您现在的位置是:Thể thao >>正文
Cuộc sống bị hủy hoại của cô gái trong clip quay lén, bịa đặt
Thể thao87人已围观
简介Chúng tôi trích dịch bài đăng trên Sixth Tone,ộcsốngbịhủyhoạicủacôgáitrongclipquaylénbịađặbóng đá tr...
Chúng tôi trích dịch bài đăng trên Sixth Tone,ộcsốngbịhủyhoạicủacôgáitrongclipquaylénbịađặbóng đá trực tiếp việt nam hôm nay kể về hành trình đi tìm công lý và sự bình yên của Wu Min (28 tuổi, ở Hàng Châu, Trung Quốc) sau khi trở thành nạn nhân trong vụ án phỉ báng.
Một đêm tháng 8/2020, Wu chuẩn bị chìm vào giấc ngủ sau một ngày bận rộn. Người yêu và bạn thân của cô bất ngờ xuất hiện phía ngoài căn hộ.
“Không hay rồi. Cậu đã bị quay lén”, người bạn nói và đưa cho Wu xem clip 9 giây, được ghi lại lúc cô nhận bưu kiện ở trạm chuyển phát nhanh trong khu phố cách đây 1 tháng.
Clip quay lén biến cuộc sống của Wu thành thảm họa. |
Đoạn video vô thưởng vô phạt được ghép với ảnh chụp màn hình cuộc trò chuyện không liên quan gì tới Wu.
Trong đó, cô được miêu tả là mẹ đơn thân, ra sức dụ dỗ nam nhân viên giao hàng, thậm chí gửi địa chỉ khách sạn để hẹn gặp anh ta.
Lin Feng - bạn trai Wu - biết chắc chắn cuộc trò chuyện là giả mạo. Tuy nhiên, nội dung bị cắt ghép trong clip khiến Wu bị hiểu nhầm là người phụ nữ không đàng hoàng.
Cả hai có một đêm không ngủ. Wu cảm thấy bất lực. Cô không biết những ai sẽ xem được clip.
“Một trò đùa”
Sáng hôm sau, tin nhắn từ các cuộc trò chuyện nhóm đến liên tục. Người cùng khu phố, đồng nghiệp của Wu bàn tán về đoạn video qua ứng dụng nhắn tin WeChat.
Nhiều đồng nghiệp bắt đầu gửi cho cô tin nhắn riêng rằng: “Hãy cẩn thận!”. Wu giật mình nhận ra mọi chuyện đã vượt tầm kiểm soát và quyết định báo cảnh sát.
Wu, Lin và 2 người bạn tìm đến trạm chuyển phát nhanh - nơi cô bị quay lén. Họ tìm ra thủ phạm là Lang Bin - chủ cửa hàng tạp hóa cạnh đó. Bốn người đề nghị quản lý của trạm chuyển phát nhanh nói chuyện với Lang, yêu cầu anh ta thừa nhận hành động của mình trước cảnh sát.
Một giờ sau, yêu cầu bị từ chối, cả 4 xông vào cửa hàng tạp hóa của Lang. Sau một hồi thương lượng, Lang đồng ý ra tự thú. Anh ta tiết lộ thêm đồng phạm, những người giúp tạo ra cuộc trò chuyện giả mạo rồi tung lên mạng.
Lang cho biết anh ta vô tình quay video. Sau đó, Lang gửi clip vào nhóm trò chuyện có gần 300 người đam mê xe hơi. Đồng phạm, He Yuan, xem được, anh ta nói muốn bày ra “một trò đùa”.
He sử dụng tài khoản WeChat phụ và cài đặt để nó trông như thuộc về một phụ nữ. Sau đó, Lang và He tạo ra cuộc trò chuyện thô tục giữa người đàn ông giao hàng với một “phụ nữ giàu có”.
6 ngày sau, hôm 13/8/2020, Cảnh sát quận Dư Hàng ra thông báo tạm giữ hành chính 9 ngày đối với Lang và He vì tội phỉ báng.
Tuy nhiên, câu chuyện bịa đặt ngớ ngẩn của hai người đã trở thành chủ đề hot trên mạng xã hội Weibo và được chia sẻ vô số lần thông qua các cuộc trò chuyện nhóm. Wu phải gánh chịu nhiều hậu quả nghiêm trọng.
Wu bị hiểu nhầm, soi mói và mất việc vì clip bịa đặt. |
Ngay cả những người sống ở nước ngoài cũng gửi tin nhắn cho Wu rằng: “Tôi nghe nói cô đã quan hệ tình dục với nhân viên giao hàng”. Sự tò mò này khiến Wu không thoải mái.
Sau khi tin đồn lan truyền khắp công ty, Wu bị đuổi việc vì “thể chất và tinh thần yếu kém, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển kinh doanh cũng như danh tiếng của công ty”.
Đêm này qua đêm khác, Wu không thể ngủ được. Cô cố gắng tìm việc mới nhưng không thể. Bạn trai cô cũng mất việc. Cùng với sự tuyệt vọng là cảm giác bất lực. Cô thường xuyên gặp ác mộng.
Trước khi cảnh sát vào cuộc, hàng xóm đồn đoán rầm rộ về “mối tình ngang trái” được cho là của Wu. Cô không thể quên được ánh nhìn soi mói của họ.
Wu chỉ ra ngoài lúc 23h hoặc muộn hơn để tránh lời đàm tiếu của hàng xóm. Mỗi lần như vậy, cô bịt kín mặt để mọi người không nhận ra.
Sức khỏe thể chất và tinh thần của Wu bị tàn phá. |
Trường hợp của cô được mô tả là ví dụ điển hình của “cái chết xã hội” - thuật ngữ phổ biến chỉ những người cảm thấy không thể xuất hiện trước đám đông vì bất cứ lý do gì.
Sức khỏe của Wu và Lin cũng bị tàn phá. Trong vài tháng, hệ thống miễn dịch của Lin suy giảm vì những đêm mất ngủ. Với các vấn đề về gan, phù nề và tăng cân, bác sĩ đề nghị anh “nhập viện ngay lập tức”. Hai người phải tạm hoãn kế hoạch kết hôn.
Ngày 8/9/2020, Wu và Lin đến bệnh viện. Tại đây, cô được chẩn đoán mắc chứng trầm cảm lâm sàng.
Đòi lại công bằng
Xem xét lại những gì Lang và He đã gây ra, Wu cùng Lin cân nhắc tìm kiếm giải pháp nào đó. Wu nghĩ rằng cô không bao giờ tha thứ cho hành động của 2 người này. Tuy nhiên, Wu muốn đặt dấu chấm hết cho sự việc và có thể sống tiếp.
