Truyện Bí Ẩn Chưa Lời Giải Về Mùa Mưa Rực Lửa
Lấy trường học làm trung tâm, khung cảnh xung quanh nhanh chóng trải ra.
Cây, hàng cây hai bên đường trong khuôn viên trường mọc um tùm.
Người, những người nói tiếng địa phương, giọng nói nhanh và lộn xộn.
Các loại xe cộ bấm còi, từng tốp học sinh lướt qua phía sau. Các cửa hàng bật đèn sáng, từng cái một nối tiếp nhau kéo dài ra.
Nồi dầu của các quán nhỏ đang chiên xiên que, xèo xèo nổ, mùi cay xộc thẳng vào mũi.
Thế giới như một nồi nước đang sôi, vung nắp ra trước mặt Lâm Thi Lan, hơi nóng bốc lên ngùn ngụt trước mặt.
Cô muốn nôn.
Lâm Thi Lan ôm bụng, cảm thấy cổ họng đắng ngắt. Tất cả những gì cô ăn tối nay đều bị nôn ra đầy ô.
“Í! Người kia nôn rồi!”
“Đó không phải là người kia à?”
“Ừ, lớp trưởng lớp một đó. Đừng gây sự với cậu ta, đi đi.”
Đám học sinh đều vòng qua tránh xa cô.
Lâm Thi Lan yếu ớt đứng thẳng dậy, định lấy thuốc từ trong túi ra.
Cái túi xách ban nãy đã biến thành chiếc ba lô cô đang đeo, thuốc dĩ nhiên không có. Cô đành lấy bình giữ nhiệt bên hông ba lô, may mà trong đó còn nửa bình nước.
Lâm Thi Lan khó khăn dọn dẹp lại sự lộn xộn của mình.
Cô đã quay lại, quay lại với vùng đất nhỏ bé nhưng sôi động của huyện Nhạn, quay lại với mùa mưa khi cô mười bảy tuổi. Việc du hành thời gian này Lâm Thi Lan đã trải qua không ít lần, chỉ là lần này thời điểm và địa điểm thật sự quá tệ.
Đang là giờ tan học, cổng trường đông nghịt người.
Lâm Thi Lan không quên Đàm Tẫn đã đột ngột biến mất bên cạnh mình, cô đứng chờ một lúc nhưng không thấy cậu đâu. Vì thế, cô ngược dòng người, đi vào trong trường.
Trời đang mưa nhỏ, ô đã bị cô vứt đi.
Người qua lại quá đông, Lâm Thi Lan không chắc cô và Đàm Tẫn có lỡ nhau không.
Lên lớp 12, Lâm Thi Lan bị cận nặng thêm hai độ. Vì sợ bị mắng nên cô không dám nói với mẹ để đổi kính mới, cứ thế mà chịu đựng. Thế nên, cặp kính cô đang đeo bây giờ có số độ không đủ, nhìn xa thì chẳng thấy rõ gì cả.
Lên đến tầng của khối 12, khi Lâm Thi Lan định tìm đến lớp của Đàm Tẫn thì cô mới nhận ra mình không biết cậu học lớp nào.
Thỉnh thoảng cô nhìn thấy cậu trong giờ tập thể dục buổi sáng, thỉnh thoảng gặp cậu trên đường về nhà, nhưng suốt năm lớp 12, cô có quá nhiều thứ để lo lắng nên không bao giờ chú ý đến Đàm Tẫn, dù cậu là hàng xóm và học cùng trường với cô ba năm.
Cảm giác khó chịu ngày càng mạnh.
Về nhà thôi.
Lâm Thi Lan nghĩ ra rồi.
Đàm Tẫn đã nói, cậu sẽ đến tìm cô.
Sau khi ra khỏi trường, Lâm Thi Lan nhanh chóng về nhà.
Trời mưa, con đường nhỏ đầy bùn lầy. Ngõ hẻm không có đèn đường, nhưng cô vẫn có thể dễ dàng đi qua.
Con đường quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn, cuối cùng đã khiến cô cảm nhận rõ ràng rằng: Đây chính là quê hương của cô.
Quê hương, không nói cho bạn biết bạn phải đi đâu, nhưng nó nhắc nhở bạn rằng, bạn đến từ đâu.
Sâu trong hẻm có một cái giếng cạn. Bên cạnh giếng có một người đàn ông răng vàng, mặt cười toe toét.
Lâm Thi Lan đi qua đó, người đàn ông thân mật gọi tên thân mật của cô.
