Nhóm ủng hộ Ukraine nói xâm nhập cơ sở tên lửa Nga, lộ kế hoạch Mỹ dành cho Kiev
Trang Defence-ua.com dẫn thông cáo của nhóm quân sự Atesh viết rằng,ómủnghộUkrainenóixâmnhậpcơsởtênlửaNgalộkếhoạchMỹdàlịch ngoại hàng anh các đặc vụ của họ “đã có cuộc trinh sát toàn bộ văn phòng một trong những tập đoàn quốc phòng lớn nhất Nga, Tập đoàn tên lửa chiến thuật đặt tại thành phố Korolyov”. “Đó là tập đoàn được biết tới với việc thiết kế và sản xuất vô số loại tên lửa. Tại đây, các tên lửa Kh-31, Kh-35, Kh-38, Kh-29, Yakhont K-300P Bastion-P, RS-26 Rubezh được sáng chế. Các đặc vụ của chúng tôi đang xác định vị trí của nơi sản xuất tên lửa, kho chứa thuốc thử và trang thiết bị. Họ cũng tìm được vị trí văn phòng hành chính, nơi lưu giữ tất cả tài liệu. Cơ sở này phải bị phá hủy, và chúng tôi đang nỗ lực làm việc đó”, thông cáo viết. Defence-ua.com nhận định, đây là lần thứ hai trong hơn một tháng qua nhóm Atesh tuyên bố đột nhập vào cơ sở sản xuất vũ khí nằm sâu bên trong lãnh thổ Nga. Trước đó, nhóm này từng nói rằng các đặc vụ của họ “đã xâm nhập vào hệ thống nhân sự của nhà máy vũ khí Tula tại Nga, để thu thập thông tin tình báo về hoạt động sản xuất ở cơ sở này”. Giới chức an ninh Nga tới nay chưa bình luận về nội dung thông cáo của nhóm quân sự Atesh được Defence-ua.com trích dẫn. Lộ kế hoạch Mỹ dành cho Ukraine trong năm 2024 Tờ Bưu điện Washington gần đây dẫn lời một số quan chức Mỹ nói rằng, chính quyền nước này đã đặt ra một chiến lược mới ủng hộ Ukraine trong năm 2024 với nội dung tập trung tăng cường việc phòng thủ và giúp Kiev đẩy mạnh phát triển kinh tế lẫn quân sự. “Chính quyền Tổng thống Mỹ Joe Biden đang đề ra chiến lược mới tập trung vào việc giúp Ukraine đối phó với những bước tiến mới của Nga, đồng thời hướng tới mục tiêu dài hạn là tăng cường năng lực chiến đấu và kinh tế của Kiev. Ý tưởng hiện nay là giúp Ukraine giữ vững vị thế trên chiến trường, đồng thời đưa họ đi theo con đường ‘bền vững’ hơn”, một quan chức Mỹ giấu tên nói. Cũng theo người này, chính quyền Mỹ hy vọng kế hoạch hỗ trợ Ukraine trên có thể được thực hiện với sự giúp đỡ tích cực từ một số quốc gia khác, bao gồm Anh và Pháp.Nga bắn hạ 21 UAV Ukraine tấn công Crưm, phá hủy nhiều xe tăng Đức
Các hệ thống phòng không Nga đã phá hủy, hoặc đánh chặn 21 máy bay không người lái (UAV) mà Ukraine phóng vào bán đảo Crưm, và một số khu vực của Nga.
相关推荐
-
Nhận định, soi kèo Smouha vs Al Masry, 21h00 ngày 27/2: Phản kháng quyết liệt
-
Nghiêm Hoàng Linh hiện là sinh viên K13, ngành Truyền thông đa phương tiện, ĐH FPT. Học tập tại tòa nhà Innovation, tọa lạc trong Công viên phần mềm Quang Trung, đối với cậu sinh viên đến từ miền đất Quảng Bình nhiều nắng gió, đây là trải nghiệm lạ, đầy thú vị. Linh thích tìm tòi về công nghệ, đồ họa lại có chút gì đó nghệ sĩ nên ngành Truyền thông đa phương tiện có lẽ thích hợp nhất với cậu sinh viên này.
“Mình đang hoàn thành chương trình tiếng Anh dự bị nhưng đã tiếp xúc một chút với kiến thức truyền thông đa phương tiện rồi. Được học thứ mình thích nên lúc nào cũng hay ho, bổ ích”, Nghiêm Hoàng Linh chia sẻ.
Cách đây hơn 1 năm, Linh cũng giống như tất cả bạn bè đời cuối 9X khác, đang miệt mài tìm hiểu thông tin tuyển sinh đại học để chọn cho mình một ngôi trường phù hợp. Tình cờ thấy thông tin về Đại học FPT và cuộc thi FPT University Talent, vốn sẵn “máu” nghệ thuật và kinh nghiệm hơn 10 năm chơi đàn guitar, cậu học trò trường chuyên Võ Nguyên Giáp đăng ký tham gia và xuất sắc lọt vào đêm chung kết.
“Mình và anh bạn chơi cajon đến dự chung kết FPT University Talent bằng 2 tấm vé ghế phụ cuối cùng của chuyến xe đi từ TP Đồng Hới vào TP Đà Nẵng. Buổi sáng ngày diễn ra chung kết, mình đến khá sớm để duyệt sân khấu. Thấy các bạn có gia đình đi cùng cổ vũ, mình cũng có chút tủi thân nhưng không ngờ, tối chung kết, mẹ mình đã bí mật vào Đà Nẵng để xem mình hát trên sân khấu", Á quân cuộc thi FPT University Talent 2017 nhớ lại những kỷ niệm khó quên.
" alt="Sinh viên công nghệ được tiếp lửa ước mơ từ một cuộc thi tài năng">Sinh viên công nghệ được tiếp lửa ước mơ từ một cuộc thi tài năng
-
Nếu bạn đang dùng một chiếc iPhone để đọc bài viết này, rất có thể nó ra đời tại khu chế xuất ở Trịnh Châu, thành phố có 9,5 triệu dân thuộc tỉnh Hà Nam, nơi gần như nghèo nhất Trung Quốc. Nơi này thường được gọi là "thành phố iPhone”.
Hệ thống công xưởng ở đây do Foxconn (Đài Loan) vận hành. Đây là nơi làm việc của hơn 350.000 người, sản xuất phân nửa số lượng iPhone trên thế giới. Trong một mùa hè bận rộn trước đợt ra mắt iPhone mới, khu công nghiệp này làm ra 500.000 chiếc điện thoại mỗi ngày, khoảng 350 chiếc iPhone ra đời trong vòng 1 phút.
