
- Với những gì đã thể hiện, đến lúc này tuyển Việt Nam được dự đoán sáng cửa vô địch AFF Cup 2018. Cho dù vậy, HLV Park Hang Seo vẫn còn khá nhiều trăn trở trước khi tái đấu với Malaysia...Malaysia hô hào đòi nợ Việt Nam ở chung kết AFF Cup 2018
Thái Lan thất bại ở AFF Cup 2018: Năm của những thảm họa
Quang Hải, Công Phượng nguy cơ bị cấm đá chung kết lượt về
Lo từ con người...
Thực tế, sau vòng bán kết lực lượng của tuyển Việt Nam đang rất ổn khi hầu hết đã hoặc đang có dấu hiệu bình phục chấn thương từ Văn Toàn cho tới Hùng Dũng. Kể cả sau trận đấu với Philippines, dù khá bầm dập nhưng rất may không có ca chấn thương nào xảy đến.
Nhìn vào đấy, cùng với phong độ cao của phần lớn các cầu thủ mà chiến lược gia người Hàn Quốc có trong tay dường như chẳng có gì phải quá lo cho tuyển Việt Nam trước trận chung kết lượt đi với Malaysia.
 |
Dù đã chơi rất tốt, nhưng không vì thế mà... |
Tuy nhiên soi kỹ hơn, rõ ràng HLV Park Hang Seo đang khá căng thẳng với câu chuyện về nhân sự khi một số cầu thủ được coi chủ lực, có ảnh hưởng lớn tới chiến thuật hoặc giàu kinh nghiệm đang chưa có phong độ cao nhất, mà điển hình ở đây là Xuân Trường lẫn Văn Quyết.
Với trường hợp của đội trưởng tuyển Việt Nam có thể không quá lo, bởi Quang Hải hay Văn Đức thậm chí Công Phượng đang cho thấy có thể thay thế thì riêng Xuân Trường “căng” thực sự.
Trường “híp” không có được phong độ tốt là sự thật, nhưng cần phải hiểu rằng HLV Park Hang Seo rất cần tiền vệ người Tuyên Quang trong nhiệm vụ phát động tấn công, điều mà Đức Huy hay Hùng Dũng hoặc Huy Hùng không làm tốt bằng.
Đó là lý do tại sao, dù chơi không tốt nhưng HLV Park Hang Seo vẫn kỳ vọng vào Xuân Trường khi tung ra sân đá chính ngay từ đầu trước Philippines.
... cho tới cả lối chơi
Tại AFF Cup 2018 này, những gì đã thể hiện tuyển Việt Nam đang là đội bóng có lối chơi biến hoá, khó lường bậc nhất giải đấu khi gần như mỗi trận HLV Park Hang Seo đều cho các học trò chơi theo cách khác nhau để đi đến chiến thắng.
Nhưng nói như thế không có nghĩa tuyển Việt Nam đã ổn cả, bởi trên thực tế vẫn còn khá nhiều điều khiến ông Park phải lo ngại cho trận chung kết tới đây với người Mã, và một trong số đó là giữ nhịp trong lối chơi chưa thực sự tốt như mong đợi.
 |
HLV Park Hang Seo đã yên tâm hoàn toàn về con người lẫn lối chơi của tuyển Việt Nam |
Đã có lúc ở Mỹ Đình vào tối 6/12, tuyển Việt Nam bị cuốn vào lối chơi của Philippines, dù đội bóng này gần như rất ít bài cũng như không mạnh hơn. Mọi việc diễn ra rất nhanh trước khi các học trò của HLV Park Hang Seo kịp “tỉnh giấc”, nhưng ít nhất đây cũng là điều buộc phải lo chứ không đơn giản khi Malaysia mạnh và quái hơn nhiều so với Philippines.
Không chỉ có vậy, hàng thủ dù mới chỉ lọt lưới 2 bàn nhưng sau trận bán kết lượt về vừa qua lại lộ ra thêm một điểm phải lo khác là chống đá phạt, đặc biệt với các tình huống bóng bổng.
Philippines không tấn công quá nhiều, nhưng chỉ cần vài tình huống đá phạt đã khiến hàng thủ của tuyển Việt Nam hỗn loạn và chống đỡ khá vất vả. Đương nhiên Philippines lợi thế về chiều cao, nhưng thực tế các học trò của HLV Park Hang Seo lại chưa biết chọn vị trí cho mình hòng tạo ra bức tường an toàn nhất cho Văn Lâm.
