您现在的位置是:Ngoại Hạng Anh >>正文
Nhận định, soi kèo Kunshan vs Liaoning Shenyang, 14h30 ngày 21/8
Ngoại Hạng Anh9457人已围观
简介ậnđịnhsoikèoKunshanvsLiaoningShenyanghngàheidenheim đấu với chelsea Chiểu Sương - ...
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Esteghlal Khuzestan vs Shams Azar, 19h45 ngày 6/2: Khó tin cửa trên
Ngoại Hạng AnhHư Vân - 06/02/2025 04:30 Nhận định bóng đá g ...
阅读更多Cách đơn giản trị chứng hay quên tắt các thiết bị điện khi rời nhà
Ngoại Hạng AnhNicole cho biết điều này thực sự hữu ích và tạo ra sự khác biệt với người có tâm hồn khá lãng đãng như cô.
Cách đơn giản trị chứng hay quên tắt các thiết bị điện khi rời nhà "Tôi bắt đầu có thói quen chụp ảnh sau một kỳ nghỉ - thời điểm chủ nhà vừa thay mới toàn bộ hệ thống sưởi và đưa tôi bảng điều khiển mới. Đó là mùa đông và tôi thì chưa quen với bảng điều khiển thiết bị. Vì vậy tôi đã mất nguyên 1 ngày lo lắng rằng hệ thống sưởi vẫn đang hoạt động do tôi quên chưa tắt chúng".
Kể từ đó, cô luôn chụp lại các thiết bị điện trước chuyến đi dài và chưa bao giờ phải xem lại các bức ảnh chụp chúng. Nicole tin rằng việc chụp ảnh đã giúp trấn an tâm lý bởi đó là một bằng chứng xác đáng.
Nicole không phải là người duy nhất khuyên bạn nên làm điều này. Chuyên gia du lịch Sunil Metcalfe cũng có lời khuyên tương tự: Giống như việc gửi thư cho cộng sự hay nhờ ai đó chăm sóc giúp thú cưng, chụp ảnh các thiết bị điện, khoá cửa sân sau, cửa gara đã đóng sẽ giúp tâm trí bạn bình an trong suốt chuyến hành trình sau đó.
"Tất cả chúng ta đều từng có cảm giác lo lắng khi đang di chuyển, chẳng hạn trên đường ra sân bay, rằng hình như mình đã quên tắt một thiết bị nào đó. Và một bức ảnh sẽ giúp bạn loại bỏ nhanh chóng cảm giác này”.
Bạn hãy thử mẹo này xem sao nhé. Chắc chắn bạn sẽ không còn cảm giác lo lắng rằng hình như mình đã quên khoá cửa hay quên tắt bếp đâu.
Những việc khiến bạn không thể trở thành người giàu có
Không biết cách tiết kiệm tiền, đổ tiền cho các thú vui mua sắm, lướt mạng xã hội suốt ngày… là những điều khiến bạn khó trở nên giàu có.
">...
阅读更多Ngọn đồi tự bốc cháy suốt hàng trăm năm
Ngoại Hạng AnhKỳ lạ ngọn đồi tự bốc cháy suốt hàng trăm năm Thoạt nhìn video, nhiều người có thể nhầm tưởng đó là một cảnh trong những thước phim thảm họa về vùng đất địa ngục. Trên thực tế, đó là ngọn đồi bốc khói ngoài đời thực. Và hiện tượng này đã kéo dài suốt nhiều thế kỷ.
Ngọn đồi bốc khói suốt nhiều thế kỷ. Ngọn đồi bốc cháy với tên gọi “Smoking Hills” vốn là những vách đá trên biển, nằm tại bờ biển phía đông Cape Bathurst, thuộc lãnh thổ tây bắc của Canada – nơi tiếp giáp với Bắc Băng Dương. Đúng như tên của mình, ngọn đồi quanh năm bốc khói không ngừng.
Cảnh tượng như trong phim viễn tưởng Ngôi làng gần những ngọn đồi nhất là Paulatuk, nơi cách đó tới gần 97km. Được biết, từ rất lâu, người dân bản địa tại đây đã tới thu thập than phục vụ cho sinh hoạt hàng ngày.
