Mẹ đơn thân Dương Cẩm Lynh khoe dáng nuột nà bên hồ bơi
Thí sinh 'Anh chàng độc thân' bị tước hết giải vì giấu chuyện làm mẹ đơn thân
![]() |
Tin Sao Việt 26/12: Hương Tràm chụp ảnh gợi cảm để quảng bá cho chương trình cá nhân sắp diễn ra năm 2019. Liveshow âm nhạc mang tên “Hộp thư số 1” đánh dấu sự trưởng thành và cũng là chương trình lớn đầu tiên Hương Tràm tự thực hiện, thể hiện bước ngoặt của cô gái sinh năm 1995. |
![]() |
Sau khi dừng chân tại top 5 cuộc thi Miss Universe – Hoa hậu Hoàn vũ 2018, H’Hen Niê trở về quê nhà trong sự chào đón nồng nhiệt của người hâm mộ. Mới đây, cô cùng gia đình và bạn bè mở tiệc đón Giáng sinh và năm mới. |
![]() |
Lan Khuê hạnh phúc cùng chồng doanh nhân Tuấn John trong ngôi biệt thự mới xây. Đây là lần hiếm hoi cô khoe ảnh đời thường chụp cùng ông xã. |
![]() |
Kỷ niệm 2 năm ngày cưới, Trấn Thành đăng ảnh tình cảm bên bà xã Hari Won. Hai người mặc đồ đôi chụp ảnh hạnh phúc. |
![]() |
Gia đình người mẫu Thúy Hạnh quây quần bên nhau đón Giáng sinh. Cả nhà cô còn chơi oẳn tù tì để nhận quà. |
![]() |
Sơn Tùng M-TP khoe ảnh selfie với góc nghiêng thần thánh. |
![]() |
Người mẫu Lê Hà (The Face) đăng ảnh kèm dòng trạng thái: “Một năm qua, bản thân đã cố gắng rất nhiều, và ngày hôm nay tuổi mới đánh dấu 1 năm trưởng thành hơn. Chúc cho tôi một năm sau sẽ càng trưởng thành và mạnh mẽ hơn nữa. Cuộc sống này luôn có những người xung quanh ủng hộ và sẵn sàng chia sẻ, vì thế càng phải mạnh mẽ hơn nữa nhé”. |
![]() |
Trải lòng trên cung đường bị tắc nghẽn, Tự Long hài hước viết: “Xa nhà không về được người ta gọi là nhớ nhà. Em nhìn thấy nhà mà không về được gọi là gì hả các bác ơi?” |
![]() |
Angela Phương Trinh đọ sắc cùng em gái khi chụp ảnh. Trong khi em gái Phương Trang chọn đầm hồng thanh lịch thì cô lại diện đầm vàng khoét vai trẻ trung. Người đẹp bông đùa: “Cây ngay thì bóng thẳng”. |
![]() |
Chi Pu chụp ảnh cùng cây thông Noel. Cô viết: “The last moment of Christmas” (tạm dịch: Khoảnh khắc cuối cùng của Giáng sinh). |
![]() |
BB Trần giả gái, mặc áo dài đỏ thướt tha và khoe ảnh chụp cùng chú gấu Brownie. Anh hài hước viết: “Tối nay có gấu đi chơi rồi nha”. |
![]() |
Diễn viên Thanh Hương khoe làn da căng bóng mịn màng ở tuổi 30. Cô viết: “Ai cũng khen da đẹp, hoá ra đẹp thật à”. |
![]() |
Diễn viên Bảo Thanh rạng rỡ với áo dạ hồng kết hợp với boot cao gót. Cô bông đùa: “Người ra đi đầu vẫn cứ ngoảnh lại. Sau lưng thềm nắng, đông đâu rồi?” |
Mỹ Linh
Nữ diễn viên, MC dường như có cuộc sống ngày càng tươi trẻ hơn sau khi ly hôn chồng không lâu.
" alt=""/>Sao Việt ngày 26/12: Hương Tràm táo bạo nude, khoe ngực trầnRachelle Gendron, 27 tuổi bị sa thải khỏi Trường North Central Charter Essential School (Fitchburg) sau khi cảnh sát phát hiện ra “tương đối nhiều” bằng chứng cho thấy những hành vi không thích hợp như tin nhắn khiêu dâm, ảnh cô giáo khoả thân từ điện thoại của nam sinh 14 tuổi này.
