Ở Việt Nam, C4IR hoạt động theo mô hình hợp tác công tư, tận dụng những tri thức, kinh nghiệm của mạng lưới C4IR toàn cầu mang lại hỗ trợ, đề xuất các giải pháp, chính sách phù hợp với định hướng quốc gia và xu thế quốc tế về công nghệ trên thế giới.
Những ngày còn trong trường đại học, hầu hết các bạn nữ cùng kí túc xá đều tìm cho mình được bờ vai để dựa, hoặc chí ít là một "vệ sĩ" mạnh mẽ đưa đón, sẻ chia thì tôi vẫn sớm tối đi về một mình.
Tôi biết mình không xinh, không có một nét nào để cuốn hút phái mạnh và cái quê gốc củ khoai, củ sắn ở một miền gió cát, nắng cháy miền Trung nghèo đã làm tôi e dè khi nghĩ đến một nửa kia của mình. Tuy vậy để đền bù lại ông trời đã cho tôi học lực hơn người, không có một giải thưởng nào của trường thiếu tôi, không có một lời ngợi khen nào vắng tên tôi...
Ảnh: ShunVmall |
Vì thế khi nhiều bạn bè cùng khóa lo sấp ngửa chạy đôn, chạy đáo tìm việc nhằm trụ lại thành phố với bất kì giá nào thì tôi nhanh chóng có việc làm cho thu nhập khá cao ở một công ty có vốn đầu tư của nước ngoài.
Không những tôi khẳng định chỗ đứng của mình trong công ty mà còn nhanh chóng mua được nhà riêng, xe ô tô riêng để phục vụ cho cuộc sống. Tiền kiếm được tôi tiêu dè sẻn, gửi một phần phụ bố mẹ lo cho 2 em ăn học ở quê, còn tôi gửi tiết kiệm để lo cho tương lai sau này. Nói là lo cho tương lai thì hơi to tát, nhưng thực lòng tôi cũng muốn có một số tiền vốn để có được một tấm chồng tôi cũng không bị phụ thuộc kinh tế vào người đàn ông của mình.
Sinh nhật lần thứ 30 bay vèo qua đời tôi như một cơn gió thoảng, giật mình nhìn lại chị em cùng lứa với mình ở quê cũng như ở công ty đã tay bồng, tay bế. Cô đơn trong căn nhà của mình, cô đơn trong mỗi bước đi về, tôi quyết định mạnh bạo một lần "cọc đi tìm trâu" chứ không thể ngồi đợi vận may ông trời se duyên sắp đặt nữa. Nhưng tôi thật thất vọng khi trải qua 3, 4 mối tình mà họ, những người đàn ông tôi lựa chọn ấy đều dừng lại trước cánh cửa nhà riêng của tôi mà không có một lí do nào cho rõ ràng.
Buồn, tôi tự nhủ có lẽ do mình kém sắc, không khéo léo, không nữ tính hoặc do mình quá cầu toàn nên chưa bén duyên. Nghe tư vấn của mấy chị lớn tuổi và vài đồng nghiệp bạn bè trong công ty tôi bắt đầu bỏ tiền ra nâng cấp cho mình. Đầu tiên là tôi may sắm trang phục hợp thời, năng ghé quán cà phê, sàn nhảy để giao lưu cùng mọi người, rồi thỉnh thoảng làm cơm, đặt tiệc nho nhỏ ở nhà hàng để đãi bạn bè thân thiết...
Công tôi bỏ ra không hề uổng khi chỉ một thời gian ngắn tôi đã có thêm nhiều bạn cả trai lẫn gái ngoài bạn bè đồng nghiệp ở công ty. Trong số bạn phái mạnh tôi thân với Lợi, một kĩ sư mới ra trường đang làm hợp đồng cho công ty tư nhân ở quận kế bên theo lời cậu ta giới thiệu.
Lợi cao to, sáng sủa, em làm tôi "chết chìm" trong hai lúm đồng tiền thật sâu trên má mỗi khi em cười. Lợi nhận tôi là đồng hương mặc dù tôi biết với giọng nói nặng và cứng của em thì quê em cách quê tôi cả vài trăm cây số...
Ngay từ lúc Lợi chủ động làm quen với tôi, Lợi đã không xưng em, gọi chị mà Lợi xưng tên mình, gọi tên tôi như hai kẻ đang yêu đương, đang tìm hiểu, đang tự tình...
Biết mình hơn Lợi gần chục tuổi nhưng tôi chấp nhận trước tình cảm nồng nàn, ngọt ngào của Lợi. Và Lợi là người đàn ông đầu tiên bước qua ngưỡng cửa nhà tôi để rồi tôi và Lợi nhanh chóng trao, nhận cho nhau với tất cả sự đam mê khao khát của hai trái tim xa quê, lẻ bạn.
Biết Lợi còn đang ở trọ, tôi nhanh chóng thu xếp cho Lợi về nhà tôi, tôi mua xe máy đắt tiền cho Lợi khi Lợi phàn nàn rằng công ty của Lợi ở xa nhà tôi mà Lợi với mức lương thử việc không biết bao giờ mới có thể tậu được xe để đi làm.
Nói chung Lợi sống với tôi thật đầy đủ, thật sung sướng, tôi chiều Lợi vô điều kiện chỉ để nghe được từ Lợi lời cầu hôn mà Lợi hứa như đinh đóng cột trước khi về ở cùng tôi. Cách đây một tháng, Lợi ấp úng bảo tôi cho Lợi vay một số tiền khá lớn để Lợi về quê giúp bố mẹ sửa lại nhà cho khang trang nhằm ra giêng tổ chức đám cưới với tôi.