Người đầu tiên khám phá ra “Smoking Hills” chính là nhà thám hiểm người Ireland và thuyền trưởng Robert McClure vào đầu những năm 1800. Đó là thời điểm cả đội tới phía bắc Canada để tìm kiếm nhà thám hiểm Sir John Franklin, người mất tích 5 năm trước khi vạch ra hành trình tây bắc của Canada.
Khi tới vùng cửa sông Horton trên biển Beaufort gần Cape Bathurst, thuyền trưởng Robert McClure bỗng nhận thấy khói bốc lên từ phía xa. Nghi ngờ đó là tín hiệu từ lửa trại của nhà thám hiểm mất tích, nhưng khi cả nhóm tới gần thì phát hiện hóa ra đó lại là những ngọn đồi đang bốc cháy và không hề có dấu hiệu của sự sống.
Theo Atlas Obscura, có nguồn tin cho rằng, cả nhóm đã lấy một mẩu đá bốc khói để mang về cho thuyền trưởng. Mẩu đá đã đốt cháy ngay một lỗ hổng trên chiếc bàn gỗ của vị thuyền trưởng này.
Khi đó, nhóm thám hiểm cho rằng, do hoạt động của núi lửa khiến những ngọn đồi bốc khói. Tuy nhiên, điều này sớm được chứng minh, rõ ràng vì lý do khác mới tạo nên hiện tượng đặc biệt này.
Bên dưới những tảng đá là những lớp than non giàu lưu huỳnh dễ cháy - than nâu. Khi ngọn đồi bị xói mòn và lở đất, mạch khoáng tiếp xúc với không khí giàu oxy và bốc cháy. Điều này giải thích cho hiện tượng những cột khói bốc lên không ngừng.
Suốt nhiều năm, khí lưu huỳnh đioxit đốt cháy làm thay đổi độ oxit của ngọn đồi khiến hệ sinh thái tại đây thay đổi. Những lớp đá nung dưới sức nóng đã chuyển thành màu đỏ, cam rực rỡ trên vách đá, xuất hiện mờ ảo dưới lớp khói.
Và bên cạnh vách đá chính là đại dương bao la kèm theo đợt sóng vỗ, tạo nên cảnh tượng huyền ảo mà kỳ vỹ. Điều này hối thúc nhiều du khách ưa mạo hiểm không quản ngại khó khăn tới đây để tận mắt chứng kiến.
Để tiếp cận hệ sinh thái địa chất độc đáo này, du khách phải đối diện với cuộc hành trình. Không thể tới trực tiếp, bạn chỉ có thể đến Smoking Hills bằng tàu hoặc ngồi máy bay trực thăng ngắm cảnh từ trên cao.
Vùng đất được mệnh danh Tây Lương Nữ Quốc
Mosuo là bộ tộc sống ở phía tây nam Trung Quốc. Họ theo chế độ mẫu hệ, phụ nữ có quyền sống với nhiều người đàn ông.
">...
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Le Mans vs PSG, 3h10 ngày 5/2: Khác biệt đẳng cấp
- Chiêm ngưỡng bộ ảnh gây sốt chụp 'ngôi làng của những chú chuột'
- Sai lầm lớn nhất của cô chính là đến sau tôi
- 'Bà bán ve chai đặc biệt' của những em nhỏ khó khăn
- Nhận định, soi kèo Sabah Baku vs Sumqayit, 21h30 ngày 5/2: Chủ nhà giành vé
- Ám ảnh của người vợ khi chồng xem ảnh các cô gái quyến rũ
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Fiorentina vs Inter Milan, 02h45 ngày 7/2: Chia điểm
-
Fengdu Ghost City là “phố ma” nổi tiếng nằm ở huyện Phong Đô.
Fengdu Ghost City là “phố ma” nổi tiếng nằm ở huyện Phong Đô, Trùng Khánh, Trung Quốc. Đây là nơi có vị thế đẹp nhất ngay trung tâm thành phố. Ngoài vị trí địa lý thì khí hậu ở đây rất thoải mái, mùa hè không nóng lắm và mùa đông cũng không rét nhiều. Nơi này thực sự rất phù hợp để con người tới sinh sống, làm ăn và phát triển.