“Nhuế Nhuế, tan học rồi à? Nhà làm cơm chưa?”
“Bảo mẹ cháu nhé, chú một lát nữa sẽ dẫn người qua, ăn ké chút.”
Cơn buồn nôn vừa được kìm nén lại trỗi dậy vì lời nói của ông ta.
Người đàn ông này là em họ của bố Lâm Thi Lan, theo vai vế cô phải gọi ông ta một tiếng chú. Sau khi bố cô mất, kinh tế khó khăn, mẹ cô vay ông ta ít tiền. Thỉnh thoảng đồ đạc trong nhà hỏng, cần khuân vác đồ nặng, mẹ cô sẽ gọi ông ta giúp.
Nhưng Lâm Thi Lan thật sự ghét người chú họ này. Ông ta là một kẻ nghiện rượu, cứ muốn uống rượu là kéo bạn bè đến nhà cô uống, tiền mua rượu cho ông ta là một khoản chi tiêu lớn mỗi tháng của gia đình. Chưa kể, ông ta uống say còn thích động tay động chân, ôm ôm ấp ấp.
Ông ta gọi cô, Lâm Thi Lan giả vờ không nghe thấy, nhưng chú họ không định để cô đi.
“Sao không chào hỏi ai cả thế?” Ông ta kéo ba lô của cô, kéo cả người cô lại, cánh tay thuận thế đặt lên vai cô: “Nhuế Nhuế, cẩn thận chú mách mẹ cháu đấy nhé.”
“Biến đi!”
Lâm Thi Lan bùng nổ, cô dồn hết sức vào tay, đẩy mạnh vào ngực ông ta.
Người đàn ông không đứng vững, ngã sấp mặt xuống đất.
Ông ta chỉ kịp nắm lấy mép giếng, chú họ trừng mắt nhìn cô, lời lẽ th ô tục vang lên: “Con mẹ mày, mày dám đẩy tao à? Con đi3m, mày to gan đấy, hôm nay uống nhầm thuốc à? Mẹ, mày liệu mà tính toán hết chi phí y tế cho tao, chờ xem, xem tao có giết mày không…!”
Cô gái im lặng nhìn thẳng vào mắt ông ta.
Gương mặt cô trời sinh đã xinh đẹp, lông mày mảnh mai, đôi mắt như hạnh nhân. Dưới cơn mưa phùn, đôi mắt to của cô đen nhánh, như không có đồng tử; làn da cô tái nhợt, như ma quỷ trong tiểu thuyết kinh dị.
Cứ để cho giọt mưa rơi rớt, Lâm Thi Lan vẫn mỉm cười nhẹ nhàng, đôi mắt không cũng không chớp.
Người đàn ông bị cô nhìn mà có chút run sợ, ông ta phun thẳng ra đất một cục nước đờm, nuốt gọn những lời chưa kịp mắng xuống.
(责任编辑:Ngoại Hạng Anh)
下一篇:Soi kèo phạt góc Alaves vs Celta Vigo, 3h00 ngày 28/1
Trước ngày World Cup 2014 khởi tranh, tạp chí Playboy phiên bản tiếng Đức đã tung ra ấn phẩm “mát mẻ” với loạt ảnh các người đẹp diện nội y mang màu cờ của các ĐTQG tranh tài trên đất Brazil." alt="Dàn mỹ nữ Playboy rực lửa cùng World Cup 2014" /> Bước 2: Bạn vào Thiết lập chung để kiểm tra xem địa chỉ email đã bị thay đổi hay chưa, email được dùng khi yêu cầu thay đổi mật khẩu, Facebook sẽ gửi 1 đường link về email để bạn vào thay đổi mật khẩu, bạn không nên để lộ thông tin email đăng nhập tài khoản.
Sau đó bạn hãy vào mục Di động để kiểm tra số điện thoại của bạn có bị thay đổi hoặc được thêm số điện thoại lạ vào tài khoản của bạn hay không.
Bước 3: Sau khi kiểm tra email không bị thay đổi hoặc thêm email (1 tài khoản Facebook có thể dùng từ hai email để đăng nhập), bạn di chuyển xuống mục Bảo mật. Tại đây có 7 mục để bạn kiểm tra và thiết lập an toàn cho tài khoản của bạn, nếu thấy có sự khác biệt hay nghi ngờ cần có biện pháp cụ thể hơn.
