Truyện Liêu Nhàn
Phương bắc xuất đế vương,ệnLiêuNhàliịch âm 2024 Giang Nam nhiều văn sĩ.
Ôn Chủy Vũ sinh ra tại đất Giang Nam, nơi nổi tiếng sản sinh ra nhiều văn nhân nhã sĩ. Ông nội cô là Ôn Nho, tên hiệu Hồng Cô Lão Nhân, là một họa sĩ dành cả đời vẽ hoa điểu. Bà nội cô trước đây là giáo viên dạy thanh nhạc cho một học viện nghệ thuật, sành về âm luật, cầm kì thư họa đều tinh tường.
Cái tên Chủy Vũ này là do bà nội đặt cho cô, được lấy từ năm âm "cung, thương, giốc, chủy, vũ" trong Ngũ Âm Bất Toàn(1).
Ngày cô chào đời thì mẹ cô cũng liền tạ thế, chính vì vậy mà hai bên nội ngoại đoạn tuyệt quan hệ. Cô chỉ có thể ngắm mẹ qua những bức ảnh, những bức ảnh đã ố vàng, trong ấy có người phụ nữ Giang Nam dịu dàng thanh tú, mi mắt như họa, đôi ngươi như biết cười, bên cạnh là hoa quỳnh nở rộ thành đoàn đoàn cụm cụm, đầy cây đầy cành.
Cô lớn lên rất giống mẹ, chỉ là không dịu dàng ôn hòa bằng bà ấy, lại nhiều hơn mấy phần thanh tú cùng lạnh lùng.
Ba cô là một thương nhân, nghe nói lúc trẻ là một vị tài tử mạo hiểm lấn sân sang lĩnh vực kinh doanh, sau này luôn khoe khoang mình là một doanh nhân tri thức.
Từ lúc Ôn Chủy Vũ bắt đầu biết nhận thức, trong trí nhớ của cô, ba vẫn luôn bận rộn chuyện xã giao, bên cạnh người nho nhã như ông trước giờ chưa từng vắng bóng những bóng hồng tri kỷ. Khi cô còn nhỏ, nhà trường tổ chức họp phụ huynh, ba bận, bóng hồng tri kỷ thay ông đi, trong sáu năm liên tiếp, bóng hồng cũng đổi thay, mỗi lần lại là một người khác nhau.
Bà nội nói những người đó đều là hồ ly tinh.
Sơn Hải Kinh - Nam Sơn Kinh(2) có ghi: "Núi Thanh Khâu có loài thú, dáng như hồ nhưng có chín đuôi, tiếng kêu giống trẻ sơ sinh khóc, có thể ăn thịt người, ăn được thịt nó thì yêu tà khí độc bất xâm". "Ăn" về nghĩa chính là nuôi dưỡng. Theo truyền thuyết kể, hồ tu nghìn năm mới được chín đuôi. Họ Đồ San, tộc Thuần Hồ, tộc Hữu Tô vân vân đều lấy hồ ly làm vật tổ.
Hồ ly trong mắt cô là một thứ linh thiêng thần thánh.
Bọn họ, hình như chẳng dính dáng gì đến hồ.
Cô thích truyền thuyết về các thượng cổ thần, thích miên man suy nghĩ, thích vẽ ra một thế giới thần thoại khác biệt phàm tục ở trong đầu, thích mang nó họa lên giấy.
Lúc Ôn Chủy Vũ học sơ trung, trong giờ văn, cô trốn sau đống sách dày vẽ đằng xà, bị giáo viên dạy ngữ văn bắt được. Giáo viên đó cầm lấy tập tranh của cô, tức giận mắng: "Em mà có thể thi đậu cao trung á, tôi dùng tay không chiên cá cho em ăn."
Cô lặng lẽ nhặt lại tập tranh của mình, lặng lẽ thi được thứ hạng cao nhất lớp từ dưới đếm lên, đành phải thi vào lớp năng khiếu nghệ thuật, ba cô lại tốn thêm một mớ tiền bù vào mấy điểm còn thiếu đó, để cô có thể học ở trường cấp ba trọng điểm của thành phố.