Huyện Phong Đô có lịch sử khoảng 2 nghìn năm. Ở đây, mọi người có thể tìm thấy rất nhiều tòa nhà cổ vẫn còn lưu giữ nhiều vết tích. Chính vì thế, du khách tìm đến nơi này rất nhiều và nhanh chóng phát triển thành một khu du lịch đáng giá.
Vì nơi này lưu giữ nhiều vết tích cổ xưa, nên có một số nơi khiến du khách cảm thấy rất ảm đạm, lạnh lẽo. Cùng với những gian nhà cũ kỹ, cả khu phố cổ trông hoang tàn và có phần ma quái. Những tòa nhà ở đây không đơn giản như mọi người thấy, chúng được đan xen chồng chéo với nhau, khiến người bước vào cảm thấy như lạc trong mê cung của sự sợ hãi.
Điều thú vị nhất là khi bước vào một số căn phòng bí mật, nhân viên sẽ mặc quần áo như những chú hề, kèm theo đó là ánh sáng và âm thanh đặc biệt, tạo nên một bầu không khí rất đáng sợ. Dù không phải là trời tối nhưng vào ban ngày cũng khiến không ít du khách phải thét lên vì quá sợ hãi. Thế nên khi vào ban đêm, tuyệt nhiên chẳng có ai dám bén mảng tới nơi này. Bên trong cánh cổng của nơi này thực sự rất đáng sợ.
Mặc dù nơi này có vẻ đáng sợ nhưng mục đích ban đầu khi xây dựng nó là nhắc nhở mọi người nếu làm việc ác sẽ bị quả báo và tích cực làm điều thiện nguyện. Nếu du khách muốn trải nghiệm cảm giác rùng rợn và xem những dấu tích cách đây 2000 năm thì có thể đến nơi này.
Lễ hội thịt chó Trung Quốc vẫn diễn ra bất chấp lệnh cấm giết mổ, ăn thịt
Tổ chức Bảo vệ động vật toàn cầu nhìn nhận sự kiện này ở Ngọc Lâm (Quảng Tây - Trung Quốc) là mối đe dọa đối với động vật và sức khỏe cộng đồng.
" alt="'Phố ma' ở Trung Quốc: Chỉ đông đúc ban ngày, ban đêm không ai dám đến">'Phố ma' ở Trung Quốc: Chỉ đông đúc ban ngày, ban đêm không ai dám đến
-
"50% Gen Z và thế hệ Millennials không thoải mái nếu phải thực hiện cuộc gọi thoại trong công việc, đó là kết quả một cuộc khảo sát mới đây về xu hướng làm việc của người trẻ. Có 59% người được khảo sát nói họ muốn giao tiếp qua email hoặc tin nhắn ở công sở. Khoảng 16% người trẻ cho rằng gọi điện thoại là tiết kiệm thời gian và 14% nói đó là phương thức họ hay dùng. Cá nhân tôi cũng là một người có cùng suy nghĩ này. Với tôi, chuyên nghiệp là phải làm việc qua email chứ không ai lại gọi điện thoại để bàn luận và giải quyết công việc cả. Trong quá trình làm việc của mình, bất cứ ai mà gọi điện thoại để hỏi công việc là tôi yêu cầu gửi mail chi tiết.
Bất cứ công việc nào cũng cần phải email để người tiếp nhận có thời gian để chuẩn bị sẵn data, dữ liệu và trình bày, giải quyết một cách khoa học, giải đáp thắc mắc đầy đủ nhất. Chứ cứ gọi điện hỏi vài câu, nghe câu được câu mất rồi lại quên béng, lại phải gọi để hỏi lại thì mất thời gian đến mức nào? Tôi đánh giá làm vậy là rất thiếu chuyên nghiệp.
Tình huống nào cũng vậy, riêng trong công việc, bạn làm gì cũng phải lưu lại bằng chứng để người khác và bạn còn lần theo tiến độ nếu chẳng may quên quên mất. Hoặc giả bạn bất ngờ nghỉ việc hoặc việc khác ngoài mong muốn, cần bàn giao lại cho người khác thì vẫn có email lưu lại để không làm gián đoạn công việc. Đấy gọi là sự chuyên nghiệp.
