您现在的位置是:Thể thao >>正文
Sự thật về loài cây “sờ là thơm” giúp cải thiện trí nhớ
Thể thao189人已围观
简介Phong trào trồng cây “sờ là thơm”Trên Facebook,ựthậtvềloàicâysờlàthơmgiúpcảithiệntrínhớlịch giao hữu...
Phong trào trồng cây “sờ là thơm”
Trên Facebook,ựthậtvềloàicâysờlàthơmgiúpcảithiệntrínhớlịch giao hữu mu nhiều chị em “khoe” mình đã trồng được loài cây chỉ cần chạm nhẹ tay là thơm lừng, và chỉ cần trồng một bụi cây nhỏ cũng có thể có một không gian ngập tràn mùi thảo mộc. Thực ra, loài cây có tên là cây hương thảo.
![]() |
Cây hương thảo có mùi hương dễ chịu. |
Hương thảo là một loài cây bụi có nguồn gốc từ vùng Địa Trung Hải, có giá trị cao trong y học cổ truyền. Người ta dùng chúng để làm gia vị, xua muỗi, trị liệu bằng xoa bóp, sản xuất mỹ phẩm và dược phẩm. Ngày nay các hợp chất trong cây hương thảo được đưa vào kem dưỡng da, xà phòng thơm. Hương thảo ưa sống trong những khu vực có khí hậu nhiệt đới.
Trên mạng hiện nay nhiều cũng rao bán loài cây này và kiêm luôn dịch vụ chuyển cây tới tận nhà hoặc các văn phòng cho người đặt hàng. Giá cả dao động từ 80 nghìn đến 150.000/ cây tuỳ kích thước to, nhỏ. Tại Hà Nội, có rất nhiều dịch vụ chuyển cây hương thảo đến tận nơi theo yêu cầu, ở các chợ cây cũng bán loài cây này.
Đặc biệt, nhiều nhân viên văn phòng hiện nay cũng chuộng trồng cây hương thảo. Vì theo họ, công việc văn phòng thường xuyên làm việc căng thẳng, mùi hương cây hương thảo có thể giúp tinh thần thoải mái, giải tỏa stress nhanh nhất, giúp chống buồn ngủ.
Tuy nhiên, những cây hương thảo được bày bán hoặc giao tận nhà chỉ là những cây nhỏ yếu ớt. Vì vậy, người trồng phải có kiến thức chăm sóc cây thì mới có thể nuôi sống được cây này.
Hương thảo giúp tăng cường trí nhớ?
Theo các nhà khoa học, nhờ axit carnosic cùng các thành phần khác, hương thảo giúp tăng cường 75% trí nhớ. Loại cây này đã được chứng minh là có khả năng cải thiện nhiều vấn đề sức khỏe, một trong số đó là ngăn ngừa ác mộng. Vì thế hương thảo hay được dùng như "bùa" để đặt dưới gối.
Ở Pháp và các nước Châu Âu, Địa Trung Hải thì hương thảo còn là một loại gia vị cực kỳ đặc biệt có vị đắng nhẹ và mùi hương quyến rũ, được làm gia vị cho nhiều món ăn.
![]() |
Cây hương thảo chứa nhiều tinh dầu, được sử dụng rất nhiều trong trị liệu. |
Hương thảo là loại thảo mộc nên cây có rễ chum, mảnh. Vì vậy, người trồng cần có kiến thức về chăm sóc cũng như trồng cây này. Cây hương thảo thích hợp với đất có độ rút nước tốt, không chịu được úng. Thông thường các cửa hàng cây đã trồng vào chậu với các chất dinh dưỡng thích hợp. Nếu trồng ra đất, tốt nhất là đất thịt trộn thêm ít tro trấu và xơ dừa giúp cây phát triển nhanh.
Ngoài ra, hương thảo là loài cây ưa nắng râm, tốt nhất là để dưới lưới giống như trồng lan hoặc bóng mát. Khi tưới nước cần tưới bằng bình phun trên lá ngày 2 lần vào sáng và chiều.
