Nhận định, soi kèo CH Trung Phi vs Madagascar, 23h00 ngày 19/3: Đối thủ yêu thích
本文地址:http://game.tour-time.com/html/31e198671.html%20l
版权声明
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
本文仅代表作者观点,不代表本站立场。
本文系作者授权发表,未经许可,不得转载。
Nhận định, soi kèo AV Alta vs Ventura County Fusion, 09h30 ngày 19/3: Tin vào khách hơn
Bạn có thể thực hiện món cua rang me ở nhà vừa đảm bảo an toàn thực phẩm, vừa tiết kiệm tiền.
Chuẩn bị đầy đủ gia vị cho món cua rang me
Nguyên liệu:
- Cua biển tươi sống: 1 con
- Me chua: 100gr
- 1 củ hành tây
- 1 thìa cà phê bột năng hoặc bột bắp
- Rau răm, hành tươi, hành tỏi khô
- Gia vị gồm có: đường, muối, tiêu, ớt, mắm và hành tỏi
Chọn cua biển tươi ngon
Cách làm
*Sơ chế cua:
- Lật bụng cua lên sau đó dùng kéo hoặc dao mũi nhọn chọc vào hõm giữa bụng cua để cua chết hẳn rồi mới bóc mai ra. Bỏ phần phổi cua đi, rửa sạch.
Bí quyết pha sốt cua rang me
- Lấy kéo cắt làm 4 phần, để ráo nước.
* Làm sốt me:
- Cho me vào nồi chế thêm nước rồi đun sôi, lọc bỏ hạt và sơ.
- Bắc chảo lên bếp, phi thơm hành tỏi băm, cho nước me đã được lọc vào đun, nêm nếm mắm, gia vị, đường, ớt, tiêu sao cho có vị chua nhẹ, cay và ngọt.
Món cua rang me hấp dẫn, thơm ngon
* Rang cua:
- Bắc chảo lên bếp, hành tỏi băm vào phi thơm, cho cua vào xào chín 70%, cho tiếp hành tây vào xào.
- Cho 1 ít bột năng vào sốt me, rưới sốt me lên cua, đun nhỏ lửa để cua chín và ngấm sốt, thêm hành, răm, ớt. Rắc hạt tiêu và bày ra đĩa, ăn nóng sẽ ngon hơn.
Mát trời nhâm nhi chút cốm xào thơm ngọt cùng chén trà xanh nóng ấm thì còn gì tuyệt vời hơn.
">Bí quyết làm cua rang me chua ngọt đậm đà tại nhà
Ngôi nhà kỳ lạ nằm dưới tảng đá nặng 850 tấn giữa sa mạc rộng lớn.
"Ở đây chúng tôi chẳng có virus corona, không có bệnh tật và gì cả", ông Hernández nói.
Hernández được hàng xóm gọi vui với cái tên "người đàn ông của những hang động". Ông bắt đầu xây một ngôi nhà mộc mạc cách đây nhiều thập kỷ ở San Miguel, nơi cách Piedras Negras 400 km. Nhưng ông thú thực khi bắt gặp tảng đá khổng lồ năm lên 8 tuổi đã thích nó và có suy nghĩ sẽ quay lại để dựng nhà.
![]() |
Bên trong ngôi nhà nằm dưới tảng đá nặng 850 tấn. |
20 năm sau, vợ chồng ông mua được mảnh đất và bắt đầu biến nó thành nhà thực thụ. Câu chuyện như kết thúc theo cổ tích khi căn nhà được hình thành. Khối đá nặng phía trên đóng vai trò như mái nhà. Bên trong, nhà có bếp củi để sưởi ấm, dùng đèn gas thắp sáng.
Nhờ "mái nhà" độc đáo đã chống lại thời tiết khắc nghiệt. Ông Hernández cho biết nhiệt độ bên ngoài có thể xuống tới -7 độ C hoặc nóng tới 47 độ, nhưng trong nhà vẫn rất dễ chịu.
![]() |
|
Không chỉ hút khách du lịch, một số người tới đây đặt vấn đề để mua lại. Có người trả ông giá 2 triệu peso cho món bất động sản này, nhưng ông tuyên bố sẽ không bán với bất cứ giá nào.
"Tôi có vợ và 7 người con. Chúng tôi cứ sống ở đây cho tới khi nghe thấy tiếng gọi của Chúa. Tôi không đi đâu hết", ông Hernández nói.