Khu công nghệ Foxconn cách trung tâm thành phố Trịnh Châu khoảng 30 km, chia cắt bởi nhiều xa lộ và đường đất vùng ngoại ô. Tuy nhiên, với lực lượng lao động chẳng thua kém gì một thành phố công nghiệp tại Mỹ, khu vực này được gọi là “thành phố iPhone”.
Ở đó, những công nhân tại ký túc xá trong các toà nhà khoảng 10-12 tầng ngay cạnh cổng vào. Lực lượng lao động nhập cư cũng không bỏ lỡ cơ hội để mở đầy những quầy thức ăn đường phố xung quanh. Còn có cả cửa tiệm massage, shop bán tất chân hoặc những món đồ dùng rẻ tiền khác.
“Chỗ này không chỉ trông na ná thành phố đâu”, Thomas Dinges, một chuyên gia phân tích thuộc viện nghiên cứu iSuppli, nhận xét sau khi tìm hiểu về cộng đồng xung quanh những công xưởng của Foxconn. Ở Trung Quốc có 12 khu công xưởng phức hợp như thế này, và theo Dinges thì chúng là những thành phố thực thụ.
Phóng viên của Business Insiderdành ra một ngày trải nghiệm thành phố iPhone, trò chuyện với công nhân, chủ nhà hàng và nhiều người dân khác xung quanh đó - những người chịu ảnh hưởng của Foxconn trong từng hoạt động hàng ngày.
Công viên công nghệ Foxconn tại Trịnh Châu tầm 1h chiều, ngay sau giờ nghỉ trưa của công nhân, vắng vẻ như một thành phố bỏ hoang, chỉ trừ có vài người lang thang cạnh cổng chính. Đó là một không khí yên ắng kì lạ tại nơi làm việc của hơn 350 nghìn công nhân Foxconn.
Foxconn, công ty công nghệ từ Đài Loan là nhà tuyển dụng lớn nhất ở Trung Quốc với tổng số 1,3 triệu nhân công. Kể từ khi bắt đầu sản xuất cho Apple năm 2007, Foxconn đã đối mặt với những cáo buộc về bóc lột lao động, điều kiện làm việc nghèo nàn và hình phạt hà khắc.
Từng có một làn sóng tự tử dấy lên tại đây vào năm 2010 và 2011, khiến Apple và Foxconn phải thay đổi nhiều chính sách tại các nhà máy.
Hồi tháng 1/2018, một công nhân tự kết liễu tại nhà máy ở Trịnh Châu. Vụ việc này khiến các nhà máy tăng cường bảo vệ, nhiều báo cáo còn nhận xét là nghiêm ngặt hơn cả trong quân đội. Harrison Jacobs, người thực hiện phóng sự này cho Business Insidertự thấy ngạc nhiên vì anh vượt qua cửa bảo vệ và vào trong khuôn viên một cách dễ dàng.
Nơi này nhìn chung không khác gì những khu công nghệ cùng loại. Toàn bộ khuôn viên trải dài hơn 3 km với hàng chục toà nhà cao tầng và rất nhiều cây xanh khắp nơi. Cảnh sát và bảo vệ đứng ở mỗi góc đường. Trong những bóng râm, vài nhóm công nhân trong giờ nghỉ tranh thủ thư giãn. Chục năm trước, nơi này chỉ toàn đất và những cánh đồng ngô và lúa mì. Năm 2010, chính phủ Trung Quốc mua lại đất của nông dân và các công xưởng nhanh chóng xuất hiện chỉ trong năm đó.
Các nhà máy được xây dựng trong năm 2010 gần như chỉ để phục vụ cho các đơn hàng sản xuất iPhone của Apple. Việc xây dựng được chính quyền địa phương hỗ trợ mức vốn 600 triệu USD.
Kể cả bây giờ, chính quyền Trịnh Châu vẫn nhiệt tình hỗ trợ Foxconn để giữ công việc lại tại địa phương này. Các hỗ trợ bao gồm cả ưu đãi thuế, trợ cấp vốn lẫn xây dựng cơ sở vật chất: làm đường mới, xây trụ điện mới, chia sẻ chi phí năng lượng và giao thông. Các nhà máy của Foxconn đạt chỉ tiêu thuế xuất khẩu sẽ còn được nhận thưởng. Theo New York Times, chỉ riêng khoản thưởng này trong 2 năm lên đến 56 triệu USD.
Chính phủ còn giúp đỡ tuyển dụng, huấn luyện và cấp nhà cho công nhân trong những đợt cao điểm sản xuất iPhone. Mùa hè là mùa bận rộn nhất của thành phố này, ở cổng khu chế xuất sẽ có loa phát tuyển dụng với lời kêu gọi: “Chúng tôi đang tuyển dụng những người tinh hoa nhất. Bạn cần có suy nghĩ tích cực. Bạn làm việc siêng năng”.
Tỉnh Hà Nam yêu cầu các địa phương cung cấp nhân lực cho Foxconn theo đúng chỉ tiêu. Các sở lao động và bộ nhân lực đều vào cuộc.
Năm 2016, công ty than quốc gia cho nhà máy này mượn công nhân. Theo Financial Times, các trường tư thục còn yêu cầu học sinh từ đủ 16 tuổi vào làm trong nhà máy để “lấy kinh nghiệm làm việc” để đủ điều kiện tốt nghiệp. Vào thời điểm ra mắt iPhone X, nhiều sinh viên được phát hiện làm việc ngoài giờ, đồng nghĩa với vi phạm luật lao động ở Trung Quốc.
Công nhân làm việc ca ngày bắt đầu đổ về các nhà máy tứ 7 giờ sáng. Nhiều người chạy xe tay ga đi làm, nhưng phần lớn đi bộ từ những khu nhà trọ gần đó, hoặc đi xe buýt nếu họ ở những nơi xa hơn.
Nhà máy Foxconn thực hiện những khâu cuối cùng trong quy trình sản xuất iPhone bao gồm: lắp ráp, kiểm tra và đóng gói, khoảng 400 công đoạn. Hầu hết công nhân đều làm một việc lặp đi lặp lại cả ngày, chẳng hạn như đánh bóng màn hình hay gắn một con chíp vào sau lưng chiếc điện thoại.
Một công nhân chịu trách nhiệm đánh bóng màn hình LCD cho biết cô xử lý 1.700 chiếc điện thoại mỗi ngày, tương đương 3 màn hình mỗi phút, làm liên tục trong suốt 12 giờ.
