Nhận định, soi kèo Bình Dương vs Thể Công Viettel, 18h00 ngày 8/3: Đi dễ khó về
Hư Vân - 07/03/2025 19:40 Việt Nam tin chuyển nhượng mới nhấttin chuyển nhượng mới nhất、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。

-
Nhận định, soi kèo Shams Azar vs Mes Rafsanjan, 22h30 ngày 7/3: Trận chung kết ngược
2025-03-10 19:26
-
Giả mạo nhà phát hành đi đánh bản quyền các kênh về game, nam YouTuber đối diện án phạt gần 200 tỷ
2025-03-10 19:04
-
Có nên thú nhận với chồng chưa cưới việc từng làm bồ nhí của sếp?
2025-03-10 18:37
-
Tôi từng thề sẽ không bước chân vào nhà mẹ khi bị bà cấm cản tình yêu, không đồng ý bán nhà lấy tiền cho tôi xây dựng hạnh phúc mới. Ảnh minh họa: P.X. Anh thề thốt yêu tôi và mong tôi cho anh thời gian để dàn xếp chuyện ly hôn vợ. Sau ngày ấy, anh sẽ cưới và cùng tôi xây dựng hạnh phúc mới.
Tôi tin anh đến nỗi nghe lời, về đòi mẹ bán căn nhà đang ở để cùng anh xây tổ ấm riêng. Nhưng mẹ tôi là người từng trải. Sau lần bị phụ bạc, cả đời làm mẹ đơn thân, bà không còn tin đàn ông nữa.
Mẹ ra sức ngăn cản tình yêu mù quáng của đứa con gái độc nhất. Bà quả quyết người tôi yêu chỉ là gã sở khanh và cuộc tình này sẽ khiến tôi đau đớn.
Nhưng lúc ấy tôi đang trong cơn say tình. Tôi cãi lời mẹ. Dù bà nói thế nào tôi cũng không nghe. Khi anh ấy ly hôn, tôi quyết dọn khỏi nhà, đến sống với anh mặc cho mẹ sống chết ngăn cản.
Rồi tôi có thai, cuộc sống dần khốn khó vì cả hai đều thất nghiệp. Sống với nhau không bao lâu, anh ấy luôn miệng thúc giục tôi về nhà đòi mẹ bán nhà để lấy vốn làm ăn, nuôi con.
Thương cái thai trong bụng, tôi nghe lời anh trở về đòi mẹ bán nhà. Một lần nữa mẹ khóc rưng rức nhưng vẫn không đồng ý bán.
Bà giải thích rằng việc bán nhà chỉ khiến bà và tôi khổ sở hơn. Mẹ tin rằng sớm muộn gì số tiền ấy sẽ bị chồng tôi ném vào sòng bạc. Mẹ còn nói thẳng rằng việc bà không bán nhà là để "chừa cho tôi và con có đường trở về khi bị người đàn ông kia phụ bạc".
Nhưng tôi vẫn không tin. Tôi đinh ninh mẹ không thương mình. Tôi cho rằng bà cố tình làm khó, đặt điều nói xấu chồng tôi. Rồi tôi và mẹ cự cãi. Trong cơn giận, tôi nói nếu mẹ không cần tôi và cháu ngoại thì tôi cũng không cần mẹ nữa.
Thậm chí, khi cơn giận lên đến đỉnh điểm, tôi thề trước mặt mẹ rằng tôi không cần mẹ giúp và sẽ không bao giờ đặt chân vào căn nhà này nữa.
Tôi vẫn nhớ như in cảnh mẹ gục khóc trên ghế salon khi thấy tôi tôi ngoảnh mặt chạy khỏi nhà. Sau lần ấy, tôi không quay về và cũng không liên lạc hay nghe điện thoại của mẹ.
Không có tiền, cuộc sống của tôi như địa ngục. Tôi bị chính người mình thương yêu ghét bỏ. Đến cuối cùng, tôi mới nhận ra những điều mẹ nói trước đây đều đúng.
Sau nhiều đêm khóc một mình vì ân hận, tôi lấy hết dũng khí để trở về xin lỗi mẹ. Ảnh minh họa: P.X. Anh chỉ đến với tôi vì tiền. Khi biết tôi không được mẹ cho tiền, chuyển nhượng căn nhà đang ở, anh chửi tôi thậm tệ. Sau cùng, anh bỏ rơi tôi để đến ở với một cô gái làng chơi.
Tôi đau đớn vì bị lừa dối 1 thì đau khổ, tủi nhục vì cãi lời mẹ 10. Tôi nhục nhã, xấu hổ đến nỗi không dám cho mẹ biết sự thật. Thời gian ấy, mỗi lần nghĩ đến mẹ, nhớ đến lời mẹ khuyên can, lòng tôi lại đau như cắt.
Mỗi khi thấy số điện thoại mẹ hiện lên, tim tôi luôn thắt lại, nước mắt cứ thế trào ra. Hơn lúc nào hết, giờ đây tôi cần mẹ, tôi ao ước được quỳ gối, ôm lấy mẹ để nói lời xin lỗi. Tôi thèm được nghe mẹ trách phạt, mắng chửi như ngày xưa…Nhưng tôi không đủ dũng khí làm việc đó.