Thông báo đăng nhập:
Bấm vào dòng Thông báo đăng nhập: Facebook sẽ cho bạn hai lựa là email và tin nhắn văn bản về điện thoại, nếu bạn chọn tùy chọn nào bạn đánh dấu vào ô trống trước nó. Mỗi lần có đăng nhập vào Facebook của bạn sẽ nhận được một thông báo.
Xét duyệt đăng nhập:
Khi bạn sử dụng tính năng này, Facebook sẽ cung cấp mã bảo mật cho bạn qua số điện thoại bạn đã đăng ký.
" alt="Cách bảo mật an toàn khi sử dụng Facebook" />2. Click vào Hiển thị Cài đặt nâng cao (Show Advanced Settings) ở gần cuối cửa sổ vừa hiển thị.
3. Tìm nút bấm Xóa dữ liệu duyệt web (Clear Browsing Data) dưới mục Quyền riêng tư (Privacy). Click và lựa chọn loại dữ liệu muốn xóa rồi click vào Clear browsing data.
Trình duyệt Firefox
1. Click vào biểu tượng ba thanh ngang ở góc trên cùng bên phải màn hình, trong trình đơn hiện ra, chọn Tùy chọn (Options).
2. Click vào nút Nâng cao (Advanced) rồi chọn tab Mạng lưới (Network) từ danh sách các tab xuất hiện. Tìm mục Cached Web Content rồi chọn Xóa ngay (Clear now).
" alt="Hướng dẫn xóa cache trên trình duyệt Chrome, Fifefox, IE, Safari" />Như thông tin ICTnews đã đưa, ngày 19/7 vừa qua, trang Ocworkbench.com đã công bố thông tin gây bất ngờ từ nhóm nghiên cứu IMA Mobile (Hồng Kông) về việc smartphone Redmi Note của hãng Xiaomi được cài sẵn ứng dụng ngầm để sao lưu dữ liệu tin nhắn SMS, hình ảnh, nội dung đa phương tiện… để gửi về máy chủ đặt tại Trung Quốc.
Ứng dụng được tích hợp vào firmware và người dùng không thể gỡ bỏ được.
Liên quan đến này, ngày 23/7, hệ thống bán lẻ điện thoại CellphoneS đã tung ra video chứng minh một chiếc điện thoại Xiaomi Redmi Note xách tay tại Việt Nam cũng bị cài sẵn phần mềm tương tự.
Phía Cellphones đã cài vào chiếc Xiaomi Redmi Note phần mềm miễn phí cho phép quản lý kết nối Network Connection từ kho ứng dụng Google Play. Khi phần mềm hoạt động, người dùng sẽ nhanh chóng nhận ra trên Redmi Note xuất hiện địa chỉ IP 42.62.48.xxx – đây là vị trí IP đã được xác định là được đặt tại Bắc Kinh, Trung Quốc.
" alt="Video cho thấy smartphone Xiaomi bán tại Việt Nam gửi dữ liệu về Trung Quốc" />1. Màn hình quá sắc nét một cách thiếu tự nhiên
LG G3 là một trong những smartphone đầu tiên được trang bị màn hình Quad HD. Màn hình Quad HD vốn đã siêu sắc nét, nhưng LG lại áp dụng một số công nghệ nhân tạo để khiến màn hình có vẻ sắc nét hơn, tạo ra hiệu ứng giống như hào quang thiếu tự nhiên xung quanh các biểu tượng và chữ cái.
Có thể LG muốn người dùng nhận thấy rõ hơn độ siêu sắc nét của màn hình điện thoại, nhưng nó dễ khiến nhiều người cảm thấy không thoải mái.
Bức hình dưới đây không phải chụp từ điện thoại LG G3 mà chỉ là minh họa cho hiệu ứng này:
2. Những nút ảo không trong suốt xuất hiện trên màn hình
Trong khi nút ảo có một số lợi ích, nhiều ứng dụng Android và game lại không hỗ trợ chế độ Immersive Mode. Chế độ Immersive Mode trong hệ điều hành Android 4.4 KitKat giấu thanh trạng thái và các nút ảo, để chế độ toàn màn hình cho người dùng sử dụng một ứng dụng duy nhất nào đó. Trên điện thoại LG G3, điều này dẫn tới những nút ảo màu xám xấu xí khi chơi game.
