Truyện Đại Vương Tuyệt Đối Không Được!
时间:2025-02-08 01:35:08 来源:NEWS
Năm Thánh Đức thứ sáu,ệnĐạiVươngTuyệtĐốiKhôngĐượlịch bóng đá trực tiếp cờ Xi Vưu xuất hiện ở phương Bắc, sao Thái Tuế mọc ở phương Đông.
Chiến tranh nổ ra, tướng quân bỏ mạng, khói lửa ngút trời, tử vi sắp đổi.
............
*
Ngoài thành Bình Dương, đoàn người vào thành đang nhích từ từ.
Một chiếc xe lừa chạy tới đứng ở cuối hàng.
Thấy tốc độ xe lừa chậm đi, một thiếu niên thò đầu ra khỏi toa xe đơn sơ phía sau, thiếu niên này khoảng mười bốn mười lăm tuổi, nhìn cách ăn mặc là biết ngay người hầu.
Thấy đã đến cổng thành, hắn mừng rỡ chui vào lại rồi nói với một người khác trong xe: "Lang chủ, chúng ta đến rồi, đến Bình Dương rồi!"
Giờ quý nhân toàn đi xe ngựa hoặc xe bò, chỉ có phú thương và thứ tộc bình thường mới đi xe lừa, toa xe lừa rất sơ sài, ngay cả nóc xe cũng không có, thế là mọi người xung quanh đều tò mò xúm lại xem.
Vừa nhìn bọn họ đã lập tức sững sờ tại chỗ, không dời nổi chân.
Chỉ thấy trong xe có một công tử dung mạo diễm lệ, đẹp như tiên sa dựa vào thành xe, mặt y tái nhợt, hơi thở mong manh như đang bệnh.
Những người có thể vào thành hầu hết là dân thường không biết chữ, bọn họ cũng chẳng nghĩ được nhiều từ hoa mỹ nên chỉ có thể phát ra lời ca ngợi chân thành nhất, nguyên thủy nhất trong lòng.
Đẹp quá là đẹp!
......
Đúng lúc này, đôi mắt đang nhắm nghiền của công tử đột nhiên mở ra, hàng mi đen dài nhướng lên để lộ một đôi mắt trong veo tĩnh lặng.
Hơi lạnh lùng nhưng có thể bỏ qua, dù sao cũng thật sự rất đẹp.
......
Y vừa cựa quậy thì người hầu bên cạnh lập tức đưa tay đỡ, kết quả vẫn không thể nào tránh khỏi, mới nhúc nhích một cái y đã nhịn không được ho khan, thân hình gầy gò vì bệnh, nghe tiếng ho khiến người ta xót xa.
Đây là thời đại mà sốt nhẹ cũng có thể mất mạng, người xung quanh đã từ choáng ngợp biến thành đau lòng.
Thấy tấm bảng ghi ba chữ "Huyện Bình Dương" treo trên cổng thành cũ kỹ cách đó không xa, Tiêu Dung khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Quãng đường này y không dám dừng lại mà liều mạng lê thân thể như ống bễ nứt này đi, may mà trời không phụ lòng người, cuối cùng cũng đến nơi.
Tâm trạng y hơi kích động, dù sao đoạn đường này quá gian nan, còn chưa vào thành mà y đã thấy bồn chồn bất an.
Y nhìn quanh một vòng, trông thấy một cụ bà có vẻ dễ bắt chuyện, sau đó vịn toa xe hỏi bà: "Lão nhân gia, không biết Trấn Bắc Vương ở ngoài thành Bình Dương hay trong thành Bình Dương vậy?"
Tiêu Dung cảm thấy tìm bừa người nào hỏi cũng được, Trấn Bắc Vương tiếng tăm lừng lẫy, hắn đi đâu mọi người đều biết, nếu Trấn Bắc Vương đang ở cùng đại quân thì y khỏi cần xếp hàng vào thành nữa.
Cụ bà cũng không làm y thất vọng, bà thật sự biết Trấn Bắc Vương ở đâu.
