您现在的位置是:Bóng đá >>正文

Truyện Thần Y Thánh Thủ

Bóng đá27人已围观

简介Trương Dương cầm gương,ệnThầnYThánhThủbao bóng đá nhìn cô gái nằm trên giường, vẻ mặt đờ đẫn.Hắn đan...

Trương Dương cầm gương,ệnThầnYThánhThủbao bóng đá nhìn cô gái nằm trên giường, vẻ mặt đờ đẫn.

Hắn đang ở trong phòng bệnh của một bệnh viện. Đây là một phòng bệnh rất bình thường kiểu cũ, bốn giường bệnh, cô gái nằm trên chiếc giường trong cùng của phòng bệnh, đang ngủ rất ngon.

Trên trán cô gái quấn gạc trắng, bên dưới tấm gạc là đôi mắt nhắm khẽ của cô gái, hai hàng mi cong vút, vô cùng tao nhã, đáng yêu.

Cô gái rất đẹp, hai má của cô trắng nõn, làn da rất đẹp, vô cùng mịn màng, đáng tiếc là tấm gạc trắng kia đã phá hủy hình ảnh xinh đẹp này, bất cứ ai nhìn thấy tấm gạc trắng trên đầu cô đều sẽ cảm thấy đau lòng.

Nếu như là bình thường, nhìn thấy một cô gái xinh đẹp như vậy, Trương Dương nhất định sẽ rất vui vẻ, thậm chí chủ động đi đến gần nói chuyện, xem xem có cơ hội để được thân mật một chút hay không, nhưng lúc này, trong lòng hắn căn bản không có suy nghĩ này.

Hắn không hiểu tại sao mình lại xuất hiện ở đây, vì sao lại giống cô gái này đến như vậy, trên đầu, trên bụng, trên đùi đều quấn gạc, cánh tay bị thương hai nơi, cũng may không ảnh hưởng đến gân cốt.

Đơn giản mà nói, hiện tại hắn căn bản không biết mình là ai.

Khi vừa mới tỉnh lại, hắn vừa nhìn cô gái kia vừa soi gương, cũng nhìn chính mình trong gương, đây là một gương mặt vô cùng xa lạ, một gương mặt mười tám mười chín tuổi, rất non nớt, nhưng là một thanh niên tràn đầy chí tiến thủ, còn hắn, là một người đã tốt nghiệp đại học mười mấy năm rồi.

Người trong gương, căn bản không phải dáng vẻ của hắn, từ lúc nhìn vào gương, hắn hoàn toàn ngây ngốc.

Trương Dương nhớ rõ, hắn là một giáo sư trung y của Trường đại học y quan trọng nhất ở trong nước, viện phó của bệnh viện trực thuộc trường học, chủ nhiệm y sư, tuổi rất trẻ, ba mươi mấy tuổi đã trở thành giáo sư, viện phó, người như vậy, không nghi ngờ gì nữa chính là con cưng của ông trời.

Điều khiến Trương Dương tự hào nhất chính là hắn chuyên dùng phương pháp châm cứu tổ truyền cứu không ít người, còn phá giải nhiều căn bệnh nan y, là bác sĩ trung y nổi tiếng nhất bệnh viện, có 1 không hai.

Bệnh viện của họ xếp Top 3 các bệnh viện nổi tiếng trong nước, cho dù trên trường quốc tế cũng có chút danh tiếng. Trương Dương trấn giữ khoa Trung y, đứng đầu trong cả nước, nổi tiếng trên toàn thế giới.

Có thể có địa vị trong một bệnh viện như vậy đủ để chứng minh thực lực của hắn rồi.

Nhưng giờ này hắn không ở trong bệnh viện của mình, cô bé này cũng không phải là bệnh nhân của hắn, thậm chí hắn không biết đây rốt cuộc là ở đâu, tại sao cô gái xinh đẹp này cứ trông coi hắn, trở thành người đầu tiên hắn nhìn thấy sao khi mở mắt, và sau khi hắn tỉnh dậy, cô gái ngọt ngào gọi tên hắn xong thì lảo đảo nằm xuống giường ngủ.

Lúc cô nàng ngủ cũng nằm đối diện với hắn.

- Đây là đâu? Sao mình lại trở thành thế này?

Đầu Trương Dương lại đau, rất đau, hắn dùng sức ôm đầu, dùng sức kéo lấy tóc mình.

Suy nghĩ của hắn có chút hỗn loạn, ngoại trừ thân phận của mình, có rất nhiều chuyện hắn không nhớ rõ, hắn rất muốn nhớ lại ký ức của những chuyện này nhưng không tài nào nhớ lại được, cảm xúc bức bách muốn phải có bằng được thứ gì đó nhưng lại không có được suýt chút nữa khiến hắn phát điên.

Chát!

Chiếc gương rơi xuống mặt đất, đây chỉ là một chiếc gương các cô gái hay đem theo, rất nhỏ, vừa rơi xuống đất đã bể mất rồi.

- Trương Dương, anh sao vậy?

Tiếng gương vỡ đã kinh động cô gái ngủ trên giường đối diện, cô gái lập tức tỉnh lại, và lo lắng giữ chặt tay Trương Dương, gương mặt kích động.

Trương Dương sửng sờ, từng màn ký ức bay lượn không ngớt qua đầu hắn.

Hắn nghĩ, trước đó không lâu hắn đồng ý ra nước ngoài chữa bệnh cho một phú hào nổi tiếng, sau khi kết thúc trị liệu, phú hào khẳng khái mời hắn ở lại chơi 1 tuần, hôm nay là ngày hắn từ nước ngoài trở về.

Thánh thủ nổi tiếng trong ngành y học Trung Quốc xuất ngoại, đương nhiên phải ngồi khoang hạng nhất.

Hắn nhớ rõ hãng hàng không quốc nội này có một nữ tiếp viên hàng không rất xinh đẹp, không ngừng nháy mắt đưa tình với hắn, hấp dẫn hắn, đang nghĩ xem máy bay hạ cánh, có nên cùng cô nàng tiếp viên hàng không này bàn vấn đề đẹp đẽ nhất của con người, ừ, địa điểm có thể là một khách sạn năm sao nào đó.

Đang tiếc là khi máy bay còn chưa hạ cánh, hắn đã gặp sự cố rồi.

Tai nạn trên không.

Nghĩ đến hai chữ này, Trương Dương đột nhiên sợ run cả người, rốt cuộc hắn cũng đã nhớ được tất cả, chiếc máy bay hắn đi cuối cùng đã xảy ra sự cố, phải nhảy xuống đại dương bao la để thoát thân, trong nháy mắt đó, dường như hắn bị một cơn sóng nhiệt bao vây, chuyện sau đó, hắn không thể nào nhớ lại được.

Nhảy khỏi máy bay giữa không trung, một cơn sóng nhiệt, Trương Dương đừng nói là thầy thuốc, cho dù có là người thường, hắn cũng biết được, trong sự cố như vậy không thể nào sống sót được.

- Trương Dương, anh đừng làm em sợ, bác sĩ, bác sĩ mau tới đây! Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.

Cô gái ngẩn người, trong đối mắt toát lên vẻ hoảng sợ cực độ, sắp bị Trương Dương dọa cho khóc òa lên rồi.

May cô nàng còn nhớ đây là bệnh viện, vội vàng chạy ra, dùng tiếng khóc để gọi bác sĩ, bây giờ là ban ngày, trong bệnh viện có không ít bác sĩ.

Tags:



友情链接