" alt="5 điều phiền toái khi sử dụng điện thoại LG G3" />
- ·Nhận định, soi kèo Al Ain vs Al Safa, 20h00 ngày 27/1: Tin vào chủ nhà
- ·BlackBerry Z3 ra mắt Việt Nam ngày 18/6, giá hơn 200 USD
- ·Cười té ghế với Thánh Chế Võ Lâm Truyền Kỳ II
- ·Galaxy S4 cháy đen khi đặt dưới gối
- ·Nhận định, soi kèo nữ Santos Laguna vs nữ Juarez, 10h00 ngày 28/1: Chủ nhà kém cỏi
- ·Người đẹp Ma Vực lăn cùng World Cup 2014
- ·Hỏa Lân Kiếm: thần binh bá đạo của game thủ Phong Vân
- ·Game mobile sẽ ngày càng 'vắt sữa' người chơi
- ·Nhận định, soi kèo Western Sydney vs Auckland FC, 13h00 ngày 26/1: Đánh chiếm ngôi đầu
- ·Truyện Thả Thí Thiên Hạ
Là tổng đội phó quản lý mảng kỹ thuật hình sự, sư phụ Trần Nghị của tôi được coi là người tính khí ôn hòa nhất trong số mấy vị lãnh đạo lớn tuổi của sở Công an. Sư phụ ngoài 40 tuổi, sở thích lớn nhất là kể cho chúng tôi nghe những câu chuyện cười nhạt như nước ốc, đám thanh niên trong tổng đội thích được làm việc cùng sư phụ. Nhưng lúc này, sắc mặt của sư phụ hoàn toàn không giống như đùa, tim tôi bỗng đập lên thùm thụp.
"Ờ.. ờ.. e hèm." Quế Bân, bác sĩ pháp y chính của công an huyện Thạch Bồi đằng hắng lấy giọng, chuẩn bị lên tiếng.
"Không hỏi anh!" Sư phụ phũ phàng cắt ngang lời bác sĩ Quế. "Tôi đang hỏi Tần Minh, vì sao không mổ lưng ra?"
Trước bao ánh mắt đổ dồn về, chốc lát, mặt tôi đã đỏ rần, miệng mấp máy nhưng không thốt nổi thành lời. Ngón tay sư phụ lại lướt dọc xương sống của thi thể, ấn mạnh xuống vài vị trí, nói: "Tôi cho rằng có lẽ các cậu đã phạm phải sai lầm không đáng có."
Thấy ngữ khí của sư phụ đã hơi dịu xuống, người anh em đồng môn Đại Bảo vội vã giải nguy cho tôi: "Do lần này chúng em chỉ khám nghiệm hiện trường sơ bộ, hơn nữa, thời gian khá là gấp gáp nên chỉ tiến hành giải phẫu theo quy trình thông thường chứ không tiến hành giải phẫu phần lưng."
Tôi đứng bên cạnh gật đầu như bổ củi.
Trong trường hợp thông thường, bác sĩ pháp y sẽ phải tiến hành khám nghiệm "ba khoang" của thi thể, cũng chính là giải phẫu khoang sọ, khoang ngực và khoang bụng, chỉ trong những trường hợp đặc thù mới động đến lưng, tiến hành giải phẫu phần lưng và tủy sống.
"Không giải phẫu thì chí ít cũng phải ấn xuống kiểm tra chứ?" Sư phụ nói thẳng không chút nể nang. "Tôi thấy, nếu như các cậu nghiêm túc kiểm tra thì kiểu gì cũng sẽ quyết định mổ ngay." Sư phụ cầm kẹp cầm máu chỉ vào vị trí vừa ấn ngón tay xuống.
"Vâng.. Chuyện này.. cái chính là.." Đại Bảo luôn mắc chứng nói lắp vào những lúc căng thẳng và đuối lý.
Tôi đưa tay ấn xuống vị trí sư phụ chỉ, nhưng không cảm thấy có gì khác thường.
Nhìn thấy vẻ ngơ ngác của tôi, sư phụ lắc đầu nói: "Học nhiều thực hành nhiều vào, kinh nghiệm còn non lắm. Mổ!"
Để bù đắp lỗi lầm, tôi vội vàng chụp ngay lấy con dao phẫu thuật, đưa mũi dao lướt dọc theo vết ngón tay sư phụ vừa vạch ra. Dao đi da mở, để lộ ra tổ chức dưới da trắng vàng lẫn lộn và cơ bắp đỏ hồng. Do căng thẳng nên đường dao cũng thành ra cong queo lượn sóng.
Tôi và Đại Bảo đứng ở hai bên thi thể, cùng phân tách lớp da trên lưng. Toàn bộ phần cơ lưng nhanh chóng lộ ra, màu sắc của cơ rất bình thường, không hề phát hiện ra tình trạng xuất huyết hay tổn thương.