Những công việc khác như siết bộ vi mạch thường mất 1 phút/ chiếc, chỉ tiêu khoảng 600-700 chiếc mỗi ngày.
Các nhân viên của Foxconn mô tả công việc của mình là nhàm chán, lặp đi lặp lại nhưng đầy áp lực. Họ mô tả tình thế của mình bằng một phép đối chiếu: Người ngoài thì muốn được vào để có công việc, còn người trong chỉ muốn thoát ra.
Khu chế xuất có những đại lộ rộng để các xe buýt đưa công nhân vào và xe tải chở sản phẩm ra ngoài. Chốn này được đánh dấu là “khu vực hợp tác”, có nghĩa là chính quyền xem đó là lãnh thổ nước ngoài. Thoả thuận cho phép Foxconn và Apple nhập, xuất khẩu hàng hoá tự do trong Trung Quốc hoặc bất kì đâu trên thế giới. Đây được xem là một ưu đãi đặc biệt dành cho Foxconn.
Phần lớn công nhân của nhà máy có độ tuổi từ 18-25 tuổi, thực tập sinh thì từ 16. Theo quan sát sơ bộ thì tỉ lệ nam nữ khá cân bằng. Phần lớn họ đến từ Trịnh Châu hoặc những ngôi làng xung quanh Hà Nam, tỉnh có dân số 94 triệu người và thuộc nhóm nghèo nhất Trung Quốc.
Ngay bên ngoài cổng ra vào là một chuỗi các cửa hàng dựng tạm để phục vụ những công nhân không muốn ăn tại căn-tin nhà máy. Chủ của các quán ăn này phần lớn là người địa phương, trong đó có nhiều người là những cựu nhân viên của Foxconn.
Những con hẻm dọc khu phố ẩm thực này hoàn toàn vắng vẻ trong một buổi chiều tháng Năm nóng bức. Một chủ quán cho biết, đây là thời gian thấp điểm nhất của nhà máy. Tầm cuối tháng 6, khi hoạt động sản xuất tăng tốc lên, lượng công nhân của nhà máy sẽ đạt mức cao nhất là 350 nghìn người và các con hẻm này đông nghẹt.
Liu, một chủ quán 31 tuổi cho biết cô cùng với chồng mình đã mở hàng ăn ở đây từ 2010. Tiêu chí để chọn món ăn để kinh doanh là rẻ tiền và no bụng. Họ không làm món gì cầu kì ở đây.
Giống như nhiều chủ quán khác, Liu là người Hà Nam và từng làm việc tại nhà máy Foxconn. Năm 18 tuổi, cô và người chồng được mai mối của mình rời bỏ làng quê để chuyển lên Thường Châu. Cả hai làm việc nhiều năm trong nhà máy Longhua, từ thời đó còn là khu chế xuất lớn nhất. Nhưng khi họ nghe rằng công ty mở một nhà máy lớn hơn ở gần quê nhà, họ dùng tiền tiết kiệm để mở một nhà hàng phục vụ công nhân.
Nếu bạn có quê gốc ở Hà Nam thì bạn sẽ muốn làm việc tại nhà máy này để gần gia đình, Liu nói. Bạn có thể về quê thăm người thân vào ngày Chủ nhật, đó là một lợi thế.
Con trai của Liu sống cách đó một giờ lái xe cùng với bố mẹ cô. Một tuần một lần, họ gặp nhau vào chủ nhật khi nhà máy đóng cửa. Nhiều người làm việc xa hơn thì chỉ gặp gia đình 2 lần một năm, vào ngày Quốc khánh và năm mới.
Liu và những chủ quán khác sống theo nhịp điệu của nhà máy. "Việc vận hành một quán ăn phục vụ công nhân còn khó hơn làm trong nhà máy nhiều", Liu bảo. Chúng tôi dậy sớm, ngủ muộn hơn để phục vụ cả công nhân làm ca ngày lẫn ca đêm.
Các chủ quán mở cửa từ sáng sớm để nấu ăn sáng cho những công nhân làm ca ngày. Sau khi những đám đông rời đi tầm 1h trưa, họ dọn dẹp và ngủ vài giờ, sau đó mở cửa lại lúc 7h tối để phục vụ công nhân ca đêm.
Họ mở cửa cho đến 1h sáng, khi các công nhân ca đêm ăn “bữa trưa”, sau đó đi ngủ tầm 3h sáng, sau khi dọn dẹp nhà hàng. Vợ chồng Liu chỉ ngủ khoảng 3-4 giờ mỗi đêm. Liu hiểu được sự hấp dẫn của công việc tại Foxconn, nơi công nhân được trả cao hơn và ít áp lực hơn.
"Tự kinh doanh áp lực hơn đi làm công nhân nhiều. Với công việc lặp đi lặp lại ở nhà máy, bạn đâu cần phải nghĩ. Kinh doanh thì khác, tôi phải lo lắng khi tình hình không thuận lợi", Liu nói.
Lin lo lắng nhiều về tình hình kinh doanh. Năm nay, nhà máy dường như yên ắng hơn bình thường. Phân nửa số quán ăn trong khu vực này đã đóng cửa vì kế hoạch giải toả vào cuối năm. Nhưng kể cả khi cạnh tranh giảm đi thì Liu và chồng cũng chỉ đang làm bằng một góc so với thời gian 3-4 năm trước.
Theo ước tính của Liu, thời điểm này trong năm thường có khoảng 120.000 công nhân. Năm nay, cô thấy như chỉ còn phân nửa số đó.
Liu chỉ về dãy khay thức ăn bày sẵn đằng sau quầy tính tiền để minh hoạ. Nếu là 2 năm trước thì tất cả chỗ đó đã được bán hết trong vòng 30 phút sau khi mở cửa. Còn lúc này thì đã gần 2 giờ chiều rồi mà chỉ mới có phân nửa vơi đi. Công việc của cô từng bận rộn đến mức cô phải có 6 nhân viên làm việc cả ngày. Bây giờ, con số này chỉ còn lại 2.
Nỗi lo giải toả khiến nhiều chủ quán bỏ khu này mà đi. Nhiều người lo lắng rằng họ phải trả tiền thuê địa điểm cả năm và không thể lấy lại khi những chiếc xe bốc dỡ kéo đến.
Không ai biết khu phố dựng tạm này sẽ được thay bằng gì. Theo như tin đồn Liu nghe được thì chính phủ dự định biến nó thành các khu vườn. Sân bay sẽ được xây dựng ngay cạnh đó. Không ai muốn nhìn thấy một thành phố bỏ hoang khi họ hạ cánh cả.