Không ngờ người đẹp như tiên này lại nói chuyện với mình nên cụ bà vừa mừng vừa sợ: "Trấn, Trấn Bắc Vương hả? Mấy ngày trước hắn dẫn quân đến Trấn Bắc rồi, nghe nói là sắp đánh Ô Tôn."
Cụ bà không nói dối mà vồn vã trả lời Tiêu Dung, nhưng nghe xong câu trả lời này, nụ cười trên mặt Tiêu Dung lập tức đông cứng.
"...... Đi rồi?"
"Lại đi nữa à?"
"Ta từ Tân An chạy tới Hoài Âm, từ Hoài Âm chạy tới Lương Châu rồi lại từ Lương Châu chạy tới Bình Dương chết tiệt này, ngươi nói sao cơ, hắn, lại, đi, nữa, à?!"
"Rốt cuộc ông trời đang chơi xỏ ta hay hắn đang chơi xỏ ta hả?! Đoạn đường này ta chạy hết ba ngàn dặm đấy! Tốt tốt tốt, được được được, đi nữa chứ gì, ngươi nói đi, hắn đi đâu, hắn lại đi đâu rồi, Đông Tây Nam Bắc Trung Phát Bạch, rốt cuộc là chỗ nào hả, ngươi nói đi!"
Cụ bà: "............"
Bà và đám dân chúng đều hoảng sợ lùi lại một bước, bởi vì Tiêu Dung đã hùng hổ đứng lên trong xe, hai tay níu lấy toa xe, nửa người trên vươn ra ngoài, nói không ngoa chút nào, bộ dạng này của y cứ như sắp ăn thịt người vậy, hơn nữa không chỉ ăn một người mà có thể ăn hết hai ba người.
......
Nhưng cụ bà chưa kịp thốt ra nửa chữ thì sắc mặt Tiêu Dung bỗng nhiên cứng đờ, cảm giác kiệt sức quen thuộc lập tức càn quét thân thể y, một giây sau y trợn ngược mắt hôn mê bất tỉnh.
Người hầu của y thấy thế vội vàng la to: "Lang chủ!"
Hắn đỡ lấy Tiêu Dung, nghe thấy y thều thào thốt ra một câu di ngôn trong lúc hôn mê.
"Khuất Vân Diệt, đồ chó, ta...... ta phải giết ngươi!"
Người hầu: "......"
*
Cùng lúc đó, ngoài thành An Định cách thành Bình Dương hai trăm dặm, quân Trấn Bắc đang dựng trại tạm thời ở đây.
Tin tức của cụ bà vẫn có sai lệch, Trấn Bắc Vương dẫn đại quân xuất hành không phải vì muốn đánh Ô Tôn, Ô Tôn đã án binh bất động, còn người Hung Nô rục rịch nổi dậy muốn đòi lại danh dự, nhưng chỉ có mấy ngàn người hoàn toàn chẳng làm nên trò trống gì, chuyện vặt vãnh này vốn không cần Trấn Bắc Vương đích thân ra mặt, vì hắn không thích ở lại thành Bình Dương nghe những luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại kia nên dẫn quân đi đánh một trận, nhân tiện hóng gió luôn thể.
Ai ngờ đã đi mà vẫn chưa được yên.
Hiện nay tình hình thiên hạ phức tạp, nói tóm lại là một chia thành hai, lấy sông Hoài làm ranh giới, phương Nam bị cái gọi là Ung triều chính thống cai trị, xưng là Nam Ung, còn phương Bắc bị người Hồ chiếm lĩnh suốt mười năm qua, lại bị quân phiệt cát cứ, mãi đến năm nay mới được quân Trấn Bắc thế như chẻ tre chính thức thống nhất, Khuất Vân Diệt là Trấn Bắc Vương, không xưng đế, cũng chẳng có niên hiệu nhưng hắn chính là kẻ thống trị vùng đất này.
Ngoài ra còn có một vài thế lực lẻ tẻ và thế lực man di nhưng không quan trọng, hiện giờ mọi người chỉ biết đến hai người, một là tiểu Hoàng đế Nam Ung mới tám tuổi, hai là Khuất Vân Diệt tuổi trẻ thành danh.