Tại toà án, hôm 30/8, Gendron đã khóc khi bị buộc 5 tội danh hiếp dâm trẻ em. Cô giáo 27 tuổi này bị buộc tội có quan hệ tình dục với nạn nhân 3 lần vào tháng 10 năm 2012, tháng Giêng năm 2013 và một lần nữa vào tháng 3 năm nay. Theo bản cáo trạng, Gendron còn bị buộc tội dụ dỗ cậu học trò.
![]() |
Gendron đứng trước toà |
Hiện Gendron đã được tại ngoại sau khi nộp 2.000 USD tiền bảo lãnh. Cô không được phép liên lạc với nạn nhân, không được đứng lớp hay có bất cứ liên hệ nào với trẻ em dưới 16 tuổi.
Một cán bộ của trường trung học cho biết Gendron hiện đang sống cùng cha mẹ ở thị trấn và đã giảng dạy ở ngôi trường này khoảng 5 năm. Nếu bị kết án, mỗi tội danh hiếp dâm sẽ bị phạt tối thiểu 10 năm tù giam. Tuy nhiên, cô không thừa nhận toàn bộ tội lỗi đã được nêu ra.
Được biết, hiện nạn nhân đã không còn theo học tại ngôi trường này.
![]() |
Trên dòng sông Quây Sơn, dưới chân Thác Bản Giốc, nhiều hàng hóa, đồ lưu niệm Việt Nam được bày bán. Ảnh: Lê Anh Dũng |
Có, tôi có nhớ chứ.
Tôi đọc Tú Xương, muốn đi Nam Định để xem con ngựa gỗ què một chânng trước nhà cụ xứ có còn không. Tôi muốn đến đứng trước mảnh sân nơi ông Tú đưa đồng bạc mà hỏi ông cử Cóc võ nghệ tinh thông có đánh nổi một con mụ đầm xòe này không. Tôi cố tưởng tượng mảnh đất Vị Hoàng thời ấy, có nghè Bân và ấm Kỷ, có cử Nhu, hàn Tịch, bà Hanh Tụ, chú Sìu Châu, lại có một ông Tú thi cả thảy tám lần không đỗ, thất thời lỡ vận, cứ sáng mang ô đi tối lại cắp ô về.
Đọc Trương Định, tôi nhớ Gò Công, nơi con chim khổng tước còn hót vang ngày mở đất. Không biết có ai ở Gò Công còn nhớ Bình Tây Đại Nguyên Soái Trương Định, nhớ các bà Lê Thị Thưởng, Trần Thị Sanh không? Có nhớ câu hò "Giặc Tây xâm chiếm cõi bờ, chàng đi giết giặc thiếp chờ năm canh" không? Hay ông bà nay cũng chỉ là tên một con phố, một đoạn đường, người ta chỉ nhắc đến khi bàn chuyện đất đai, và những câu hò là chuyện của những người đã cũ? Tôi vẫn nghe nói bản chất của con người ta từ khi mới lọt lòng mẹ đã là vô ơn.
Tôi muốn đi xuồng trên dòng kinh Ngã Bảy, ở ngã ba sông rộng mênh mông những cây đước, cây dừa. Tôi nhớ năm ấy chúng tôi dậy từ lúc gà còn chưa gáy, chạy xe máy một mạch từ Sóc Trăng, đến Cà Mau lúc tám giờ sáng. Đó là lần thứ hai tôi gặp chị Tư, chị nói "Tụi mầy đi chơi mà như đi ăn cướp." Tôi nhớ năm ấy hình như người ta chưa dùng từ phượt.
Tôi muốn lại vào chùa Mía, muốn ngồi uống nước chè trước cổng thành cổ Sơn Tây. Thành cổ Sơn Tây ban đêm người ta thắp đèn điện mờ mờ, có thảm cỏ và mấy cây đại nở hoa trắng. Chùa Mía cũ, có những cái lu lớn bằng sành đặt trước sân. Từ Sơn Tây qua Phú Thọ bằng một chiếc đò ngang, có con đê chạy dọc theo bờ sông Hồng. Người ta cấy lúa ở những mảnh ruộng dưới triền đê ấy.
