Bố ca sĩ Tuấn Phương nói: “Đêm qua,ĩTuấnPhươngnguykịchphảilọcmábxh premier league khi Phương trở nặng phải lọc máu gấp, các bác sĩ Bệnh viện Xanh Pôn nói phải nộp 30 triệu đồng. Trong túi còn đúng 12 triệu, tôi xin các bác sĩ đóng 10 triệu để lại 2 triệu còn đi lại. Họ đồng ý và chuẩn bị lọc máy lại không chạy. Cuối cùng họ làm thủ tục cho tôi đưa con sang Bệnh viện Nhiệt đới Trung ương ”, bố ca sĩ Tuấn Phương chia sẻ.
Tuấn Phương và bố ngày anh nhận danh hiệu NSƯT.
Ông cho biết, nhiều ngày nay đã cùng con vượt qua bạo bệnh. “Tôi bây giờ rất sợ nghe điện thoại, nhất là những cú điện thoại về đêm, sợ lắm. Nhiều ngày nay tôi đều một mình chăm sóc con ở bệnh viện. Người lúc nào cũng đẫm mồ hôi vì một mình phải nâng con lên thay đồ, trong khi đó con tôi cũng nặng cân. Tối có người trông hộ, tôi về tranh thủ tắm, giặt giũ quần áo. Hôm qua, tôi mệt quá rồi vừa về nhà giặt xong quần áo ngả lưng một chút bệnh viện gọi vào. Thực sự giờ hoàn cảnh neo người và kinh tế nhưng cứu được con, giá nào tôi cũng chịu”, bố nam ca sĩ chia sẻ.
Bố ca sĩ Tuấn Phương cũng cho hay, các bác sĩ tại Bệnh viện Nhiệt đới Trung ương cũng nói tình hình bệnh tình của nam ca sĩ chắc chắn phải lâu dài và ông cũng đã xác định tinh thần.
Hôm qua, khi biết tin đồng nghiệp nằm viện nguy kịch, ca sĩ Minh Quân cùng nhiều ca sĩ như Nguyễn Ngọc Anh, Hiền Anh sao mai, Vũ Duy Khánh... đã viết lên trang cá nhân kêu gọi bạn bè đồng nghiệp chia sẻ và ủng hộ gia đình nam ca sĩ vượt qua thời điểm khó khăn. Sáng 4/8 chia sẻ với VietNamNet, ca sĩ Minh Quân cho biết rất đông anh em nghệ sĩ như Bằng Kiều, Tùng Dương, Minh Chuyên, Trà My, Thanh Tâm, Dương Hoàng Yến - Hà Anh, Đinh Thành Lê, Tố Nga, Việt Tú... và hiện tại số tiền ủng hộ nam ca sĩ đã được 80 triệu đồng.
Ca sĩ Minh Thu cũng chia sẻ với VietNamNet thông tin nhóm các ca sĩ Hà Nội là bạn hát phòng trà với Tuấn Phương từ thời sinh viên cũng ủng hộ âm thầm 30 triệu cho nam ca sĩ với mong muốn anh sớm vượt qua giai đoạn nguy kịch.
Ca sĩ Tuấn Phương hiện đang lọc máu tại Bệnh viên Nhiệt đới Trung ương.
Ca sĩ Tuấn Phương (tên đầy đủ là Nguyễn Tuấn Phương) sinh năm 1976 tại Hà Nội. Anh từng theo học khoa Thanh nhạc của trường Cao đẳng Nghệ thuật Hà Nội. Hiện nam ca sĩ công tác tại Nhà hát Nghệ thuật đương đại. Anh được trao danh hiệu NSƯT vào năm 2018.
Cách đây ít ngày, trên trang cá nhân, ca sĩ Tuấn Phương đăng tải hình anh nằm trong bệnh viện và nhận được sự quan tâm từ đồng nghiệp, bạn bè. Nằm viện, nam ca sĩ đã cảm thấy rất buồn và khuyên mọi người nên dành thời gian gần người thân nhất khi có thể.