Liu cười khi nghĩ về dự định của mình nếu bị giải toả. “Tôi đoán chúng tôi sẽ chuyển đi đâu đó, mở lại cửa hàng và làm y như những gì đang làm ở đây”.
5 giờ chiều, tan ca, công nhân ùa ra từ cổng khu chế xuất. Giờ vẫn đang là mùa thấp điểm nên không cần phải làm thêm giờ nhiều. Các ngả đường bắt đầu đông đúc với người, xe hơi, xe máy, xe buýt. Các tiểu thương nhanh chóng chuẩn bị cửa hàng để phục vụ hàng ngàn người đang trên đường về nhà.
Cách đó không xa là một cư xá 12 tầng khá đồ sộ, nơi ở của công nhân. Có hơn một chục toà nhà tương tự thế này trong khuôn viên khu chế xuất. Dưới chân toà nhà là hàng loạt các quầy hàng phục vụ công nhân. “Không thiếu thứ gì", Ma, một công nhân 25 tuổi nói. “Ở đây có mọi thứ một công nhân như anh cầu: thức ăn, massage, phim, mọi thứ.”
Giống như khu phố ẩm thực bên ngoài các nhà máy, những khu chung cư này vận hành theo nhịp của công nhân. Vào lúc 3 giờ chiều, còn 2 tiếng nữa mới đến giờ tan ca, các shop đều đóng cửa và chủ quán thì tranh thủ ngủ một giấc trong xe hơi trước khi bước vào giờ phục vụ căng thẳng
Chỉ vài giờ sau, thị trấn này như tỉnh giấc. Các quầy hàng bán tất, case điện thoại, cục sạc dự phòng bắt đầu hoạt động để phục vụ các công nhân vừa tan ca. Nông dân từ các làng bên cạnh cũng ra sức bán trái cây và rau cho các công nhân
Việc kinh doanh trong khu vực này chịu ảnh hưởng trực tiếp từ mức độ tuyển dụng của Foxconn. Ma kể, vào mùa hè cao điểm, rất khó để tranh mua được một tấm vé xem phim vì có quá nhiều người, còn bây giờ thì không chỉ rạp chiếu phim mà các cửa hàng khác cũng đang thua lỗ vì vắng khách. Công nhân chỉ trở lại vào tháng 6, khi công việc ổn định hơn. Họ không thể trả tiền thuê nhà để chờ đợi.
Mỗi ngày đều có công nhân mới xuất hiện để làm tại nhà máy. Cứ vài phút lại thấy một người đến bằng taxi hoặc xe buýt, kéo theo một vali lớn và một túi đồ ăn to. Vài người đến với một công việc được đảm bảo, số khác nuôi hy vọng mỏng manh rằng các công ty tuyển dụng sẽ sắp xếp được cho họ một cuộc phỏng vấn.
Những người này đều biết nhà máy có giờ làm việc dài và thường xuyên yêu cầu tăng ca. Với các công nhân ở đây, được làm thêm giờ là một tiêu chí quan trọng để lựa chọn nơi làm việc trong vô vàn những nhà máy tại Trung Quốc. “Ai cũng muốn có lương cao hơn”, Liu giải thích.
Có thể nhận ra những người làm việc trong bộ phận sản xuất bằng những chiếc áo khoác xanh và đỏ với mã số nhân viên. Công nhân Foxconn cho biết, mức lương khởi điểm của họ vào khoảng 1.900 yuan, tương đương 300 USD/tháng. Mức lương này được đánh giá là quá thấp nên chính phủ Trung Quốc quyết định miễn thuế. Tuy nhiên, theo những công nhân được phỏng vấn, Foxconn trả lương tốt hơn phần lớn các công việc lao động cơ bản khác.
Mức lương ở Trịnh Châu thấp hơn so với Thâm Quyến, nhưng người ta thích làm việc ở đây hơn vì được ở gần gia đình. Hơn nữa, chi phí sinh hoạt ở Trịnh Châu cũng thấp hơn.
Nhiều công nhân có thể nâng mức lương lên gấp đôi (khoảng 676 USD) nến như nhận làm thêm khoảng 60 giờ/tuần. Luật pháp Trung Quốc giới hạn thời gian tăng ca ở mức 36 giờ/tháng, nhưng nhiều báo cáo cho thấy công nhân làm nhiều hơn mức này trong mùa cao điểm sản xuất iPhone.
60 giờ tăng ca đồng nghĩa với làm việc 14 giờ mỗi ngày, 7 ngày một tuần. Theo Zhang, một công nhân 27 tuổi thì ai cũng muốn tăng ca nếu như có thời gian trống, để tăng thêm thu nhập. Những công nhân sẵn sàng làm ca đêm còn có thể tăng thu nhập mỗi tháng lên 785 USD.
Theo ước tính của Students and Scholars Against Corporate Misbehavior, một người công nhân iPhone nên có mức thu nhập khoảng 650 USD. Điều này đồng nghĩa họ sẽ cần phải làm thêm rất nhiều giờ để có thể sống một cách đầy đủ.
Sau giờ làm, công nhân thường tụ tập tại các hàng quán trong khu vực này để ăn tối và uống bia với bạn bè. Chen, một công nhân 23 tuổi gầy guộc cùng với 3 người bạn của mình là một trong những nhóm như thế.
Ngồi cùng bàn với Chen còn có Zhang, 27 tuổi, cắm cúi vào chiếc điện thoại; Hu, một phụ nữ 28 tuổi đã lập gia đình và có 2 con; Guo, một người đàn ông 40 tuổi với hàm răng trắng muốt và nụ cười dễ mến.
Guo là một “của hiếm” ở đây. Phần lớn công nhân đều ở độ tuổi 20, nên khu vực này có không khí chẳng khác gì những khu làng sinh viên.
Họ đều đã làm việc ở đây khoảng chừng một năm, ngoại trừ Chen sắp kỉ niệm 2 năm. Cứ như là cả thế kỉ rồi ấy, Chen cảm thán. Phần đông công nhân nghỉ việc sau một năm. Theo Chen nhận xét thì đó là khoảng thời gian đủ để khiến cho công việc trở nên nhàm chán quá sức chịu đựng. Khi đó, họ nghỉ việc.
Chen và những người ngồi cùng bàn không thực sự là “bạn bè”. Họ cùng làm trong một bộ phận inventory control, điểm chung đó khiến họ trở thành “bạn nhậu”, Guo kể. Công việc của họ là kiểm tra và cất giữ điện thoại thành phẩm sau khi chúng đã được lắp ráp và đóng gói.