Wu không muốn kiện cáo vì sợ bản án sẽ mãi đè nặng lên cuộc sống của Lang và He. Trong thời gian Lang bị giam giữ, vợ anh ta chủ động kết bạn WeChat với Lin để nói lời xin lỗi. Wu nhìn thấy ảnh con của Lang ở hình đại diện, có thể chỉ 2 hoặc 3 tuổi. Cô nghĩ nếu Lang bị kết án, đứa trẻ có thể phải chịu ảnh hưởng từ vết nhơ của bố.
Vì vậy, khi Lang và He được thả, Wu cùng Lin đến gặp họ với một đề nghị dàn xếp. Wu muốn hai người này đăng tải video xin lỗi kèm theo lời kể đầy đủ về những gì đã xảy ra. Cô thậm chí cho phép họ quay video với khẩu trang và kính râm.
Tuy nhiên, Lang và He yêu cầu hình ảnh của họ được làm mờ. Điều này khiến Wu tức giận. Nếu họ làm mờ khuôn mặt của cô trong clip bịa đặt kia, có lẽ mọi chuyện đã không ra cơ sự này.
Càng nghĩ về điều đó, Wu càng tức giận. Cô cho rằng Lang không thực sự thành khẩn xin lỗi mình.
Wu đứng bên ngoài Tòa án nhân dân quận Dư Hàng tháng 12/2020. |
Trong thỏa thuận, Wu cũng yêu cầu Lang và He mỗi người bồi thường 58.200 nhân dân tệ (9.000 USD), bao gồm tiền lương của Wu trong 6 tháng, lương của Lin trong 3 tháng, phí thuê luật sư, phí công chứng, chi phí phát sinh trong quá trình giải quyết vấn đề. Cô không yêu cầu sự đền bù tổn hại về tinh thần hay danh tiếng.
Về phía Lang, anh ta cho rằng mức bồi thường mà Wu yêu cầu chưa thật hợp lý. Lang thừa nhận mình có lỗi, nhưng cho rằng những gì có thể làm được, anh ta đã thực hiện.
Một lần, Lang cùng He hẹn gặp Wu tại quán cà phê và nói xin lỗi. Lúc đầu, Wu có phần xoa dịu, nhưng sau đó tức giận khi nhận ra mục đích thực sự của họ là cố gắng giảm tiền bồi thường.
Cuối cùng, hai bên không thể đạt được thỏa thuận. Wu sau đó tiến đến lựa chọn pháp lý.
Ngày 12/8/2020, Wu lên Weibo nhờ mọi người chụp ảnh màn hình và gửi những bài viết phỉ báng về mình. Cô cũng bắt đầu lên tiếng ở nhóm trò chuyện trong khu phố, khẳng định mình là nạn nhân và kêu gọi hàng xóm chuyển cho mình bất kỳ thông tin liên quan nào.
Một số người gửi cho Wu lời an ủi và xin lỗi. Số khác lại giúp cô thu thập bằng chứng. Sự hỗ trợ dần vực dậy tinh thần Wu.
Nhờ sự tư vấn của luật sư, Wu quyết tâm gửi đơn tố cáo hình sự đối với Lang và He vì tội phỉ báng. Dù việc điều tra và thu thập chứng cứ khó khăn, cô khẳng định: “Miễn là có hy vọng về khả năng tòa án thụ lý vụ án, chúng tôi sẽ chọn khởi tố hình sự”.
Ngày 26/10/2020, Wu đệ đơn kiện lên Tòa án nhân dân quận Dư Hàng, yêu cầu Lang và He chịu trách nhiệm hình sự về tội phỉ báng. Vụ kiện tụng được tiếp nhận vào ngày 14/12/2020.
“Đó là tin tốt nhất trong năm. Việc tòa án thụ lý vụ án cho thấy đây không phải trò đùa”, Wu nói.
Kể từ khi Wu nộp đơn kiện, clip và đoạn chat giả mạo đã lan rộng hơn trên mạng. Ngày 26/12/2020, cảnh sát và công tố viên ra thông báo rằng hành vi của Lang, He không chỉ gây tổn hại đến quyền cá nhân của Wu mà còn khiến công chúng cảm thấy mất an toàn, đồng thời gây tổn hại nghiêm trọng đến trật tự công cộng cả trên mạng lẫn ngoài đời.
Cơ quan chức năng xác định vụ án sẽ được khởi tố như một vụ kiện công khai thay vì cá nhân. Cảnh sát địa phương đã mở cuộc điều tra về tội phỉ báng đối với Lang và He.
Wu cầm thông báo xác nhận trường hợp của cô đã được thụ lý bên ngoài tòa án ở Hàng Châu, tỉnh Chiết Giang tháng 12/2020. |
Thái độ kiên định bảo vệ quyền lợi của Wu khiến cô trở thành tấm gương cho các nạn nhân của bắt nạt trực tuyến. Trên Weibo, Wu nhận được rất nhiều tin nhắn, bình luận chia sẻ về bi kịch từ người lạ.
Wu cố gắng động viên họ bằng câu chuyện của mình và chia sẻ kinh nghiệm bảo vệ quyền lợi cá nhân.
Wu không có thời gian lập kế hoạch cho tương lai. Trên mạng, mọi người khuyên cô dọn ra khỏi khu phố. Tuy nhiên, Wu không ngần ngại phản pháo: “Họ là những người đã làm sai. Tại sao chúng tôi phải chạy trốn?”.
* Tên các nhân vật đã được thay đổi
YouTuber Hàn bị tố 'giả vờ nhai' rồi nhổ thức ăn trong clip mukbang
Nổi tiếng với các clip "ăn thùng uống vại", mukbang Hàn Quốc Moon Bok-hee bất ngờ bị dân mạng lật tẩy chiêu trò lừa dối người xem
Tags:
相关文章
Nhận định, soi kèo Dagon Port vs Hantharwady United, 16h30 ngày 28/1: Chủ nhà chìm sâu
Thể thaoHồng Quân - 26/01/2025 21:33 Nhận định bóng đ ...
【Thể thao】
阅读更多Thắc mắc khó hiểu trong vụ cháy Toyota Vios ở Hà Nam
Thể thaoChiếc Toyota Vios 1.5G đời 2018 của anh An trước và sau khi cháy. Ảnh nhân vật cung cấp Chia sẻ với báo VietNamNet, anh Nguyễn Thành An nói: “Chiếc xe là thành quả sau nhiều năm tích góp tôi mua được. Khi lấy xe từ đại lý Toyota Giải Phóng chi nhánh Nam Định, tôi chỉ dán phim cách nhiệt và làm thảm sàn tại chỗ, không lắp đặt thêm bất cứ thiết bị nào. Vụ cháy đến khá bất ngờ lúc tôi đang ngủ. Toàn bộ giấy tờ xe cũng như giấy tờ tùy thân để trên xe cũng bị cháy theo”.
Theo anh An kể lại, chiếc xe Toyota Vios tự bốc cháy khi đang đỗ ở sân vào khoảng 2 giờ sáng ngày 28/8/2020. Dù phát hiện kịp thời nhưng anh An và bảo vệ không thể dập tắt đám cháy, buộc phải gọi cứu hỏa 114. Đến sáng, chiếc xe Toyota Vios BKS 18A-133.31 gần như bị cháy rụi, chỉ còn trơ lại khung sắt.