>> 'Đồng nghiệp đi làm chỉ lo ăn sáng, uống cà phê, nhận hàng từ shipper'
Chúng ta đi làm chứ không phải đi chơi để mà cái gì cũng gọi điện hỏi này hỏi kia, lâu lâu lại tán dóc với nhau vài câu. Tóm lại, văn hóa làm việc chuyên nghiệp là nói không với trao đổi công việc qua điện thoại. Hãy làm tất cả qua email.
Có người nói rằng "những vấn đề phức tạp, phải trình bày nhiều thì mới cần dùng email, chứ hỏi mỗi câu 'ngày mấy nộp báo cáo' chẳng lẽ cũng phải gửi email à?". Tôi cho rằng, những vấn đề được xem là nhỏ nhặt thế này lại càng phải dùng email, bởi nó là bằng chứng của sự cam kết.
Chứ nói mồm lịch họp như vậy, nhỡ sau đó quên thì sao? Rồi chẳng lẽ lúc đấy lại cãi nhau: "Tôi nói vậy bao giờ, chưa bao giờ tôi nói ngày này phải nộp báo cáo, đưa bằng chứng ra đây...". Đó, bạn đã thấy sự thiếu chuyên nghiệp khi làm việc qua điện thoại chưa?".
Đó là quan điểm của độc giả Aidalsdiwdtrước thực trạng "Người trẻ sợ nghe, gọi điện thoại". Nỗi sợ này cao hơn đáng kể với giới trẻ so với các thế hệ trước.
Bạn có đồng tình với quan điểm này?
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt="Đồng nghiệp gọi điện bàn công việc, tôi yêu cầu gửi mail">Đồng nghiệp gọi điện bàn công việc, tôi yêu cầu gửi mail
-
Hoa hậu Thu Hoài từng tiết lộ lúc mời yêu cô hạn chế sánh đôi cùng bạn trai trước đám đông vì không muốn đời tư bị bàn tán. Nhưng khi mối quan hệ này trở nên sâu đậm hơn và được con cái ủng hộ, cả hai thoải mái đồng hành cùng nhau trong cả công việc lẫn cuộc sống. Hoa hậu Thu Hoài và bạn trai Trí Tống Cuối năm 2019, hoa hậu Thu Hoài nhận lời cầu hôn của doanh nhân Trí Tống trong chuyến nghỉ dưỡng ở Mỹ. Trải qua gần 5 năm yêu thương nhau, hoa hậu Thu Hoài chia sẻ rằng cả hai đã nghĩ về một đám cưới và sẽ chọn một thời điểm thích hợp để tổ chức.
Về phía Trí Tống, anh rất hạnh phúc khi được ở cạnh một người phụ nữ vừa xinh đẹp, vừa tài năng. Dù chênh lệch tuổi song nam doanh nhân 8X cho biết Thu Hoài rất tôn trọng anh. Mỗi khi gặp chuyện khúc mắc trong công việc hay cuộc sống, cả hai đều ngồi lại với nhau đề trao đổi thẳng thắn.
Doanh nhân Trí Tống còn thừa nhận trước đây anh chỉ muốn đứng đằng sau để hỗ trợ cho Thu Hoài. Nhưng trải qua thời gian dài gắn bó với hoa hậu sinh năm 1976, anh trở thành người mạnh dạn, tự tin hơn.
Hiện tại, ngoài tham gia các hoạt động giải trí và xã hội phù hợp, hoa hậu Thu Hoài và bạn trai vẫn đang duy trì và phát triển hoạt động kinh doanh riêng.
Tình yêu, gu thời trang của vợ chồng già U90 khiến giới trẻ thích thú
“Tôi chưa bao giờ nghĩ rằng ở tuổi này rồi mà vẫn nhiều người muốn xem ảnh của mình đến như vậy” - cụ bà Hsu Hsiu-e, 84 tuổi chia sẻ.
" alt="Hoa hậu Thu Hoài tiết lộ cuộc sống hạnh phúc bên người yêu">Hoa hậu Thu Hoài tiết lộ cuộc sống hạnh phúc bên người yêu
-
Nhận định, soi kèo Grasshoppers vs Lausanne, 2h30 ngày 5/2: Chia điểm nhạt nhẽo
-
Bìa tập 54 "Cà phê áo tím".
