo, nói chung từ này nghĩa là một người dùng khả năng ngôn luận của mình để thuyết phục tất cả những người còn lại.
Mấy bình luận cuối là như thế này —
[Lầu 25: Im nào, Makka Pakka thích Hoắc Tiểu Trà như vậy, vậy thì tự mình vào sách dạy hắn ta một chút, xem cậu có chịu được hay không, đừng đến lúc đó lại bị Hoắc Tiểu Trà hiếu thuận đến mức khóc lóc đòi trở về đó.]
[Lầu 26: Ha ha ha cảnh cáo xuyên sách!]
[Lầu 27 (Makka Pakka): Cảm ơn, tôi sẽ.]
[Lầu 28:??? Sao đột nhiên tôi đọc lại không hiểu gì hết? Makka Pakka cậu còn ở đó không? Nói câu gì đi Makka Pakka?]
Bắt đầu từ lầu này, khu bình luận hoàn toàn loạn, tất cả mọi người đều gọi "Makka Pakka", chỉ là "Makka Pakka" không còn xuất hiện nữa.
Trì Trì nhếch môi cười, cũng nhắn theo một câu "Makka Pakka nhận được vui lòng trả lời", sau đó rời khỏi khu vực bình luận, tiếp tục đọc truyện.
*
Sáu giờ sáng, nhân vật chính công thuận lợi lớn lên kết hôn, nhân vật phản diện cũng bị trừng phạt xứng đáng.
Trì Trì mỹ mãn nhét điện thoại di động xuống dưới gối, ôm ngỗng trắng xoay người, chuẩn bị đi ngủ.
Sau một đêm thức khuya, cậu đã buồn ngủ lắm rồi, nhanh chóng vào giấc.
Trong giấc mơ còn mơ thấy có hai nhóc con rất đáng yêu.
Trì Trì ôm chặt con ngỗng trắng mềm mại: He he... Nhóc con... Hít thở... Này, này...
Bỗng nhiên, hình như Trì Trì nghe thấy ngỗng trắng kêu lớn một tiếng.
"Baba?"
Trì Trì: He he... Nhóc con... Nhóc con gọi mình là baba...
"Baba? Baba?!"
Vật trong ngực giãy dụa hai cái, đánh Trì Trì đau điếng, Trì Trì mới mơ mơ màng màng mở mắt...
?!!!
Cái gì đây?!
Trì Trì giật nảy mình từ trên giường bật dậy, nhìn bé con đang nằm trên giường.
Bé con nằm nghiêng, còn đang ngủ, xem ra là chưa tỉnh ngủ hẳn: "Baba, đừng đánh con, con sợ."
Trì Trì cầm lấy gối đầu chắn trước người mình, yếu đuối nói: "Bạn nhỏ này, sao lại sợ chú thế? Chú nhớ nhà chú chỉ có một mình chú..."
Cho nên...
Trì Trì chớp chớp mắt, ngỗng trắng của mình thành tinh rồi?
Trì Trì nhìn quanh bốn phía, cảnh vật xung quanh rất đỗi xa lạ, đây cũng không phải phòng cậu.
Ánh mắt cậu quay về trên người "ngỗng trắng", đầu óc thức đêm đọc truyện của cậu chậm rãi vận hành.
Ngỗng trắng lớn, ngỗng trắng, ngỗng...
Ngỗng!
Hình như là xuyên sách, hôm qua cậu vừa mới đọc xong «Xuyên thành tiểu trúc mã của trùm trường ngỗng nhỏ»!
" alt="Truyện Xuyên Thành Cha Ruột Của Nam Phụ Pháo Hôi">Truyện Xuyên Thành Cha Ruột Của Nam Phụ Pháo Hôi
-
Nhận định, soi kèo Tajikistan vs Belarus, 18h00 ngày 20/3: Đứt mạch toàn thắng
-
Truyện Mạt Thế Trọng Sinh Chi Ôn Nhạc