Sau vụ việc, anh An đã trình báo vụ việc lên công an xã Nhân Thịnh, cũng như nơi bán xe là công ty TNHH Toyota Giải Phóng chi nhánh Nam Định. Chiều cùng ngày, Viện Khoa học hình sự đã tiến hành khám nghiệm hiện trường để giám định. Mặc dù anh An đã thông báo từ 8h sáng, nhưng đến 17 giờ chiều mới có người từ đại lý đến kiểm tra hiện trường.
Ngày 14/10/2020, anh nhận được thông báo kết luận giám định. Theo đó, nguyên nhân là do sự cố điện tại cụm đèn trần làm cháy các chi tiết nhựa, sau đó cháy lan ra xung quanh. Ngày 15/10/2020, công an huyện Lý Nhân gửi văn bản thông báo kết quả điều tra: vụ cháy không có sự tác động của người khác hoặc nguyên nhân khác.
Dựa trên kết luận điều tra, anh An đã liên hệ đại lý bán xe cho mình để giải quyết vụ việc, đòi hỏi quyền lợi. Tuy nhiên, sau 3 lần làm việc trực tiếp, phía đại lý và hãng xe đã từ chối bồi thường với lý do: Cụm đèn trần nguyên bản theo xe được thiết kế an toàn về điện và được lắp đặt chắc chắn, không có giắc điện như hình ảnh phía Viện Khoa học hình sự cung cấp. Như vậy, nguyên nhân cháy xe không phải lỗi do chất lượng, trường hợp này không thuộc phạm vi bảo hành, bồi thường của Toyota.
Biên bản làm việc cuối cùng giữa chủ xe với Toyota Giải Phóng và đại diện Toyota Việt Nam (TMV) ngày 30/12/2020, được anh An cung cấp cho VietNamNet, cho thấy thời điểm khám nghiệm hiện trường của Viện Khoa học hình sự (cắt dây điện và thu thập mẫu vật) không có chứng kiến của đại lý cũng như phía TMV. Sau khi công an niêm phong, kỹ thuật viên của đại lý chỉ chụp được ảnh bên ngoài.
Với kết luận không bồi thường bởi dây đèn trần không nguyên bản, anh An rất bức xúc vì cho rằng xe từ lúc mua chỉ bảo dưỡng tại đại lý, không lắp đặt gì bên ngoài thì câu trả lời từ phía hãng xe là rất chủ quan. “Từ khi mua, tôi chưa hề sửa chữa hay lắp đặt gì thêm. Lần gần nhất bảo dưỡng hồi tháng 6/2020, xe được bảo dưỡng toàn bộ tại hãng, nhân viên kĩ thuật sau khi bàn giao xe không thông báo lỗi gì, trạng thái xe hoàn hảo", anh An khẳng định.
Ảnh chụp biên bản làm việc lần thứ 3 giữa anh An và đại diện hãng xe cùng đại lý. Ảnh nhân vật cung cấp Anh An nói rằng từ khi xảy ra vụ cháy, mình đã rất thiện chí và hợp tác, mong muốn được giải quyết ổn thỏa và đúng pháp luật, nhưng hãng xe Toyota đang gần như "bỏ rơi" khách hàng, buộc anh phải chia sẻ câu chuyện của mình khắp nơi, nhờ những người có chuyên môn ô tô thẩm định “nỗi oan”.
Các chuyên gia ô tô nói gì về cụm đèn trần Toyota Vios 2018?
Theo kết luận của cơ quan điều tra, điểm xuất phát cháy nằm ở khu việc cách thành xe bên phải khoảng 0,95 mét và cách đầu xe khoảng 2,3 mét bên trong xe. Như vậy, đối chiếu với thực tế thì vị trí này sẽ là cụm đèn trần phía sau cho hàng ghế thứ hai, nằm ở giữa trần xe.
Phóng viên VietNamNet đo thực tế khoảng cách vị trí đèn trần cháy theo mô tả của cơ quan điều tra trên dòng Toyota Vios 1.8G đời 2018, cho thấy đây là vị trí đèn trần ở giữa. Trả lời báo VietNamNet, kỹ sư Lê Văn Tạch (Phúc Yên, Vĩnh Phúc) cho biết cụm đèn trần trên xe Toyota Vios 2018 có hai phần, trong đó cụm phía trước dành cho hàng ghế đầu thường dùng giắc cắm 4 chân, phía sau không có. “Việc dùng giắc cắm không thể an toàn tuyệt đối được do nguy cơ tiếp xúc không chặt hoặc không tốt, có khả năng chạm chập. Nhiều hãng xe để tăng độ an toàn đã mạ vàng đầu tiếp xúc trong giắc cắm, nhưng với xe bình dân thì ít thấy”, kỹ sư Tạch nói.
Cũng theo nhận định của kỹ sư Tạch, do xe bị cháy hết nên việc lưu trữ mẫu vật là để khám nghiệm và dựa vào đó để kết luận là điều hợp lý của cơ quan điều tra, nhưng nếu chẳng may có sự nhầm lẫn khi thu thập mẫu vật giữa dây dẫn cụm đèn trước (có giắc cắm) và sau, thì lại cho câu chuyện hoàn toàn khác.
Trong khi đó, chủ xe là anh Nguyễn Thành An cho rằng ngay cả bản thân mình chưa từng mở trần xe ra bao giờ nên không thể biết xe có giắc cắm hay không có, hình dáng ra sao. Đồng thời anh An cung cấp hình ảnh mà phía Toyota Việt Nam đưa ra minh họa cho cụm đèn trần phía sau trong buổi làm việc thứ 3, cho thấy đúng là không có giắc cắm. Tuy nhiên, đây lại là loại đèn bóng LED, không có trên phiên bản Toyota Vios 2018 1.5G (dùng bóng halogen) mà anh An sử dụng.
Ảnh chụp cụm dây điện đèn trần theo cơ quan điều tra. Ảnh nhân vật cung cấp Ảnh chụp cụm đèn trần xe nguyên bản do Toyota thực hiện, trình chiếu cho chủ xe xem trong buổi làm việc thứ 3. Ảnh nhân vật cung cấp. Cùng quan điểm với kỹ sư Tạch, anh Huỳnh Trọng Nhân, chủ gara ô tô Trọng Nhân (phố Lạc Nghiệp, Hà Nội) cho rằng bóng đèn trần dù công suất thấp nhưng không phải không có nguy cơ chập cháy. Anh Nhân nói: “Cụm đèn này dùng bóng halogen nếu bật một thời gian sẽ khá nóng. Nếu để quên qua đêm cũng rất nguy hiểm bởi trần xe thường có vật liệu dễ cháy như nỉ, xốp. Nếu chẳng may chập cháy thì khả năng cháy loang là rất cao”.