Tôi ngụp lặn trong nỗi ân hận, tủi nhục ấy suốt 3 năm qua. Cuối cùng, sau nhiều đêm khóc một mình, tôi lấy hết dũng khí để gọi cho mẹ. Trước khi bấm máy, tôi chuẩn bị tinh thần cho mọi tình huống có thể xảy ra.
Nhưng ngay khi nghe câu: “Cái Y. đấy à”, tôi đã không còn đủ bình tĩnh để không nức nở, bật lên 2 tiếng "Mẹ ơi!". Không như tôi lo sợ, mẹ không hề trách mắng hay tỏ thái độ lạnh lùng với tôi.
Bà chỉ nói "mẹ biết rồi" và khóc cùng tôi. Khi cả hai bình tâm trở lại, mẹ nói nếu mệt mỏi quá, con cứ về nhà với mẹ.
Câu nói ấy khiến cổ họng tôi nghẹn lại vì hạnh phúc. Tôi nhận ra rằng, đến cuối cùng vẫn chỉ có gia đình là nơi đón nhận, tha thứ mọi lỗi lầm của chúng ta.
Tôi biết ơn mẹ và quyết định mua vé về quê. Tôi sẽ về để úp mặt vào ngực mẹ khóc cho thoả lòng và nói lời xin lỗi mẹ. Từ đây, điều quý giá nhất đời tôi là được ở bên cạnh mẹ. Và tôi sẽ làm tất cả để có được điều quý giá ấy.
Nhà là nơi đầy ắp tình cảm yêu thương gia đình, là nơi bất cứ ai đi đâu cũng muốn quay về. Bởi nơi đó có bố, có mẹ, có những người ruột thịt, là người yêu thương ta vô điều kiện.
Báo VietNamNet mở diễn đàn Về nhà. Mời độc giả gửi tâm sự, câu chuyện của mình về địa chỉ: [email protected].
Độc giả L.N.H.Y.
Về quê không báo trước, nàng dâu nghẹn ngào thấy cảnh ở nhà bố mẹ chồng
Cả nhà tôi về quê không báo trước mới biết bố mẹ ở nhà ăn uống kham khổ. Ấy thế, mỗi lần con cháu về, ông bà thiết đãi đủ thứ, từ gà vịt đến tôm cua." width="175" height="115" alt="Tôi quyết định về quê dù đã thề không bao giờ bước vào căn nhà ấy nữa" />Tôi quyết định về quê dù đã thề không bao giờ bước vào căn nhà ấy nữa
2025-03-10 17:22



Tất cả chúng ta đều đồng ý rằng câu chuyện này thật là khủng khiếp. Từ góc nhìn của những người biết rằng một sinh vật quý hiếm và xinh đẹp đã bị giết hại. Và từ góc nhìn của những người phải chứng kiến đứa bé bị ném qua ném lại như một món đồ chơi, và rất có thể sắp bị nghiền nát trước mắt các du khách và trước mắt chính người mẹ.
Rõ ràng, không phải tất cả chúng ta đều đồng ý rằng đôi khi trẻ con chỉ là trẻ con. Chúng leo lên hàng rào mà không hề suy nghĩ. Và đôi khi cha mẹ chỉ là cha mẹ và họ không nhìn thấy những gì mà lũ trẻ của mình đang làm.
Thế nhưng, chúng ta lại đang làm như thế này: Chúng ta đe dọa bà mẹ và khởi xướng một bản kiến nghị trên change.org để yêu cầu Cơ quan Bảo vệ trẻ em can thiệp vào cuộc sống của họ. Chúng ta sỉ vả bà mẹ ở bất cứ nơi nào có thể.
Chú khỉ đột Majestic Harambe đã chết và tình người của chúng ta cũng vậy.
Tôi không định viết về Harambe và đứa trẻ 3 tuổi đã ngã vào khu vực của con khỉ đột. Vì tôi không muốn bước chân vào một thế giới đen tối mà tôi biết rất rõ với tư cách là một biên tập viên của chuyên mục ‘Làm cha mẹ’ này”: đó là những kẻ hoàn hảo, chỉ biết bình luận, đánh giá. Tôi không định viết bởi vì bất kể điều gì tôi nói ở đây cũng sẽ không thay đổi được một trong những tư tưởng đen tối đó, không khiến một kẻ cô đơn nặc danh vứt bỏ bàn phím để đi trồng hoa, đi phát đồ ăn cho người vô gia cư hay đi gây quỹ cho việc bảo tồn khỉ đột.
Nhưng sau đó, tôi lại đọc được các ý kiến từ Amanda O’Donoughue – người trông coi, chăm sóc và cũng là người bắn chết chú khỉ đột Harambe. Cô giải thích những gì mà cô đã nhìn thấy khi xem video Harambe và cậu bé.