Năm cô lên ba, ông nội đã dạy cô cầm bút cọ, từ đó về sau Ôn Chùy Vũ chưa từng buông bút xuống. Khi còn học tiểu học, cuộc sống mỗi ngày sau giờ học của cô là đều cầm cọ vẽ vẽ, sau này lại càng si mê hơn. Ba năm sơ trung, cô vẽ hết ba năm. Cao trung ba năm, ba năm qua cô cũng chỉ vẽ. Học bốn năm đại học, cô vẽ suốt bốn năm. Năm hai mươi mốt tuổi tốt nghiệp đại học cho đến hiện tại lại vẽ được thêm năm năm.
Cô đắm chìm trong thế giới thần thoại cổ xưa, cô mang nào núi, nào mây, nào gió, nào là bụi nước sương mù, nào là sơn lâm cổ thụ, nào là hoa, là cỏ, là sơn tinh yêu quái, thần yêu tiên ma ở trong đầu một bút phác họa lên mặt giấy.
Ông nội nói nét vẽ của cô rất có hồn, là người có thiên phú thích hợp theo đuổi con đường này. Thật ra, cô chỉ đơn thuần muốn dùng cây bút ở trong tay vẽ nên thế giới trong tưởng tượng của chính mình, thần và hồn của cô đều ở tại nơi ấy, hết thảy mọi thứ trong thế giới này của con người đều giống như ánh sáng hòa quyện cùng bóng tối.
Cả đời ông nội cô vẽ hoa họa điểu. Đến nay, ngoại trừ thi thoảng mua bán một ít cổ vật hay vẽ vài bức giao lưu qua lại với bè bạn, thường thức tác phẩm, phần thời gian còn lại ông đều ở nhà trồng hoa nuôi cá, bên trong ngôi nhà cổ theo lối kiến trúc đặc trưng thời Minh Thanh này còn được ông bày trí thêm một ít cảnh vật lâm viên, đủ để hưởng thụ cuộc sống an nhàn thanh thản của tuổi già.
Cô cho rằng mình có thể mãi sống cùng ông nội trong căn nhà này, chuyên tâm vẽ sơn tinh yêu quái của cô, không cần sầu lo vì cuộc sống.
Thế nhưng, đời lại tặng cho hai ông cháu cô một trò đùa to lớn.
Tháng trước, Ôn Thời Tập tiên sinh còn nói chỉ cần huy động thêm vốn thì có thể làm cho giá cổ phiếu của công ty tăng lên gấp vài lần, nghe nói giờ đã ôm theo tiền bỏ trốn. Cô và ông nội, cả cô ba cũng không liên lạc được với ông ấy, chỉ có cô hai của cô nghe ngóng được chút tin tức, cô hai nói ba cô hình như đã trốn ra nước ngoài, nhưng rốt cuộc ở nơi nào thì lại chẳng rõ.
Ôn Chủy Vũ chưa từng hỏi đến chuyện làm ăn của ba mình, công ty xảy ra chuyện gì cô cũng không mấy rõ ràng, điều duy nhất cô biết chính là sau khi ba mình chạy mất, cửa nhà trước sau đều bị chủ nợ chặn kín, người ta đứng trước cửa nhà cô khóc, nói ba cô gạt sạch tiền dưỡng già bọn họ. Cảnh sát cũng đến tận nhà, bảo ông ấy có liên quan đến chuyện tập trung vốn phi pháp, sợ tội nên bỏ trốn.
Lão tiên sinh tức đến nỗi thiếu chút nữa đập nát chiếc tách hoa điểu ông yêu thích nhất.
Ôn Thời Tập tiên sinh chạy rồi, coi như ba của tiên sinh là Ôn Nho lão tiên sinh cùng cháu gái Ôn Chủy Vũ tiểu thư phải đối mặt với những khoản nợ khổng lồ do Ôn Thời Tập tiên sinh bỏ lại.
Ôn Chủy Vũ miệt mài vẽ suốt hai mươi ba năm, đến hôm nay cũng xem như là có chút tiếng tăm, nhưng, tranh của cô trước giờ đều chỉ dành tham gia triển lãm và dự thi, một bức cũng không nỡ bán, người không có nguồn thu nhập như cô phải luôn dựa vào Ôn Nho lão tiên sinh và Ôn Thời Tập tiên sinh cấp dưỡng.
