Thế giới

Bị tạt axit, phẫu thuật 30 lần vẫn chưa phục hồi diện mạo

字号+ 作者:NEWS 来源:Công nghệ 2025-02-07 00:45:25 我要评论(0)

-Nạn nhân của các vụ tạt axit không chỉ bị hủy hoại thân xác mà còn tàn phá tinh thần,ịtạtaxitphẫuthnewcastle – fulhamnewcastle – fulham、、

- Nạn nhân của các vụ tạt axit không chỉ bị hủy hoại thân xác mà còn tàn phá tinh thần,ịtạtaxitphẫuthuậtlầnvẫnchưaphụchồidiệnmạnewcastle – fulham ám ảnh, đau đớn suốt phần đời còn lại bởi cơn ác mộng hình hài.

Làm gì khi bị tạt axit?

1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

相关文章
网友点评
精彩导读
Cầu thang dẫn xuống căn phòng bí mật.

Ngôi nhà này cô đã mua được 3 năm nhưng đây là lần đầu tiên cô biết đến cánh cửa bí mật ấy.

"Tôi chỉ có một khoảng thời gian ngắn để xem nhà trước khi mua. Vào thời điểm đó, mối quan tâm của tôi là nước sinh hoạt, đèn chiếu sáng, cần không gian lớn để đựng hết số quần áo rất nhiều của tôi", cô nói.

Julia Henning cho biết khi đang dọn dẹp cô nhận thấy một lỗ tròn nhỏ trên sàn. Hoá ra đó chính là một nắp hầm bằng gỗ cô chưa từng biết đến. Khi nhấc nó lên, cô sốc khi thấy một dãy cầu thang gỗ dẫn đến không gian tối tăm dưới lòng đất.

"Tôi đã sống ở đây trong 3 năm mà không biết điều này. Thật là sốc", cô chia sẻ.

Julia phát hiện cầu thang dẫn xuống căn phòng bí mật.

Cô rủ bạn để cùng khám phá nhưng cô ấy từ chối vì cảm thấy không thoải mái khi đi xuống. Sau nhiều lần ngần  ngại, lấy hết can đảm, Julia đã đặt chân xuống căn phòng bí mật. Cô quay video, ghi lại toàn bộ quá trình khám phá một mình.

"Mặc dù tôi đã xem rất nhiều bộ phim kinh dị nhưng tôi vẫn quyết định tự mình đi xuống không gian ấy một mình", Julia nói.

Sau khi đi qua chiếc cầu thang gỗ, cô phát hiện bên dưới là một căn hầm được xây dựng cẩn thận. Trên tường có viết 2 cái tên bằng sơn là "Joe" và "John", cùng một biểu tượng màu đen bên dưới.

"Cái gì đây? Có một cái tên. Đợi đã, đúng là một cái tên. Dường như chúng được viết bằng cách dùng sơn xịt lên. Trời ạ. Tôi có thể để rượu vang ở đây này", Julia nói trong đoạn video.

Khi xoay camera sang góc khác của bức tường, cô lại cảm thấy hơi lo lắng về biểu tượng bên dưới 2 cái tên này. Ngoài ra, cô tìm thấy bên trong căn hầm những thứ khác như các loại giá gỗ để đồ, một móc nhỏ treo trên trần nhà, một lọ thuỷ tinh đựng đồ chơi, một tờ giấy cảnh báo in bằng mực đỏ.

Theo tờ giấy này, ngôi nhà đã được diệt mối vào ngày 7/6/1993, tức là cách đây đúng 30 năm.

Video của cô chia sẻ thu hút hơn 32 triệu lượt xem và hàng nghìn bình luận. Nhiều người bày tỏ sự kinh ngạc, nhưng cũng có nhiều người khuyên cô gái không nên xuống căn hầm đó nữa, hoặc tốt hơn thì nên chuyển nhà.