Ngân An
Ca sĩ Tuấn Phương qua đời ở tuổi 43
Sau hơn 3 tháng nhập viện với căn bệnh viêm màng não, lao não, ca sĩ Tuấn Phương đã trút hơi thở cuối cùng tại bệnh viên Nhiệt đới Trung ương. Hưởng dương 43 tuổi.
Sản phẩm công nghệ số Make in Viet Nam là giải thưởng do Bộ TT&TT tổ chức từ năm 2020 với mục đích tôn vinh các sản phẩm công nghệ số xuất sắc được thiết kế, sáng tạo, sản xuất tại Việt Nam và mang lại giá trị thực tế lớn được ghi nhận trong phát triển kinh tế số, chính phủ số, xã hội số và thị trường nước ngoài. Đây là giải thưởng nằm trong chuỗi sự kiện lớn của ngành CNTT và Truyền thông (ICT), được Bộ trưởng Bộ TT&TT Nguyễn Mạnh Hùng trực tiếp điều hành.
Website: https://cmccloud.vn/
Thúy Ngà
" alt="CMC Cloud nhận giải Bạc sản phẩm Make in Viet Nam xuất sắc 2023 cho kinh tế số" />
Trang Daily Mail dẫn lời tiến sĩ Voss nhận định, nguyên nhân phổ biến nhất dẫn đến những trường hợp tử vong ngoài ý muốn như trên là khao khát đạt cực khoái thông qua các hành động kỳ quặc, tước đoạt dưỡng khí của cơ thể.
Ví dụ, một nam giới ở Hamburg đã chết sau khi chui đầu vào một đôi tất da chân của phụ nữ, mặc áo mưa, một bộ đồ lặn và đội cả một túi nilon lên đầu, rồi ngồi cạnh một bếp sưởi và cố gắng làm tan chảy các miếng phô mai trên cơ thể mình. Một người đàn ông khác ở Halle được phát hiện đã tử vong do mắc các bóng đèn trang trí Giáng sinh vào hai núm vú, nhằm "thỏa mãn" bằng điện giật.
Ở một vụ khác, một nam giới được phát hiện chết ngạt trong hầm rượu tại nhà riêng ở Hesse, trong tình trạng quấn nhiều vòng xích quanh cổ và cơ thể. Theo tờ Bild, cảnh sát đã thu được sách báo, phim ảnh khiêu dâm tại hiện trường nên họ kết luận rằng, nạn nhân tự tử, chứ không phải bị người khác sát hại.
Ông Voss cho biết, hiện rất khó xác định số trường hợp người thiệt mạng vì thủ dâm mạo hiểm, do thân nhân của nhiều nạn nhân không muốn tiết lộ việc họ coi là đáng xấu hổ. Đôi khi, họ còn tìm cách loại bỏ các bằng chứng trước khi các nhà điều tra tới được hiện trường.
Ngoài ra, nếu cảnh sát phát hiện nguyên nhân tử vong rõ ràng do tai nạn, trong đó nạn nhân ở tình trạng khỏa thân, xung quanh có sản phẩm văn hóa phẩm đồi trụy nhưng không có thư tuyệt mệnh, thi thể người chết thường sẽ không được mang đi giám định pháp y.
Dựa vào 30 năm kinh nghiệm làm bác sĩ pháp y, ông Voss tin số trường hợp tử vong vì thủ dâm không được khai báo, đặc biệt cao. Thêm vào đó, đa phần các nạn nhân mất mạng kiểu này là đàn ông, vì phụ nữ có xu hướng “thận trọng hơn” trong khi "tự sướng".
Tuấn Anh
Thêm bằng chứng MH370 trong rừng Campuchia
Một "thợ săn" MH370 người Anh vừa công bố thêm những bằng chứng ông tin giúp khẳng định chắc chắn máy bay mất tích đang nằm trong rừng rậm Campuchia.
" alt="Phát hiện sốc về thủ phạm khiến 100 người Đức chết tức tưởi mỗi năm" />
“Chưa lúc nào em thấy mình sống trọn vẹn như lúc này. Trước mắt em sẽ nghỉ ngơi, sẽ sắp xếp lại cuộc sống của mình. Kế hoạch bây giờ của em có thể sẽ không giống những người bình thường khác vì em có những góc nhìn khác về ý nghĩa và mục đích của cuộc đời”, Vân Anh chia sẻ.