Lần đầu đọc “Kính Vạn Hoa”, tôi 13 tuổi. Chúng tôi thuê từng tập nhỏ bìa tím có những hình vẽ nguệch ngoạc ở những hàng thuê sách nhỏ hẹp. Ở tuổi đó khó có thể đọc những cuốn sách dày dặn hơn, nghĩ lại thấy khá hổ thẹn. Nhiều em nhỏ bây giờ có thể say sưa ngấu nghiến những tập Harry Potter dày cộp. Bù lại, tập truyện nhỏ bé mỏng mảnh có thể nằm trong cặp theo chúng tôi đi khắp nơi. Hãy tìm những cuốn “Kính Vạn Hoa” cũ kỹ cho thuê trong các nhà sách nhỏ, trên bìa mỗi tập trong từng trang sách, có dấu vân tay của rất nhiều “teen” Việt Nam.
Tôi cũng giống như tất cả bạn bè của mình, khó lòng mượn các tập truyện theo thứ tự. Nhưng nhà văn từng nói, “Kính vạn hoa” là bộ truyện liên hoàn, các tập có nội dung độc lập, không liên quan đến nhau, có thể đọc tập nào trước cũng được. Một cách tự nhiên, “Kính vạn hoa” hoàn toàn phù hợp với phương thức tiếp nhận thô sơ đó. Viết cho độc giả thì sẽ đến được với độc giả.
Nhà văn Lê Phương Liên từng nhận xét khi đọc bản thảo những tập đầu tiên nhà văn Nguyễn Nhật Ánh đưa cho NXB Kim Đồng: “Hiện thực truyện gần gụi với đời sống sinh hoạt ở nhà và ở trường của học sinh”. Một nhận xét đơn sơ và chính xác. Riêng tôi thích mê không gian lớp học mà tác giả dựng nên, một lớp học trong mơ đúng nghĩa, rất khác “lớp học trong mơ” của đạo diễn Lê Hoàng với phim “Những thiên thần áo trắng”. Lớp học của Nguyễn Nhật Ánh đáng mơ ước nhưng hoàn toàn chân thực.
Tôi nhớ bài thơ “Chị Hằng” mà Quý ròm sáng tác nhân cuộc thi cấp lớp ở tập 26 "Tiết mục bất ngờ".
“Anh Em Khuyên Hạnh Quý Long Vương
Dung Ngọc Như Hoa Lâm Mỹ Lương
Bá Đạo Linh Hà Cung Lễ Hải
Tần Kiều Ân Dưỡng Phước Hòa Quang”Bài thơ của “thi sĩ Bình Minh” lớp 9A4, hay chính xác là của Nguyễn Nhật Ánh, ngộ nghĩnh và ngây ngô, “chẳng có nghĩa gì nhưng lại rất ý nghĩa” đúng như nhỏ Hạnh nhận xét. Bài thơ là bản hòa âm những cái tên của các thành viên trong lớp học. Chỉ riêng tên lớp trưởng Xuyến Chi bị chấm thêm dấu thành chữ “Chị” ở tiêu đề, còn lại cả lớp ai nấy đều mãn nguyện khi tìm thấy tên của mình, nguyên vẹn, được ghép vào đâu đó trong bài thơ, làm thành bản hòa ca vui tai.
Tôi từng bắt chước Quý ròm phóng tác một bài thơ tương tự dịp làm báo tường vào năm lớp 8. Thật giản dị, mỗi lớp học đều là một bài thơ, thậm chí nhiều bài thơ nếu ta hứng thú với trò chơi con chữ và âm thanh.
Năm 2002, Nguyễn Nhật Ánh tạm dừng bộ truyện ở tập 45 có tên gọi “Kính Vạn Hoa”, lúc đó ông thổ lộ không hề nghĩ có ngày sẽ viết tiếp. Năm 2007, được NXB Kim Đồng và một tờ bào thuyết phục, và nhất là lòng hâm mộ không có dấu hiệu giảm sút của bạn đọc nhỏ tuổi, nhà văn lại tiếp nối những câu chuyện muôn màu về tuổi học trò. "Kính Vạn Hoa" trở lại với một diện mạo mới. Sau 5 năm, Quý ròm và các bạn đã tốt nghiệp trung học cơ sở, lên lớp 10, chiếc kính vạn hoa phản ánh thế giới học trò trong trang sách đã được lắp thêm tấm gương công nghệ hiện đại cùng nút thắt mới mẻ: rung động tuổi mới lớn. Các học sinh lớp 10 xuất hiện sành điệu với iPod, điện thoại di động, đã bắt đầu biết để ý trước bạn khác phái rồi. (Thực ra học sinh ngoài đời còn bắt đầu sớm hơn). Mặc dù vậy, nét hóm hỉnh sinh động của "Kính Vạn Hoa" và các nhân vật trong sách vẫn thân thuộc như ngày trước.
