Mẹ nói sẽ thuê phòng trọ cho chúng tôi nếu chúng tôi không chấp nhận người đàn ông đó. Có lẽ, với chị em tôi sẽ là giải thoát, nhưng với vong hồn bố tôi đó là sự xúc phạm thô bạo. Họ ngang nhiên tình tự, ngả nghiêng ngay trong nhà của bố, ngang nhiên sống cùng nhau khi bố tôi cỏ chưa xanh mộ.Tôi năm nay 20 tuổi hiện là sinh viên của một trường đại học trên địa bàn tỉnh, tôi có 1 em trai 15 tuổi. Bố tôi là người đàn ông hiền lành, tốt bụng, chí thú làm ăn và với chị em tôi, bố là người đàn ông vĩ đại nhất nhưng đôi khi bố lại nhu nhược, mềm yếu vì quá yêu mẹ.
Còn mẹ như mọi người nói là một người phụ nữ đa tình, lẳng lơ, chẳng xem bố tôi ra gì. Tuổi thơ của chúng tôi lớn lên bên cạnh những câu chửi chồng của mẹ. Nào là anh là kẻ bất tài vô dụng; kẻ ăn bám vợ con; kẻ ngu đần vô học… mẹ dùng những từ ngữ thô tục, bất lịch sự và xúc phạm nhất để nói với bố, cho dù mẹ chỉ là nhân viên hành chính của một cơ quan nhà nước
Bố có 1 cửa hàng kinh doanh sơn tương đối lớn, kinh tế trong gia đình một tay ông lo hết. Tôi vẫn còn nhớ, đã quá 3 lần mẹ có nhân tình bên ngoài bị bố phát hiện. Tức giận, đau khổ nhưng khi mẹ quỳ xuống xin lỗi thì bố lại bỏ qua. Bố nói để gia đình yên ấm, chị em tôi có đủ cả bố lẫn mẹ, đỡ bị bạn bè chê cười.
Bố chấp nhận tất cả những gì thiệt thòi nhất mà những người đàn ông khác không thể chịu đựng để chị em tôi hạnh phúc, gia đình yên ấm. Chỉ có chừng đó thôi bố trở nên vĩ đại trong mắt chúng tôi cho dù người đời nói bố là thằng đàn ông hèn, nhu nhược.
Lớn lên, khi biết suy nghĩ, tôi vẫn thấy mẹ chẳng quan tâm đến gia đình chồng con, chỉ lo công việc và bạn bè. Chị em tôi chẳng mấy khi nói chuyện với mẹ; tất cả tâm tư tình cảm đều thổ lộ với bố. Bố trở thành người bạn lớn thân thiết của chúng tôi. Nhiều lần tôi phản ứng với mẹ vì những lời nói xúc phạm bố thì bố gạt đi nói “chuyện người lớn con không hiểu được đâu”. Tôi đành im lặng nhưng tôi hiểu thái độ của mẹ là coi thường, kinh thị bố. Tôi ghét mẹ vì điều đó, còn em trai tôi nói, “sau này sẽ không lấy người phụ nữ như mẹ làm vợ”.
Tai họa ập xuống gia đình tôi, bố bị tai nạn qua đời khi đi đưa hàng cho khách. Chị em tôi đau khổ vô cùng khi mất đi bố, mất đi người trụ cột, tâm sự. Còn mẹ, đau buồn đấy nhưng chỉ thoáng chốc. Bố tôi mất chưa đầy tuần, mẹ đã ra ngoài tụ tập bạn bè. Khi tôi góp ý mẹ nói phải đi để giải khuây còn nói chị em tôi cũng vậy, cứ ru rú trong nhà để buồn mà chết à. Tôi thấy nực cười với cách để tang chồng của người phụ nữ mà tôi gọi bằng mẹ. Tôi khinh bỉ, căm ghét người phụ nữ đó biết bao, bà chỉ đem lại đau khổ nhục nhã cho bố con tôi thôi.
|
Họ tình tứ, ngả nghiêng khi mộ bố tôi chưa xanh cỏ (ảnh minh họa) |
Rồi tôi vừa đi học vừa phải cáng đáng tất cả mọi chuyện trong gia đình, từ chăm sóc em, hương khói và quán xuyến cửa hàng của bố. Còn mẹ tôi cứ tối ngày với những việc không tên bên ngoài. Thấy mẹ tôi đi về sớm tối, mải mê đi chơi, đi hát thâu đêm, hàng xóm xì xào, chỉ trỏ.