Guo nói rằng đó là một công việc thú vị, nếu so với những người phải ngồi cả ngày dưới sàn nhà để nối dây điện. Đó là một sự may mắn, vì không ai được chọn vị trí của mình khi bắt đầu làm việc. “Bạn không xin vào một vị trí cụ thể. Vị trí của bạn là bộ phận đang thiếu người”.
Công việc của bọn tôi thư giãn hơn, Chen đồng tình. Bọn tôi có thể nghỉ khi nào muốn. Những người ở dây chuyền lắp ráp thì không có quyền này. Nhưng họ sẽ có cơ hội tăng ca nhiều hơn, nghĩa là lương cao hơn.
“Mặc dù các công nhân ấy có thể làm được tới 5.000 tệ mỗi tháng, khá cao so với tôi, nhưng tôi thấy sức khoẻ của họ không tốt vì tất cả những giờ tăng ca đó,” một công nhân có thu nhập ở mức 3.000 tệ (khoảng 470 USD) chia sẻ với South China Morning Post.
Theo Chen, công việc tệ nhất ở nhà máy là dây chuyền lắp ráp, nơi công nhân làm một việc lặp đi lặp lại trong suốt 10-12 giờ mỗi ngày. Chen từng làm việc trong dây chuyền này. Chỉ một thời gian ngắn sau, anh ghét nó.
"Bạn làm mãi một công việc ngày này qua ngày khác, nó không bao giờ kết thúc. Sau một thời gian, bạn sẽ bực mình vì việc mình đang làm, dù lúc đầu bạn không để ý". Chen nói thêm: “Cuối cùng thì tôi thấy bực bội khủng khiếp luôn. Kiểu như đời mình chẳng có mục đích gì”.
Nhưng Chen nói rằng mình may mắn vì anh chưa có gia đình. Anh có thể bỏ việc và tìm nơi mới dễ dàng. Nhiều người trong dây chuyền lắp ráp không được may mắn như vậy. Họ phải kiếm tiền nuôi con.
Zhang không thích những người cứ hay phàn nàn về công việc hay than vãn vì phải tăng ca. Anh lặp đi lăp lại: “Nếu muốn làm thì làm, không thì nghỉ. Tự do mà. Bên ngoài còn đầy việc khác”.
Zhang dường như không nghĩ rằng mình và những công nhân ở đây có cơ hội làm một công việc ít lặp đi lặp lại hơn hoặc có thể được trả lương cao hơn, như vậy họ sẽ không cần phải tăng ca quá nhiều.
Guo uống nốt cốc bia rồi tạm biệt cả hội để đi làm. Ông làm ca đêm, bắt đầu lúc 8 giờ tối.
Thời Chen làm việc trong dây chuyền sản xuất, anh không làm cho Foxconn. Chen có 4 năm nhảy việc từ nhà máy này sang nhà máy khác, thay đổi mỗi khi có cơ hội tốt hơn. Chen, giống như những người khác cùng bàn, đã có nhiều trải nghiệm làm việc tại Oppo hay Xiaomi, tại những nhà máy sản xuất điều hoà không khí, cũng như trong ngành xây dựng.
Khi được hỏi rằng điều kiện làm việc tại Foxconn tốt hay tệ hơn, Chen nói: “Ở đâu cũng vậy. Chỉ là kiếm sống thôi mà”.
Chen thường đi nhậu sau giờ làm. Trong vài giờ, anh uống hết gần 10 chai bia cỡ nhỏ. Anh bắt đầu nói lắp, trong khi Zhang chăm chú nghịch điện thoại của mình.
Những người khác có thể chọn đánh bi-a trong quán bar bên cạnh, hát karaoke, chơi thể thao trong căn hộ hoặc là chơi game tại một quán cafe internet. Mỗi người một lựa chọn. Chen và Zhang cẩn thận không khái quát hoá. Với lực lượng lao động bằng một thành phố nhỏ, lựa chọn là rất nhiều.
Cả Zhang và Chen đều chơi game trên điện thoại, thường là trò Honor of Kings của Tencent đang rất phổ biến. Nhưng họ chỉ có đủ thời gian cho vài vòng là đã đến giờ ngủ. Họ ngủ lúc khoảng 10-11 giờ.
Giống như hầu hết mọi người, Chen và Zhang sống trong cư xá. Chính quyền tỉnh dành 1 tỉ USD chi trả cho việc xây dựng chỗ ở cho hàng trăm nghìn người làm việc trong nhà máy. Nhiều khu nhà vẫn đang xây dở dang.
Mỗi phòng trong chung cư có đủ chỗ cho 8 người ngủ trên giường tầng. Giá thuê là 25 USD một tháng, phí Internet là 3 USD. Nhưng phòng hầu như không bao giờ đông đủ vì mỗi người làm một ca khác nhau, Chen nói.
Có nhiều lời than phiền về chất lượng phòng ốc tại đây. Năm 2012, nhiều nhân viên biểu tình tại nhà máy Foxconn để phản đối thực phẩm nghèo nàn, điều kiện vệ sinh thiếu thốn và những căn phòng chật cứng. Có người còn kể về phòng chung cư ở Shenzen bốc toàn mùi của rác và mồ hôi.
Những người ghét ở kí túc xá hoặc có gia đình có thể thuê một căn hộ một phòng ngủ với giá 65 USD/tháng. Nhưng số này rất ít.
Dù Chen và Hu đều đã kết hôn, họ không gặp gia đình mình thường xuyên. Chồng của Hu làm việc trong một nhà máy khác ở Thâm Quyến, còn vợ của Chen thì làm việc ở quê. Họ gặp nhau vào ngày Chủ nhật và dịp nghỉ lễ.
Hầu hết công nhân ăn sáng và tối tại nhà hàng gần kí túc xá hoặc gần cổng khu chế xuất, còn bữa trưa thì ở nhà ăn của Foxconn. Thức ăn không khác nhau nhiều: mì, rau, thịt cá trộn lẫn. Thức ăn trong khuôn viên này thường rẻ hơn, tầm 1 đô-la. Tại các quầy hàng hoặc quán ăn bên ngoài, mỗi món có giá từ 1,3 đô đến 3,15 đô.
Zhang và Chen không nghĩ nhiều về dịch chuyển kinh tế hay một tương lai tươi sáng hơn. Khi chúng tôi hỏi họ hy vọng gì cho tương lai, Zhang nhún vai. Ở tuổi 27, Zhang dường như đã yên phận với tình hình hiện tại. Dừng lại một chút, anh bảo: Cơ hội nào tốt hơn thì đó là tương lai. Chen cũng nói tương tự.