Chị Minh Lan (Cầu Giấy – Hà Nội) chia sẻ: “Tôi đã trồng cây hương thảo rồi, đây là loài cây nhỏ có nhiều tác dụng tốt. Nó có thể giúp mọi người thư thái hơn khi ngửi mùi hương của nó. Tất nhiên, mọi người cũng không nên quá hy vọng cây hương thảo cải thiện trí nhớ, đuổi muỗi, ruồi như nhiều người nói. Vì không chỉ riêng cây hương thảo, mà nhiều loài cây khác đều có tác dụng nào đó với cuộc sống. Nhưng nó chỉ hỗ trợ một phần nào chứ không phải là “thần thánh” chữa bách bệnh. Tuy nhiên, tôi tin rằng, với việc yêu cây xanh, trồng cây xanh, nó cũng đã giúp chúng ta thư giãn rất nhiều...”
Tags:
相关文章
Siêu máy tính dự đoán Tottenham vs Bournemouth, 21h00 ngày 9/3
Thể thaoHoàng Ngọc - 09/03/2025 10:38 Máy tính dự đoá ...
【Thể thao】
阅读更多Nghe nhạc thông qua mạng xã hội trên iPhone
Thể thao
TIN BÀI KHÁC
Ba thủ thuật tìm kiếm "đặc biệt" bằng Google
Thú vị phần mềm đọc nội dung văn bản bằng tiếng Việt
Những thủ thuật độc đáo trên iOS 5
Thêm tính năng độc đáo và tiện dụng cho Firefox
10 thủ thuật hữu ích với bàn phím iPad
">...
【Thể thao】
阅读更多Truyện Gia Khuyển
Thể thao
Ngày xưa từng là nhân vật rung chuyển trời đất chung quy cũng chạy không thoát khỏi bệnh tật quấy nhiễu, Quý lão gia nằm thoi thóp, vừa nhìn thấy Quý Việt Đông, hai mắt vẩn đục mới giật giật. Đem Quý Việt Đông lưu lại,lại bảo những người khác trong phòng bệnh tất cả không chừa một ai đi ra ngoài, trong phòng bệnh trở nên im ắng, ánh sáng màu xanh lam nhọt nhạt rơi vào trên mặt lão nhân sắp chết.
Quý Việt Đông kinh ngạc nhìn ông, đôi môi Quý lão gia khô quắt trắng bệch, suy yếu nói rằng: "Việt Đông, ta làm sai một chuyện."
Mùa đông, ngày nào cũng vậy đều rất lạnh đến rét căm, Quý Việt Đông bỏ áo khoác, chỉ mặc một cái áo sơ mi đen đứng ở ban công hứng gió hút thuốc. Đêm qua Quý lão gia nhắm mắt, thời điểm ra đi ông nắm thật chặt tay Quý Việt Đông, biểu thị tâm rất bất an.
Ông muốn Quý Việt Đông thay ông chăm sóc một người, một người ông đã ẩn giấu mười bảy năm, nhi tử của ông, Quý Thư.
Đối với uỷ thác trước khi lâm chung này, Quý Việt Đông cảm thấy kinh sợ, phải biết hắn là con trai nuôi của Quý lão gia, mấy năm qua vào thời điểm tình trạng thân thể Quý Quan Đức đáng lo ngại, nắm đại quyền xem như là đều giao cho hắn quyết định. Hắn tự phụ cho rằng chính hắn biết rõ toàn bộ Quý gia, lại không nghĩ rằng cha nuôi còn một đứa con ruột, dĩ nhiên giấu đi sâu như vậy.
Hắn nghĩ tới Quý Quan Đức đêm qua, vị kia vĩnh viễn cao cao tại thượng là người uy nghiêm tâm tư khó lường, lại cơ hồ khẩn cầu hắn, nói Quý Thư thân thể không tốt, ta vẫn luôn đem nó giấu ở Thụy Sĩ, thuê sẵn quản gia cùng người làm chiếu cố nó, ngươi thay ta đem nó nhận về, thay ta chăm sóc nó.