Bên cạnh đó, anh Nhân cảnh báo rằng các chủ xe nên lưu ý khi lắp đặt thêm các thiết bị điện như cục giám sát GPS, camera hành trình, tuyệt đối không nên trích điện từ cụm đèn trần. “Nhiều thợ lắp xe không kinh nghiệm, tiện tay trích điện từ cụm đèn trần để đấu nối cho nhanh, tăng nguy cơ chập cháy sau này”, anh Nhân nói.
Sau khi tiếp nhận phản ánh của anh Nguyễn Thành An, phóng viên đã liên hệ tới Toyota Việt Nam đề nghị cho biết phản ứng về vụ việc cháy xe cũng như hướng xử lý tiếp theo. Tuy nhiên, đại diện truyền thông của công ty không trả lời trực tiếp mà đề nghị phóng viên chờ chuyển câu hỏi tới bộ phận có trách nhiệm cao hơn.
Đình Quý
Bạn có suy nghĩ gì về trường hợp cháy xe trong bài viết này? Hãy chia sẻ bài viết về Ban Ô tô xe máy theo email: [email protected]. Các nội dung phù hợp sẽ được đăng tải. Xin cảm ơn!
Bí ẩn xung quanh một vụ cháy xe Tesla
Vụ việc một chiếc Tesla Model 3 phát nổ và bốc cháy trong bãi đỗ xe ở Thượng Hải, Trung Quốc hồi đầu tuần nhận được sự quan tâm đặc biệt vì không có hình ảnh và video nhưng Tesla đã xác nhận.
">...
【Thể thao】
阅读更多'Hãy nhớ rằng cô chỉ là đồ chơi của tôi'
Thể thaoNăm nay đã 16 tuổi, Ji-o vẫn đang phải đối mặt với những hậu quả của hơn 3 năm chịu đựng những lời đe dọa và lạm dụng trực tuyến.
Cô bé cho biết đã đổi số điện thoại 8 lần và chuyển ra khỏi nhà của bố mẹ ở quê để tới thủ đô Seoul - nơi cô sống cùng chị gái. Ji-o cũng muốn đổi tên họ.
Trong khi tội phạm tình dục trên mạng đang là một vấn đề của toàn thế giới thì đây cũng là một vấn đề cụ thể ở Hàn Quốc, một trong số những quốc gia có tỷ lệ sở hữu điện thoại thông minh cao nhất thế giới. Các điều luật không chặt chẽ, hình phạt nhẹ đồng nghĩa với việc những tội ác như thế này hiếm khi được xử lý nghiêm túc bởi hệ thống tư pháp. Kết quả là, các nạn nhân cảm thấy chán nản trong việc đòi lại công lý.
Tuy nhiên, năm ngoái, một vụ án tội phạm tình dục trên mạng có một số điểm tương đồng với câu chuyện của Ji-o có vẻ đã tạo ra sự thay đổi. Sau khi khiến dư luận phẫn nộ, một số điều luật đã được thắt chặt. Tháng 11 năm ngoái, kẻ cầm đầu đã bị tuyên một bản án dài bất thường.
Tuy nhiên, các nhà hoạt động cho rằng cần phải làm nhiều hơn nữa để xem xét vấn đề tội phạm trên mạng một cách nghiêm túc, đồng thời phải đảm bảo an toàn cho phụ nữ và bé gái khỏi những mối nguy hiểm trên không gian mạng.
Bên trong phòng chat
Vụ việc dẫn đến những thay đổi gần đây trong hệ thống luật pháp Hàn Quốc liên quan tới một sinh viên đại học.
Hồi phục sau ca phẫu thuật kéo dài chân, Cho Joo-bin, lúc đó 23 tuổi, bắt đầu cố gắng kiếm tiền qua mạng. Cậu tự xây dựng hình ảnh của mình như một doanh nhân khoảng 40 tuổi, từng ngồi tù và bị cụt chân. Cậu tự đặt cho mình biệt danh Guru.
Tháng 9/2019, cậu lập một nhóm chat có tên là Phòng chat của Guru trên Telegram, nơi các tin nhắn được cài đặt tự xóa sau khi người dùng đã đọc. Phòng chat này sau đó đã trở thành bối cảnh cho vụ án tội phạm tình dục trên không gian mạng khét tiếng nhất Hàn Quốc, nơi những người đàn ông chi trả hàng ngàn đô la để chứng kiến và yêu cầu việc lạm dụng phụ nữ và bé gái.
Cho và các cộng sự có một “bài” rất đơn giản để tuyển dụng nạn nhân. Họ thông báo tuyển người mẫu bán thời gian, sau đó gạ gẫm nạn nhân gửi ảnh trước khi ép họ làm những việc khác bằng cách đe dọa tiết lộ thông tin và hình ảnh cá nhân cho người khác.
Cho cũng yêu cầu nạn nhân giơ ngón tay út trong những bức ảnh mà sau này hắn thừa nhận đây là một cách làm thương hiệu nội dung. Các nhà chức trách cho biết Cho có khoảng hơn 100 nạn nhân, trong đó có 26 bé gái.
Bằng cách này, Cho thu hút được hàng nghìn thành viên, một vài người trong số đó có trả tiền. Một thành viên có tên Lee đã gửi thông tin cá nhân của anh ta và 3.300 USD cho Cho để được vào phòng chat, tổ chức phi chính phủ Tacteen Naeil cho hay.
Lee cũng chuyển tiền vào một “tài khoản tài trợ cho nô lệ” mà anh ta tin là sẽ được chuyển cho các nạn nhân, nhưng sau đó anh ta phát hiện ra tất cả đều được chuyển cho Cho.
Một thành viên khác - người đã trả cho Cho khoảng 920 USD - cho biết, Cho thường xóa và tạo các phòng chat mới. Phí tham gia mỗi phòng chat khác nhau, với những nạn nhân xinh đẹp hơn thì phí vào phòng sẽ cao hơn.
Cho cũng dùng chính thông tin mà khách hàng cung cấp để đe dọa họ. Khi Cho nói với Lee rằng anh ta thiếu tiền mặt, Lee đã chuyển cho Cho 600 USD vì sợ hắn liên lạc với vợ mình.
Năm 2019, 2 sinh viên chuyên ngành báo chí đã cảnh báo các nhà chức trách về hành vi bất hợp pháp của Cho sau khi tham gia các nhóm chat. Đến tháng 3/2020, chính quyền đã phá bỏ mạng lưới các phòng chat.
Hàng chục người bị bắt vì liên quan đến đường dây của Cho, trong đó có một thiếu niên 16 tuổi. “Cậu bé giỏi máy tính từ khi còn học tiểu học” - luật sư của cậu bé nói trước tòa. “Vì thiếu sự giám sát của cha mẹ, cậu ấy đã tìm đến một ‘hòn đảo’ rác có tên là Phòng chat của Guru trong biển Internet rộng lớn”.