"Đây chẳng phải cái gì đáng sợ hết, chỉ là hầm chứa rượu vang thôi mà"; "Một điểm cộng thú vị cho ngôi nhà, có gì đáng sợ đâu. Các bạn đừng suy diễn nữa"; "Tốt hơn hết là cô nên chuyển đi";  "Căn phòng này có nhiều ký ức không mấy vui vẻ và chứa năng lượng tiêu cực, cô đừng xuống đó nữa"... người dùng mạng bình luận.

Chuyện ở nơi có nhiều tài sản không ai nhận thừa kế

Chuyện ở nơi có nhiều tài sản không ai nhận thừa kế

NHẬT BẢN - Các nhân viên một công ty vệ sinh cẩn thận phân loại đồ vật còn lại của chủ nhà đã qua đời, cất gọn vào các hộp các tông. Rất nhiều tài sản có giá trị, nhưng không ai nhận quyền thừa kế." alt="Dọn nhà, cô gái giật mình phát hiện căn phòng bí mật dưới sàn" width="90" height="59"/>

Dọn nhà, cô gái giật mình phát hiện căn phòng bí mật dưới sàn

img 8022.jpg
PGS. TS Nguyễn Thế Kỷ và cuốn sách đầy tâm huyết của nhà báo Nguyễn Lương Phán.

Cuốn sách Chuyện nghề, chuyện người, chuyện bốn phươnglà những ghi chép giao thoa, kết hợp thú vị giữa chất báo và chất văn, giữa phản ánh và suy luận, chiêm nghiệm của một nhà báo ưa tìm tòi, khám phá và một lữ khách ham thăm thú, thưởng ngoạn và đâu đó, vẫn nhận ra một ông giáo điềm đạm, mực thước, thâm trầm, sâu sắc.

Ở phần Chuyện nghề, người đọc nhận rõ cái duyên lành của nhà giáo Nguyễn Lương Phán khi ông, dù rất yêu quý nghề giáo, đã “phải lòng” rồi mê mệt nghề báo, cái nghề giúp ông được đi nhiều vùng đất, gặp nhiều người, biết nhiều chuyện, như ông đã tâm sự “đi một ngày đàng, học một sàng khôn”. Nhìn việc đi, đàng đi và thu hoạch của ông qua mỗi chuyến đi ai cũng phải thốt lên: Ông có nhiều “sàng khôn” quá, có gia tài nghề báo đáng nể phục quá!

Nhà báo Nguyễn Lương Phán luôn dành cho Đài Tiếng nói Việt Nam tình cảm sâu nặng, ân nghĩa - nơi ông có hơn 35 năm gắn bó, cống hiến, trưởng thành, cho đến lúc nghỉ chế độ, làm tiếp ở tờ báo khác, ông vẫn luôn đau đáu nhớ về, vẫn tham gia tích cực diễn đàn Bạn bè Đài Tiếng nói Việt Nam trên Facebook.

Sang phần Chuyện người, ông viết nhiều câu chuyện giản dị, xúc động về Đài, nhất là những gương mặt thân quen, quý mến làm nên “Tiếng nói Việt Nam” như Giám đốc, Tổng biên tập đầu tiên Trần Lâm; nhà báo Nguyễn Văn Thu - người tường thuật bóng đá đầu tiên ở Việt Nam; nhà báo Phan Quang; các nhạc sĩ của Đài như Phạm Tuyên, Thuận Yến, Hoàng Hà; nhà thơ Trần Đăng Khoa...

img 8023.jpg
Nhà báo Nguyễn Lương Phán (bên trái).