Câu nói sau cùng là, cổ phần Quý gia Quý Thư đang giữ đều sẽ thuộc về Quý Việt Đông hắn.
Điều này làm cho Quý Việt Đông húp một ngụm khí, Quý Quan Đức nói cho cùng vẫn không tín nhiệm hắn, cảm thấy hắn sẽ không hảo hảo làm việc, liền dùng cổ phần tới mê hoặc hắn.
Quý Việt Đông mạnh mẽ hít một hơi thuốc lá, tàn thuốc nhỏ bé lấp loé đốm lửa bị hắn bóp tắt, gió đêm thổi vung sợi tóc của hắn cùng góc áo sơ mi, sườn mặt rơi vào trong đêm tối, người người đều nói Quý Việt Đông chính là một con chó của Quý gia.
">...
【Thể thao】
阅读更多
热门文章
最新文章
-
Nhận định, soi kèo Hellas Verona vs Bologna, 18h30 ngày 9/3: Cửa trên thất thế
-
Kinh hoàng màn đút rắn vào mũi xuống miệng
-
Hãng điện tử Hàn Quốc vốn không nổi tiếng trong lĩnh vực máy ảnh nhưng với NX200 họ đã có những cải tiến lớn để thâm nhập thị trường này. NX200 có chi tiết kỹ thuật rất "đáng nể" như: cảm biến ảnh 20-megapixel, có khả năng quay phim HD 1080p, ISO 12.800, màn hình AMOLED 3-inch, máy có khả năng chụp nhanh 7hình/giây.
Giá: 18,7 triệu đồng (900 USD)
Olympus E-PM1 (PEN Mini)
Điểm tuyệt vời nhất của PEN Mini là khả năng thay ống kính và số lượng ống kính người dùng có thể lựa chọn. Mini là một mẫu máy trong họ PEN 2011 của Olympus với khả năng bắt nét tự động nhanh (tại 35 điểm). Chiếc máy có cảm biến 12,3-megapixel có thể chụp một trận bóng tennis với tốc độ cao mà người dùng không tốn một giọt mồ hôi. Ảnh của Mini sạch và đầy sức sống. Máy có trang bị nút bấm đơn để quay phim HD 1080i.
Giá: 10,4 triệu đồng (500USD)
Panasonic Lumix GF3
Biến những phím bấm vật lý khô cứng thành những điều khiển đơn giản trên màn hình LCD cảm ứng là điều mà GF3 hướng tới. Vì thế, những người đã sở hữu mẫu máy tiền nhiệm là GF2 chưa cần thiết phải đổi sang GF3. Loại máy mới của Panasonic sử dụng cảm biến ảnh 12,1-megapixel có khả năng quay phim HD 1080i, chọn điểm bắt nét bằng cách chạm lên màn hình LCD... Ngoài ra, GF3 còn có thể lắp được ống kính 3D của Panasonic.
Giá: 12,4 triệu đồng (600 USD)
Fujifilm X10
Loại máy này có một thiết kế cổ điển những vẫn đem lại những ấn tượng đặc biệt bởi vẻ ngoài phong cách, chắc chắn. Chiếc X10 trang bị cảm biến ảnh 12-megapixel này là "người anh em nhỏ" của dòng X100 - Điều này có nghĩa là người sử dụng sẽ cảm thấy đang cầm trong tay mình một cỗ máy mạnh mẽ nhưng có giá cả phải chăng hơn. X10 không thay được ống kính như X100, tuy nhiên, máy có độ mở ống kính F/2.0 giúp người dùng có được độ sâu trường ảnh (Depth-of-Field) như ý muốn. Máy trang bị ống kính zoom 4X 28-112mm với ống ngắm LCD cùng khả năng quay phim HD 1080p với các thao tác trên máy mô phỏng thao tác của máy ảnh cơ cổ điển.
" alt="8 máy ảnh không gương cho chất lượng DSLR">8 máy ảnh không gương cho chất lượng DSLR
-
"Này! Hôm nay sẽ không nộp bài tập đâu nhỉ?"