Tiếc gì hạnh phúc đã nắm trong tay, tôi rút tiết kiệm để cho Lợi vay ngay hôm Lợi yêu cầu. Vậy mà Lợi đã bỏ tôi một đi không trở lại. Dù cố gắng liên lạc với Lợi nhưng Lợi không thèm nghe điện thoại của tôi, nhắn tin Lợi không trả lời.
Tìm đến tận công ty nơi Lợi làm việc, Lợi ra xuống phòng bảo vệ gặp tôi mà gương mặt lạnh tanh "chị đừng đến tìm tôi nữa, tình cảm giữa chị và tôi chấm dứt từ lâu rồi. Từ giờ không ai liên quan đến ai nữa".
Hỏi Lợi về số tiền Lợi vay tôi, Lợi bật cười ha hả rằng Lợi không nhớ đã vay tiền của tôi khi nào bởi không có ai làm chứng, cũng không hề có chút giấy trắng mực đen nào ghi nhận chuyện vay mượn đó. Nghe Lợi nói, tôi chết sững và đành muối mặt đi về. Không "ngậm cười" vì sự nhẹ dạ cả tin của mình thì tôi còn biết làm gì nữa?
Cay đắng ê chề vì bị chồng già lừa tình, cướp conTôi thực sự không muốn bỏ con, đứa con tôi mang nặng đẻ đau, nhưng thực sự hiện tại tôi vô cùng bế tắc. " alt=""/>Tâm sự: Ngậm đắng vì vướng vào lưới tình của trai trẻ cao tayChị Trần Thị Hoàng (Mai Dịch, Hà Nội) đang khổ sở vì con trai ho mãi không khỏi. Khi đi khám, bác sĩ cho biết con chị bị viêm tiểu phế quản, dẫn đến ho lâu, vì ho nhiều nên đường thở cũng phù nề, gây khó thở. Bác sĩ cho biết cách phòng chống tốt nhất là giảm bớt ẩm ướt trong nhà nhưng chị bó tay. “Trời nồm khiến nhà tôi ướt như đổ nước nên cả nhà phải rút lên tầng 2 sinh hoạt. Nghe lời bác sĩ mấy hôm con ho tôi đã phải bật điều hoà ở chế độ khô để đỡ ẩm. Nhưng cháu vẫn chạy ra ngoài, đi mẫu giáo nên vẫn không tránh khỏi không khí ẩm ướt” - chị Hoàng chia sẻ. TS Nguyễn Tiến Dũng, chuyên gia nhi khoa (Bệnh viện Bạch Mai), cho biết, bệnh lý khiến trẻ ho dai dẳng là cha mẹ sốt ruột nhất là viêm tiểu phế quản. Tuy nhiên, bệnh này lại không “sợ” kháng sinh nên rất khó dứt điểm. Các bậc cha mẹ cần phải kiên trì điều trị theo phác đồ bác sĩ đã kê, cho con uống nhiều nước ẩm để làm loãng dịch nhầy. Đồng thời cần hạn chế trẻ tiếp xúc với môi trường ẩm ướt. Hiện nay, trời nồm là ẩm ướt là môi trường thuận lợi cho virus phát triển. Ngoài ra, nấm mốc, vi khuẩn cũng tác động lên hệ hô hấp của trẻ, khiến trẻ dễ bị viêm nhiễm đường hô hấp. Tại khoa Nhi - Bệnh viện Bạch Mai, ngay từ đầu tuần, số bệnh nhi đến khám đã gia tăng, trong đó 60% là bệnh lý liên quan đến hô hấp như viêm phổi, viêm tiểu phế quản, viêm đường hô hấp trên, viêm mũi dị ứng… TS Dũng phân tích, trời nồm cũng là điều kiện khiến vi sinh vật, nấm mốc phát triển nên đặc biệt bất lợi với trẻ có tiền sử hen, dị ứng cơ địa. Vì vậy, cha mẹ phải dọn dẹp nhà cửa sạch sẽ, tránh ẩm mốc. “Ổ vi khuẩn thường gặp trong nhà chính là rèm cửa, thảm trải sản hay nệm ghế, sopha, ga, gối. Nếu nhà có trẻ bị hen, viêm mũi dị ứng thì không nền dùng thảm hay rèm cửa trong nhà”- TS Dũng khuyến cáo. Ngoài ra, vi khuẩn có thể bám ngay trên quần áo, đồ chơi của trẻ. Do đó, đồ chơi của trẻ nên thường xuyên được vệ sinh sạch sẽ, để nơi khô ráo, đặc biệt lưu ý với các thú nhồi bông, vải. Khi thấy quần áo của trẻ chưa khô hẳn nên là khô, sấy khô rồi mới cho trẻ mặc. Sàn nhà cũng nên lau khô, tránh cho trẻ chơi ở môi trường “sũng nước”. Nếu gia đình có điều hoà thì nên chạy ở chế độ khô, hút ẩm. Để tăng cường sức đề kháng của trẻ nên cho trẻ ăn thức ăn đủ dưỡng chất, tăng rau xanh, hoa quả. Nếu trẻ bị bệnh thì nên cho trẻ đi khám, dùng thuốc theo chỉ định của bác sĩ. Đặc biệt cha mẹ không nên tự ý dùng kháng sinh cho trẻ vì bệnh không khỏi mà còn để lại hậu quả lâu dài.
|