![]() |
Chú khỉ đột Harambe đã bị nhân viên sở thú bắn chết |
Và đầu óc tôi không thể nào không nhớ tới cái thời điểm tôi là một bà mẹ kiệt quệ, đến mức mà tôi còn không thể tìm thấy con mình trên chiếc giường mà tôi chỉ vừa mới đặt thằng bé vào đó. Thằng bé vẫn ở đó, nhưng là ngay bên dưới tấm khăn mà tôi vô tình phủ lên. Hay cũng trong buổi chiều hôm đó khi toàn bộ gia đình tôi mất đi một bé gái – con của em họ tôi – trên bãi biển. Tất cả chúng tôi đều nghĩ rằng con bé đang chơi cùng ai đó, con bé chỉ đi lang thang trong chớp mắt và rồi biến mất. Tôi nhớ đến câu chuyện mà mẹ tôi thường kể với chúng tôi, rằng khi còn nhỏ, bà từng lang thang đi tìm nhà của dì tôi, lang thang trên những con phố của Pittsburgh trước khi có người nhận ra bà bị mất tích.
Hay khi mẹ của bạn thân nhất của tôi thời thơ ấu vừa làm bếp vừa trông con và đứa con mới sinh của bà rơi từ tầng 2 xuống đất. Tôi nhớ khi mình nhảy ra khỏi gờ hiên lúc còn nhỏ vì nghĩ rằng mình có thể bay như siêu nhân. Tôi cảm giác như mình không thể thở nổi trong vài tiếng và mẹ tôi chỉ xuất hiện khi tôi đã ổn. Còn trường hợp nào nữa không ư? Con trai nhỏ của tôi bị gãy tay trong nhà hơi khi tôi đang đứng bên ngoài nói chuyện với ai đó. Một đồng nghiệp của tôi mất con gái ở sở thú khi có người mở cửa chuồng và cô bé bước vào. Một ông bố có con trai đang học mầm non ra khỏi nhà đi lang thang giữa đêm. Hay vào một ngày, tôi đưa các con trai tới sở thú cùng mẹ chồng – người vừa cười vừa dặn tôi ngó nghiêng bọn trẻ cẩn thận. Nhiều đứa trẻ leo lên hàng rào dọc vỉa hè, với cành cây, chạy ra khỏi tầm ngắm của cha mẹ.
Nói cách khác, chào mừng các bạn đến với thế giới hiện thực.
Đôi khi những sơ suất đó dẫn đến bi kịch, nhưng hầu hết chúng không được chú ý, hoặc chúng trở thành những câu chuyện mà chúng ta kể cho nhau nghe bên bàn ăn Lễ Tạ Ơn. Bây giờ, người ta có thể xúc phạm ai đó một cách công khai nhưng nặc danh. Họ phán xét, họ gõ ra những suy nghĩ nặc danh của mình, họ yêu cầu bà mẹ ấy phải bị kiện, phải bị bắt, phải bị CPS ghé thăm, mà họ quên rằng chính những sơ suất ấy của mình sẽ là chủ đề tiết theo để tất cả mọi người chỉ trích.
Sự việc trong sở thú thật là khủng khiếp với tất cả mọi người, với tất cả mọi thứ. Nó khủng khiếp với người bảo vệ phải giương súng bắn chết con khỉ đột. Nó khủng khiếp với những người đang đứng gần đó, với những du khách cố gắng túm lấy cậu bé nhưng bị tuột mất. Nó khủng khiếp với các nhà bảo tồn. Còn với người mẹ, đó là những giây phút nín thở. Trên video, chị đã hét lên: “Mẹ yêu con! Hãy bình tĩnh!” khi tất cả mọi người xung quanh đang la hét. Chị hét lên khi thấy đứa con 3 tuổi của mình ngước nhìn con khỉ đột khổng lồ - sinh vật có khả năng nghiền nát một quả dừa bằng một tay.
Cô là một bà mẹ đưa con đi sở thú. Cô lơ là trong vài giây. Và rồi cả thế giới đổ sập lên cô.
- Nguyễn Thảo(Theo Washington Post)

- Nhận định, soi kèo Jeonbuk Hyundai Motors vs Gangwon FC, 14h30 ngày 9/3: Tiếp tục gieo sầu
- Người đẹp đạt giải Văn quốc gia thi Hoa hậu các Dân tộc VN 2022
- Vừa ra khỏi tòa, chồng cho xem loạt tin nhắn, tôi lập tức hối hận vì đã ly hôn
- Trần tình của chủ nhà trọ về quy định khiến 'sinh viên khốn khổ'
- Nhận định, soi kèo Adelaide United vs Brisbane Roar, 13h00 ngày 8/3: Tiếp tục khủng hoảng
- Tìm thấy 2 siêu Trái Đất nằm rất gần Hệ Mặt Trời
- Áo dạ hội của Tommy Nguyễn được đấu giá thiện nguyện 450 triệu đồng
- Phùng Ngọc Huy: 'Tôi được toàn quyền nuôi bé Lavie'
- Nhận định, soi kèo Juventus vs Atalanta, 2h45 ngày 10/3: Căng thẳng