Với nhiệt độ nước ở ngưỡng từ 71 đến 82 độ C, đến nay, hồ nước trên miệng núi lửa vẫn tiếp tục phát triển cả về chiều sâu và độ dài.
">Ngôi nhà kỳ lạ nằm dưới tảng đá nặng 850 tấn giữa sa mạc rộng lớn
Cơn mưa chiều vừa dứt, chị Phạm Thị Anh Thy (44 tuổi, ngụ phường 2, TP.Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh) lần theo chiếc chõng tre ra ngoài hiên nhà ngồi chải tóc. Mái tóc suôn dài của chị bất chợt khiến bà Nguyễn Thị Cúc (67 tuổi, mẹ chị Thy) nhớ thời xuân sắc của mình.
Bà ném ánh nhìn về phía chân trời tím ngắt rồi kể với PV chuyện tình đẹp như cổ tích. Bà nói: “Với mọi người, tình yêu là điều rất đỗi bình thường. Nhưng với chúng tôi, tình yêu là điều xa xỉ, ước mơ xa vời. Tôi và chị em của mình từng dặn lòng không yêu để không bao giờ đau khổ”.
Bởi, bà và các chị em gái luôn tự ti về thân hình tí hon của mình. Dù đã lớn tuổi, ngoại hình của bà và người chị Nguyễn Thị Mai (69 tuổi) và cô em gái Nguyễn Thị Hà (66 tuổi) vẫn như những đứa trẻ lên 8. Họ chỉ cao khoảng 1,1m, thân hình dúm dó, xiêu vẹo.
![]() |
Mẹ con chị Thy sống nương tựa vào nhau trong căn nhà trống trước hở sau. (Ảnh: Nguyễn Sơn). |
Mang thân hình dị biệt, bà và các chị em bị người đời chê cười, khinh khi. Đau đớn hơn, lắm lúc, bà còn bị người khác ghẻ lạnh và cho rằng, bà mang đến sự xui rủi. Đau lòng, sợ hãi trước ánh mắt kì thị của người đời, 3 người phụ nữ đáng thương nhốt mình trong nhà, cùng nhau khóc cho sự bất công phải gánh chịu.
Tuổi xuân thì, khi con tim bắt đầu biết thay nhịp đập trước người khác phái, chị em bà Cúc tự dặn lòng không được yêu. Họ không muốn tình yêu đến để rồi tự chôn mình trong nỗi sầu muộn tình trường.
Bà Cúc kể: “Biết mình thua thiệt người đời, chúng tôi sợ chuyện yêu đương. Chúng tôi sợ lỡ thương ai đó rồi sẽ đau lòng vì không dám đến với người ta. Sống như thế còn đau khổ hơn vạn lần bị người đời ghẻ lạnh. Thế là chúng tôi tự dặn lòng không được thương ai hết, cũng không cho ai có cơ hội thương mình”.
Nhưng tình yêu vẫn đến như một điều hiển nhiên không thể cưỡng lại. Bà Cúc kể: “Năm 24 tuổi, tôi đi bán khoai lang ở chợ. Lúc này có một người đàn ông cao lớn thường xuyên đến chỗ tôi mua khoai. Lâu dần, anh ta bắt chuyện làm quen”.
“Thế rồi một ngày, ông ấy bất ngờ tỏ tình. Tim tôi chưa kịp hạnh phúc đã đau thắt lại. Tôi lo ông ấy chỉ đang bỡn cợt mình và cảm thấy mình không xứng với người ta. Tôi cự tuyệt đến cùng tình yêu ấy”, bà Cúc nói thêm.
Thế nhưng, người đàn ông ấy không lùi bước, quyết đến nhà người tình ở rể. Trước tấm chân tình của người đàn ông, bà gật đầu đồng ý thành vợ thành chồng.
Ngày chồng bà qua nhà bà ở rể, ba mẹ người này cũng sang đòi bắt con trai về. Họ mắng chửi ông ngu dại “đi cưới vợ tí hon, bệnh tật”. Họ nói, bà Cúc dặt dẹo, sau này sinh con, cháu nội của họ cũng dặt dẹo, tật nguyền.
“Nghe thế, chồng tôi chỉ nói: “Nếu chẳng may vợ con bệnh tật, con nguyện xin chết trước để vợ con đỡ phải chăm nom”. Ấy thế mà ông ấy đi trước tôi thật. Cưới nhau không bao lâu, ông ấy ra đi. Năm đó, ông ấy mới 38 tuổi, tôi tròn 40”, bà Cúc kể thêm.