Ôn Nho lão tiên sinh, năm nay bảy mươi lăm tuổi, đã đến độ tuổi mà ngay cả con gái ruột cũng không dám cho ông vay mượn.
Ông cháu hai người gánh trên vai món nợ kếch xù của Ôn Thời Tập tiên sinh, chỉ còn mỗi cách bán đi gia sản.
Những công ty môi giới bất động sản, thương nhân am hiểu về đồ cổ nghe tin bèn lũ lượt kéo đến, còn chịu khó cần mẫn hơn cả chủ nợ.
Khoản nợ khổng lồ khiến ngôi nhà và tất cả những đồ vật bên trong nó đều bị treo giá, thậm chí bạn thân ngày trước của Ôn Thời Tập tiên sinh cũng đến ra giá với cô.
Nhân thế đổi thay, chẳng gì sánh kịp.
Người tiến vào nhà cô nườm nượp không dứt. Đồ mà ông nội cô sưu tầm hơn nửa đời người, nội thất cổ gìn giữ từ thời Minh Thanh ở trong nhà, giường babu(3) của cô, chiếc trường kỷ la hán đặt cạnh cửa sổ, đàn tranh cùng giá đỡ đàn... Từng món từng món đều bị người ta nhìn trúng, thương lượng giá, gói mang đi. Ngay cả mười mấy con chim ông nội nuôi đã lâu treo ở hàng lang bên nhà, đồ cưới bà nội để lại cho cô làm của hồi môn đều không thể giữ lại.
Cứ lần lần lượt lượt liên tục như thế, chưa đầy một tháng, cả ngôi nhà to lớn không giữ nổi một chậu cảnh. Nhà của Ôn Chủy Vũ giờ đây chỉ còn sót lại một căn nhà trống rỗng và một gian phòng chứa đầy tranh của cô, trước kia có người ra giá cao muốn mua thì cô không bán, bây giờ muốn bán, một bức cũng chẳng có ai mua.
Thế nhân đều săn đón danh gia, trước khi mua tranh phải xem chủ. Đối với một họa sĩ trẻ tuổi chỉ có trong tay chứng nhận nghệ sĩ bậc ba cấp quốc gia và vài giải thưởng nho nhỏ, gia đình lại phá sản, chẳng đáng chú ý đến.
Những người đến nhà cô, không phải chủ nợ thì chính là người đến xem nhà.
Ôn Chủy Vũ sinh ra tại đất Giang Nam, nơi nổi tiếng sản sinh ra nhiều văn nhân nhã sĩ. Ông nội cô là Ôn Nho, tên hiệu Hồng Cô Lão Nhân, là một họa sĩ dành cả đời vẽ hoa điểu. Bà nội cô trước đây là giáo viên dạy thanh nhạc cho một học viện nghệ thuật, sành về âm luật, cầm kì thư họa đều tinh tường.
Cái tên Chủy Vũ này là do bà nội đặt cho cô, được lấy từ năm âm "cung, thương, giốc, chủy, vũ" trong Ngũ Âm Bất Toàn(1).
Ngày cô chào đời thì mẹ cô cũng liền tạ thế, chính vì vậy mà hai bên nội ngoại đoạn tuyệt quan hệ. Cô chỉ có thể ngắm mẹ qua những bức ảnh, những bức ảnh đã ố vàng, trong ấy có người phụ nữ Giang Nam dịu dàng thanh tú, mi mắt như họa, đôi ngươi như biết cười, bên cạnh là hoa quỳnh nở rộ thành đoàn đoàn cụm cụm, đầy cây đầy cành.
Cô lớn lên rất giống mẹ, chỉ là không dịu dàng ôn hòa bằng bà ấy, lại nhiều hơn mấy phần thanh tú cùng lạnh lùng.
Ba cô là một thương nhân, nghe nói lúc trẻ là một vị tài tử mạo hiểm lấn sân sang lĩnh vực kinh doanh, sau này luôn khoe khoang mình là một doanh nhân tri thức.