Đọc tập 53 “Má lúm đồng tiền”, tôi bắt gặp Quới Lương năm lớp 10 ấp úng vì một nụ cười của nhỏ Thạch Anh ngồi cạnh.
“Nhỏ Thạch Anh bắt gặp nó nhìn trộm, nhoẻn miệng cười:
- Bộ mặt mình có dính lọ nồi hả?
- Đâu có!
- Hổng có sao bạn nhìn mình hoài vậy?
- Nhìn đâu mà nhìn!
Quới Lương bối rối đáp và quay mặt đi chỗ khác. Con gái cười có lúm đồng tiền trông xinh tệ! Quới Lương nhủ bụng, nhưng nó chỉ nghĩ thoáng qua thế thôi. Lúc này nó đang nghĩ đến những đồng tiền trong bóp của Thạch Anh nhiều hơn. Đồng tiền trên má, nó đâu có cần”.
Chi tiết đó khiến tôi nhớ lại trước đây khi Lâm, cậu chàng quậy phá nhất lớp 9A4, từng bồi hồi khó tả nhìn vào mắt Hải Ngọc trong tập 37 “Lớp phó học tập”.
“Ánh mắt đó, nụ cười đó và lòng tin cậy đó khiến thủ lĩnh băng "tứ quậy" trong một thoáng quên bẵng mình là ai. Lâm cũng không nhớ mình là "thi sĩ Hoàng Hôn" có biệt tài xuất khẩu thành thơ. Nó lúng búng một câu kỳ cục:
- À... à... à...
Hình như sợ "thi sĩ" sẽ làm bài thơ "à, à" đến vài ngàn câu, nhỏ Hải Ngọc vội leo lên yên, tủm tỉm:
- Hải Ngọc về trước nhé!
Lâm gật đầu và đáp lại lời từ giã của cô bạn gái cũng bằng "điệp khúc" quái đản đó:
- À... à... à...
Khi Lâm "à" đến tiếng thứ mười hai thì Hải Ngọc đã biến mất chỗ cua quẹo.
"Nàng thơ" đã mất hút thì tất nhiên "thi sĩ" cũng không có lý do gì để làm tiếp bài thơ "à, à" nữa. Lâm lững thững bước, và từ giây phút đó, nó bỗng nhiên biến thành con người khác”.
Hay như trong tập 47 “Ngủ quên trên đồi”, Quý ròm tinh ranh cũng trở nên xao xuyến trước nhỏ Hường, cô học trò “vừa đẹp vừa ngoan”, nhà nghèo nhưng hiếu học mà cậu nhận làm gia sư miễn phí.
“Được học trò khen, ông thầy lâng lâng như đang ngồi trên mây.
Ông thầy ngồi trên mây, nhưng ông thầy quay mặt đi chỗ khác.
Ông thầy không dám nhìn vào mắt học trò.
Không hiểu sao mỗi khi đôi mắt học trò long lanh là ông thầy lại đâm ra bối rối”.
Nguyễn Nhật Ánh thích tả ánh mắt, thích tả nụ cười, thích vẽ lên trang sách những nét thẹn thùng mới chớm mong manh như khói mây. Đó là một thứ tình cảm mơ hồ khó nắm bắt, có thể chạm nhẹ vào trái tim ta và làm ta mỉm cười. Chẳng biết là có đi đến đâu không, nhưng điều đó quan trọng lắm sao? Chỉ biết khi nhớ về cảm giác của cái chạm khẽ khàng ngọt ngào thuở đó, ta trở lại tuổi 15.