‘Cô không phải là con người’
Phòng chat của Guru không phải là nơi duy nhất trên thế giới Internet ở Hàn Quốc mà phụ nữ và bé gái trở thành nạn nhân của tội phạm tình dục.
Bản thân Cho được truyền cảm hứng từ các nhóm Telegram khác, trong đó có nhóm tên là Phòng chat thứ N, do một người tự xưng là GodGod điều hành. Các sinh viên báo chí - những người được yêu cầu sử dụng bút danh Kwon và Ahn - cho biết, có nhiều phòng chat tương tự đang tồn tại. Để tìm kiếm các nhóm này rất đơn giản - chỉ cần gõ từ khóa trên Google.
Người phát ngôn của Telegram chia sẻ với tờ CNN rằng, các nội dung vi phạm điều khoản sẽ bị gỡ xuống. Trong tháng này, đã có hơn 7.000 nhóm và kênh liên quan tới lạm dụng trẻ em bị cấm.
“Bạo lực tình dục và lạm dụng trẻ vị thành niên không được hoan nghênh trên nền tảng của chúng tôi” - người phát ngôn của Telegram cho biết trong một tuyên bố.
Cảnh sát cho biết, hơn 2.500 người đã bị bắt giữ vào năm ngoái vì phạm tội tình dục trên không gian mạng. Trong số đó, 220 người bị bắt giữ vì phạm tội trên Telegram, Discord và các trang mà trình duyệt thông thường không thể truy cập được.
Về trường hợp của Ji-o, cô bé bị mắc kẹt bởi chính những thông tin cá nhân của mình. Có những thông tin mà cô không biết tại sao họ lại có được.
Đã có rất nhiều kẻ liên lạc với cô bé. Một số bảo cô cởi hết quần áo, một số khác bắt cô chụp ảnh trong bộ đồng phục học sinh.
“Cô đã làm tất cả những gì tôi bảo chưa?” - một người đàn ông nhắn cho Ji-o qua Twitter.
“Hãy nhớ, cô không phải là con người, mà là đồ chơi của tôi”.
Ngay cả khi những yêu cầu ngày một tăng, Ji-o vẫn không dám nói với ai. Cô sợ rằng việc báo cảnh sát sẽ khiến cô phải vào trung tâm giáo dưỡng trẻ vị thành niên theo luật của Hàn Quốc vào thời điểm đó.
Cô cũng sợ rằng khi kể với bố mẹ, họ sẽ không hiểu.
Năm 2018, cảnh sát yêu cầu được nói chuyện với Ji-o. Họ đã bắt đầu điều tra một người đàn ông mà cô từng nói chuyện. Họ nói với cô rằng những việc mà cô đang làm là không tốt và cô có thể bị đưa vào một cơ sở dành cho trẻ vị thành niên vì đã gửi đi những video, hình ảnh vi phạm luật bảo vệ trẻ em.
Sau đó, vì Ji-o chưa đủ tuổi nên cảnh sát đã gọi cho bố mẹ cô. Cha cô hỏi tại sao cô lại làm vậy trong khi đã có đầy đủ mọi thứ. Ông đánh Ji-o. Mẹ cô khóc và im lặng. Từ đó, họ không bao giờ nhắc lại chuyện đó nữa.
“Nó giống như địa ngục. Tôi đã tự trách mình rất nhiều và bây giờ vẫn vậy” - Ji-o chia sẻ. “Hơn hết, tôi thất vọng về cha mẹ mình”.
Các nạn nhân của Telegram thường không báo cảnh sát về những gì đã xảy ra. Ji-o cũng vậy.
Ở nhiều quốc gia trên thế giới, sự kỳ thị và khó khăn trong việc đấu tranh chống tội phạm tình dục đã ngăn cản nạn nhân báo cảnh sát. Nhưng ở Hàn Quốc, những rào cản này thậm chí còn rõ ràng hơn.
Trước khi thay đổi luật vào năm 2000, hệ thống pháp lý của Hàn Quốc vẫn cho rằng một số trẻ vị thành niên tự nguyện tham gia vào quá trình gây ra tội ác cho chính mình.
Trẻ vị thành niên từ 13 đến 16 tuổi là nạn nhân của tội phạm tình dục hoặc hiếp dâm vẫn được pháp luật xem là tự nguyện nếu như chúng nhận được một số lợi ích, chẳng hạn như tiền, từ thủ phạm. Các nạn nhân cũng có thể được đưa tới các trung tâm dành cho trẻ vị thành niên để được giáo dục và bảo vệ.
Các nhóm hoạt động vì quyền trẻ em cho biết, những lời đe doạ của các trung tâm giáo dục này giống như một sự trừng phạt và ngăn cản nạn nhân báo cảnh sát. Các quy tắc này đồng nghĩa với việc những kẻ hiếp dâm chưa chắc đã bị trừng phạt.
Trong một vụ án nổi tiếng vào năm 2014, một bé gái 13 tuổi bị thiểu năng trí tuệ đã bỏ nhà đi sau khi làm vỡ màn hình điện thoại của mẹ vì sợ mẹ mắng. Cô bé bị 6 người lớn hiếp dâm. Những người này chăm sóc và cho cô bé ăn. Sau đó, toà án đã quyết định rằng cô bé tự nguyện bán dâm để đổi lấy thức ăn và chỗ ở.
Thậm chí, khi nạn nhân báo cảnh sát, vụ án cũng thường không được điều tra. Trước đây, cảnh sát nhận thấy rằng “gần như không thể điều tra” tội phạm tình dục trên mạng bởi vì họ không có quyền áp dụng các phương pháp điều tra bí mật trên không gian mạng, Tư lệnh Cảnh sát quốc gia Hàn Quốc Kim Chang-yong cho biết. Ông muốn cảnh sát được trao quyền để điều tra trên không gian mạng. Quan trọng hơn, quyền lực này sẽ giúp cảnh sát ngăn chặn tội phạm trước khi hành động tội ác xảy ra.
Và ngay cả khi các vụ án được điều tra, rất ít tội phạm bị tuyên án thích đáng. Từ năm 2011 đến năm 2015, chỉ có 5% số tội phạm liên quan đến tình dục bị ngồi tù, theo báo cáo vào năm 2018 của Viện Phát triển Phụ nữ Hàn Quốc - một tổ chức tư vấn của Chính phủ nước này.
Mức án phổ biến nhất dành cho loại tội phạm này trung bình là 2,6 năm tù vào năm 2018, theo thông tin từ Viện Tội phạm học Hàn Quốc.
Về vụ án Phòng chat của Guru, đã có một bản kiến nghị yêu cầu áp dụng mức án nặng cho Cho, nhận được hơn 2 triệu chữ ký.