Và bàn thua ở phút cuối của giờ đấu chính thức đến từ một tình huống như thế khi các hậu vệ tuyển Việt Nam chạy rất loạn thay vì áp sát, hoặc chọn cho mình một vị trí tốt nhất trong hệ thống phòng ngự của đội nhà.
Hai điều nho nhỏ này có thể sẽ không khiến tuyển Việt Nam yếu đi, nhưng nó lại là nguy cơ để các đối thủ khoét vào dễ khiến chúng ta phải trả giá...
Mai Anh

Báo Philippines: Xin ngả mũ, Việt Nam thắng quá xứng đáng!
Báo chí Philippines "phục sát đất" khi tuyển Việt Nam thắng trận bán kết lượt về với tỷ số 2-1 (chung cuộc 4-2), vào chung kết AFF Cup 2018.
" alt=""/>Tuyển Việt Nam: Những mối lo đấu Malaysia chung kết AFF Cup 2018
Vào thời gian này, với sự giúp đỡ của Liên Xô, quân đội Ai Cập đã được xây dựng khá mạnh, nhất là lực lượng không quân và phòng không.Cuộc chiến khốc liệt
12 giờ ngày 6/10/1973, quân đội Ai Cập bắt đầu cuộc chiến bằng màn hoả lực dài 53 phút với 2.000 khẩu pháo, cối, cùng 700 máy bay đánh phá các mục tiêu quan trọng của Israel ở Sinai. Đồng thời, người nhái bơi qua kênh Suez để phá gỡ các xen-xơ, dây điện thoại của Israel.
Sau khi bắn mở màn, pháo binh Ai Cập chuyển làn bắn phá tuyến phòng thủ thứ hai ở sâu về phía đông của Israel. Pháo đi cùng của bộ binh và pháo xe ở bờ phía tây kênh Suez thay thế pháo binh bắn phá tuyến 1.
Trong khi pháo binh bắn phá, từ các trạm bơm nổi ở giữa kênh, công binh dùng vòi rồng bắn những cột nước có áp lực cao để phá con đê cát của Israel, sau gần 5 giờ mở được 77 cửa rộng 6m, dài 200m (chiều rộng con đê), với khối lượng 640.640 tấn cát.
 |
Pháo binh Israel tham chiến. Ảnh: Modern War Institute - West Point |
Khi các cửa mở xong, xe bọc thép chở bộ binh vượt kênh đánh chiếm và mở rộng đầu cầu. Thuyền cao su và phà chở các toán bộ binh mang tên lửa chống tăng sang tăng cường cho lực lượng giữ đầu cầu. Cùng lúc, công binh dùng thuốc nổ và máy húc san hai bờ kênh để chuẩn bị bắc cầu. 15h30, cầu được bắc xong. Đến đêm, quân Ai Cập đã thiết lập được các trận địa đầu cầu vững chắc bên phía bờ đông kênh Suez.
Cũng trong giai đoạn mở đầu này, Ai Cập dùng trực thăng đổ bộ 20 tiểu đoàn biệt kích vào hậu phương Israel, tiến công sở chỉ huy tiền phương, căn cứ không quân, đồng thời phục kích, đánh chặn các đoàn xe của Israel trên các trục đường chính gây hỗn loạn ở hậu phương. Bị tấn công bất ngờ, phải mất 40 phút, không quân Israel mới xuất kích.
Tới ngày thứ 7, thứ 8, Ai Cập vẫn tổ chức vượt sông. Ngày thứ 9, họ đột phá tuyến thứ 2 của Israel (cách bờ kênh khoảng 5-10 dặm), kiểm soát toàn bộ bờ đông kênh đào và thâm nhập sâu vào khu vực phòng ngự từ 3 đến 10 dặm. Sau khi tiến cách xa các ô phòng không cố định, Ai Cập chuyển sang phòng ngự.
Do sơ hở trong phòng ngự giữa quân đoàn II và quân đoàn III của Ai Cập, lợi dụng thu được 15 chiếc tăng T-62 của Ai Cập, Israel đã sử dụng lực lượng này vượt qua cầu mà không bị quân Ai Cập ngăn chặn. Đại đội tăng này tổ chức phòng thủ ngay ở đầu cầu, Ai Cập buộc phải phá huỷ cầu và điều sư thiết giáp đến ngăn chặn. Sau đó đã diễn ra trận bao vây kỳ quặc: 2 lữ đoàn tăng và một lữ đoàn dù của Israel tổ chức bao vây quân đoàn III của Ai Cập gồm 20.000 quân và 2.000 xe tăng (lực lượng bao vây nhỏ hơn nhóm bị bao vây).