Nhớ lại cách đây hơn 1 năm, ở độ tuổi 21, mọi hoài bão, ước mơ như sụp đổ dưới chân Vân Anh khi bác sĩ thông báo bị ung thư máu (Lơ-xê-mi cấp dòng tủy thể M2). Thời điểm phát hiện bệnh chỉ còn cách tốt nghiệp ĐH 2 tháng.
Cô gái trẻ từng không biết mình còn sống được bao lâu, giờ đã chiến thắng ung thư
Khi chuyển lên Viện Huyết học – Truyền máu TƯ, lần đầu tiên Vân Anh được một bác tiết lộ: “Tầng này toàn bệnh nhân bạch cầu hết cháu ạ”, rồi anh đứng kế bên chen ngang: “Bác nói luôn là máu trắng cho em nó dễ hiểu”. Căn bệnh lâu nay chỉ được biết đến nhiều qua các bộ phim Hàn Quốc giờ lại vận vào cô. Cô nghĩ, có lẽ mọi người chỉ nói đùa.
Sau vài phút khóc lóc với muôn vàn câu hỏi ập đến, Vân Anh lau nước mắt, quay lại phòng bố mẹ để cùng đi ăn cơm. Đó cũng là những giọt nước mắt hiếm hoi của Vân Anh trong suốt hành trình 6 tháng điều trị ung thư.
Những ngày đầu khi hay tin mình mắc bệnh, Vân Anh thấy tiếc nuối nhiều điều, tiếc vì đã không ăn uống khoa học, ngủ nghỉ điều độ, tiếc vì không tìm hiểu về phật giáo sớm hơn và hoạt động tình nguyện nhiều hơn.
Ở giây phút sinh tử, cô gái trẻ rất tiếc nuối vì đã không dành nhiều thời gian đi chơi với bố mẹ, gia đình nhiều hơn. Cô cũng tiếc vì chưa tốt nghiệp, chưa được mặc bộ áo cử nhân mơ ước, chưa có người thương yêu, chưa được mặc váy cưới... và chưa biết mình sẽ sống được bao lâu nữa...
Điều ám ảnh nhất không phải là đau đớn
Khi được hỏi, điều ám ảnh nhất 6 tháng qua với em có phải là những cơn đau đớn nối tiếp? Giọng Vân Anh liền trùng xuống: “Không chị a”.
Vân Anh tại thời điểm điều trị tháng 10/2018
“Điều ám ảnh nhất là chứng kiến giây phút cận tử của người khác. 6 tháng qua, em đã chứng kiến rất nhiều. Có hôm nằm ở tầng 8 truyền hoá chất không ngủ được, nghe được tiếng vang lớn từ phòng cấp cứu bên cạnh. Tiếng bác sĩ đếm để giật xung điện, tiếng người nhà bên ngoài khóc lóc, tiếng bước chân rầm rập, tiếng bánh xe kéo thi thể đi ầm ầm. Lúc đó nghĩ mình cũng sắp chết nên em và chị nằm cùng phòng đều im lặng, không ai nói với ai câu nào”, Vân Anh kể lại.
Vân Anh chia sẻ, lần đầu tiên chứng kiến cái chết đang đến gần ngay trước mắt mình là khi nằm ở phòng chờ la liệt bệnh nhân.
“Nhiều người nằm la liệt, người thì cười khỏe mạnh, người thì ốm yếu khóc lóc, ai nấy đều bịt khẩu trang kín mặt, căn phòng không khác nào một nghĩa địa dành cho người sống. Ám ảnh nhất là một chị nằm cạnh giường. Đó là người yếu nhất trong 16 người ở phòng.
Chị chia sẻ về cuộc sống đang hạnh phúc, có chồng và 2 con thơ, chị không muốn chết nhưng nằm trước mặt mình là người phụ nữ gầy còm ốm yếu, thều thào câu được câu chăng. Nhiều lúc bác sĩ vào hỏi thăm chị không thể mở miệng trả lời, nằm bất động và khóc”, Vân Anh nhớ lại.