Dấu hiệu thay đổi
Vào một ngày mùa đông tháng 11 năm ngoái, sau phiên toà kéo dài 1 tháng, Cho Joo-bin đã bị kết án 40 năm tù giam vì tội sản xuất và phát tán hình ảnh tình dục bất hợp pháp, cưỡng bức tình dục, cưỡng hiếp, quấy rối tình dục, tống tiền… Mức án này trái ngược hoàn toàn với những vụ án trước đó.
Sau khi Cho bị tuyên án, hàng chục phụ nữ tập trung bên ngoài Toà án cầm một biểu ngữ đỏ đậm có dòng chữ: “Đây mới chỉ là sự khởi đầu”.
Vài tháng trước khi toà tuyên án, Quốc hội nước này đã lật ngược lại điều luật yêu cầu trẻ vị thành niên phải đến trung tâm giáo dưỡng khi trở thành nạn nhân của tội phạm tình dục - tức là bây giờ tất cả trẻ em đều được coi là nạn nhân đúng nghĩa.
Ngay sau khi Cho bị tuyên án, toà án tối cao Hàn Quốc đã hoàn thiện các hướng dẫn kết án mới, nhằm đưa ra các hình phạt nặng tay hơn cho tội phạm tình dục.
Tuy nhiên, nhiều người vẫn cho rằng mức hình phạt mới vẫn còn nhẹ nhàng so với nhiều quốc gia trên thế giới.
Với Ji-o, vụ án đã khép lại vào năm 2018, nhưng theo nhiều cách, câu chuyện của cô vẫn chưa kết thúc. Cô chưa từng báo cáo chính thức với cảnh sát về những gì đã xảy ra với mình. Cô vẫn còn sợ những hậu quả có thể phải đối mặt nếu khai báo. Điều đó có nghĩa là không ai chịu trách nhiệm về những gì đã xảy ra. Trong khi những hình ảnh và thông tin cá nhân của cô vẫn còn mãi trên Internet.
“Nó vẫn đang còn ở ngoài kia, đâu đó. Ai đó có thể đang xem chúng. Có thể trong 1 năm nữa, nó sẽ xuất hiện trở lại - không có hồi kết” - Ji-o nói.
Tại sao thanh niên Nhật Bản không mặn mà với tình dục?
Có những thanh niên người Nhật có đủ cả trí tuệ, ngoại hình, thu nhập nhưng đời sống tình dục của họ thì lại bị “đóng băng”.
">...
【Thể thao】
阅读更多
热门文章
- Nhận định, soi kèo Al Ain vs Al Safa, 20h00 ngày 27/1: Tin vào chủ nhà
- Cụ bà 93 tuổi tập yoga hút 21 triệu lượt xem, bật mí bí quyết sống thọ
- Hiểm họa cho sức khỏe khi sử dụng nước ô nhiễm
- Tác giả 104 tuổi được đề nghị trao giải Sách Quốc gia
- Nhận định, soi kèo Rionegro Aguilas vs La Equidad, 6h00 ngày 28/1: Ra quân nhẹ nhàng
- Bạn trẻ bày cách xử trí những tình huống 'khó đỡ' ngày Tết
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Abha vs Al
-
Năm nay, vẫn câu hỏi cũ, tôi nhận được nhiều câu trả lời mới. Như anh Nguyễn Đinh Khoa, một nhà văn trẻ ở Quận 7, TP.HCM chia sẻ: “Tết này, anh ở nhà đọc sách”. Anh lý giải, những ngày Tết bản thân được “tách rời” hoàn toàn với công việc, có thời gian dành cho mình. Đọc sách là một cách chăm sóc trí và tâm mình tốt nhất, vì ở trong đó có quá nhiều thứ hay ho chờ đón.
Trong khi đó, anh Lê Minh Hạ, một đồng hương Quảng Nam - Đà Nẵng của tôi, lại dành những ngày trước Tết để đi “gieo yêu thương”. Anh kể, cả chục năm nay, vẫn luôn dành thời gian hiếm hoi trước khi bay về quê để đến một trung tâm nuôi dưỡng người tâm thần tặng quà, nấu cho họ một bữa ăn.
Anh cảm nhận mình còn may mắn hơn nhiều, ngay cả khi đã trải qua một năm sóng gió vì dịch Covid-19, đó là giá trị tỉnh thức nhận về từ những chuyến đi như vậy.
Thưởng thức Tết theo một cách khác - anh Trung Long ở An Giang lại dành khoảng thời gian nghỉ ngơi để về ngôi chùa quê từng gắn bó lúc ấu thơ. Phụ công quả ở chùa trong những ngày cuối và đầu năm, nhìn thấy nụ cười người đến chùa trong dịp Tết khiến lòng anh vui. Với Long, chỉ bấy nhiêu đó cũng đủ để góp nhặt năng lượng tích cực để rồi sau đó lại tiếp tục hành trình dài mưu sinh ở thành phố.
Tôi biết, Tết là khoảng thời gian ý nghĩa của hầu hết mọi người, đặc biệt là những người đi xa mong trở về nhà, đón Tết trong mong chờ sum họp. Thế nhưng, đúng vào thời điểm mọi người chuẩn bị về nhà, cao điểm nhất, 26 - 27 Tết, TP.HCM lại bùng dịch.
Tôi về sớm hơn, vào tối 24 tháng Chạp - sau khi cơ quan tất niên vào buổi sáng. Tôi cũng sống, làm việc ở địa điểm không nằm trong khu vực phong tỏa, giãn cách xã hội do có ca Covid- 9 nên chỉ đi khai báo y tế tại trạm xá xã. Ở xóm tôi, nhiều bạn bè, anh chị đã hủy vé, quyết định ăn Tết xa quê vì “quá nguy hiểm”, “làng quê đang bình yên”…
Lựa chọn ở lại giữa lúc đang háo hức về nhà sau một năm dài quả thật là sự đắn đo, cân não. Nhưng rồi những người con xa quê vẫn quyết định theo mệnh lệnh của trái tim: không thể tạo thêm khó khăn cho công tác chống dịch đang cam go lúc này. Khi mà cả nước xác định chống dịch xuyên Tết, mỗi người nếu có thể cũng cần góp một phần nhỏ, “hy sinh” một chút cảm xúc, mong muốn cá nhân.
Tôi hỏi cậu Bảy - người hàng xóm, có buồn không - khi biết con của cậu cùng bốn đứa cháu hủy vé về. Ông nhìn tôi nói, nếu không buồn là nói dối nhưng cũng không nên cưỡng cầu trong những tình huống cấp bách.
“Vui một chút mà khổ dài lâu hơn thì không đáng để mạo hiểm”, người cha người ông gần 70 mùa xuân khẳng định. Tôi cảm phục ông, rõ ràng, người lớn vẫn luôn sáng suốt.
Nghe ông nói, tôi cũng mừng vì ở vùng quê mình, cách TP.HCM gần 1.000km, nhưng người dân đã hiểu được sự nguy hiểm của Covid-19 để sống chung với nó.