![]() |
Bà Cúc cho biết, phải khó khăn lắm, bà mới có được tình yêu nhưng hạnh phúc lại chẳng được bao lâu. (Ảnh: Nguyễn Sơn). |
Phát hiện nhân tình có thai, người đàn ông trốn biệt
Nghe chị kể chuyện tình, bà Hà không kìm được cảm xúc, liên tục lấy tay quệt nước mắt. Bà khóc không chỉ vì thương tiếc cho niềm hạnh phúc ngắn ngủi của người chị gái. Bà khóc cho chính mối tình nghiệt ngã, bẽ bàng của mình.
Không như bây giờ, thời hương sắc, dù thân hình “tí hon” nhưng bà Hà “được gái” nhất trong các chị em. Vượt qua mặc cảm, bà đi làm công cho một tiệm may. Thời điểm này, bà lọt vào mắt xanh của một anh đạo tỳ (người làm nghề khiêng quan tài -nv).
Bất chấp lời cự tuyệt của cô gái, người này vẫn quyết tâm theo đuổi. “Mỗi ngày, anh ta đều đợi tôi ngoài ngõ để chở tôi đến tiệm may rồi đón về. Tôi không chịu lên xe, anh ta cứ chạy xe bên tôi cho đến khi tôi vào tiệm may”, bà Hà kể.
Sự kiên trì của anh đạo tỳ dần đánh tan lớp phòng vệ trong trái tim người con gái tật nguyền. Bà chấp nhận lên xe người đàn ông rồi yêu người này lúc nào không biết.
Thấy con gái thân thiết với người đàn ông lạ, mẹ bà ra sức khuyên can.
Không thể lay chuyển trái tim đang yêu của con, người mẹ tìm đến chàng trai với hy vọng anh ta từ bỏ mối tình sẽ khiến con gái bà đau khổ. Thế nhưng, cũng như con bà, anh đạo tỳ quyết chiếm giữ trái tim cô gái tí hon vừa biết yêu lần đầu.
Bà Hà kể: “Lúc mẹ tôi khuyên ông ta từ bỏ tôi để yêu một người con gái khác, ông ta nói chỉ yêu tôi rồi vẫn đưa đón tôi như mọi ngày. Thế rồi tôi có bầu. Khi tôi nghĩ đây sẽ là quả ngọt của cả hai cũng là lúc tôi nhận lấy sự bẽ bàng, đau đớn. Nghe tin tôi có thai, ông ta lặng lẽ bỏ trốn về quê cưới vợ”.
![]() |
Đến bây giờ, bà Hà vẫn xót xa cho thân phận của mình và câu chuyện tình đẫm nước mắt. (Ảnh: Nguyễn Sơn). |
Đau đớn, bẽ bàng, nhiều lúc bà muốn quên đi cuộc đời sớm chịu nhiều đau khổ bằng cái chết. Thế nhưng, những lúc ấy, bà lại nhớ đến đứa con vô tội trong bụng. Bà cắn răng nuốt nước mắt vào lòng, nhận lấy bao điều cay đắng từ người đời và đợi ngày sinh nở.
Bà kể: “Bị bội tình, tôi đau đớn. Mẹ tôi dường như đã biết trước ngày này nên không trách mắng tôi một lời. Những lúc tôi ốm nghén, một tay mẹ tôi chăm. Đến kỳ sinh nở tôi cũng chỉ có mẹ bên cạnh. Bà luôn bên tôi lúc tôi cô độc và khóc cùng tôi lúc tôi đau đớn nhất”.
Ngồi dưới mái hiên phủ đầy rêu, chị Thy đợi mẹ và dì kể xong chuyện tình buồn mới luồn tay cột lại mái tóc ướt mưa. Cũng như mẹ, thân hình chị cũng dúm dó, dặt dẹo, bệnh tật triền miên. Mới 40 tuổi, răng chị đã rụng hết.
Chị nói, chị không dám mơ chuyện hạnh phúc lứa đôi dù đã có người đến xem mặt.
![]() |
Chị Thy quyết “tắt lửa lòng” để không làm khổ bản thân, người thương mình. (Ảnh: Nguyễn Sơn). |
Bà Cúc kể, người này cũng khuyết tật và được người ta mai mối. Họ đã đến nhà xem mặt chị Thy và ưng lòng nhưng con gái bà một mực từ chối.