Tôi dùng dao, chống hai tay lên thành bàn giải phẫu, trong lòng thầm hí hửng, lần này chắc là sư phụ đã phán đoán sai rồi. Vừa nãy không khí căng thẳng quá, không biết lát nữa sư phụ sẽ tự bào chữa cho mình thế nào đây.
Sư phụ liếc nhìn tôi, cười nhạt một tiếng: "Đừng có mừng vội, tiếp tục đi!"
Bị sư phụ nhìn thấu tim đen, mặt tôi hết đỏ lại trắng, tôi vội vàng cầm dao phẫu thuật lên, luống cuống phân tách phần cơ trên lưng thi thể.
"Á!" Tay Đại Bảo đột nhiên khựng lại.
Tôi vươn cổ sang nhìn, bỗng chốc rụng rời tay chân.
*
Vào buổi sáng một tháng trước đó..
"Định bao giờ cưới Linh Đan đấy?" Sư phụ gọi tôi tới phòng làm việc nhưng không lập tức vào ngay chuyện chính mà vừa vân vê điếu thuốc lá vừa hỏi. Sau khi tôi đón bạn gái Linh Đan lên tỉnh lỵ, do nàng tính tình cởi mở nên đã mau chóng thân thiết với toàn bộ tổng đội chúng tôi.
"Sư phụ giờ cũng tọc mạch đời tư thế à?" Tôi dang chân dang tay ngả dài trên ghế sofa. "Em mới có 28 tuổi đầu, vội vàng làm gì?"
"Đừng có ở đây mà ăn nói xấc xược!" Sư phụ nạt. "Giờ cậu là trưởng phòng Pháp y rồi, điều cần nhất bây giờ là nâng cao trình độ nghiệp vụ của bản thân, phải để cho mọi người cảm phục. Trước đây biểu hiện của cậu rất xuất sắc, nhưng vẫn cứ phải thận trọng mới được, cẩn thận lại lật thuyền rãnh cạn."
Làm lãnh đạo bao nhiêu năm qua, sư phụ giáo huấn lập trường cho cấp dưới đương nhiên cũng là chuyện cơm bữa nên tôi đã quá quen với kiểu vào tai trái ra tai phải.
"Đến lúc cậu kết hôn, lại xin nghỉ tuần trăng mật, rồi say sưa duyên mới, rồi lại mải mê sinh con đẻ cái." Sư phụ vẫn tiếp tục. "Tới lúc đó, thời gian sẽ trở nên eo hẹp. Cậu phải tận dụng khoảng thời gian tốt đẹp hiện tại để chăm chỉ công tác hiện trường chứ đừng có chỉ chăm chăm chạy vụ án lớn, vụ án nhỏ thì lờ đi."
Nghe tới đây, tôi trong lòng giật thột, vội vàng nghiêm túc lắng nghe. Tuy xã hội ổn định nhưng số lượng án mạng ở các địa phương trong toàn tỉnh không hề ít, chỉ cần xảy ra án mạng, lực lượng pháp y của cơ quan công an địa phương sẽ lập tức báo cáo lên sở Công an tỉnh. Nếu vụ án mạng nào sư phụ cũng bắt tôi đến hiện trường, chẳng phải dồn tôi vào thế bốn biển là nhà sao? Tới lúc Linh Đan bỏ tôi, tôi còn biết kết hôn với ai đây? Còn đi trăng mật với ai đây? Còn sinh con với ai đây?
"Cũng không phải là vụ án mạng nào cậu cũng phải tới." Sư phụ nhận ra vẻ sững sờ kinh hãi của tôi thì không nhịn được cười, nói: "Chọn lấy những vụ án có tình tiết éo le phức tạp, chẳng hạn như vụ án này, tôi thấy nên đi."
Sư phụ ném cho tôi một tờ giấy, tôi cầm lên đọc, là một bức điện báo nội bộ của cơ quan công an được fax tới:
Kính gửi: Tổng đội Cảnh sát hình sự Công an tỉnh
Huyện Thạch Bồi thuộc thành phố chúng tôi đêm qua xảy ra một vụ án, một cư dân huyện Thạch Bồi tên là Tôn Tiên Phát được phát hiện nằm ngay trước cửa nhà trong tình trạng bị trọng thương, đưa đi cấp cứu nhưng không thể qua khỏi, đã tử vong vào hồi 5 giờ sáng hôm nay. Hiện tại, phân đội thành phố đã điều phái nhân viên tới huyện Thạch Bồi kết hợp với nhân viên kỹ thuật địa phương triển khai công tác điều tra.
