Đề thi tuyển sinh vào lớp 10 môn Văn chuyên Trường phổ thông Năng khiếu 2024
Đề thi lớp 10 môn Ngữ văn của Hà Nội năm 2024Sáng 8/6, gần 110.000 thí sinh Hà Nội hoàn thành bài thpcx 160pcx 160、、
1.本站遵循行业规范,任何转载的稿件都会明确标注作者和来源;2.本站的原创文章,请转载时务必注明文章作者和来源,不尊重原创的行为我们将追究责任;3.作者投稿可能会经我们编辑修改或补充。
-
Nhận định, soi kèo Reims vs Nantes, 23h15 ngày 2/2: Gặp khó trước vua hòa
2025-02-07 17:11
-
Thần tượng Bolero: Ngọc Sơn hít đất 100 cái
2025-02-07 16:09
-
Bộ Văn hoá đề nghị chấn chỉnh cướp phết Hiền Quan
2025-02-07 16:01
-
Bà Lợi thông tin đến VietNamNet, chồng mình là rocker Trung Thành Sago mất hôm 18/7 tại Bệnh viện dã chiến thu dung điều trị Covid-19 số 2 (Quận 12, TP.HCM), hưởng thọ 65 tuổi. Trước đó hôm 6/7, ông nhập viện vì dương tính với Covid-19. Ông có bệnh nền cao huyết áp.
Rocker Trung Thành Sago mất khi đang điều trị Covid-19, cả gia đình (bà Lợi cùng 2 con) đang cách ly điều trị nên linh cữu ông được hỏa táng tại bệnh viện và gửi tro cốt vào Giáo xứ Tân Hòa.
Rocker Trung Thành Sago. Trung Thành Sago tên thật là Nguyễn Thái Thành, sinh năm 1956 tại TP.HCM. Ông theo đuổi Rock từ năm 1972 và trở thành biểu tượng của dòng Rock Metal tại Việt Nam. Từ năm 1996 đến những năm đầu thập niên 2000, Trung Thành Sago và nhóm SagoMetal hoạt động mạnh mẽ. Các album Những đôi tay, Thiên đàng và địa ngục vàPhantom of Rock ghi dấu ấn trong cộng đồng fan Rock.
Trung Thành Sago cũng là phó chủ nhiệm CLB Rock Sài Gòn của Trung tâm ca nhạc nhẹ TP.HCM từ những năm 2000 đến nay. CLB là nơi nhiều nhóm Rock kỳ cựu hiện nay như UnlimiteD, Microway… thành hình và tỏa sáng.
Gần 50 năm gắn bó với Rock, Trung Thành Sago luôn được giới Rock kính trọng. Hiếm nghệ sĩ nào hoạt động cần mẫn như ông.
Gia Bảo
Nhạc sĩ Anh Tú mắc Covid-19
Nhạc sĩ Anh Tú nói anh được phát hiện mắc Covid-19 sau một lần xét nghiệm. Hiện anh được điều trị tại Bệnh viện Phạm Ngọc Thạch (TP.HCM).
" width="175" height="115" alt="Rocker gạo cội Trung Thành Sago qua đời vì Covid" />Rocker gạo cội Trung Thành Sago qua đời vì Covid
2025-02-07 15:33
Đằng sau chiếc xe còn có một tờ giấy ghi chữ "P" (mới lái) rất nhiều người mới có bằng hoặc mới tập lái ở Ý dán vào sau xe.
Bà mẹ Ý thỉnh cầu mọi người đừng bóp còi vì con gái bà mới tập lái xe |
Lời thỉnh cầu rất giản dị và chân thành của người mẹ được nhiều người Ý chia sẻ bởi họ cảm động trước tình yêu của bà dành cho cô con gái. Nhưng câu chuyện không chỉ liên quan đến tình mẫu tử mà còn là vấn đề còi xe.
Ở Ý, người ta cũng bóp còi nhưng không ầm ĩ và inh ỏi như ở mình. Tại các nước văn minh, người tham gia giao thông rất hạn chế dùng còi xe.
Họ dùng chủ yếu là để cảnh báo, để chào nhau, để phản đối một ai đó đi ẩu, đi không đúng luật hoặc để nhắn nhủ một ai đó để xe chắn lối mình nên điều chỉnh lại xe.
Những người mới lái hay gắn chữ "P" phía sau để báo cho mọi người rằng tay lái mình còn non, nếu "có gì thì bỏ quá cho họ".
Nhà báo Trương Anh Ngọc |
Ở Việt Nam, tiếng còi xe là một trong những nguồn gây ô nhiễm tiếng động nghiêm trọng.
Người ta bóp còi bởi tâm lí lo sợ. Họ sợ ai đó từ ngõ đâm ra không nhìn thấy mình, sợ muộn giờ, sợ hoặc muốn cảnh cáo người khác đi vào làn của mình. Nhưng đi kèm với nỗi sợ ấy là một tâm trạng khác, khiến tiếng còi trở thành một thứ vũ khí.
Tiếng còn giờ đây mang một thông điệp là: "Tránh ra cho tôi đi" bất kể "tôi" đi đúng hay sai, ngược chiều hay đúng chiều, đèn đỏ còn bao nhiêu giây. Tâm lí ấy trở thành một thứ ám ảnh, khiến ngón tay tài xế lúc nào cũng sẵn sàng bóp còi, bóp một cách inh ỏi.
Thế rồi khi người đi đường trở nên bất lực vì mắc kẹt trong một mớ bùng nhùng không ra hàng lối, tiếng còi thể hiện sự cáu kỉnh và bất lực của họ. Người ta sẵn sàng mắng người khác, thậm chí đánh người khác chỉ vì họ bị cản trở, vì họ cảm thấy khó chịu với bao nỗi bực dọc trong người, và vì họ cảm thấy người kia không đi theo "luật" của mình.
Giao thông Việt Nam trở thành một tấm gương phản chiếu cách mà người ta đối xử với nhau trong xã hội, khi sự tôn trọng lẫn nhau, tôn trọng cả sự khác biệt về quan điểm không hề tồn tại.
Nếu như trên Facebook, văn hoá tranh luận là thứ xa xỉ, bởi vì chỉ cần không vừa ý là hùa theo "ném đá" kiểu số đông, đưa những người mà họ không thích lên "giàn thiêu", thì ở ngoài đường chúng ta đã và đang cư xử với nhau cũng rất tệ.
Người này coi người kia là kẻ ngáng đường mình, ăn cắp thời gian của mình, ảnh hưởng đến công việc riêng của mình... Vì vậy, họ thoải mái bóp còi mọi lúc, mọi nơi...
Sau khi bị hỏng, xe tôi đã được chữa xong còi từ lâu nhưng tôi không dùng nó. Tôi không vội vàng gì cả, tôi đi đúng làn, đúng đường, cũng không muốn phải cố gắng vượt ai trong một cuộc chạy đua hết sức vô lí để kịp làm một điều gì đó cho bản thân.
Chúng ta nên biến mỗi cuộc ra đường thành một cuộc vui trong khuôn khổ luật pháp và tôn trọng, đừng biến nó thành một cuộc "tra tấn" lẫn nhau trên mỗi con đường.