Việc thiện, người Việt mình thường làm, bằng nhiều cách. Dễ thấy nhất là đóng góp tài vật vào những quỹ từ thiện, chương trình cứu tế lũ lụt, thiên tai… Nhưng có những việc thiện không cần bỏ tiền, đôi khi hiệu quả còn lớn hơn nhiều.
Đó có thể là một lời nói, một chia sẻ mang lại giá trị chuyển hóa, giúp người vui lên, bớt u ám trong cái nhìn về cuộc sống, tìm thấy ánh sáng. Chẳng hạn như chúng ta không cố chấp để về nhà giữa mùa dịch bệnh lây lan trong cộng đồng; không đến nhiều chỗ, nhiều nơi chứa nguy cơ vì tập trung đông người…
Ở yên và yên với việc đó, tôi gọi là sống thiền. Biết rõ hoàn cảnh thực tế đang là để sống với một cách tốt nhất, tích cực nhất chính là sống có chất thiền. An trú trong hiện tại. Tôi được nghe Thiền sư Thích Nhất Hạnh nói đến phương pháp đó cách đây hơn 15 năm, cũng trong mùa xuân như thế này.
Lời dạy của thiền sư đơn giản, bắt đầu bằng việc “thở vào, biết mình đang thở vào/ thở ra, biết mình đang thở ra”. Thực ra, đó là lời dạy về “biết mình đang là” - sống với hiện tại - đã được Đức Phật chia sẻ nhiều thế kỷ trước.
Khép mình lại đọc sách, về ở nhà với mẹ, dọn dẹp nhà cửa, hủy các cuộc hẹn hò, họp lớp, lên chùa công quả… là một trong những gợi ý trong cái Tết đặc biệt này. Những người bạn của tôi đã làm được, tôi nghĩ ai cũng có thể làm được. Nhất là với nhiều người vẫn hay than thở “không có thời gian cho mình”, thì đây là cơ hội.
Bạn sẽ không cần “miễn cưỡng” tiếp khách khứa, tụ họp, hội hè trong Tết, chính đáng đóng cánh cửa phòng để chăm sóc tâm hồn mình. Đó cũng là lúc ta mở cửa lòng mình để những điều nhẹ nhàng, nhất là khi đã cùng cả thế giới đi qua những ngày đại dịch. Thực ra, chỉ khi nào con người chấp nhận mọi sự bất như ý thì mới có thể vượt qua nó dễ dàng. Nhà thiền gọi đó là “nhận diện sự thật” để sống với nó.
“Be beautiful be yourself” - Ta có là ta, ta mới đẹp - là điều mà Thiền sư Nhất Hạnh nhắc nhở môn sinh Làng Mai. Ai cũng có vẻ đẹp riêng, chỉ cần người ấy nhận ra và sống với. Hoàn cảnh nào cũng có cái hay và giá trị nếu chúng ta thấy cơ trong nguy.
Với người Phật tử, dịp đầu năm luôn là thời điểm đi chùa với nhiều lễ tiết như đàn Dược Sư, cầu an đầu năm. Tuy nhiên, trong bối cảnh dịch bệnh, Trung ương Giáo hội đã có chỉ đạo các chùa không tổ chức lễ cầu an tập trung đông người và tuân thủ nguyên tắc 5K của Bộ Y tế. Đó là chỉ đạo kịp thời, một cách làm mang lại bình an không từ việc “cầu an”.
Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến. Lời dạy này mang ý nghĩa giúp mỗi người giữ tâm an trong mọi hoàn cảnh lên xuống, được mất. Hay nói cách khác, cái an không phụ thuộc hoàn cảnh. Để có được điều đó, giữa dịch bệnh này không gì khác hơn chính là trở về thực tại, tỉnh thức để ứng phó.
Dịch bệnh chắc chắn còn diễn biến phức tạp, còn dài, nên Tết thiền cũng là để tái tạo năng lượng để năm mới tiếp tục gánh gồng, vững chãi vượt qua.
Khiêu vũ, đọc sách... ngày cận Tết ở khu cách ly Hà Nội
Những ngày sát Tết trong khu cách ly tập trung ở Trung đoàn Pháo binh 58 (Quốc Oai, Hà Nội) trôi qua trong không khí yên ắng với nhiều cảm xúc lẫn lộn của 145 công dân đang phải cách ly và sẽ ăn Tết ở đây.
" alt="Tết sống chậm, đóng cửa để chăm sóc tâm hồn">Tết sống chậm, đóng cửa để chăm sóc tâm hồn
-
Sự cố xảy ra ở khu vực Hoon Hay, TP Christchurch (New Zealand). Theo tờ Stuff, đứa trẻ không còn phản ứng gì khi được phát hiện bên trong chiếc máy giặt cửa trước. Sự việc xảy ra ở TP Christchurch, South Island.
Bộ phận ứng cứu khẩn cấp đã được gọi đến ngôi nhà ở vùng ngoại ô Hoon Hay vào khoảng 5 giờ chiều hôm 19/2. Nạn nhân được đưa đến bệnh viện nhưng sau đó tử vong.
“Cảnh sát đang điều tra nguyên nhân tử vong” – một phát ngôn viên của Cơ quan Cảnh sát New Zealand cho hay. Phát ngôn viên này cũng nói thêm rằng, cái chết của nạn nhân không được coi là có gì đáng ngờ.
Ảnh minh họa: Pinterest Bà Karolyn Potter, ủy viên hội đồng cộng đồng địa phương cho biết, khu phố sẽ tổ chức đi bộ quanh ngôi nhà đứa trẻ để tiễn đưa. “Đây là một nỗi buồn không thể diễn tả được”.
Năm 2016, một bé gái 3 tuổi ở Arksansas (Mỹ) cũng tử vong sau khi trèo vào máy giặt lúc bà mẹ đang ngủ. Chiếc máy giặt đã tử động khởi động sau khi được đóng cửa máy. Anh chị em của bé gái cho biết chúng đã quen với việc giúp đỡ mẹ giặt giũ.
Năm 2017, ở Delhi, Ấn Độ, 2 đứa trẻ sinh đôi cũng bị chết đuối sau khi trèo vào chiếc máy giặt mở trong vòng 6 phút lúc bà mẹ ra ngoài mua bột giặt. Thông tin sau đó cho biết, 2 bé trai đã trèo lên đống quần áo để nhìn vào bên trong, rồi rơi vào bên trong máy đã có sẵn nước.
Đăng Dương(Theo Independent)
Mối nguy hiểm khó ngờ từ món đồ chơi vịt cao su trong nhà tắm
Những chú vịt cao su màu vàng dễ thương là một trong những món đồ chơi nhà tắm được trẻ yêu thích nhất. Nhưng món đồ chơi có vẻ ngoài khá vô hại này lại có thể gây nguy hiểm cho con bạn.