Họ thương hại chị em tôi, thương cho bố tôi mới nằm xuống cỏ chưa xanh mộ mà mẹ tôi đã “trổ nghề”. Tôi nghe được những lời đó, góp ý mẹ thì mẹ nói “miếng lưỡi thế gian kệ họ. Ai chết thì chết rồi còn người sống vẫn phải sống tiếp. Cứ ngồi ủ ê, rầu rĩ, xõa tóc thờ chồng thì bố mày có sống lại được không”.
Tôi phát dại khi nghe những lời vô tâm của mẹ, tôi hỏi mẹ trong nước mắt “mẹ có thương chị em con, thương bố không? Mẹ có nghĩ hành động việc làm của mẹ đang xúc phạm vong hồn bố không?”. Thì mẹ ngấm nguýt chửi tôi là trẻ con mà láo, rồi lại lấy xe đi. Giường như bà đi để cho “bõ” những ngày có bố tôi, phải kiêng nể, giữ ý. Có những hôm đi suốt 2 -3 ngày chẳng về nhà. Chị em tôi chán nản, thất vọng và thương bố vô hạn.
Khi bố tôi mất chưa đầy 6 tuần, mẹ công khai đi lại với một người đàn ông, trạc 50 tuổi. Ông ta là sếp của một cơ quan nhà nước, đã bỏ vợ. Và tôi còn nghe đồn mẹ và ông ta cặp kè từ khi bố tôi còn sống. Rồi mẹ ngang nhiên đưa người đàn ông đó về nhà ngủ qua đêm mặc kệ sự phản đối kịch liệt của chị em tôi.
Sự việc chỉ dừng lại khi em trai tôi nói nếu mẹ đưa ông ta về nhà, em sẽ bỏ học đi bụi. Nhưng đến khi bố tôi vừa tròn 49 ngày, mẹ đưa hẳn người đàn ông đó về nhà chung sống, bà mạnh miệng tuyên bố “nếu tôi và em không chấp nhận thì chuyển về quê sống với bà nội”. Hàng xóm dị nghị, chê cười, họ nói bố tôi vô phúc, chết rồi cũng chẳng được yên; nói mẹ tôi lăng loài, đĩ thõa… những lời nói của họ đúng nhưng thật sự quá mức chịu đựng của chị em tôi.
Hai chị em chẳng dám ra ngoài đường vì xấu hổ, ngoài đi học, chúng tôi chỉ quanh quẩn ở nhà và cửa hàng của bố. Nhiều người ác ý còn vào giả mua hàng để hỏi dò thông tin. Em trai tôi chán nản nói muốn bỏ học chuyển về quê sống cùng nội. Nhưng tôi không cho, bởi quê nội xa xôi, tận miền núi, khó khăn đi lại thì học hành kiểu gì. Hơn nữa, nếu hai chị em tôi đi thì ai trông cửa hàng, ai hương khói cho bố.
Để lại cho hai con người ích kỷ đó, liệu bố tôi có nhắm mắt được không. Mấy ngày qua, tôi sợ những lời xì xào bàn tán của hàng xóm, chỉ cần thấy đám tụm năm, tụm ba tôi chột dạ nghĩ họ đang bàn luận chuyện nhà mình. Rồi cúi đầu xấu hổ chui tọt vào nhà đẻ tránh những ánh mắt soi mói, những lời bàn tán. Không hiểu lòng tự trọng, nhân tính, đạo đức của mẹ tôi để đi đâu mà có thể sống như vậy.
Mẹ luôn nói việc mẹ làm không vi phạm pháp luật, để trấn an tôi. Nhưng những việc của bà là trái lễ giáo đạo đức, là xúc phạm vong linh của bố tôi. Cho dù tôi và mẹ đã tranh cãi nhiều lần nhưng mẹ vẫn vậy. Mẹ nói sẽ thuê phòng trọ cho chúng tôi nếu chúng tôi không chấp nhận người đàn ông đó. Có lẽ với chị em tôi sẽ là giải thoát, nhưng với vong hồn bố tôi đó là sự xúc phạm thô bạo.