Phân đội cảnh sát hình sự
Công an huyện Thạch Đan
"Vụ án kiểu này, chúng ta cũng phải tới sao?"
"Vụ án có đơn giản tới đâu cũng là một mạng người." Sư phụ nói. "Đi đi, làm cho cẩn thận vào đấy."
Đúng lúc ấy, Lý Đại Bảo đi ngang qua trước cửa phòng sư phụ, lại bước giật lùi trở lại bên cửa, thò đầu vào hỏi: "Sư phụ, đi đâu thế? Em đi cùng được không?"
"Anh đã sắp xếp xong đống hồ sơ chưa?" Tôi hỏi.
Đại Bảo mặt mày tiu nghỉu: "Việc đó phức tạp kinh, anh đã làm suốt một tuần rồi, cuồng cẳng quá, không ngồi thêm được nữa, cứ đà này thì anh đến mắc bệnh trĩ mất thôi. Cho anh chạy đi chạy lại một chốc!"
"Đại Bảo tới sở Công an tỉnh là để tập huấn chứ không phải để ngồi sắp xếp hồ sơ." Sư phụ rõ ràng đang vào hùa với Đại Bảo. "Hai cậu cùng đi, còn nữa, bảo phòng Pháp chứng phái người đi cùng, gọi Lâm Đào đi đi!"
Pháp y và pháp chứng vốn dĩ không thể tách rời nhau, công tác khám nghiệm hiện trường vụ án chủ yếu dựa vào hai chuyên ngành này. Lâm Đào cũng được coi là người cộng sự lâu năm của tôi, chúng tôi không chỉ ở cùng một tổ khám nghiệm mà còn tốt nghiệp cùng một trường, cùng công tác ở sở Công an tỉnh, nếu như không có chuyện đột xuất, lần nào khám nghiệm hiện trường chúng tôi cũng xuất hiện cả đôi. Đại Bảo vẫn hay đùa rằng chúng tôi là "cặp đôi hoàn hảo", đến Linh Đan nhiều khi cũng hùa theo trêu chọc. Có Lâm Đào đi cùng, tâm trạng của tôi cũng nhẹ nhõm hơn chút ít, nhưng vui mừng nhất vẫn là Đại Bảo. Anh ta vừa chuẩn bị hòm dụng cụ, vừa hát ư ử. Tôi cầm một tập hồ sơ lên, gõ nhẹ vào đầu anh ta nói: "Anh vẫn cười được cơ à, phòng Hồ sơ mà cằn nhằn gì tôi thì anh cứ liệu hồn với tôi đấy!"
Đại Bảo gãi gãi đầu, rồi đắc ý giơ hai ngón tay lên, cười nói: "Chạy hiện trường, không lo bị trĩ, yeah!"
*
Sau một tiếng đồng hồ ngồi xe, chúng tôi đã tới huyện Thạch Bồi. Khi xe đi qua bờ sông Thạch Hà, tôi lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ. Một năm đã trôi qua, lại một mùa hoa cải nở rộ, nhưng cô thiếu nữ trong chiếc váy hoa năm xưa đã không bao giờ còn được nhìn thấy khung cảnh đẹp đẽ này lần nữa (Xem vụ án "Mùa hoa Thanh minh", tập 1 "Người giải mã tử thi" ).
Đã gần trưa, xe đỗ lại ở một ngôi làng nhỏ phía tây bắc thị trấn. Phóng mắt nhìn đi, thấy lớp lớp những ngôi nhà hai tầng xinh xắn xếp hàng nối tiếp nhau, khói bếp bảng lảng, mùi thức ăn thơm phức kích thích khứu giác của tất cả những người trên xe.
Xung quanh căn nhà hiện trường đã được giăng dây cảnh giới. Căn nhà tầng này trông không có gì khác biệt so với những căn nhà khác, vòng ngoài có tường bao chạy quanh, quây thành một không gian độc lập. Tại một góc tường vây, vài nhân viên pháp chứng đang ngồi lom khom dưới đất quan sát gì đó. Tôi không tới làm phiền họ mà tiến thẳng tới chỗ bác sĩ pháp y Quế của Công an huyện Thạch Bồi: "Chào anh!"
Bác sĩ Quế đang tìm kiếm gì đó trong hòm dụng cụ, nghe thấy tiếng chào của tôi thì giật nảy mình: "Trưởng phòng Tần, anh tới lúc nào vậy? Sao nhanh thế?"