"Mày chưa làm à?"
"Vớ vẩn! chả lẽ mày làm rồi?"
“Làm rồi."
“...... Mày chép Úc Duệ đấy à?”
"Hehe, học sinh đứng đầu lớp mà, không lợi dụng thì uổng phí quá.”
"Thằng nhóc nhà mày! Có chuyện tốt như vậy mà chẳng bao giờ nhớ gọi tao, chờ đã—”
Cánh cửa lớp bật mở, làn gió thổi qua hành lang cuốn hết những lời còn lại.
Một thiếu niên mặc áo sơ mi trắng, balo đeo trên vai với dây điện thoại lòng vòng bên tai bước vào.
Một học sinh đang ngồi trên ghế vội chạy tới hô, "Anh Úc, Ông thần, ông Úc ơi, hãy giải cứu giang hồ! Cho em mượn bài tập chép chút đi!"
Đôi chân dài khựng lại, thiếu niên áo sơ mi trắng ngẩng đầu tháo dây tai nghe ra, dưới mái tóc đen bù xù lộ ra đôi mắt đẹp hơi nhếch lên.
“Hử, tôi không nghe rõ.” Ánh mắt Úc Duệ lướt qua vẻ mặt nịnh nọt của đối phương, bừng tỉnh, lộ ra nụ cười ôn hòa. "Ý cậu là bài tập về nhà trong kỳ nghỉ hè à? Có người đã mượn rồi, vẫn chưa trả.”
Nụ cười nịnh nọt và xán lạn trên khuôn mặt của Kiều Thịnh Vũ bỗng chốc trở nên cứng đờ, cậu ta quay đầu hét toàn bộ lớp: "Ai đã mượn bài tập của anh Úc, mau trả lại đi! Đã đến mùa nhập học mà vẫn không có ý thức về thời gian à?”
Toàn lớp im lặng hai giây trước khi có người giơ tay lên:
"Ở, ở chỗ tôi."
Kiều Thịnh Vũ không kiên nhẫn lắc đầu, “Mau đưa cho tôi."
“Tôi chưa...”
“Còn muốn tôi ra tay à?”
“...”
Kiều Thịnh Vũ là kẻ có tiếng nhất trường Đức Tái, chẳng ai dám chống lại cậu ta ngoại trừ các thầy cô. Người lên tiếng nọ giận nhưng không dám từ chối, chỉ có thể đưa bài của Úc Duệ cho gã.
Kiều Thịnh Vũ nắm chặt lấy nó trước mặt Úc Duệ. “Anh Úc, cho tôi mượn chép bài nhá?” Không đợi Úc Duệ trả lời, Kiều Thịnh Vũ đã quay đầu bỏ đi.
Úc Duệ cười ôn hòa, cũng quay về chỗ của mình.
Vừa mới đặt balo xuống, cô bạn ngồi trước quay lại, nói nhỏ:
“Kiều Thịnh Vũ thật là, trách người ta không biết điều mà lại lấy bài của cậu, chắc chắn là chưa làm xong bài nào, ai mà biết bao giờ trả lại cho cậu chứ.”
“Không sao đâu.” Úc Duệ đặt balo xuống bàn, “Cũng không vội.”
“Do cậu hiền quá mới khiến cậu ta dám táo bạo như vậy.” Cô gái nói có phần bất lực, “À mà, cậu xem danh sách phân lớp chưa?”
“Chưa xem qua.”
“Thật à? Tôi còn tưởng là lớp trưởng sẽ xem trước được chứ. Vậy chỉ còn cách chờ xem nó treo lên thôi.”
“Ừm.” Úc Duệ đáp, ngay cả khi nói như vậy, ánh mắt và sắc mặt của cậu vẫn ôn hòa như cũ.
Cô bạn bàn trước bất giác đỏ mặt, lẩm bẩm “Hôm nay nóng thật!” rồi quay người lại.