Họ ngang nhiên tình tự, ngả nghiêng ngay trong nhà của bố, ngang nhiên sống cùng nhau khi bố tôi cỏ chưa xanh mộ. Tôi thấy ai oán cho bố con tôi, sao số phận lại để chúng tôi là con của mẹ. Tôi vừa khinh bỉ bà, vừa coi thường nhưng hơn hết tôi muốn mẹ tỉnh ngộ, dừng những việc làm trái đạo đức đó đi nhưng chẳng có cách nào. Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
(Theo Congluan)
" alt=""/>Bố vừa mất, mẹ đã dẫn tình nhân về nhà
Hóa ra những chiếc bao cao su bấy lâu nay tôi tưởng của chồng ngoại tình, lại thuộc về người khác.Cuối cùng con gái tôi đã thi đỗ vào đại học. Tôi thở phào nhẹ nhõm, một phần vì quá trình nỗ lực của con gái đã thành công, một phần vì đã đến lúc được nói ra bí mật khốn khổ bấy lâu nay giữ kín.
Ngay sau ngày con gái biết tin vui, gia đình chúng tôi đã hẹn sẽ cùng đi nhà hàng ăn mừng, nhưng Lâm, chồng tôi bất ngờ gọi về xin lỗi vì có cuộc họp công ty, phải về muộn. Việc này như giọt nước làm tràn ly khiến tôi như phát điên, nhắn tin cho chồng: "Anh nghĩ tôi không biết anh đang ở đâu và làm gì sao? Về nhà đi tôi có thứ cần đưa cho anh đây!".
|
Tôi tìm thấy "áo mưa" trong ngăn xe ô tô của anh |
Trước lời lẽ lạnh lùng bất ngờ của tôi, Lâm dường như cũng không mảy may bận tâm, muộn mới về đến nhà.
Sau khi bước vào phòng ngủ với lời xin lỗi tôi vì việc gặp gỡ đối tác quá gấp gáp khiến anh phải sai hẹn với tôi và con gái, Lâm không khỏi kinh ngạc khi tôi bày ra những chiếc bao cao su trên giường.
Tôi phát hiện ra những vật này trong ngăn để đồ ở ô tô của anh. Từ lâu tôi đã đi đặt vòng, vì vậy không có chuyện anh mua để dùng chúng với tôi. Ngăn chứa đồ trên xe ô tô cũng là nơi tôi không bao giờ đụng tới. Có lẽ vì vậy anh ta đã ngang nhiên cất đồ ở đây, mà nếu tôi không do vô tình phát hiện ra thì không bao giờ biết được sự thật về con người này.
Lúc đó tôi đã khóc không ngừng vì quá đau đớn. Tôi muốn đập phá, muốn đánh đập anh ta cho hả. Nhưng khi ấy con gái tôi đang ôn thi vào đại học. Nếu bố mẹ cãi nhau, thậm chí có thể ly dị, nó sẽ bị ảnh hưởng không tốt khi nghĩ đến một người cha cặp bồ, gia đình bất hòa. Hơn nữa thất bại về hôn nhân, tôi chỉ còn biết mong đợi vào con gái mình, không thể hủy hoại nốt tương lai của nó. Vì vậy, vốn là người nóng tính tôi vẫn cố im ắng tạm cho qua chuyện. Một phần tôi cũng mong đó chỉ là một phút lầm lỡ, anh sẽ tỉnh ngộ.
|
Tôi buộc phải giữ im lặng để con gái yên tâm thi đại học. |
Thế nhưng những biểu hiện của Lâm sau đó càng khiến tôi phát điên. Anh vẫn thường xuyên đi sớm về muộn với lý do có đối tác. Tiền lương anh đưa cho tôi cũng nhiều hơn, nhưng liệu rằng còn bao nhiêu đồng tiền khác anh đã dành để nuôi bồ nhí của mình hay những cô gái trong quán rượu?
Thậm chí ngày cha tôi mất, trong khi tôi túc trực ở gia đình bố mẹ suốt nhiều ngày, nhưng nửa đêm, Lâm chỉ nhận được một cú điện thoại cũng sẵn sàng bỏ tất cả đi. Vậy mà tôi còn phải tìm đường nói đỡ cho anh với họ hàng, bảo rằng đã khuya ở lại cũng không làm được gì nên bảo anh về nhà nghỉ ngơi một chút.