Chị Thy lý giải: “Không phải tôi chê người ta. Mình có hơn gì người ta đâu. Tật nguyền, ốm đau như thế có chồng con chỉ khổ cho người thương mình, người mình thương. Sau này có con, nếu nó như cha mẹ thì tội cho nó lắm. Tôi không muốn làm khổ thêm bất kỳ ai nữa”.
Bà Châu Ngọc Mai, Bí thư chi bộ kiêm Trưởng khu phố 4, Phường 2, TP.Tây Ninh, tỉnh Tây Ninh, cho biết, chị em bà Cúc đều thuộc diện khó khăn tại địa phương. Do đó, chính quyền địa phương luôn ưu tiên chăm lo. Ngoài ra, bà Cúc và các chị em của mình đã được đưa vào diện người khuyết tật, hàng tháng đều hưởng bảo trợ xã hội. |
Ngày nào cũng như ngày nào, ông lão đến bệnh viện để tìm vợ. Ông nói, vợ ông đang được điều trị ở đây. Khi biết sự thật, các nhân viên y tế đều cảm động.
">Chuyện tình bi thương của những phụ nữ 'tí hon' ở Tây Ninh
Nhận định, soi kèo Tapatio vs Atlante, 08h00 ngày 20/3: Thắng vì ngôi đầu
Tôi thương con dâu phải lam lũ, vất vả. Con bé đi làm được bao nhiêu là lo toan hết cho gia đình.
Cả năm, con chẳng dám mua cho bản thân bộ quần áo tươm tất. Vì thế, tháng nào tôi cũng hỗ trợ, cho các cháu tiền ăn học.
![]() |
Ảnh: M.K |
Gần đây, con trai tôi dính vào cờ bạc, nợ 300 triệu đồng. Để người ta khỏi đến nhà quậy phá, con dâu tôi thế chấp mảnh đất nhà ngoại cho, lấy tiền trả. Tôi bán tạp hóa nhỏ, kinh tế hạn hẹp nên không giúp đỡ được.
Từ ngày đó, con dâu tôi hốc hác hơn. Hôm nào cũng 12h đêm mới chợp mắt.
Tôi trách con mình hư hỏng, làm khổ vợ con. Nhiều lúc, tôi cảm thấy bất lực với nó. Hai hôm trước, con trai tôi còn đánh vợ. Nó bảo vợ ra ngoài thị trấn cặp bồ, vào nhà nghỉ với người bằng tuổi bố.
Con dâu tôi khóc, một mực phủ nhận. Tôi phải can ngăn, đưa con sang hàng xóm sơ cứu.
Chứng kiến con dâu khổ cực, tôi cảm thấy thương xót. Nhiều lần còn làm chuyện ngược đời, khuyên nó ly hôn.
Tôi bảo: “Chẳng mẹ nào muốn các con mình chia ly nhưng mẹ thấy con ở với Hà cực nhọc quá. Chồng mà không lo nổi cho vợ con, tối ngày chơi bời. Cuối cùng, hậu quả vợ gánh. Nếu khổ quá thì ly hôn đi con, mẹ ủng hộ”.
Con dâu tôi bỏ ngoài tai vì sợ hai đứa con gái sống cảnh gia đình tan vỡ.
“Mẹ thương con là con thấy an ủi rồi. Con cố gắng cũng được, cho các cháu có gia đình đầy đủ”, con bé đáp.
Buổi trưa, tôi ra chợ huyện lấy hàng về bán. Từ xa, tôi thấy con dâu phóng xe vào một nhà nghỉ.
Trong lòng tôi bấn loạn, lẽ nào con có người khác? Sống chung 5 năm, tôi hiểu tính con. Tôi không nghĩ đứa con đứng đắn, chỉ biết đến gia đình có thể qua lại với người đàn ông khác như thế.
Tôi theo vào nhà nghỉ đó xem sự tình ra sao? Cậu lễ tân nhà nghỉ thấy tôi ngó ngiêng nên ngờ vực. Tôi nhanh trí, thuê luôn một phòng theo giờ.
Cậu lễ tân đưa tôi chìa khóa căn phòng trên tầng 2 nhưng dặn: “Cô lên đi, nhân viên đang dọn vệ sinh, chắc xong rồi”.