Ở quê, cuộc sống rất đơn giản. Chúng tôi chưa từng thực sự nghĩ về tương lai. Tôi không biết tôi sẽ làm ở đây bao lâu nữa. Một ngày nào đó, chắc sẽ có cơ hội tốt hơn. Nếu có thì tôi sẽ nắm lấy.
Cơ hội tốt hơn đó có vẻ không phải là một lần thăng cấp, một nghề nghiệp khác hoặc cơ hội làm chủ. Trong mắt Zhang và Chen, nó là công việc tương tự ở một nhà máy khác, có điều, lương cao hơn, gần nhà hơn và đòi hỏi thời gian làm việc ít hơn.
Theo South China Morning Post, có một lộ trình khá phổ biến ở Thâm Quyến, nơi được xem là Silicon Valley của Trung Quốc, là công nhân nghỉ làm rồi mở tiệm sửa điện thoại riêng. Nhưng ở Trịnh Châu này thì những giấc mơ có vẻ đơn giản hơn nhiều.
“Tôi chẳng mơ gì to tát”, một công nhân nói, “tất cả những gì tôi muốn là được ở cạnh người tôi thích và không phải lo lắng về cơm ăn áo mặc.”
Theo Chen, những người làm việc ở đây thường không nghĩ nhiều về bản thân. Họ có con nhỏ và cha mẹ già ở quê cần trợ cấp. Nếu biết tiết kiệm, bạn có thể để dành được 75% lương để gửi về nhà hoặc để dùng trong tương lai. Nhưng nhiều người chọn tiêu tiền vào bia và đồ ăn.
“Tất nhiên tôi sẽ chọn chăm sóc cha mẹ già. Chúng tôi có truyền thống 5.000 năm đạo hiếu”, Chen nói.
Nhiều công nhân Foxconn mô tả trong cuộc phỏng vấn là nhà máy ở đây không tệ hơn những nơi khác ở Trung Quốc, thậm chí tốt hơn ở một vài điểm. Li, một người kiểm soát chất lượng dây chuyền lắp ráp ở Trịnh Châu cho biết, Foxconn làm tốt hơn nhiều nhà tuyển dụng khác ở Trung Quốc.
Nhiều nhà máy khác còn nợ lương thậm chí huỷ trả lương cho công nhân thường xuyên. Ở đây, chúng tôi bảo đảm là tăng ca thì sẽ được trả thêm tiền.
Theo các cuộc điều tra trước đây, phần lớn người lao động không mô tả cuộc sống của họ là sung sướng. Công nhân trả lời CNET năm 2012 là các ông chủ thường lôi người mắc lỗi ra để làm nhục trước đám đông. Còn theo The Guardian, nếu ai đó gây rồi, người quản lý sẽ bắt họ chuẩn bị một bài xin lỗi trang trọng để đọc trước mọi người.
Những hình phạt này tạo ra một nền văn hoá im lặng. Những người công nhân biết rằng họ dễ dàng bị thay thế bất cứ lúc nào. Trung Quốc có đến 99 triệu công nhân. theo số liệu năm 2009.
Zhang, người vẫn luôn cắm mặt vào điện thoại, không nghĩ rằng có vấn đề gì với công nhân ở đây. Anh nói: “Làm việc này tự do mà. Nếu không thích thì nghỉ. Nếu muốn nghỉ phép thì đi, mỗi tội không được trả tiền thôi. Nghỉ việc đơn giản mà, tìm việc khác cũng dễ”.
Có một thực tế rõ ràng thể hiện qua các cuộc trò chuyện của công nhân của Foxconn là công ty này không tệ bạc với công nhân, nhưng cũng không tử tế như là cách Foxconn và Apple thể hiện.
Theo đánh giá của Keegan Elmer, đại diện tổ chức China Labour Bulletin, tình hình của các nhà máy đồ điện tử là không mấy tươi sáng. “Lương thấp, ngày làm việc dài, điều kiện làm việc khá tệ. Ngành này làm hao mòn công nhân rất nhanh và tuyển dụng thì liên tục. Đối với những công việc kĩ năng thấp, tỉ lệ sử dụng học việc và công nhân tạm thời là rất cao.
Những người như Zhang và Chen không vì những đánh giá đó mà ngừng cố gắng hoàn thiện cuộc sống. Khi chúng tôi kết thúc cuộc trò chuyện, Chen nằng nặc đòi trả tiền bữa tối, liên tục nói rằng gặp được nhau là “có duyên”. Bữa tối có giá 20 USD, gần bằng tiền thuê nhà một tháng của họ. Chúng tôi tất nhiên không đồng ý.
Khi hỏi Liu, người chủ quán đầu tiên chúng tôi gặp, rằng công nhân của Foxconn có hạnh phúc không, cô phá lên cười. "Chúng tôi không hạnh phúc đâu. Chẳng ai hạnh phúc. Đây chỉ đơn giản là cuộc sống của chúng tôi”.
“Ở đây nóng lắm. Chúng tôi làm việc luôn tay”.
" alt="'Thành phố iPhone' đang dần biến mất ở Trung Quốc">'Thành phố iPhone' đang dần biến mất ở Trung Quốc
-
F3 Lite vẫn được Oppo tiếp tục tập trung vào tính năng chụp ảnh selfie khi được trang bị camera trước 16MP, camera sau 13MP. Camera trước của máy được giúp sức bởi phần mềm Beautify 4.0 nên cho ảnh selfie gương mặt đẹp tự nhiên như truyền thống của điện thoại Oppo. Camera sau mặc dù độ phân giải thấp hơn camera trước nhưng vẫn cho hình ảnh khá tốt trong tầm giá 5,49 triệu đồng.
Một trong những điểm đáng khen trên Oppo F3 Lite là giao diện chụp ảnh của máy rất tiện dụng và dễ dùng. Nếu đặt máy đứng, người dùng chỉ cần vuốt sang trái hay phải để chuyển các chế độ chụp ảnh, chụp ảnh đẹp (Beauty), chụp ảnh panorama, chụp time-lapse, quay video,... Ngay trên giao diện chính, chọn vào biểu tượng màn trập máy ảnh, người dùng có thể chọn những tính năng như chạm để chụp ảnh, chụp ảnh bằng giọng nói, chụp ảnh hẹn giờ… Người dùng cũng có thể bật/tắt đèn Flash hay điều khiển chế độ HDR chỉ với hai lần nhấn trên màn hình. Nếu Oppo trang bị thêm khả năng vuốt lên, xuống để chuyển camera nữa thì sẽ rất tiện dụng.