Lâm và tôi là bạn thanh mai trúc mã. Chúng tôi vào đại học thì yêu nhau, ra trường kết hôn. Sau bao nhiêu năm, tình cảm chúng tôi dành cho nhau vẫn tốt đẹp. Vậy mà tất cả đã kết thúc quá dễ dàng.
Tôi nhìn chồng và những chiếc bao cao su trên giường với ánh mắt xa lạ và căm giận, vừa nói vừa khóc. Lúc này kể cả con gái có nghe thấy, tôi cũng không còn bận tâm nữa. Không ngờ trước việc tày trời như vậy, chồng tôi cũng chỉ xin lỗi qua quýt, cho rằng mình chỉ là lỡ dại, sẽ không làm điều sai trái ấy nữa. Lời xin lỗi quá đơn giản của chồng càng khiến tôi phát điên, cho rằng anh không xứng đáng với tình cảm bấy lâu nay của tôi.
Trước những lời lẽ trách móc to tiếng của tôi, con gái bất ngờ đi vào phòng ôm lấy tôi, khuyên tôi không nên to tiếng, nó thậm chí còn bênh vực bố chỉ là không may.
Đứa con gái mà tôi đã mất bao năm đổ mồ hôi sôi nước mắt, cũng vì nó mà tôi ngậm đắng nuốt cay trước sự phản bội của chồng, vậy mà đến nó cũng có thể nói những lời lạnh lẽo như vậy với tôi sao. Tôi như chết đứng giữa trận, chả biết nói gì hơn.
Từ hôm ấy, chồng tìm mọi cách dỗ dành nhưng tôi tảng lờ, cho rằng anh chỉ làm vậy vì cảm thấy có chút lỗi lầm. Tôi gần như câm lặng trong nhà mình, chỉ có con gái và chồng thỉnh thoảng vẫn to nhỏ với nhau.
Quá bức xúc, đau đớn khi người chồng mình yêu quý suốt đời phản bội. Con gái cũng một mực bênh bố, trong lúc quẫn trí, tôi đã lấy dao lam cứa cổ tay rồi gọi điện cho chồng: "Giờ anh được tự do rồi nhé".
Chồng tôi vội vàng về nhà đưa tôi đến bệnh viện. May mắn làm sao, có thể do tôi cắt không chính xác nên chưa nguy hiểm đến tính mạng. Con gái tôi nghe tin cũng vội vàng chạy vào bệnh viện trong nước mắt và nói ra bí mật kinh hoàng: "Những cái bao cao su đó là của con. Không phải của bố!".
Sự việc lúc này mới vỡ lở. Con gái tôi có quen biết với một chàng trai thiếu đứng đắn. Cậu ta đòi quan hệ trước hôn nhân và con gái tôi đã có thể trở thành nạn nhân nếu như chồng tôi không kịp thời phát hiện ra sự việc này.
Anh đã khuyên nhủ con gái đồng thời tìm ra bằng chứng cho thấy, cậu con trai mà con gái mình hết mực tin tưởng chỉ là một gã sở khanh lừa đảo đã có vợ con ở quê. Sau khi ngừng giao du, hắn vẫn nhiều lần tìm cách liên lạc thậm chí hăm dọa con gái tôi, nên có lần đêm khuya chồng tôi vẫn phải chạy đi giải quyết sự việc.
|
Hóa ra những chiếc bao cao su lại của con gái tôi, nó suýt bị hại bởi một gã đàn ông sở khanh khi chưa đầy 18 tuổi. Rất may chồng tôi đã phát hiện ra mọi việc. |
Do biết tính tôi hay lo lắng, dễ làm to chuyện, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tinh thần con gái, và vì đã hứa giữ lời nên Lâm không thể kể cho tôi.
Mải lo cho con anh cũng quên luôn việc giấu những chiếc bao cao su của con gái trong xe ô tô, mà không hay tôi phát hiện ra và im lặng đến giờ.
(Theo Công luận)
Tôi buộc phải giữ im lặng để con gái yên tâm thi đại học.
" alt=""/>Nghi ngờ chồng ngoại tình, tôi phát hiện con gái suýt bị cưỡng đoạt