Lớp học tiếp tục ồn ào một lúc, cho đến khi giáo viên chủ nhiệm bước vào, lớp mới yên tĩnh lại. Giáo viên chủ nhiệm đứng lên bục giảng, nói vài câu như thường lệ rồi cầm tờ đơn trên bàn trước ánh mắt mong đợi hoặc bất an của học sinh.
"Việc phân chia ban tự nhiên và ban xã hội đã được quyết định dựa trên danh sách mong muốn của mọi người trong học kỳ trước. Tình hình hôm nay khá đặc biệt, à, lần đầu tiên lớp chúng ta thử 'hệ thống chia lớp'."
Lớp học yên lặng vài giây, sau đó dần dần trở nên huyên náo.
Kiều Thịnh Vũ đang chép bài với tốc độ nhanh như bay, ngay giữa công việc bận rộn cũng không quên nhìn lên, cợt nhả nói, “Sếp à, 'hệ thống chia lớp' là gì vậy?"
"Đơn giản là một học sinh thuộc hai lớp. Lớp đầu tiên là lớp hành chính, tức là lớp của chúng ta hiện tại, chuyên giải quyết các vấn đề hành chính. Lớp thứ hai là lớp học tập, là lớp mới mà các em sẽ được phân vào dựa trên sự lựa chọn của các em ở học kỳ trước, chủ yếu để tham gia các buổi học."
Sau khi giáo viên chủ nhiệm nói xong, ông nhìn xuống dưới lớp, hỏi: “Hiểu chưa?"
"Hiểu—rồi—ạ—”
Những giai điệu kéo dài trong lớp học không thể che giấu được sự phấn khích của học sinh, những người đơn giản đã bắt đầu quay đi quay lại như trống bỏi.
"Được rồi, tôi sẽ đọc tình trạng phân lớp một chút. Sau đó, mọi người đến các lớp mới báo danh.”
—
Úc Duệ được phân vào lớp 11a10. Cậu bình tĩnh rời đi trước sự dõi theo của hầu hết các bạn nữ không trong lớp 10.
Cậu đi cùng một cô gái và một thiếu niên.
Cô gái tên Bùi An An, đeo kính tròn, dáng người cao gầy, mặt nhỏ trắng, có vẻ ốm yếu ít nói.
Thiếu niên kia chính là Kiều Thịnh Vũ, ở trường Đức Tái cậu ta có tiếng là rất hung hãn. Khi đi, đầu và mắt không nhìn về phía trước hoặc dưới đất, chỉ nhìn lên trần nhà, kiểu dáng kiêu ngạo và hùng dũng. Khi đi qua hành lang, học sinh đối diện thường phải chạy ra hai bên để tránh, Úc Duệ dẫn đầu tựa như dẫn theo một đoàn tuần tra.
" alt="Truyện Bộ Đồng Phục Của Quý Ông">Truyện Bộ Đồng Phục Của Quý Ông
-
Soi kèo góc Crystal Palace vs Ipswich Town, 22h00 ngày 8/3
-
Chính bởi hôm đó là ngày Valentine - ngày lễ tình yêu 14/2, một ngày tràn ngập hoa hồng, socola và mọi điều ngọt ngào lãng mạn.
Các cụ ta có câu "nhân sinh thất thập cổ lai hy", còn hay nhấn mạnh "tam thập nhi lập" nên có vẻ như qua ba mươi tuổi, cuộc đời đã trôi mất một phần hai. Một người vô lo vô nghĩ như Nghiêm Cẩn, sau khi đã trải qua sinh nhật lần thứ ba mươi, thì năm nào mỗi khi bước qua chỗ trũng này cũng không khỏi ngậm ngùi đôi chút, hướng mặt lên trời một góc 45 độ, than thở một câu: Cuộc đời như một giấc mơ, thời gian như chó chạy ngoài đồng.