Tôi đi thẳng vào đề: "Nạn nhân là ai thế?"
"Nạn nhân tên là Tôn Tiên Phát, một công dân bình thường, vợ chết sớm, con trai đi làm xa, hiện sống một mình. Tối qua anh ta sang nhà hàng xóm giúp việc ma chay, 10 giờ đêm mới về nhà, còn nói là 3 giờ rưỡi sáng mai sẽ lại sang giúp việc đưa tang, nhưng nhà có tang đợi tới 4 giờ sáng vẫn không thấy anh ta đâu. Hai nhà kia ở rất gần nhau, đi bộ chỉ mất năm phút. Nhà kia cử người sang tìm thì phát hiện ra Tôn Tiên Phát đang nằm ở góc tường bao, lúc đó vẫn còn thở nhưng đã mê man bất tỉnh."
"Sao lại đưa tang vào sáng sớm thế?" Tôi cắt lời.
"Đúng vậy, phong tục ở đây là phải đưa người chết tới nhà tang lễ trước khi trời sáng." Bác sĩ Quế nói. "Không ngờ một người tốt bụng như Tôn Tiên Phát lại gặp phải chuyện bất hạnh này."
"Có kịp cấp cứu không?"
"Cơ bản là không." Bác sĩ Quế nói, "4 giờ sáng, anh ta mới được phát hiện trong tình trạng bị thương nghiêm trọng, người báo án vội vàng chạy đi gọi người tới cứu, mấy người luống cuống đưa được Tôn Tiên Phát tới bệnh viện thì cũng đã gần 5 giờ. Trong bệnh án của bệnh viện ghi rõ, Tôn Tiên Phát được đưa tới trong tình trạng phản xạ đồng tử với ánh sáng mất, cấp cứu khoảng nửa tiếng thì tắt thở."
"Bị thương ở đâu?" Tôi hỏi.
"Đầu." Bác sĩ Quế đáp. "Nghe nói tại vùng chẩm có một vết giập rách (3), khi cấp cứu, hai đồng tử cũng không đều nhau. Thi thể được đưa thẳng từ bệnh viện tới nhà xác, tôi đang khám nghiệm hiện trường xong sẽ tới đó luôn."
"Vụ án hiện tại đã có manh mối gì chưa?" Tôi hỏi ngay đến vấn đề quan tâm nhất.
Bác sĩ Quế liếc nhìn sang sân nhà bên cạnh, thấy mấy người hàng xóm ra ra vào vào, đang chuẩn bị dọn bàn ăn cơm ngay trong sân, bèn hạ thấp giọng nói với tôi: "Động cơ thì không khó tìm. Người chết bên nhà có đám hồi trước có qua lại thân mật với anh ta. Người phụ nữ đó có quan hệ tình cảm rất phức tạp, dan díu với không ít người. Sau khi chị ta bị tai nạn giao thông, có lẽ một người tình nào đó của chị ta không chịu nổi cú sốc này nên đã trút giận lên đầu Tôn Tiên Phát."
* * *
"Tôn Tiên Phát bao nhiêu tuổi rồi?" Tôi hỏi.
"Bốn mươi lăm." Bác sĩ Quế dừng lại một lát, nói tiếp. "Nhưng người tình bí mật của anh ta mới hơn 20 tuổi."
"Ồ, cỏ non đâu có dễ ăn thế." Tôi vừa nói, vừa mặc trang phục khám nghiệm hiện trường rồi tiến về phía góc tường, nơi các nhân viên pháp chứng đang tụ tập.
"Hiện trường có quá ít vật chứng dấu vết." Lâm Đào đã ngồi lom khom ở đó từ lúc nào, vừa dùng thiết bị hút tĩnh điện rà đi rà lại, vừa nói với tôi: "Chúng tớ vẫn chưa tìm ra được manh mối nào có giá trị."
Trên mặt đất, nhìn thấy rõ nhất là một vũng máu lớn, bên cạnh còn có một bãi nôn.
"Bãi nôn nằm ở vị trí này, có lẽ là do nạn nhân bị thương ở đầu dẫn đến tăng áp lực nội sọ gây nôn mửa, lại kết hợp với hình dạng của vũng máu, có thể khẳng định đây là hiện trường ban đầu khi nạn nhân ngã xuống, cũng có nghĩa là nạn nhân đã bị tấn công ngay tại đây." Tôi vừa phân tích vừa lần theo chân tường lên trên tìm kiếm dấu vết.