Loạn thế sinh anh hùng, anh hùng muốn dương danh thì hoặc là tự làm vua, hoặc là tìm một Bá Nhạc nhận ra tiềm năng của mình.
Vì vậy mỗi ngày đều có người tìm tới quân Trấn Bắc để xin đầu quân cho Trấn Bắc Vương.
Người đến hôm nay có chút danh tiếng, nghe nói từng làm Thái thú Tấn Ninh, mẫu thân là con gái nhà họ Kinh tiếng tăm ở Vũ Lăng, bản thân hắn chưa từng làm phụ tá, nhưng hắn cho rằng Trấn Bắc Vương là thiên hạ đệ nhất anh hùng nên muốn tới đầu quân.
Khuất Vân Diệt sai người mời hắn vào, tuy chẳng mấy nhiệt tình nhưng cũng không đến mức lạnh nhạt, còn gọi người dâng trà cho hắn rồi bảo hắn ngồi, khá là nể mặt, khi hắn chậm rãi nói chuyện, Khuất Vân Diệt cũng kiên nhẫn lắng nghe.
Lúc mới tới người này hơi hồi hộp vì Khuất Vân Diệt cao tám thước, tính theo thời nay là một mét chín lăm, diện mạo cực kỳ tuấn mỹ, vì thấy máu quá nhiều nên không giấu được sát khí trên người, huống hồ hắn cũng chẳng muốn giấu, tướng ngồi đầy khí thế, hai chân dài không hề khách khí mở rộng, nhìn như không có ý gì nhưng mũi chân lại chĩa về phía khách với vẻ công kích.
Chiến tranh nổ ra, tướng quân bỏ mạng, khói lửa ngút trời, tử vi sắp đổi.
............
*
Ngoài thành Bình Dương, đoàn người vào thành đang nhích từ từ.
Một chiếc xe lừa chạy tới đứng ở cuối hàng.
Thấy tốc độ xe lừa chậm đi, một thiếu niên thò đầu ra khỏi toa xe đơn sơ phía sau, thiếu niên này khoảng mười bốn mười lăm tuổi, nhìn cách ăn mặc là biết ngay người hầu.
Thấy đã đến cổng thành, hắn mừng rỡ chui vào lại rồi nói với một người khác trong xe: "Lang chủ, chúng ta đến rồi, đến Bình Dương rồi!"
Giờ quý nhân toàn đi xe ngựa hoặc xe bò, chỉ có phú thương và thứ tộc bình thường mới đi xe lừa, toa xe lừa rất sơ sài, ngay cả nóc xe cũng không có, thế là mọi người xung quanh đều tò mò xúm lại xem.
Vừa nhìn bọn họ đã lập tức sững sờ tại chỗ, không dời nổi chân.
Chỉ thấy trong xe có một công tử dung mạo diễm lệ, đẹp như tiên sa dựa vào thành xe, mặt y tái nhợt, hơi thở mong manh như đang bệnh.
Những người có thể vào thành hầu hết là dân thường không biết chữ, bọn họ cũng chẳng nghĩ được nhiều từ hoa mỹ nên chỉ có thể phát ra lời ca ngợi chân thành nhất, nguyên thủy nhất trong lòng.
Đẹp quá là đẹp!
......
Đúng lúc này, đôi mắt đang nhắm nghiền của công tử đột nhiên mở ra, hàng mi đen dài nhướng lên để lộ một đôi mắt trong veo tĩnh lặng.
Hơi lạnh lùng nhưng có thể bỏ qua, dù sao cũng thật sự rất đẹp.
......
Y vừa cựa quậy thì người hầu bên cạnh lập tức đưa tay đỡ, kết quả vẫn không thể nào tránh khỏi, mới nhúc nhích một cái y đã nhịn không được ho khan, thân hình gầy gò vì bệnh, nghe tiếng ho khiến người ta xót xa.
Đây là thời đại mà sốt nhẹ cũng có thể mất mạng, người xung quanh đã từ choáng ngợp biến thành đau lòng.