Sau khi được Mỹ viện trợ, Israel mở cuộc phản công, phía Ai Cập thiệt hại nặng. Ngày 23/10, Hội đồng Bảo an Liên Hợp Quốc thông qua hghị quyết ngừng bắn. Các nước tham chiến lần lượt kí với nhau các hiệp định đình chiến riêng rẽ. Cuộc chiến Ai Cập – Israel kết thúc.
Sự chủ quan, khinh địch
Ai Cập đã hoàn thành dù chưa đầy đủ mục tiêu chiến lược hạn chế của họ, và lần đầu tiên đánh bại quân đội Israel. Còn Israel bị tổn thất nặng nề với 2.552 người chết và mất tích, trong đó có 1 tướng, 2 đại tá, 25 trung tá, 80 thiếu tá; 900 xe tăng bị phá hủy, 220 máy bay bị bắn rơi..
Phía Ai Cập giành được thắng lợi trong giai đoạn đầu, do chuẩn bị chu đáo, tỷ mỉ, xây dựng công sự trận địa vững chắc, tổ chức lực lượng phòng không nhiều tầng, nhiều hướng; Tổ chức tốt hành động nghi binh rộng khắp, tạo bất ngờ cho đối phương, tung hoả mù đánh lừa được tình báo Israel về phán đoán chiến lược, tạo được thế bất ngờ về chiến dịch và chiến lược.
Đặc biệt, Ai Cập đã tiến công vào tháng mà Israel có nhiều ngày lễ, làm cho Israel không kịp tổng động viên lực lượng vì sợ dân chúng hoang mang.
Tuy nhiên, giai đoạn sau Ai Cập đã để mất quyền chủ động, hệ thống phòng không bị phá vỡ một mảng, không làm chủ được chiến trường. Bộ binh có đủ tên lửa phòng không và chống tăng, nhưng kém cơ động linh hoạt so với quân đội Israel. Tổ chức hiệp đồng tác chiến không tốt, do đó một số máy bay Ai Cập đã bị chính quân nhà bắn rơi.
Phía Israel có ưu thế về kỹ thuật nhưng do sai lầm chủ quan khinh địch, tự mãn với thắng lợi giành được trước đây nên đã bị bất ngờ về chiến dịch - chiến thuật. Hội đồng quân sự cũng như Chính phủ Israel đều cho rằng, Ai Cập không đủ sức tiến công Israel, không có khả năng vượt kênh đào và do đó không đủ sức lao vào cuộc chiến.
Mặc dù cơ quan tình báo Israel có báo cáo về sự điều động quân đội Ai Cập – Syria ở biên giới cũng như có hiện tượng chuẩn bị tiến công, song các nhà lãnh đạo và giới quân sự Israel lại đánh giá đó chỉ là hành động “hâm nóng” khu vực biên giới. Chính vì thế, các sĩ quan Israel được phái đi công tác hoặc nghỉ phép.
Thậm chí, khi cuộc chiến đã nổ ra, bộ chỉ huy Israel vẫn chủ quan tính toán rằng, ít nhất Ai Cập phải mất 12 giờ để bộ binh vượt kênh đào và 24 giờ mới bắc xong cầu phao cho xe tăng, chỉ cần một buổi sáng là đủ để không quân Israel phá các cầu phao và đánh chặn các mũi tiến công bằng xe tăng của Ai Cập. Trong khi đó, thực tế quân Ai Cập chỉ mất 3,5 giờ đã hoàn tất việc bắc xong cầu và xe tăng vượt qua kênh.
Nguyên Phong

Israel bị tố dùng siêu tiêm kích, tin tặc tấn công Iran
Nhật báo al-Jarida của Kuwait trích dẫn một nguồn tin cấp cao hé lộ, Israel bị nghi là thủ phạm đứng sau các vụ tấn công hai cơ sở quân sự và hạt nhân của Iran trong một tuần trở lại đây.
" alt=""/>Hé mở lý do Israel thua đau trong chiến tranh Trung Đông 1973