Với một tấm ảnh ở ngoài trời, Oppo F3 Lite cho hình ảnh khá tốt. Màu xanh của lá cây thể hiện khá, các màu sắc ở những ô quảng cáo trên toà nhà cho màu gần với thực tế. Do lấy nét vào vùng lá cây nên ảnh có thiên hướng hơi sáng, một ít bầu trời bị cháy.
Độ chi tiết ở trung tâm bức ảnh khá tốt, phần mái ngói của nhà thờ vẫn thấy rõ từng viên và khá tách bạch với nhau. Tốc độ chụp cũng đủ nhanh để hình ảnh người và phương tiện trong hình không bị mờ nhoè.
Máy cho độ chi tiết khá tốt khi vẫn thấy rõ hình ảnh của chú chim bồ câu trên mái nhà khi zoom 100% (phần bầu trời không có màu xanh do trời u ám chứ không phải ảnh bị cháy sáng).
Camera máy thể hiện màu sắc tốt, phần bầu trời phía trên chưa được xử lý tốt lắm nhưng chấp nhận được trong tổng thể bức ảnh này.
" alt="Đánh giá camera Oppo F3 Lite: Selfie đẹp, chụp ảnh tốt trong tầm giá">Đánh giá camera Oppo F3 Lite: Selfie đẹp, chụp ảnh tốt trong tầm giá
-
Nhận định, soi kèo Shanghai Port vs Changchun Yatai, 18h35 ngày 28/2: Cửa trên ‘ghi điểm’
-
Thuốc tan mỡ “ăn thủng” cơ thể thiếu nữ Điều trị tại Khoa Bỏng - Tạo hình, Bệnh viện Chợ Rẫy suốt 4 tháng, cô gái 29 tuổi nay đã khỏe mạnh, khác hẳn với tình trạng nguy kịch khi mới vào.
Ngày 7/7, N. chuyển đến Bệnh viện Chợ Rẫy cấp cứu trong tình trạng hở vết khâu hai bên hông và thành bụng. Vết thương khi đó chỉ đắp gạc và được khâu tạm để chuyển viện.
TS BS Ngô Đức Hiệp thăm khám cho bệnh nhân biến chứng vì thuốc tan mỡ. “Em mất máu trầm trọng. Các bác sĩ cấp cứu đều lắc đầu. Em biết mình rất nguy kịch rồi!”, N. nhớ lại. Đây là bệnh nhân nguy kịch nhất do tiêm thuốc tan mỡ mà Bệnh viện Chợ Rẫy tiếp nhận và điều trị.
N. cho biết, khoảng tháng 5/2021, sau khi đọc quảng cáo thuốc tan mỡ trên Facebook, chị đến một thẩm mỹ viện tại quận 1 để được tư vấn. Tại đây, chị đã chi hơn 13 triệu đồng cho một liệu trình tiêm thuốc ở 4 vị trí trên cơ thể gồm bụng và hông. Tuy nhiên, chị không biết chính xác liều lượng.
Khi đó, N. được cơ sở thẩm mỹ tư vấn sẽ tiêm axit trái cây, có xuất xứ của Anh, không cần phẫu thuật và phục hồi nhanh. Thẩm mỹ viện ở trung tâm thành phố, nên N. càng tin tưởng hơn về độ an toàn và chuyên môn.
Sau khi tiêm khoảng 10 ngày, cơ thể chị bắt đầu đau nhức, xuất hiện nhiều vết sưng tấy. Theo liệu trình, N. quay lại cơ sở để được mát xa bụng, tăng hiệu quả. Khi thấy những vết sưng, áp xe trên người bệnh nhân, nhân viên thẩm mỹ đã “cắm những ống dẫn vào” mà theo N. mô tả, rất đau đớn và ám ảnh.
Sau đó, tình trạng nặng dần. Thẩm mỹ viện liên hệ đến nhiều nơi khác (gồm cơ sở thẩm mỹ và bệnh viện) để mổ cho N. Suốt 2 tháng điều trị, cô gái phải phẫu thuật 5 lần. Lần thứ 5, bệnh nhân được chuyển sang Bệnh viện Chợ Rẫy vì nguy kịch, mất máu.
“Những lần mổ trước, em đều mơ mình sẽ tỉnh dậy. Nhưng lần thứ 5, em không mơ nữa, em rất sợ mình có thể thiếp đi bất cứ lúc nào. Em nhìn sang giường bên cạnh, có những bệnh nhân khác biến chứng như mình. Em tuyệt vọng và chỉ biết khóc”, chị N. nhớ lại.
Tại đây, bác sĩ Ngô Đức Hiệp, Trưởng khoa Bỏng - Tạo hình cho biết, ông chưa từng thấy ca biến chứng nào vì thuốc tan mỡ nghiêm trọng như vậy. Vết thương hoại tử xuất hiện trên bụng, hông, đùi, lấn sâu xuống cơ quan sinh dục.
Bác sĩ Hiệp nhận định, loại thuốc trên khi tiêm vào cơ thể, đã gây nhiễm trùng lan rộng. Thuốc có cơ chế làm tan tế bào mỡ, đồng thời làm tan tế bào thần kinh, mạch máu và mô liên kết.
“Dịch tiết ra phá hỏng các mô liên kết. Do đó, vết thương mãi không lành”, Tiến sĩ Hiệp phân tích.
Điều đặc biệt khó khăn mà bác sĩ đối mặt, là thuốc di chuyển không thể kiểm soát, không thể ngăn chặn. Bệnh nhân được tiêm ở 2 bên hông, bụng, nhưng thuốc lan ra lưng, mông, đùi, lấn vào cơ quan sinh dục của bệnh nhân.
Bác sĩ phải phẫu thuật cắt lọc, rạch hút ra dịch, mủ, máu liên tục cho đến khi hết lượng dịch tồn dư. Ngoài sử dụng kháng sinh toàn thân, bệnh nhân còn phải dùng băng gạc đặc biệt để thấm hút.
“Không thể kể hết những lần tiểu phẫu, thủ thuật để lấy các ổ dịch này ra”, Tiến sĩ Hiệp chia sẻ.
Thuốc tan mỡ bị cấm sử dụng ở nhiều nước
N. đã phải trải qua 4 tháng điều trị tại Bệnh viện Chợ Rẫy để giải quyết tình trạng biến chứng từ thuốc tan mỡ bụng. Bên cạnh đó, chị được bù máu, nâng đỡ dinh dưỡng và tâm lý suốt thời gian trên. Do đó, cơ thể đã phục hồi từ thể chất đến tinh thần, các vết thương lành lặn.