Thấy tấm bảng ghi ba chữ "Huyện Bình Dương" treo trên cổng thành cũ kỹ cách đó không xa, Tiêu Dung khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Quãng đường này y không dám dừng lại mà liều mạng lê thân thể như ống bễ nứt này đi, may mà trời không phụ lòng người, cuối cùng cũng đến nơi.
Tâm trạng y hơi kích động, dù sao đoạn đường này quá gian nan, còn chưa vào thành mà y đã thấy bồn chồn bất an.
Y nhìn quanh một vòng, trông thấy một cụ bà có vẻ dễ bắt chuyện, sau đó vịn toa xe hỏi bà: "Lão nhân gia, không biết Trấn Bắc Vương ở ngoài thành Bình Dương hay trong thành Bình Dương vậy?"
Tiêu Dung cảm thấy tìm bừa người nào hỏi cũng được, Trấn Bắc Vương tiếng tăm lừng lẫy, hắn đi đâu mọi người đều biết, nếu Trấn Bắc Vương đang ở cùng đại quân thì y khỏi cần xếp hàng vào thành nữa.
Cụ bà cũng không làm y thất vọng, bà thật sự biết Trấn Bắc Vương ở đâu.
Không ngờ người đẹp như tiên này lại nói chuyện với mình nên cụ bà vừa mừng vừa sợ: "Trấn, Trấn Bắc Vương hả? Mấy ngày trước hắn dẫn quân đến Trấn Bắc rồi, nghe nói là sắp đánh Ô Tôn."
Cụ bà không nói dối mà vồn vã trả lời Tiêu Dung, nhưng nghe xong câu trả lời này, nụ cười trên mặt Tiêu Dung lập tức đông cứng.
"...... Đi rồi?"
"Lại đi nữa à?"
"Ta từ Tân An chạy tới Hoài Âm, từ Hoài Âm chạy tới Lương Châu rồi lại từ Lương Châu chạy tới Bình Dương chết tiệt này, ngươi nói sao cơ, hắn, lại, đi, nữa, à?!"
"Rốt cuộc ông trời đang chơi xỏ ta hay hắn đang chơi xỏ ta hả?! Đoạn đường này ta chạy hết ba ngàn dặm đấy! Tốt tốt tốt, được được được, đi nữa chứ gì, ngươi nói đi, hắn đi đâu, hắn lại đi đâu rồi, Đông Tây Nam Bắc Trung Phát Bạch, rốt cuộc là chỗ nào hả, ngươi nói đi!"
Cụ bà: "............"
Bà và đám dân chúng đều hoảng sợ lùi lại một bước, bởi vì Tiêu Dung đã hùng hổ đứng lên trong xe, hai tay níu lấy toa xe, nửa người trên vươn ra ngoài, nói không ngoa chút nào, bộ dạng này của y cứ như sắp ăn thịt người vậy, hơn nữa không chỉ ăn một người mà có thể ăn hết hai ba người.
......
Nhưng cụ bà chưa kịp thốt ra nửa chữ thì sắc mặt Tiêu Dung bỗng nhiên cứng đờ, cảm giác kiệt sức quen thuộc lập tức càn quét thân thể y, một giây sau y trợn ngược mắt hôn mê bất tỉnh.
Người hầu của y thấy thế vội vàng la to: "Lang chủ!"
Hắn đỡ lấy Tiêu Dung, nghe thấy y thều thào thốt ra một câu di ngôn trong lúc hôn mê.
"Khuất Vân Diệt, đồ chó, ta...... ta phải giết ngươi!"
Người hầu: "......"
*
Cùng lúc đó, ngoài thành An Định cách thành Bình Dương hai trăm dặm, quân Trấn Bắc đang dựng trại tạm thời ở đây.