" alt="Một em bé tử vong bên trong máy giặt">Một em bé tử vong bên trong máy giặt
-
Tôi là người học ở Việt Nam nhưng đã làm việc ở nước ngoài một thời gian, tiếp xúc với nhiều chuyên gia phương Tây và cả các du học sinh về nước làm việc. Từ những kinh nghiệm có được, tôi xin phép đánh giá một cách công bằng về chuyện du học (không có chuyện chỉ ngồi ở Việt Nam mà phán xét theo kiểu một chiều). Tôi gặp rất nhiều bạn du học sinh ở Anh, Mỹ về nhưng toàn nói lý thuyết suông, không có kinh nghiệm thực chiến ở môi trường khác biệt như Việt Nam. Chưa kể, các bạn cứ thích chêm các từ tiếng Anh vào để trông có vẻ chuyên sâu, hiểu biết rộng, nhưng hiệu quả công việc thực tế lại không mấy đặc biệt. Thậm chí, kỹ năng ngôn ngữ của các bạn đó cũng không hơn gì người ở trong nước vì họ chỉ học một thời gian ngắn ở nước ngoài. Về nước một thời gian mà không chịu khó trau dồi tiếp thì các bạn sẽ tụt lại rất nhanh.
Với tôi, du học chỉ quyết định được khoảng 50% thành công của một người mà thôi. Chỉ những bạn có tính cách chịu khó, đam mê với lĩnh vực nào đó mà ở Việt Nam không có môi trường đủ tốt để phát triển, cũng như mong muốn sau này ở lại trời Tây làm việc thì mới nên đi du học nước ngoài. Chứ thực tế, dù có bằng Tiến sĩ ở nước ngoài thì ra nghề cũng chỉ đi làm thuê, làm lâu năm mới mong có lương cao, còn lại chỉ gọi là bình dân trong xã hội phương Tây.
Mức lương dành cho người tốt nghiệp đại học, Thạc sĩ ở Việt Nam sẽ chẳng phân biệt việc bạn học ở trong nước hay từ trời Tây trở về. Thế nên nếu bỏ mấy trăm triệu đồng đi Anh học Thạc sĩ rồi về nước đi làm lương tháng không nổi 20 triệu đồng ở thành phố thì bao giờ bạn mới gỡ lại được vốn đầu tư?
Chưa kể, kiến thức học tập được ở nước ngoài mà không có chỗ vận dụng ở trong nước thì chỉ hai, ba năm là mai một hết. Thế nên, các bạn trẻ đừng quá kỳ vọng vào việc du học là liều thuốc thần kỳ, nó chỉ là có một cơ hội mới cho các bạn thử sức mà thôi. Còn nắm bắt được cơ hội để phát triển hay không là tùy vào mỗi người.
Nếu không đi du học, bạn có thể dùng số tiền đó để đi nước ngoài và vẫn trải nghiệm được nhiều thứ hay ho, hoặc tham gia các khóa học ngôn ngữ ở trong nước với chi phí thấp hơn nhiều cũng mang lại cho bạn vốn ngoại ngữ đủ dùng. Ví dụ, thay vì bỏ 800 triệu đồng học Thạc sĩ ở Anh (trong 1,5 năm), bạn có thể dùng 400 triệu đồng để đi du lịch được cả châu Âu lẫn Mỹ (trong khoảng 2-3 tháng), số tiền còn lại dùng để đi học ngoại ngữ ở Việt Nam (do giáo viên nước ngoài dạy).
>> 8 năm bỏ việc đi du học để có thu nhập 70.000 euro
Nếu sắp xếp được thời gian giữa làm và học thì bạn còn được tính thêm 1,5 năm kinh nghiệm làm việc full-time ở Việt Nam. Như vậy, tính ra còn hơn cả đi du học nhiều mà lại tiết kiệm hơn. Chỗ tôi làm cũng là công ty nước ngoài, nhiều Giám đốc đại diện ở Việt Nam toàn học trong nước tại các trường như Bách Khoa, Ngoại Thương, Kinh Tế, Ngân Hàng mà thôi.
Tôi đi công tác nước ngoài suốt và thú thực là sống ở Việt Nam thích hơn nhiều vì còn có cơ hội thành công. Chứ ra nước ngoài, làm việc cật lực cũng giỏi lắm chỉ mua được một căn nhà, sống đời của một "phó thường dân". Những bạn trẻ ở Việt Nam nghe kể về cuộc sống ở trời Tây có vẻ hay ho và muốn được trải nghiệm, nhưng cứ chứ sang đó rồi mới thấm.
Chú của tôi cũng làm Tiến sĩ ở Mỹ, mua nhà ở New York, làm việc cho IBM. Hai vợ chồng đều là người Việt, sang đó sống đã 15 năm rồi, nhưng chỉ dám đẻ một đứa con, mua một cái nhà nho nhỏ. Nhà này mua bằng hình thức trả góp và khả năng phải mất tới 30 năm mới trả hết nợ. Lâu lắm vợ chồng chú mới về Việt Nam một lần vì mỗi lần về là một lần khó khăn đủ thứ: ngồi máy bay cả chục tiếng, chi phí đi lại đắt đỏ...
Sống ở thành phố bên Mỹ cảm giác lúc nào cũng cô đơn. Tất nhiên, ở đó vẫn có cộng đồng người Việt, nhưng thực chất thì bạn đâu thể chuyển chỗ ở, chuyển việc dễ dàng như vậy được. Công việc ở đâu thì người ta buộc phải sống ở gần đó. Dì tôi còn bảo, sau này già sẽ trở lại Việt Nam vì đứa con lớn chắc cũng lấy vợ Tây rồi có cuộc sống riêng. Nếu chỉ còn lại hai vợ chồng ở lại đó thì rất cô đơn.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
" alt="Lãng phí 800 triệu đồng du học Anh">Lãng phí 800 triệu đồng du học Anh
-
Kèo vàng bóng đá Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/1: Khách ‘ghi điểm’
-
Đào Phương Linh, 24 tuổi, cựu sinh viên Đại học Kiến trúc Hà Nội, biết tin đạt giải hồi cuối tháng 10. Đồ án của cô mang tên: "Tiếp biến kiến trúc và cảnh quan đô thị cầu Long Biên", hồi tháng 10. "Tôi tự hào khi được công nhận bởi các chuyên gia kiến trúc uy tín trên thế giới", Phương Linh nói.
Kiến trúc sư Lê Minh Hoàng, giảng viên hướng dẫn Linh, cho hay AMP là giải thưởng quốc tế nổi bật trong lĩnh vực thiết kế và kiến trúc, do tập đoàn Farmani Group, Mỹ, khởi xướng. Hàng năm, AMP nhận đồ án dự thi từ hơn 80 quốc gia, riêng giải dành cho sinh viên có 42 hạng mục. Đào Phương Linh được chứng nhận "Best of Best" - giải cao nhất ở hạng mục "Cơ sở hạ tầng".
Cô gái giành giải thưởng kiến trúc quốc tế với đồ án về cầu Long Biên