Dự kiến, ngày mai 18/11, chị sẽ được xuất viện. Chi phí điều trị lên đến 160 triệu đồng.
Ngoài N., Bệnh viện Chợ Rẫy tiếp nhận 1 ca biến chứng khác vì thuốc tan mỡ bụng ngày 27/7. Ngày 27/7, một nữ bệnh nhân khác cũng nhập viện cùng nguyên nhân. Sau khi tiêm thuốc tan mỡ tại bụng và đùi, cơ thể người này bầm tím, đau nhức. Nhờ can thiệp sớm, thuốc chưa ăn sâu, bệnh nhân trải qua 2 lần phẫu thuật. Ngày 5/8, bệnh nhân này đã phục hồi và xuất viện.
Tiến sĩ Bác sĩ Ngô Đức Hiệp cho biết, Khoa Bỏng - Tạo hình của Bệnh viện Chợ Rẫy thường xuyên tiếp nhận các ca biến chứng thẩm mỹ. Tuy nhiên đây là các trường hợp đầu tiên biến chứng vì thuốc tan mỡ.
“Sử dụng thuốc tan mỡ giảm béo không mang lại hiệu quả và rất nhiều biến chứng”, Bác sĩ Hiệp cảnh báo.
Theo Tiến sĩ Bác sĩ Ngô Đức Hiệp, thuốc tan mỡ với thành phần chính là Phosphatidylcholin (tên thương mại là Lipostabil) từng được cảnh báo thiếu an toàn và không hiệu quả từ năm 1975 tại Đức. Thế nhưng, thuốc vẫn sử dụng tại một số nước trên thế giới.
Năm 2020, Cơ quan Quản lý Thực phẩm và Dược phẩm Mỹ (FDA) và nhiều quốc gia chính thức cảnh báo và cấm sử dụng Lipostabil với mục đích làm tan mỡ. Tại Việt Nam, kỹ thuật này chưa được cấp phép.
Một số cơ sở thẩm mỹ, làm đẹp tại Việt Nam đang quảng cáo Lipostabil như một loại "thần dược" làm tan mỡ. Không ít phụ nữ đã lựa chọn phương pháp trên mà không biết hậu quả phải gánh chịu.
Các biến chứng thường gặp nhất, bao gồm đau, sưng, kích ứng, bầm tím. Nghiêm trọng hơn là loét da, nhiễm trùng toàn thân, có thể nguy kịch đến tính mạng.
Thông thường, các biến chứng xuất hiện nhanh sau vài ngày tiêm thuốc. Tuy nhiên khoảng 10 ngày sau, tình trạng áp xe, sưng đau sẽ rõ rệt và nghiêm trọng.
“Nếu tiêm thuốc càng sâu, bệnh nhân không chỉ hoại tử ngoài da mà còn ăn sâu nhiều bộ phận, phải trải qua nhiều lần phẫu thuật đau đớn”, bác sĩ Hiệp khuyến cáo người dân cảnh giác trước những quảng cáo về thuốc tan mỡ đang tràn lan trên mạng xã hội hiện nay.
Linh Giao
Vụ tử vong do hút mỡ bụng: 'Vợ tôi sẽ không chết oan nếu chuyển cấp cứu sớm'
Chồng của bà T.T.N.T - người tử vong sau khi hút mỡ bụng ở TP.HCM - bức xúc: “Nếu họ chuyển vợ tôi đi cấp cứu sớm hơn, cô ấy sẽ không chết oan”.
" alt="“Thủng bụng” vì thuốc tan mỡ bụng">“Thủng bụng” vì thuốc tan mỡ bụng
- 最近发表
-
- Soi kèo góc West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2
- 10 xe bán chạy nhất tháng 5: Sự trở lại của Toyota Vios
- LMHT: Thêm một tuyển thủ gia nhập vào “ngôi đền” 1000 điểm hạ gục của LCS Bắc Mỹ
- Lễ công bố hợp tác chiến lược Ademax
- Siêu máy tính dự đoán Valladolid vs Las Palmas, 03h00 ngày 1/3
- Giá xe Kia tháng 6/2017
- Vì sao không nên mua MacBook Air mới ở thời điểm này?
- YouTube thử nghiệm ứng dụng Uptime, xem video cùng lúc với bạn bè và chia sẻ những điều thú vị
- Nhận định, soi kèo Wellington Phoenix vs Melbourne City, 13h30 ngày 28/2: Lịch sử gọi tên
- 3 nguyên nhân lớn khiến sản phẩm CNTT khởi nghiệp bị thất bại
- 随机阅读
-
- Nhận định, soi kèo Ghazl El Mahalla vs Enppi, 21h00 ngày 28/2: Rơi điểm đáng tiếc
- Máy tính màn hình đen trắng giá 8 triệu, sử dụng 20 giờ
- Không gian làm việc hiện đại với Dell OptiPlex 5050MT
- Ứng dụng hẹn hò online của nữ founder gốc Việt
- Nhận định, soi kèo Bình Định vs Becamex Bình Dương, 18h00 ngày 1/3: Khách thất thế
- Apple bị cáo buộc tiếp tục “hút máu” người dùng từ vụ thay thế pin
- Nhờ Samsung, Bắc Ninh vượt TP.HCM về xuất khẩu
- FPT Nhật Bản mở chiến dịch tuyển trực tiếp 100 ứng viên trong 3 ngày
- Nhận định, soi kèo Wellington Phoenix vs Melbourne City, 13h30 ngày 28/2: Lịch sử gọi tên
- WhatsApp sắp cho phép chia sẻ bất kỳ loại tập tin nào
- Hướng dẫn tra cứu điểm thi vào lớp 10 năm 2017 các trường Đà Nẵng
- Bộ TT&TT chỉ đạo xử lý trang tinmoi.vn đăng nhầm ảnh nhà văn Văn Công Hùng thành “Út trọc”
- Nhận định, soi kèo Ajman Club vs Al
- Đêm nhạc từ thiện Rock ’n' Share “Đừng sống giống như hòn đá” diễn ra cuối tuần này
- SCTV nâng cấp tốc độ Internet, giá cước không đổi
- Hướng dẫn kiểm tra tốc độ mạng 3G, 4G trên iPhone, Android
- Soi kèo góc Stuttgart vs Bayern Munich, 2h30 ngày 1/3
- Nissan lại tiếp tục hạ giá Sunny và X
- Android P sẽ tự động tắt ứng dụng không phản hồi
- Samsung giới thiệu Galaxy J7 Pro, camera khẩu độ lớn, giá bán 6,99 triệu đồng
- 搜索
-
- 友情链接
-