Cô cũng nhớ như in hình ảnh của bà Năm, bà Tâm, 2 người nằm giường kế bên, đều trạc 60 tuổi. Khi viết lại quãng thời gian nằm điều trị, Vân Anh vẫn không khỏi sững sờ:
Một hôm, bà Tâm co giật, rét run cầm cập. Mọi người phủ hàng tầng chăn dày lên người nhưng bà vẫn co giật liên tục. Mình sốc và bàng hoàng quá, cả 21 năm sống, mình chưa bao giờ chứng kiến những cảnh tượng cận tử khủng khiếp như vậy.
Mình như chôn chân xuống đất. Các y tá bắt đầu vào, khoảnh khắc 5, 6 anh chị kéo giường bà Tâm chạy xồng xộc qua mình, máy trợ thở hòa với tiếng khóc lóc ầm vang của người nhà.
Mình vào nhà vệ sinh cố rửa mặt để tỉnh táo và nói thầm: "Không sao đâu, mày phải bình tĩnh". Và rồi, không bao giờ mình thấy bà Tâm quay lại nữa.
Ngày hôm sau, tầm 23h, bà Năm cũng bắt đầu sốt rét, co giật. Cả phòng đang ngủ lại tức tốc dậy, mặt ai nấy đều sợ hãi, đặc biệt là mình. Lại điệp khúc kéo giường, mọi người chìm dần vào giấc ngủ trong sự hoang mang tột độ. Đến tầm 6h sáng căn phòng tối om tự nhiên sáng đèn, một tiếng người thông báo: "Mọi người dậy truyền thuốc nào, bà Năm đã qua đời rồi...".
Mình tỉnh dậy, sợ hãi xen lẫn sững sờ. Vậy là chỉ còn mỗi mình nằm giữa 2 chiếc giường không người? Lúc ấy mình thực sự đã khóc, ôm con gấu bông được tặng. Mình thầm nghĩ về một kết cục không mấy nhẹ nhàng....
Chuỗi ngày lạc quan vô lo vô nghĩ của cô sinh viên trẻ đã hoàn toàn chấm dứt vào lần cuối cùng điều trị. Vân Anh kể: "Trong một ngày không mấy đẹp trời, khi vừa đặt bát cháo sáng lên bàn, mở điện thoại thì tin đầu tiên đập vào mắt mình là thông báo một người anh rất thân từng nằm cùng phòng với mình, vừa qua đời.
Đó có lẽ là khoảnh khắc sốc nhất cuộc đời mình, chỉ mới hôm qua anh còn ngồi đó, bên cạnh mình cười nói vui vẻ kể chuyện, thi thoảng khỏe lại rủ mình đi chơi.
Cuộc nói chuyện cuối cùng anh đã yếu nhưng sau trao đổi về phương pháp điều trị khác, trong ánh mắt anh, mình đã tin rằng qua Tết anh sẽ lên đánh hóa chất tiếp và chưa từng nghĩ anh có thể rời đi nhanh đến vậy.
Từng mong được giải thoát
Giống như bao bệnh nhân ung thư máu khác, Vân Anh từng trải qua những tháng ngày đau đớn khủng khiếp khi truyền hoá chất.
Lần đầu tiên truyền hoá chất, đột nhiên Vân Anh thấy nước tắm có mùi tanh khác lạ. Nhìn kĩ, nhận ra máu ở mũi đang tuôn ồ ạt hoà cùng nước vòi sen. Cố trấn tĩnh, Vân Anh rút khăn tắm bịt mũi, ngẩng cổ về phía trước. Một lúc sau máu đông lại. Nhưng đó chưa phải là những chuỗi ngày bi kịch nhất.
“Mình ho khạc ra máu, đau họng nghiêm trọng. Lần bị đau dạ dày, mình vật lộn trên giường đến mức không còn sức để kêu, bố mẹ chạy loạn lên gọi bác sĩ. Mình chỉ lờ mờ thấy bố mẹ mắt đỏ hoe, bác sĩ nhấn bụng hỏi nhưng mình không thể trả lời.
Giây phút đó mình đã nghĩ rằng mình sẽ chết, mình đã cảm nhận được khoảnh khắc chia ly thực sự, cố gắng nhìn bố mẹ lờ mờ như lời chào cuối, thật sự rất buồn. Cho đến bây giờ, hệ lụy của cơn đau đó vẫn còn khiến mình chướng bụng.