Tôi đi dọc hành lang tầng 2 xem bóng dáng con dâu đâu. Tuy nhiên, tôi không phát hiện được gì. Trong đầu tôi định bụng cho cậu lễ tân mấy trăm nghìn để khai thác thông tin.
Đúng lúc đó, con dâu tôi tay xách đống đồ nghề lau dọn bước ra. Đôi mắt thâm quầng vì thiếu ngủ. Con nhìn thấy tôi, tỏ ra bối rối.
Hóa ra, con bé tranh thủ giờ nghỉ trưa, làm nhân viên dọn vệ sinh cho nhà nghỉ.
Con dâu tâm sự với tôi, mỗi tháng làm trưa và tối ở đây, con kiếm thêm được 4 triệu trả nợ cho chồng. Tiền lương cơ quan, con để nuôi 2 đứa ăn học.
Những lời con dâu nói khiến trái tim tôi đau nhói. Con nói nếu không vì thương tôi, nó đã ra đi từ lâu.
Giờ tôi đang có ý định bán nhà, trả nợ cho con trai và cho con dâu một phần. Tôi chỉ giữ lại ít tiền mua căn nhà nhỏ sinh sống. Khi ấy, tôi sẽ khuyên con dâu nên ly hôn.
Liệu tôi làm như vậy có sai không?
Xin hãy cho tôi lời khuyên!
Trước tôi, anh ấy đã yêu dài lâu, yêu nghiêm túc một người. Mối tình kéo dài những 7 năm nhưng người cũ cuối cùng lại lừa dối anh ấy...
">Tâm sự của mẹ chồng chứng kiến con dâu vào nhà nghỉ
Con cái là do chúng ta sinh ta, nuôi dưỡng, dạy dỗ. Cho nên, dù con đã 30 tuổi hay 40 - 50 tuổi, thậm chí nhiều hơn, nhưng nếu các con đi nhầm đường thì cha mẹ vẫn phải có trách nhiệm nhắc nhở, dạy bảo để chúng nhìn nhận lại mình.
![]() |
Hơn 20 năm trước, vợ chồng tôi vỡ nợ. Kinh tế vô cùng khó khăn. Tháng nào hai vợ chồng cũng phải vay mượn mới đủ chi tiêu các khoản trong gia đình.
Những người thân quen đều khuyên chúng tôi nên nói với con trai và gọi con về. Lúc đó, con trai tôi đang du học ở Úc. Thế nhưng, suy đi tính lại, tôi và chồng quyết định giấu con, cố vay mượn, kiếm tiền để con được học hành tới nơi tới chốn.
Nhiều người thấy chúng tôi quyết định như vậy thì thở dài, bảo chúng tôi tự làm khổ mình, sau này chắc gì đã được nhờ con.
Thấm thoắt, con cũng ra trường về nước. Lúc về, con dẫn theo một cô vợ.
Con bé người Việt, nhưng có lẽ đã xa Việt Nam lâu năm nên có cách sống khá khác biệt. Cháu không thích những cuộc gặp gỡ, trò chuyện với gia đình chồng. Chúng tôi đến chơi, cháu chỉ chào hỏi qua loa rồi vào phòng riêng chứ không niềm nở, nấu cơm nấu nước, hỏi han bố mẹ.
Cháu cũng không nể nang bố mẹ chồng khi yêu cầu chồng phải chăm sóc mình: khi thì bắt chồng xoa chân, bóp tay, khi lại buộc dây giày, giặt quần áo …
Mọi người hãy tưởng tưởng, với thế hệ của chúng tôi (năm nay ngoài 70 tuổi), chứng kiến đứa con trai mà mình đặt mọi kỳ vọng nay quỳ xuống rửa chân, buộc dây giày cho vợ thì cay đắng đến nhường nào.
Vì thế, hôm đó, sau khi chứng kiến cảnh “trái tai gai mắt” ấy, tôi đã tức giận bỏ về.
Tôi nói với chồng và gọi cho con trai mà rằng, tôi không thể chấp nhận được đứa con dâu như vậy. Nếu con không bỏ vợ thì không được gọi tôi là mẹ nữa.
Thật đau lòng, con trai đã không chọn mẹ mà cháu chọn vợ. Cháu bảo với tôi, vợ là người sinh con cho nó và sẽ sống với nó suốt phần đời còn lại, nên nếu cha mẹ không thể chấp nhận người phụ nữ mà nó đã chọn, thì nó đành mang tiếng bất hiếu.
