- Bộ GD-ĐT đường đường là chủ một tài khoản – tương đương với 20% tổng ngân quỹ - lẽ ra phải đứng ra tổ chức “thầu” (có quyền “hạch sách” để chọn nhà thầu và nghiệm thu kết quả) thì nay lại tự đứng ra “bảo vệ đề án” (!) - nghĩa là, tự biến mình thành nhà thầu, tự bảo vệ mình trước Quốc hội, Chính phủ và trước dư luận… để cố giành được số tiền 34 ngàn tỷ… trong chính cái tài khoản của mình (!).
Có trái khoáy không?
Thế nào là quản lý nhà nước?
Đừng đóng vai xin tiền
Bộ GD-ĐT đã trình lên Thường vụ Quốc hội một “đề án xin tiền”: trên 34.000 tỷ đồng để “đổi mới chương trình và sách giáo khoa”. Số tiền quá lớn, bị nhiều ý kiến phản đối… một vị có trách nhiệm giãi bày rằng… đây mới chỉ là việc “bảo vệ thử một luận án” - ý nói sẵn sàng nghe phản biện và sẽ giải trình, bổ khuyết.
Tất nhiên, không ai “thử” bảo vệ luận án để… thua, mà là để thắng khi bảo vệ “thật”.
Riêng tôi cho rằng, Bộ GD-ĐT cần thôi hẳn chuyện tự “bảo vệ luận án”, mà phải là người chấm và hô hào dư luận cùng chấm cái “luận án” 34 ngàn tỷ này.
Chính vì quyết giữ vai trò “bảo vệ luận án” cho nên (ngay tức khắc), một vị lãnh đạo bộ này đã họp báo giải thích sự hợp lý của các khoản chi phí – và không quên nhấn mạnh đã tiết kiệm tối đa (ví dụ, khoản viết sách giáo khoa chỉ tốn trên 100 tỷ đồng mà thôi).
Khốn nỗi, nếu được thuê, được thầu, thì “người ngoài đề án” chỉ cần xin 34 tỷ (tức 1/3) cũng quá đủ. Người ta có cảm giác Bộ GD - ĐT từ vài chục năm nay vẫn muốn “ôm” lấy việc tự viết sách. Không lạ, nếu có người cho rằng "sẽ thiếu minh bạch nếu Bộ GD-ĐT giữ quyền làm sách".
Cứ cho là khoản tiền khổng lồ 34 ngàn tỷ được duyệt, thì nội dung đề án, trong đó phần Mục Tiêu chưa thật trúng, cũng khiến có người nhấn mạnh rằng với giáo dục, không phải có tiền là có kết quả.
Đúng vậy đấy. Quá khứ vẫn hiện ra nhãn tiền kia.
Bộ GD-ĐT hãy giữ vị trí của người có tiền và biết chi tiền
Giáo dục nước ta được chi hàng năm tới 20% tổng ngân sách. Đây là tỷ lệ rất lớn, so với bất cứ nước nào. Nhưng Việt Nam vẫn là nước nghèo, do vậy đưa đến 2 hệ quả phải xử lý:
- Bộ GD-ĐT cần trở thành chủ tài khoản, trong tay thật sự có tiền
Con số 20% ngân sách (dự kiến mỗi năm) rất có thể bị cắt giảm (như đã từng xảy ra). Muốn biến dự kiến thành hiện thực, muốn thật sự làm chủ số tiền này, Bộ GD-ĐT phải giải trình với Chính phủ, Quốc hội, sao cho thuyết phục để mỗi năm được giải ngân trọn số tiền dự kiến – nghĩa là được cấp đủ. Chớ có xông vào việc tự lập dự án (tự xin tiền, tự chi tiêu), mà hãy trở thành người gọi thầu và chọn thầu. Chọn được nhà thầu tốt nhất sẽ là cách thuyết phục Nhà Nước cấp đủ tỷ lệ 20% dự kiến – với sự hậu thuẫn của dư luận.
Muốn vậy, dứt khoát phải chứng minh được sự tiết kiệm, thể hiện bằng những hiệu quả (đong đếm được) trong ngắn hạn, tức là trong mỗi bước của lộ trình. Chớ hứa hẹn những thu hoạch “khổng lồ” nhưng bắt mọi người phải chờ sau 5 năm, 10 năm (và lâu hơn nữa) – như đề án 34 ngàn tỷ.
Chính cái đề án tự biên, tự tạo này đã biến Bộ GD-ĐT lẽ ra phải là người có quyền quy trách nhiệm các nhà thầu lại trở thành người sẽ bị cấp trên và dư luận truy trách nhiệm.
- Bộ GD-ĐT phải tự chứng minh là “người nghèo biết cách chi tiền”
Tỷ lệ 20% tuy lớn, nhưng Việt Nam vẫn là nước nghèo, số học sinh chiếm tới 1/5 dân số (đưa đến khoản lương không nhỏ cho hàng triệu thầy cô); do vậy số tiền mặt được thực chi cho mỗi đầu học sinh là rất thấp.
Bởi vậy, nhất thiết trong hành xử, Bộ GD-ĐT cần chi tiền theo cách của người nghèo. Mà phải là người nghèo có chí làm giàu.
Ngôi nhà mang tên Giáo Dục đã rệu rã, cần sửa, cần cơi nới, hay cần làm mới?. Người giàu thì “phá đi, làm lại”; nhưng người nghèo thì “dỡ ra, làm lại”. Hàng mấy trăm triệu cuốn sách giáo khoa (đã in) sao nỡ vứt bỏ cái “toạch” như dự định?