Từ lúc Ôn Chủy Vũ bắt đầu biết nhận thức, trong trí nhớ của cô, ba vẫn luôn bận rộn chuyện xã giao, bên cạnh người nho nhã như ông trước giờ chưa từng vắng bóng những bóng hồng tri kỷ. Khi cô còn nhỏ, nhà trường tổ chức họp phụ huynh, ba bận, bóng hồng tri kỷ thay ông đi, trong sáu năm liên tiếp, bóng hồng cũng đổi thay, mỗi lần lại là một người khác nhau.
Bà nội nói những người đó đều là hồ ly tinh.
Sơn Hải Kinh - Nam Sơn Kinh(2) có ghi: "Núi Thanh Khâu có loài thú, dáng như hồ nhưng có chín đuôi, tiếng kêu giống trẻ sơ sinh khóc, có thể ăn thịt người, ăn được thịt nó thì yêu tà khí độc bất xâm". "Ăn" về nghĩa chính là nuôi dưỡng. Theo truyền thuyết kể, hồ tu nghìn năm mới được chín đuôi. Họ Đồ San, tộc Thuần Hồ, tộc Hữu Tô vân vân đều lấy hồ ly làm vật tổ.
Hồ ly trong mắt cô là một thứ linh thiêng thần thánh.
Bọn họ, hình như chẳng dính dáng gì đến hồ.
Cô thích truyền thuyết về các thượng cổ thần, thích miên man suy nghĩ, thích vẽ ra một thế giới thần thoại khác biệt phàm tục ở trong đầu, thích mang nó họa lên giấy.
Lúc Ôn Chủy Vũ học sơ trung, trong giờ văn, cô trốn sau đống sách dày vẽ đằng xà, bị giáo viên dạy ngữ văn bắt được. Giáo viên đó cầm lấy tập tranh của cô, tức giận mắng: "Em mà có thể thi đậu cao trung á, tôi dùng tay không chiên cá cho em ăn."
Cô lặng lẽ nhặt lại tập tranh của mình, lặng lẽ thi được thứ hạng cao nhất lớp từ dưới đếm lên, đành phải thi vào lớp năng khiếu nghệ thuật, ba cô lại tốn thêm một mớ tiền bù vào mấy điểm còn thiếu đó, để cô có thể học ở trường cấp ba trọng điểm của thành phố.
Năm cô lên ba, ông nội đã dạy cô cầm bút cọ, từ đó về sau Ôn Chùy Vũ chưa từng buông bút xuống. Khi còn học tiểu học, cuộc sống mỗi ngày sau giờ học của cô là đều cầm cọ vẽ vẽ, sau này lại càng si mê hơn. Ba năm sơ trung, cô vẽ hết ba năm. Cao trung ba năm, ba năm qua cô cũng chỉ vẽ. Học bốn năm đại học, cô vẽ suốt bốn năm. Năm hai mươi mốt tuổi tốt nghiệp đại học cho đến hiện tại lại vẽ được thêm năm năm.
Cô đắm chìm trong thế giới thần thoại cổ xưa, cô mang nào núi, nào mây, nào gió, nào là bụi nước sương mù, nào là sơn lâm cổ thụ, nào là hoa, là cỏ, là sơn tinh yêu quái, thần yêu tiên ma ở trong đầu một bút phác họa lên mặt giấy.
Ông nội nói nét vẽ của cô rất có hồn, là người có thiên phú thích hợp theo đuổi con đường này. Thật ra, cô chỉ đơn thuần muốn dùng cây bút ở trong tay vẽ nên thế giới trong tưởng tượng của chính mình, thần và hồn của cô đều ở tại nơi ấy, hết thảy mọi thứ trong thế giới này của con người đều giống như ánh sáng hòa quyện cùng bóng tối.
Cả đời ông nội cô vẽ hoa họa điểu. Đến nay, ngoại trừ thi thoảng mua bán một ít cổ vật hay vẽ vài bức giao lưu qua lại với bè bạn, thường thức tác phẩm, phần thời gian còn lại ông đều ở nhà trồng hoa nuôi cá, bên trong ngôi nhà cổ theo lối kiến trúc đặc trưng thời Minh Thanh này còn được ông bày trí thêm một ít cảnh vật lâm viên, đủ để hưởng thụ cuộc sống an nhàn thanh thản của tuổi già.
Cô cho rằng mình có thể mãi sống cùng ông nội trong căn nhà này, chuyên tâm vẽ sơn tinh yêu quái của cô, không cần sầu lo vì cuộc sống.