“Một đứa con trai gặp một đứa con gái xinh đẹp thì sao nhỉ? Quý ròm tự hỏi, xoa cằm, thở dài, đá chân vô bụi cỏ bên đường một cái, rồi xoa cằm, rồi thở ra. Chắc là đứa con trai sẽ thích đứa con gái! Quý ròm bứt một chiếc lá trên nhánh cây chìa ra dọc lối đi, ngậm trên môi tự hỏi tiếp: Thích thì sao nhỉ? Câu này khó trả lời hơn một chút nhưng loay hoay một hồi Quý ròm vẫn không “giải đáp” được: Thích thì chắc là mắc cỡ, chắc là sợ người khác biết được! Nghĩ tới đây, mặt Quý ròm tự nhiên ửng lên”. (Trích“Ngủ quên trên đồi”).
Vậy đó, họ lớn mà không lớn.
Bìa tập 53 "Má lúm đồng tiền".
"Kính vạn hoa" không phải tác phẩm dành riêng cho trẻ con hay tuổi mới lớn. Tôi không thích xếp những cuốn sách vào một cái ngăn nào đó dành riêng cho lứa tuổi này, lứa tuổi kia. Muốn đi trọn con đường với văn chương, tốt nhất đừng viết những câu chuyện chỉ dành cho một lứa tuổi nào đó. “Kính vạn hoa” trong mắt tôi dành cho những ai khi đọc vẫn còn mỉm cười và tìm thấy chính mình trong đó, một “chính mình” có thể lẩn khuất đâu đó, nhưng chưa bao giờ biến mất, thi thoảng lại trở về. Người lớn hoàn toàn có thể lật lại những trang truyện cổ Andersen hay Doraemon, hoàn toàn không phải để hồi tưởng về một thời xa lắm.
Nhân nói đến Doraemon, cũng phải nhắc luôn một sự việc mà nhà văn Lê Phương Liên từng tiết lộ: “Năm 1995, ông Nguyễn Thắng Vu, giám đốc NXB Kim Đồng lúc đó phân công tôi đi gặp Nguyễn Nhật Ánh trao đổi để đặt anh viết một tập truyện dài kỳ cho NXB Kim Đồng. Ước vọng làm truyện dài kỳ Việt Nam của NXB Kim Đồng bắt nguồn từ thắng lợi của bộ truyện tranh Doraemon(Nhật Bản) và bộ truyện trinh thám TKKG(Đức). Đây là thời điểm chuyển biến của NXB Kim Đồng và cũng là sự thay đổi tư duy của văn học thiếu nhi Việt Nam. Trước đây, sách cho thiếu nhi tính giáo dục được đề cao hơn tính giải trí. Giờ đây, nhu cầu giải trí của trẻ em được quan tâm, trẻ em vui vẻ thì mới tiếp thu được những điều bổ ích”.
“Nguyễn Nhật Ánh tỏ ý muốn viết thử 5 tập truyện sinh hoạt thiếu nhi theo kiểu truyện dài kỳ. Chẳng bao lâu sau NXB Kim Đồng nhận được bản thảo 5 tập đầu tiên của Nguyễn Nhật Ánh từ TP HCM gửi ra Hà Nội. Bản thảo đánh máy rất sạch sẽ. Lúc đó, ông Nguyễn Thắng Vu đã có một quyết định rất táo bạo: tạm ứng cho Nguyễn Nhật Ánh một khoản tiền là 50 triệu đồng để anh yên tâm sáng tác Kính vạn hoa”.
Có thể nói, một phần nhờ Doraemon mà thiếu nhi Việt Nam được đọc “Kính vạn hoa”. Nhưng sẽ không có một “Kính vạn hoa” đáng nhớ đến vậy nếu tác giả không một lòng viết cho thiếu nhi. Trong Kỷ yếu năm 2005 của Hội nhà văn TP HCM, Nguyễn Nhật Ánh từng viết: “Nghĩa vụ quan trọng nhất của một hội viên với tôi là tích cực sáng tác, góp phần cùng Hội tạo ra nhiều sách hơn nữa cho trẻ em, với tư cách là một nhà văn viết cho thiếu nhi”.
Trở lại Giải tríTrở lại Giải trí" alt="15 năm ‘Kính Vạn Hoa’ xoay tròn">15 năm ‘Kính Vạn Hoa’ xoay tròn