Trong nhiều dự án do “người ngoài” đề nghị (họ muốn kiếm tiền) – sẽ không thiếu những dự án 34 ngàn tỷ - chủ nhà cần chọn đề án nào thực tế nhất, lại phù hợp số tiền trong tay; đồng thời phù hợp với sự phát triển tiếp theo của ngôi nhà.
Thế thì… cái đề án hoành tráng cỡ 34 ngàn tỷ - lại không phải do “người ngoài” đề nghị - rõ ràng là không phù hợp với cách chi tiền của người nghèo. Liệu tác giả đề án có khi nào tự ý thức được mình nghèo? Một ví dụ khác. Khi thấy rằng thu nhập đầu người ở Việt Nam còn lâu mới đạt 5000 USD, nhiều vị đã đề nghị chương trình phổ thông chỉ cần 10 hoặc 11 năm – ít nhất trong thế hệ hiện nay. Nhưng Bộ GD-ĐT vẫn khư khư giữ 12 năm, bất cần lời giải thích nào, cứ như người nghèo mà quen hành xử kiểu đại gia (!).
TIN BÀI LIÊN QUAN:Bộ Giáo dục giải thích các khoản chi 34.000 tỷ đồng">
Bộ Giáo dục đừng biến thành nhà thầu
|
Theo đó, người dùng màn hình xe hơi thông minh Zestech có thể yêu cầu Kiki tìm đường đi trên ba loại bản đồ là Google Maps, Navitel hoặc Vietmap qua lệnh giọng nói đơn giản. Đồng thời, Kiki cũng có thể giúp người lái xe tìm địa điểm gần nhất theo định vị như quán phở, cây xăng, siêu thị, cửa hàng tiện lợi... một cách chính xác và đúng câu lệnh.
Nghe nhạc là nhu cầu phổ biến trên xe của hầu hết người cầm vô lăng, với lợi thế sở hữu kho nhạc khổng lồ trên Zing MP3, Kiki đáp ứng yêu cầu mở nhạc theo tên bài hát, tên ca sĩ, tên album hoặc lời bài hát.... thông qua yêu cầu bằng giọng nói của người dùng. Với Kiki, người lái xe có thể tận hưởng kho nội dung phong phú từ nhạc ngoại quốc đến nhạc Việt trên Zing MP3 hoàn toàn miễn phí.
Kiki còn hỗ trợ người dùng lái xe an toàn thông qua việc thực hiện các thao tác trên xe qua lệnh bằng giọng nói như cập nhật và đọc tin tức mới nhất, tra cứu thông tin, mở camera hành trình, mở điều hòa trên một số dòng xe nhất định...
Từ tháng 12/2021, Zestech sẽ tích hợp Kiki trên các mẫu màn hình xe hơi thông minh Z500, Z800, Z800_360 và dự kiến phát triển thêm trên các dòng khác.
Xe hơi thông minh được xem là kỷ nguyên mới mở ra một bước ngoặt cho thị trường ô tô toàn cầu khi các “ông lớn” đua nhau trang bị nhiều tiện ích hiện đại, tối ưu hóa lợi thế cạnh tranh đến từ trí tuệ nhân tạo. Cùng sự phát triển nhanh chóng của smartphone, xe hơi cũng cho phép kết nối với nhiều hệ thống, thậm chí là hệ sinh thái tiện ích thông qua chiếc điện thoại nằm gọn trong lòng bàn tay.
Tại Việt Nam, trong vài năm gần đây, các hãng xe đã có nhiều nâng cấp về phần cứng lẫn phần mềm để mang đến những tiện nghi thông minh trên xe như trợ lái an toàn, trợ lý giọng nói... Trong đó, trợ lý giọng nói được xem là một trong những phương tiện nổi trội giúp người dùng giao tiếp hiệu quả với máy móc công nghệ.
Sự tham gia của những hãng màn hình xe hơi tích hợp trí tuệ nhân tạo Việt như Zestech dường như giải quyết được bài toán địa phương hóa mà các hãng xe tại Việt Nam đang “bỏ ngỏ”. Chỉ cần lắp thêm một màn hình rời, người đi xe phổ thông có thể ngay lập tức có những trải nghiệm thông minh không kém các dòng xe thế hệ mới. Đồng thời, trực tiếp thúc đẩy thị trường xe hơi thông minh vốn đang dần tăng nhiệt và mang những tiện ích hiện đại đến gần hơn với đời sống người Việt.
Trước đó, hãng màn hình Gotech cũng đã đưa Kiki lên sản phẩm của mình và kỳ vọng sẽ tăng thị phần từ 30% lên 50% cùng những trải nghiệm thông minh cho người Việt. Giọng nói tự nhiên giúp tương tác giữa người và máy diễn ra dễ dàng cùng khả năng cung cấp các nội dung xác đáng với nhu cầu của người Việt nhờ lợi thế bản địa, Kiki đang là lựa chọn hàng đầu của các nhà sản xuất thiết bị thông minh cho xe hơi.
D.V

Tích hợp trợ lý AI Kiki, Gotech kỳ vọng tăng trưởng thị phần 50%
Sau 5 tháng hợp tác với Zalo AI, thương hiệu chuyên về thiết bị ô tô thông minh Gotech chính thức hoàn thiện tích hợp trợ lý Kiki trên tất cả dòng sản phẩm màn hình ô tô thông minh ra mắt thị trường vào ngày 15/6/2021.
">