
 |  |
Bình Tinh chịu đả kích lớn khi mẹ mất vì Covid-19.
- Sáu tháng đỉnh dịch tại TP.HCM năm ngoái, chị đã mất đến 4 người thân trong vỏn vẹn 2 tháng, đoàn Huỳnh Long mất 5 vị trí quan trọng: soạn giả, trang phục, diễn viên, nhạc sĩ,... Chị và đoàn Huỳnh Long vượt qua quãng thời gian ấy ra sao?
Thời gian đó, tôi và đoàn Huỳnh Long khủng hoảng trầm trọng. Khi quá khủng hoảng, tôi đã từng nghĩ đến chuyện cắt tay... Tôi như người điên, nắm lấy tóc mình mà xén, có thời gian phải vào bệnh viện tâm thần điều trị.
Một hôm, tôi nhìn con gái Bella, nhìn bàn thờ mẹ. Tôi tự hỏi mình: Mẹ mong mỏi nhất điều gì?Tôi nhớ lại ánh mắt mẹ nhìn tôi và nói: Mẹ tin con gái mẹ sẽ làm được. Mẹ từng khẳng định tôi giỏi hơn mẹ ngày trước. Tôi xốc lại tinh thần, không để người xung quanh thất vọng, nhất là những người đã khuất. Một khi đã quyết chí, tôi sẽ làm đến cùng.
Sau đó, tôi lao đao tìm khắp nơi để lấp đầy tất cả chỗ trống bị thiếu khuyết. Nhưng, tôi lấp làm sao để mọi thứ tròn đầy và hạnh phúc như xưa?
Thỉnh thoảng, tôi cảm thấy mẹ, dì, anh Thanh Dũng,... như đứng sau lưng đẩy mình về phía trước. Mọi thứ bỗng trở nên suôn sẻ, thuận lợi. Tôi nhanh chóng tìm được đối tác thế vào vị trí những người đã khuất. May mắn, họ đáp ứng 70 - 80% yêu cầu của tôi. Chúng tôi đang vừa làm việc vừa đào tạo thêm.
Điều quan trọng nhất với tôi lúc này là không để đoàn Huỳnh Long - tâm huyết cả đời của mẹ - bị mai một. Bình Tinh còn thì đoàn Huỳnh Long phải còn! Nếu để rã đoàn, tôi sẽ mang tội với ông bà, cha mẹ và tất cả cô bác còn đang bám trụ. Họ đã cống hiến cả đời cho đoàn Huỳnh Long. Tôi phải gạt hết nỗi đau riêng sang một bên, sống vì cái chung. Tôi và con gái Bella có thể đói nhưng chắc chắn các cô bác phải có cái ăn. Đó là tâm nguyện của tôi.
- Hiện tại, tinh thần chị ra sao?
Ban ngày, tôi làm việc quay cuồng, đến đêm mới cảm nhận được nỗi đau vẫn nhức nhối. Tôi đang tập tuồng Xử án Phi Giao, không biết mẹ và dì có đang dõi theo con gái diễn không? Tôi vẫn thường mơ thấy mẹ. Mấy tháng trước lần đầu cúng mẹ, chị em chúng tôi khóc như mưa. Đến bây giờ, tôi vẫn giữ những thói quen cũ, có gì ngon hay chuyện vui đều tâm sự trước bàn thờ mẹ. Nếu đi chơi xa, tôi mang theo di ảnh, như mẹ vẫn ở bên.
Sự thật, tôi không dám mời ba Vũ Linh tham gia vở nào. Mọi lần luôn là ba chủ động gọi hỏi tôi: Sao có vở diễn mà không mời ba?Đến NSƯT Hữu Quốc còn ngạc nhiên hỏi ba: Sao nó dám mời anh Năm vậy?Ba tôi nói là: Sao lại không, đây là đoàn nhà anh mà? Ba má nó chết hết rồi thì còn anh chớ?Tôi hết sức xúc động khi nghe lời chân tình đó.
Không ai có cách nào mua chuộc hay sai khiến NSƯT Vũ Linh cả! Ba tôi không con cái, cháu gái ba Hồng Phượng lại là ca sĩ. Ba chỉ có đứa con gái Bình Tinh là nghệ sĩ cải lương nên không tiếc dồn hết tâm huyết truyền nghề cho tôi. Ba không cho tôi tiền bạc mà cho tôi tinh hoa nghề - thứ tôi sẽ hưởng cả đời này.
Sức khỏe ba Vũ Linh không tốt nên ba tham gia vở nào vui vở đó, các nghệ sĩ trẻ của đoàn sẽ được học trực tiếp từ ba. Tôi đi hát từ nhỏ, nay vinh dự được diễn cùng ba, vậy mà không ít lần say sưa xem ba diễn quên mình đang là Mạnh Lệ Quân trên sân khấu. Các nghệ sĩ gạo cội dần ra đi, tôi muốn các bạn trẻ phải học hỏi được lúc nào hay lúc ấy. Từng câu góp ý trong hậu trường của ba rất quý, các bạn chưa chắc có cơ hội thứ 2 được nghe.