Thế nhưng, đời lại tặng cho hai ông cháu cô một trò đùa to lớn.
Tháng trước, Ôn Thời Tập tiên sinh còn nói chỉ cần huy động thêm vốn thì có thể làm cho giá cổ phiếu của công ty tăng lên gấp vài lần, nghe nói giờ đã ôm theo tiền bỏ trốn. Cô và ông nội, cả cô ba cũng không liên lạc được với ông ấy, chỉ có cô hai của cô nghe ngóng được chút tin tức, cô hai nói ba cô hình như đã trốn ra nước ngoài, nhưng rốt cuộc ở nơi nào thì lại chẳng rõ.
Ôn Chủy Vũ chưa từng hỏi đến chuyện làm ăn của ba mình, công ty xảy ra chuyện gì cô cũng không mấy rõ ràng, điều duy nhất cô biết chính là sau khi ba mình chạy mất, cửa nhà trước sau đều bị chủ nợ chặn kín, người ta đứng trước cửa nhà cô khóc, nói ba cô gạt sạch tiền dưỡng già bọn họ. Cảnh sát cũng đến tận nhà, bảo ông ấy có liên quan đến chuyện tập trung vốn phi pháp, sợ tội nên bỏ trốn.
Lão tiên sinh tức đến nỗi thiếu chút nữa đập nát chiếc tách hoa điểu ông yêu thích nhất.
Ôn Thời Tập tiên sinh chạy rồi, coi như ba của tiên sinh là Ôn Nho lão tiên sinh cùng cháu gái Ôn Chủy Vũ tiểu thư phải đối mặt với những khoản nợ khổng lồ do Ôn Thời Tập tiên sinh bỏ lại.
Ôn Chủy Vũ miệt mài vẽ suốt hai mươi ba năm, đến hôm nay cũng xem như là có chút tiếng tăm, nhưng, tranh của cô trước giờ đều chỉ dành tham gia triển lãm và dự thi, một bức cũng không nỡ bán, người không có nguồn thu nhập như cô phải luôn dựa vào Ôn Nho lão tiên sinh và Ôn Thời Tập tiên sinh cấp dưỡng.
Ôn Nho lão tiên sinh, năm nay bảy mươi lăm tuổi, đã đến độ tuổi mà ngay cả con gái ruột cũng không dám cho ông vay mượn.
Ông cháu hai người gánh trên vai món nợ kếch xù của Ôn Thời Tập tiên sinh, chỉ còn mỗi cách bán đi gia sản.
Những công ty môi giới bất động sản, thương nhân am hiểu về đồ cổ nghe tin bèn lũ lượt kéo đến, còn chịu khó cần mẫn hơn cả chủ nợ.
Khoản nợ khổng lồ khiến ngôi nhà và tất cả những đồ vật bên trong nó đều bị treo giá, thậm chí bạn thân ngày trước của Ôn Thời Tập tiên sinh cũng đến ra giá với cô.
Nhân thế đổi thay, chẳng gì sánh kịp.
Người tiến vào nhà cô nườm nượp không dứt. Đồ mà ông nội cô sưu tầm hơn nửa đời người, nội thất cổ gìn giữ từ thời Minh Thanh ở trong nhà, giường babu(3) của cô, chiếc trường kỷ la hán đặt cạnh cửa sổ, đàn tranh cùng giá đỡ đàn... Từng món từng món đều bị người ta nhìn trúng, thương lượng giá, gói mang đi. Ngay cả mười mấy con chim ông nội nuôi đã lâu treo ở hàng lang bên nhà, đồ cưới bà nội để lại cho cô làm của hồi môn đều không thể giữ lại.
Cứ lần lần lượt lượt liên tục như thế, chưa đầy một tháng, cả ngôi nhà to lớn không giữ nổi một chậu cảnh. Nhà của Ôn Chủy Vũ giờ đây chỉ còn sót lại một căn nhà trống rỗng và một gian phòng chứa đầy tranh của cô, trước kia có người ra giá cao muốn mua thì cô không bán, bây giờ muốn bán, một bức cũng chẳng có ai mua.