Tôi muốn đi Thái Nguyên thăm ông Lắm và ngọn đèn hột vịt. Con đường từ Hà Nội lên Thái Nguyên đầy bụi bặm. Chợ Thái Nguyên ban ngày vui, bán nhiều búp chè khô, nhưng ban đêm thì buồn. Thái Nguyên bây giờ ra sao? Ông già Lắm bây giờ ra sao? Tôi không biết. Có những người ta chỉ gặp một lần trong đời, rồi thôi.
Tôi thèm được rong ruổi trên con đường Tú Lệ. Tôi nhớ cảm giác đứng một mình trên đỉnh đèo Khau Phạ cao một nghìn hai trăm mét lúc đồng hồ chỉ năm giờ rưỡi chiều. Họa hoằn lắm mới có một người Mèo cõng bó củi đi ngang qua trong màn sương trắng mịt mù, cách chừng năm mét không nhìn rõ. Tôi đi xe máy qua những khúc cua tay áo, những đoạn đường núi ngoằn ngoèo, mấy lần suýt rơi xuống vực, đến Mù Cang Chải đúng lúc trời sập tối. Mù Cang Chải mùa này lạnh không nhỉ? Bà cụ già đã cho tôi ở nhờ tối hôm ấy, và run run hỏi "Sao cháu cho bà nhiều thế?" khi tôi dúi biếu bà ít tiền sáng hôm sau, có còn khỏe mạnh không? Chú bé nhoẻn nụ cười hiền lành khi bảo "À anh biết chị Lý à, hôm nọ em có nghe chị ấy hát ở trường" rồi năm ấy có đậu đại học không? Con suối sau nhà có còn chảy ầm ào không?
Tôi cũng nhớ quê tôi, mảnh đất mà mỗi lần nhắc đến tôi lại nói đùa là không có nổi một cái tên trên bản đồ. Quê tôi nghèo khổ đói rách, không có ai biết hát "À ơi táo rụng sân đình, thương anh một mình, một mình nhớ em," chỉ có một chị bị điên từ lúc nào không rõ vẫn hay lang thang ở chợ Bến Dầu. Bọn con nít chúng tôi chọc nhau, nói "Mi điên như Thu Yên Bến Dầu." Tết năm ngoái tôi về, chợ Bến Dầu tiêu điều xơ xác, gió từ sông thổi vào lán chợ nghe u u. Ngôi trường thuở nhỏ tôi học, đằng sau có mấy cây trâm ra trái từng chùm màu tím, bây giờ là bãi cỏ hoang, người ta cho bò ăn. Tôi muốn viết về làng tôi, mà lần lữa mãi đến giờ vẫn chưa viết được.
Nên bạn ạ, tôi nhớ chứ. Tôi nhớ quê hương tôi, nhiều khi trào nước mắt. Những người đi thích đi châu Âu, đi châu Phi, đi vòng quanh thế giới, họ có suy nghĩ và ước mơ riêng của họ. Còn ước muốn một đời của tôi là đi cho hết đất nước mình. Cũng có lúc tôi tiếc tôi không sinh ra khoảng năm sáu mươi năm về trước, lúc còn chiến tranh bom đạn, để hiểu hơn về những thứ đã mất đi không còn tìm lại được nữa. Nhưng rồi tôi lại mừng cho mình không phải chịu nỗi đau của những con người bị buộc phải rời bỏ quê hương, xa lìa xứ sở, cái nỗi đau mà tôi biết là tôi không bao giờ hiểu hết. Vì có biết bao nhiêu chuyện tôi không bao giờ hiểu hết, từ những chuyện thoạt nghe có vẻ như là đơn giản lắm. Như lúc đi lang thang ở Mù Cang Chải, dưới những thửa ruộng bậc thang, tôi gặp một anh đứng bên trụ xăng bơm có hàm răng vẩu nửa vàng nửa đen, anh vẫy tay cười với tôi và nói to một câu rất dài bằng tiếng Mèo.
Phan An
" alt=""/>Quê hương thu nhỏ