Hôm đó, tim tôi cũng đau như có ai vừa đâm trúng. Tôi còn tự nhắc lòng mình rằng, thôi thì, tôi sẽ coi như con đã chết, để không còn nghĩ đến nó nữa.
Nhưng rồi, tôi đâu có làm được như thế. Mỗi ngày, tôi đều nghĩ đến con rồi đau khổ đến gầy mòn. Chồng tôi thấy tôi suy sụp nhưng ông ấy chỉ trầm ngâm mà không làm bất cứ việc gì để giải quyết vấn đề.
Nhiều tháng sau đó, ông ấy mới gọi con trai về và nói rằng, ông đã để cho con một khoảng thời gian khá lâu để xem con có tự hiểu ra cái chưa đúng của mình không. Nhưng ông rất tiếc, con trai đã không nghĩ ra.
Ông ấy nhẹ nhàng nói cho con về những chuyện đã xảy ra khi con đi du học, về những nỗ lực, kỳ vọng và tình yêu thương mà một người mẹ đã dành cho con…
Con trai tôi nghe xong không nói nên lời. Nhiều phút sau, cháu mới nói rằng, cháu hiểu những hy sinh của cha mẹ, nhưng cháu đã lớn, cháu cần được bố mẹ tôn trọng. Cháu cũng mong, bố mẹ sẽ hiểu cho những khác biệt về thế hệ để gia đình có thể vui vẻ, hòa thuận hơn.
Chồng tôi đồng ý với con trai. Nhưng ông ấy nhắc con, mọi sự thấu hiểu đều phải bắt nguồn từ hai phía vì không ai có thể “vỗ tay bằng một bàn”.
Sau cuộc nói chuyện với con, ông ấy bảo tôi, hãy mở rộng lòng mình, tha thứ cho con. Đồng thời, tìm cách hiểu con hơn.
Mọi người biết không, tôi cũng như nhiều người đã từng nghĩ rằng, con cái đã lớn, đã trở thành ông nọ bà kia, bằng cấp đầy mình thì cần gì bố mẹ dạy dỗ nữa. Chúng phải biết thế nào là đúng, thế nào là sai.
Thế nhưng, trường hợp nhà tôi, để có thể hóa giải mâu thuẫn, giúp con thành đạt nhưng vẫn không quên cội nguồn, không quên chữ hiếu và trách nhiệm với dòng tộc, hai vợ chồng tôi lại phải đi một hành trình dài, đầy gian khó.
Một mặt, chúng tôi phải học cách coi con dâu, con trai như bạn, tôn trọng cuộc sống riêng tư và những quan điểm khác biệt của các con…
Mặt khác, chúng tôi vẫn khéo léo dạy các con những bài học lễ nghĩa. Ngày lễ, Tết, giỗ chạp tổ tiên, chúng tôi thường gọi các con đến đông đủ, cùng làm lễ cúng, cùng ăn uống vui vầy, cùng nhắc lại những câu chuyện xưa cũ …
Con dâu tôi ban đầu không biết vào bếp, cũng không hiểu ý nghĩa của những nghi lễ … nhưng nhiều năm trôi qua, cháu đã thích nghi rất tốt.
Bây giờ, tôi thấy rất hài lòng về các con. Vì vậy, đọc bài viết Ngủ nhà con trai 1 tối, sáng sớm mẹ ra về trong nước mắt, rồi lại đọc bình luận của độc giả, tôi chỉ lo người mẹ sẽ buông tay khiến con cái càng đi sai hướng mà mẹ thì sống trong đau khổ, đến chết vẫn không giải quyết được vấn đề.
Tôi mong chị hãy bình tâm, từ từ định hướng, chỉ bảo cho con bởi chúng ta vẫn có câu: Không bao giờ là quá muộn.
Làm thế nào để về già được sống tự do, hạnh phúc, bớt phụ thuộc con cháu? Hãy gửi cho chúng tôi suy nghĩ của bạn bằng cách viết vào phần bình luận phía cuối bài hoặc gửi về địa chỉ mail: [email protected]. Những ý kiến hay sẽ được biên tập và đăng tải trên mục Đời sống của báo. Trân trọng cảm ơn.">Du học trở về, hành động của con trai khiến mẹ tức nghẹn
Nấm đắt nhất thế giới bị đe dọa bởi biến đổi khí hậu
友情链接