Hiếm khi nào anh dành thời gian suy ngẫm về cuộc đời. Người bạn nối khố Trình Duệ Mẫn ở trời Âu xa xôi bèn tiếp lời anh qua cuộc điện thoại đường dài cách ngàn vạn cây số: "Thời gian như bóng câu qua cửa sổ, ngày vui ngắn chẳng tày gang thì đã đến tuổi xế bóng đáng buồn."
Trước nay Nghiêm Cẩn chẳng quen lắm với cách nói văn vẻ xót xa của người bạn nối khố nhưng khi nghe câu này bản năng của anh lại lập tức gọi người kia là tri kỷ, bèn quẳng điện thoại, chạy ngay ra đường tìm vui.
Nhưng sinh nhật năm nay các bạn anh lại khá tử tế, còn có người vỗ ngực chủ động đề nghị tổ chức tiệc mừng cho anh. Nghiêm Cẩn còn nhớ như in, ngày 14/2 hôm đó trời quang mây tạnh, nắng vàng ươm, bầu trời hiếm khi xanh ngắt như vậy. Cây hòe già trên vỉa hè đã rụng lá, những cành cây trơ trụi chính là dấu hiệu đặc trưng của mùa đông. Tiếng bồ câu vỗ cánh vang vọng trong khoảng trời bên trên loạt ngói xanh tường trắng, mang lại cảm giác như được quay về thành phố Bắc Kinh của thời niên thiếu.
Chiếc xe của anh thong thả chuyển bánh trên con đường chật chội ở vành đai hai, nét mặt thoáng vẻ rầu rĩ bất chợt.
Những chàng trai cô gái ôm hoa hồng vội băng qua trên đường, cảm giác ngọt ngào và vui vẻ tràn ngập không khí, đó là niềm vui đơn giản, thuần túy của tuổi dậy thì. Còn anh, quà Valentine đã phân phát từ hôm qua, có đồng hồ túi xách hàng hiệu, cũng có cả đồ trang sức, chỉ không có hoa hồng. Anh không phải một người tình lãng mạn, vì Nghiêm Cẩn cho rằng việc đem tặng hoa hồng với socola và nói những câu yêu đương mặn nồng trong lễ tình nhân chẳng hề liên quan đến lãng mạn, đó chỉ là phong cách của kẻ tầm thường và vô vị mà thôi.
Chưa kể, người phụ nữ vui vẻ nhận một đóa hoa hồng bây giờ còn tồn tại trong thành phố này không? Có lẽ vẫn còn, chỉ là mấy năm qua anh chưa gặp được người như vậy mà thôi.
Chín giờ Nghiêm Cẩn ăn xong bát mì trường thọ ở nhà bố mẹ liền phóng ô tô đến một câu lạc bộ nổi tiếng tọa lạc ở khu CBD trong thành phố. Khi anh tới nơi, đám bạn xấu xa đã tề tựu đông đủ, cả bàn chỉ thiếu nhân vật chính là anh.
Nghiêm Cẩn không quá ưa thích câu lạc bộ này, cảm thấy cách bài trí ở đây quá lãng phí và dị hợm, nhất là dàn đèn treo tự xưng "mang phong cách bí ẩn của phương Đông" trên quầy bar thật ra chỉ để lừa khách hàng mà thôi. Tuy nhiên người bạn chủ động tổ chức tiệc sinh nhật năm nay cho anh là Hứa Chí Quần lại rất thích nơi này - nơi các minh tinh màn bạc thường xuyên lui tới.
Hứa Chí Quần là bạn trung học kiêm hàng xóm ngày xưa của Nghiêm Cẩn, vì từ nhỏ đến lớn cân nặng luôn vượt quá tiêu chuẩn nên được mọi người tặng cho biệt danh "béo ú", cái tên này đi theo anh ta suốt từ khi còn học mầm non đến giờ. Hai người quen nhau đã gần 20 năm nên nếu Nghiêm Cẩn tỏ ra nghi ngờ phần thành ý kia thì thật sự quá đáng.
" alt="Truyện Gặp Nhau Phút Đầu, Cuối Cùng Lìa Xa">Truyện Gặp Nhau Phút Đầu, Cuối Cùng Lìa Xa