Hành trình cận tử, mình cảm nhận về cái chết sau đó rất nhiều. Hóa chất khiến mình lả đi, thiếp dần. Nó giống như một loại axit đang cố gắng ăn mòn ruột của bạn. Một ngày 3 lần, mỗi lần truyền hóa chất từ 6h sáng hôm nay đến tận 3h sáng hôm sau, mình gần như không được ngủ và thậm chí không đủ sức để kêu”.
Vân Anh cũng gặp tình trạng táo bón nặng trong suốt quá trình điều trị. Vô cùng kinh khủng. Cô từng ngồi trong nhà vệ sinh hàng giờ đồng hồ nhưng không giải quyết được gì. Sau phải nhờ mẹ thông táo bón nhưng khi thuốc kích vào người tạo ra cơn đau thắt dữ dội khiến cô phải quỳ xuống nhà vệ sinh ôm bụng.
Đặc biệt, ở những bệnh nhân điều trị hoá chất, hầu như ai cũng bị giảm bạch cầu – tế bào miễn dịch của cơ thể. Theo lời Vân Anh, mỗi lần kích bạch cầu là đau đến tận xương tuỷ. May mắn, Vân Anh chỉ phải kích 2 lần nhưng đau buốt đến mức muốn khóc không khóc được, không ngồi được, nằm cũng không xong.
Bác sĩ thường yêu cầu trong vòng 2 ngày, nếu không tự làm tăng bạch cầu lên sẽ phải kích, để tránh đau đớn, Vân Anh cố gắng ăn, vừa ăn, vừa bịt mũi vừa khóc vì cùng lúc buồn nôn trong dạ dày, đau tuỷ trong xương, sưng lợi, đau do mọc răng số 8, đau khắp mọi chỗ... Vân anh cũng bị đau tim, đau phổi, khó thở thời gian dài. Cảnh tượng đó đã diễn ra suốt nửa năm trong sự chống chọi điên cuồng để giành giật sự sống.
Cô nữ sinh Ngoại thương với nghị lực phi thường sẽ bắt đầu cuộc sống mới với nhiều hoạch định mới
Khi những cơn đau tưởng chết đi sống lại hành hạ, Vân Anh may mắn gặp được 1 người bác, cũng là người đưa cô tiếp nhận tri thức đạo phật, giúp cô biết đến thiền và giúp cô luôn lạc quan kể cả trong giờ phút sinh tử.
“Nỗi sợ hãi của bệnh nhân ung thư là sợ bị rơi vào quên lãng, sợ phải bước đi trên con đường đến thế giới khác một mình. Vậy bạn hãy nhớ, sẽ đến một thời điểm mà không còn người nào sống và nhớ xem ai đã từng hiện diện trên cõi đời này. Tất cả mọi thứ đều trở về con số không tròn trĩnh.
Có thể thời điểm đó sẽ đến sớm hay muộn, nhưng dù bạn có may mắn sống sót thì cũng không sống mãi được, ai rồi cũng phải chết chỉ khác nhau rằng ai đã từng sống có ý nghĩa hơn ai. Và nếu như việc bị lãng quên hay sợ hãi làm bạn lo lắng thì mình khuyên chân thành hãy quên nó đi và lạc quan đến hơi thở cuối cùng, đó mới là điều ý nghĩa.
Một lúc nào đó những nỗi đau này sẽ trở nên hữu dụng, bạn sẽ bình thản thấy mình như đang đứng ngoài quan sát nỗi đau của chính mình.
Sau tất cả, nỗi đau nào rồi cũng sẽ nguôi ngoai”, Vân Anh viết.
Thúy Hạnh
Nữ sinh Ngoại thương mắc ung thư thức tỉnh người trẻ: ‘Hãy rời xa điện thoại’
Hãy trân trọng từng khoảnh khắc mình đang sống, đừng thức khuya và hãy rời xa điện thoại.
" alt="Nữ sinh ngoại thương thoát ung thư máu, tiết lộ điều đáng sợ hơn cả đau đớn" />