Thế nhân đều săn đón danh gia, trước khi mua tranh phải xem chủ. Đối với một họa sĩ trẻ tuổi chỉ có trong tay chứng nhận nghệ sĩ bậc ba cấp quốc gia và vài giải thưởng nho nhỏ, gia đình lại phá sản, chẳng đáng chú ý đến.
Những người đến nhà cô, không phải chủ nợ thì chính là người đến xem nhà.
上一篇:Nhận định, soi kèo Hyundai Steel Red Angels Nữ vs Hwacheon KSPO Nữ, 17h00 ngày 27/3: Lịch sử gọi tên
下一篇:Nhận định, soi kèo Watford vs Plymouth Argyle, 19h30 ngày 29/3: Chủ nhà sa sút
下一篇:Nhận định, soi kèo Watford vs Plymouth Argyle, 19h30 ngày 29/3: Chủ nhà sa sút
相关文章:
- Nhận định, soi kèo Shimizu S
- Thú vị những chiếc điếu cày khủng nhất Việt Nam
- Chuyện ít biết về vợ MC Quyền Linh
- Loay hoay với vàng
- Nhận định, soi kèo Middlesbrough vs Oxford United, 22h00 ngày 29/3: Cửa dưới ‘tạch’
- Phim 4 tỷ đạt kỷ lục thế giới của Trấn Thành bất ngờ bị phát hiện loạt sạn khó đỡ
- Nhờ một chiếc móng tay giả, tôi phát hiện chồng ngoại tình với bạn thân
- “Súng” dễ hỏng vì… mút độn silicon
- Nhận định, soi kèo Kyoto Sanga FC vs Sanfrecce Hiroshima, 12h00 ngày 29/3: Không hề ngon ăn
- Tây sập bẫy gái Việt: Nghèo cũng bị lừa
相关推荐:
- Nhận định, soi kèo Kuruvchi Kokand vs Shortan Guzar, 21h30 ngày 27/3:
- NSND Anh Tú chính thức điều hành Nhà hát Kịch Việt Nam từ 1/11
- Gala cười 2018: 'Chết cười' với màn tập kịch của Quang Thắng, Công Lý, Tự Long
- MC Thành Trung gây khó chịu tại The Remix
- Nhận định, soi kèo Qingdao West Coast vs Shanghai Port, 18h00 ngày 28/3: Khó thắng cách biệt
- Nắng nóng 40 độ C, nông dân Thanh Hóa phơi mình thu hoạch dứa vàng giải nhiệt
- Cô bé mồ côi cha hát vọng cổ khiến BGK bật khóc
- Khi nào trẻ sơ sinh nên ăn mật ong?
- Nhận định, soi kèo Karvan vs Baku Sporting, 18h30 ngày 27/3: Thêm một lần đau
- Hari Won bị tố chảnh chọe khi từ chối chụp hình cùng khán giả lớn tuổi
栏目分类
最新文章
- Nhận định, soi kèo Rajasthan United vs Delhi FC, 18h00 ngày 28/3: Cửa dưới ‘tạch’
- Kèo vàng bóng đá Espanyol vs Atletico Madrid, 22h15 ngày 29/3: Khách hoan ca
- Nhận định, soi kèo Norwich vs West Brom, 22h00 ngày 29/3: Bất phân thắng bại
- Nhận định, soi kèo Farashganj SC vs Arambagh KS, 15h45 ngày 27/3: Nỗi buồn xa nhà
- Nhận định, soi kèo Sydney FC vs Melbourne City, 13h00 ngày 29/3: Khó tin cửa trên
- Nhận định, soi kèo Hakkarigucu Nữ vs Bornova Hitab Nữ, 16h00 ngày 27/3: Tiếp tục bất bại
- Nhận định, soi kèo America de Cali vs Boyaca Chico, 8h10 ngày 28/3: Khó cản chủ nhà
- Nhận định, soi kèo Cardiff vs Sheffield Wednesday, 22h00 ngày 29/3: Tin vào cửa dưới
- Nhận định, soi kèo Turan Tovuz vs Qarabag, 22h30 ngày 28/3: Củng cố ngôi đầu
- Nhận định, soi kèo Alajuelense vs San Carlos, 9h00 ngày 28/3: Thắng là đủ
热门文章