Tin tức của cụ bà vẫn có sai lệch, Trấn Bắc Vương dẫn đại quân xuất hành không phải vì muốn đánh Ô Tôn, Ô Tôn đã án binh bất động, còn người Hung Nô rục rịch nổi dậy muốn đòi lại danh dự, nhưng chỉ có mấy ngàn người hoàn toàn chẳng làm nên trò trống gì, chuyện vặt vãnh này vốn không cần Trấn Bắc Vương đích thân ra mặt, vì hắn không thích ở lại thành Bình Dương nghe những luận điệu cũ rích nhai đi nhai lại kia nên dẫn quân đi đánh một trận, nhân tiện hóng gió luôn thể.
Ai ngờ đã đi mà vẫn chưa được yên.
Hiện nay tình hình thiên hạ phức tạp, nói tóm lại là một chia thành hai, lấy sông Hoài làm ranh giới, phương Nam bị cái gọi là Ung triều chính thống cai trị, xưng là Nam Ung, còn phương Bắc bị người Hồ chiếm lĩnh suốt mười năm qua, lại bị quân phiệt cát cứ, mãi đến năm nay mới được quân Trấn Bắc thế như chẻ tre chính thức thống nhất, Khuất Vân Diệt là Trấn Bắc Vương, không xưng đế, cũng chẳng có niên hiệu nhưng hắn chính là kẻ thống trị vùng đất này.
Ngoài ra còn có một vài thế lực lẻ tẻ và thế lực man di nhưng không quan trọng, hiện giờ mọi người chỉ biết đến hai người, một là tiểu Hoàng đế Nam Ung mới tám tuổi, hai là Khuất Vân Diệt tuổi trẻ thành danh.
Loạn thế sinh anh hùng, anh hùng muốn dương danh thì hoặc là tự làm vua, hoặc là tìm một Bá Nhạc nhận ra tiềm năng của mình.
Vì vậy mỗi ngày đều có người tìm tới quân Trấn Bắc để xin đầu quân cho Trấn Bắc Vương.
Người đến hôm nay có chút danh tiếng, nghe nói từng làm Thái thú Tấn Ninh, mẫu thân là con gái nhà họ Kinh tiếng tăm ở Vũ Lăng, bản thân hắn chưa từng làm phụ tá, nhưng hắn cho rằng Trấn Bắc Vương là thiên hạ đệ nhất anh hùng nên muốn tới đầu quân.
Khuất Vân Diệt sai người mời hắn vào, tuy chẳng mấy nhiệt tình nhưng cũng không đến mức lạnh nhạt, còn gọi người dâng trà cho hắn rồi bảo hắn ngồi, khá là nể mặt, khi hắn chậm rãi nói chuyện, Khuất Vân Diệt cũng kiên nhẫn lắng nghe.
Lúc mới tới người này hơi hồi hộp vì Khuất Vân Diệt cao tám thước, tính theo thời nay là một mét chín lăm, diện mạo cực kỳ tuấn mỹ, vì thấy máu quá nhiều nên không giấu được sát khí trên người, huống hồ hắn cũng chẳng muốn giấu, tướng ngồi đầy khí thế, hai chân dài không hề khách khí mở rộng, nhìn như không có ý gì nhưng mũi chân lại chĩa về phía khách với vẻ công kích.