Ông viết những kỷ niệm nghề nghiệp, những bài học sâu sắc về nghề như tác nghiệp ở Hội nghị Hiệp thương thống nhất đất nước năm 1975; ở Đại hội VI của Đảng năm 1986; ở Trung Quốc, Hoa Kỳ, Pháp, Ba Lan, Ấn Độ... Ông ghi những dòng trân trọng, xúc động về Đại tướng Võ Nguyên Giáp; về Chủ tịch Hội đồng Bộ trưởng Đỗ Mười; về nữ sĩ Nguyễn Thị Thiếu Anh, cụ Nghè Nguyễn Lương Quy, nhà giáo Phạm Kiêm Âu, Giáo sư - Viện sĩ Vũ Tuyên Hoàng, Giáo sư - Anh hùng Lao động Vũ Khiêu, NSND Quý Dương, NSND Trần Hiếu, GS Bùi Trọng Liễu, GS Nguyễn Phong Châu, nhạc sĩ Đặng Hồng Anh; về những con người giản dị mà đáng quý, đáng yêu như Nguyễn Hậu Tài, Cù Thị Trở, Nguyễn Thị Ráo...

Ở phần Chuyện bốn phương, ông viết về hương sắc Việt Nam trên đất Mỹ, ngôi nhà Việt Nam giữa Paris; thăm Brunei, Jordan, Biển Chết và Israel; thăm Lâm Tỳ Ni và Bồ Đề Đạo Tràng; thăm Fukuoka, Marseille; thăm cộng đồng người Việt ở Ba Lan, vùng trồng nho Lavaux, kim tự tháp Giza...

Nhà báo Nguyễn Lương Phán đi nhiều, đặt chân lên nhiều nước nhưng không phải chỉ để ngó nghiêng, thưởng lãm mà ông luôn quan sát và ghi chép một cách tinh tế, sâu sắc.

img 8024.jpg

Đã ngoại thất thập, bát thập, ông vẫn làm báo, viết báo, bàn sâu vào cả loại hình báo điện tử (VietNamNet, Dân trí), về mạng xã hội (Facebook..); góp ý về cách đọc, cách xưng hô, về dự báo thời tiết trên sóng phát thanh, truyền hình... Và quan trọng nhất, ông vẫn say nghề, vẫn khỏe, vẫn dồi dào sức sáng tạo, vẫn đi và viết.

Khi đọc xong tập bản thảo Chuyện nghề, chuyện người, chuyện bốn phươngcủa nhà báo Nguyễn Lương Phán với hơn 400 trang viết trên khổ giấy A4, tôi đã ngồi lặng đi, nhớ lại nhiều kỷ niệm yêu thương giữa ông và tôi, công việc, quan hệ anh em, đồng nghiệp.

Tôi và ông biết nhau từ ngày tôi còn làm việc ở Đài PTTH Nghệ Tĩnh, Đài PTTH Nghệ An, Báo Nghệ An rồi ra Hà Nội làm Vụ trưởng Vụ Báo chí, Ban Tư tưởng - Văn hóa Trung ương; Vụ trưởng Vụ Báo chí - Xuất bản, Ban Tuyên giáo Trung ương; Phó Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương; Tổng Giám đốc Đài Tiếng nói Việt Nam; và bây giờ là Chủ tịch Hội đồng Lý luận, phê bình văn học, nghệ thuật Trung ương. Mối quan hệ ấy đã hơn 40 năm.

ĐọcChuyện nghề, chuyện người, chuyện bốn phươngcủa nhà báo Nguyễn Lương Phán, tôi tự tìm thấy một phần ký ức về đời mình trong đó. Cảm nghĩ này chắc không của riêng tôi. Có thể xem bài viết nhỏ này như là một trong những lời giới thiệu giản dị, chân thành về ông, về nghề báo của chúng ta, về cuộc sống của chúng ta.

PGS. TS Nguyễn Thế Kỷ

(Ảnh: NVCC)

Hai cuốn sách cần thiết cho nghề báo

Hai cuốn sách cần thiết cho nghề báo

NXB Trẻ ấn hành hai tác phẩm về nghề báo và truyền thông hiện đại: "Tin tức kiến tạo" và "Cẩm nang báo chí trực tuyến - Kỹ năng sinh tồn và lớn mạnh trong kỷ nguyên số".

" alt="Đọc Chuyện nghề, chuyện người, chuyện bốn phương của một nhà báo lão thành" width="90" height="59"/>

Đọc Chuyện nghề, chuyện người, chuyện bốn phương của một nhà báo lão thành