-
Nhận định, soi kèo Real Sociedad vs Olimpia, 8h00 ngày 6/2: Chìm trong khủng hoảngCa khúc chế về đợt đặc xá lớn nhất trong lịch sử khiến người nghe cảm độngCày thuê kiếm nhiều tiền gấp 3 lần vô địch một giải Liên Minh Huyền ThoạiTruyện Đan Phù Chí TônNhận định, soi kèo Tekstilac Odzaci vs Cukaricki, 22h59 ngày 7/2: Đặt niềm tin vào cửa dướiTruyện 100 Cách Cưng Vợ[LMHT] Top 10 vị tướng ‘nhộn’ nhất khi chơi ARAMHonda City 2015 ra đại lý, giá tăng 15 triệu?Nhận định, soi kèo RANS Nusantara vs Persipal Palu BU, 15h00 ngày 5/2: Tiếp tục gieo sầuWorld Championships 2015 vòng loại Châu Á
上一篇:Nhận định, soi kèo Araz Nakhchivan vs Zira, 19h00 ngày 6/2: Cửa dưới ‘ghi điểm’
下一篇:Nhận định, soi kèo Arda Kardzhali vs Spartak Varna, 22h30 ngày 7/2: Thiếu cảm giác bóng
下一篇:Nhận định, soi kèo Arda Kardzhali vs Spartak Varna, 22h30 ngày 7/2: Thiếu cảm giác bóng
相关内容
- ·Nhận định, soi kèo Sabah Baku vs Sumqayit, 21h30 ngày 5/2: Chủ nhà giành vé
- ·So sánh thông số kỹ thuật iPhone 6S, iPhone 6 và iPhone 5S
- ·Soi bộ đôi sản phẩm 5 inch thiết kế đẹp trong tầm giá 2 triệu của mobiistar
- ·[LMHT] Cập nhật tin tức ngày 26/8
- ·Nhận định, soi kèo Jamaica vs Trinidad và Tobago, 7h30 ngày 7/2: Không bất ngờ
- ·Cách dùng iPhone 6/6 Plus cho người tay nhỏ
- ·Cách giải rượu duy nhất là … uống ít thôi
- ·Samsung sắp ra mắt tablet 12 inch chạy Windows 10?
- ·Nhận định, soi kèo Sabah Baku vs Sumqayit, 21h30 ngày 5/2: Chủ nhà giành vé
- ·Truyện Bởi Vì Vừa Lúc Gặp Được Em
- ·Hai cách miễn phí, đơn giản để sao lưu ảnh trên iPhone
- ·Cử chỉ nhỏ nói lên sự giản dị, nhân cách đẹp đẽ của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng
- ·Nhận định, soi kèo QPR vs Blackburn, 2h45 ngày 5/2: Tìm lại mạch thắng
- ·Shock vì những màn chơi Mario kinh điển
- ·Màu hồng Rose Gold và những điều bạn chưa biết
- ·Minecraft: Story Mode sắp có phiên bản cho Wii U
最新内容
- ·Nhận định, soi kèo Monagas vs Defensor, 07h30 ngày 5/2: Chủ nhà không đáng tin
- ·Foxconn rục rịch sản xuất iPhone 6c, ra mắt tháng 11
- ·Apple chỉ định Digiworld là nhà nhập khẩu iPhone chính hãng tại Việt Nam
- ·Té ngửa khi biết game thủ đòi thách đấu với nhân viên Riot chỉ ở bậc...Bạc Đoàn
- ·Nhận định, soi kèo Persita Tangerang vs Persik Kediri, 15h30 ngày 7/2: Tin vào đội khách
- ·Việt Nam sắp thay thế MiG
- ·iPhone 6s, 6s Plus sẽ có tùy chọn màu vàng hồng
- ·Hợp tác hai viện hạt nhân hàng đầu Việt
- ·Nhận định, soi kèo Jamaica vs Trinidad và Tobago, 7h30 ngày 7/2: Không bất ngờ
- ·CEO Apple thừa nhận giá bán iPhone khá cao
推荐内容
热点内容
- ·Nhận định, soi kèo Iskenderunspor vs Trabzonspor, 17h00 ngày 5/2: Không cùng đẳng cấp
- ·Bạo Phong và bài toán chỗ đứng trong làng game Việt
- ·NetNam đảm bảo liên lạc Internet cho phái đoàn Tổng thống Obama tại Việt Nam
- ·Ảnh rõ nét smartphone Android với bàn phím trượt của BlackBerry
- ·Nhận định, soi kèo Bodrum vs Antalyaspor, 19h30 ngày 5/2: Khó tin cửa trên
- ·Doanh nghiệp Việt tham gia chuỗi cung ứng Samsung tăng vọt
- ·Lenovo ra hai laptop cho người dùng chuyên nghiệp
- ·Khi “thần sấm” Thor làm bệ phóng tên lửa Starstreak
- ·Nhận định, soi kèo Bravo vs Primorje, 21h00 ngày 7/2: Out trình
- ·Ngất ngây trước clip hậu trường cosplay game của Hoa hậu Kỳ Duyên