Bức tường bao không được trát vữa, những viên gạch trần có màu đỏ sẫm, quả thực rất khó phát hiện ra vật chứng dấu vết. Tôi lấy từ trong hòm đồ nghề ra chiếc kính lúp, săm soi từng li từng tí dọc theo mặt tường, bỗng thấy mảng màu đỏ thẫm có mấy đốm màu khác lạ đập vào trong mắt. Tôi vội vàng lấy mẫu thử từ một đốm màu khả nghi, nhỏ lên vài giọt thuốc thử benzidine, giấy lọc nhanh chóng ngả sang màu xanh biếc.
"Có vẻ như mấy vết lốm đốm này đúng là vết máu thật." Tôi nói. "Nhìn vào hình dạng của vết máu, có lẽ là do bị bắn tóe hoặc vẩy lên."
Lâm Đào lấy thước cuộn ra đo đạc một hồi, ngờ vực nói: "Mấy vết máu dạng phun bắn này chỉ cách mặt đất có 20 centimet, vị trí thấp quá, chẳng lẽ nạn nhân bị tấn công khi đang nằm bò dưới đất?"
"Nghe nói trên đầu nạn nhân có một vết thương, nhưng trên da đầu thì không có động mạch lớn nào cả, rất khó hình thành nên vết máu có dạng phun bắn." Tôi phát huy sở trường pháp y, bắt đầu lập luận. "Bởi vậy, vết máu ở đây có lẽ là bị vẩy lên, cũng có nghĩa là, hung thủ đã dùng hung khí đánh vào đầu nạn nhân, máu dính vào hung khí, khi hung khí được vung lên, máu bám trên đó đã bắn vào chân tường."
Nhìn vào vết máu, khó lòng suy đoán thêm được gì nữa, tôi bèn quay sang hỏi một điều tra viên ở bên cạnh: "Người đầu tiên phát hiện ra Tôn Tiên Phát gặp nạn có nói lúc đó anh ta ở trong tư thế nào không?"
Điều tra viên bước tới bên vũng máu ở chân tường, đưa tay chỉ trỏ: "Lúc đó, Tôn Tiên Phát quay đầu vào tường, chân xoay về phía cổng chính, ở trong tư thế nằm ngửa."
Nằm ngửa? Tôi không suy nghĩ gì thêm nữa, bèn cùng Lâm Đào tiến vào trong nhà tiếp tục xem xét.
*
Trong nhà rất gọn gàng ngăn nắp, Tôn Tiên Phát hẳn là một người chăm chỉ, chịu khó. Đồ đạc trong phòng được bày biện ngay ngắn, ở chính giữa chiếc bàn vuông đặt một xâu chìa khóa và hai gói thuốc lá chưa bóc. Bên cạnh là phòng ngủ, chăn được gấp gọn gàng, xếp ở đầu giường.
"Hiện trường có vẻ như không hề có dấu vết bị lục lọi, có thể loại trừ khả năng giết người cướp của. Em đoán rằng có tới tám, chín mươi phần trăm là giết người vì tình." Tôi thấy Lâm Đào đã bước lên tầng hai, bèn quay sang nói với Đại Bảo bên cạnh.
"Phải, chìa khóa để ở trên bàn, chắc là nạn nhân đã vào trong nhà rồi." Đại Bảo lẩm bẩm. "Hai bao thuốc lá này có lẽ là thuốc của nhà có đám ma?"
"Có một điểm rất bất thường, nạn nhân đã vào trong nhà nhưng lại chưa lên giường đi ngủ." Tôi và Đại Bảo vào trong nhà vệ sinh, sờ mấy chiếc khăn mặt treo trên tường. "Khăn đều khô nguyên, không có dấu hiệu tắm gội. Anh cho rằng nạn nhân vừa vào nhà lại đi ra ngoài rồi bị tấn công, hay là bị tấn công vào lúc sáng sớm khi chuẩn bị đi ra ngoài?"
Đại Bảo ngơ ngác lắc đầu.
Tôi cười, nói: "Sao anh ngốc thế, 4 giờ sáng người ta đã phát hiện ra nạn nhân nằm dưới đất, nếu nạn nhân bị tấn công vào lúc sáng sớm trước khi ra khỏi cửa thì theo như thời gian anh ta đã hẹn tối hôm trước, anh ta sẽ ra khỏi cửa tầm 3 rưỡi sáng. Chỉ nửa tiếng, liệu có thể tạo ra một vũng máu lớn đến thế ở bên ngoài được không?"
Đại Bảo bừng hiểu: "Đúng rồi! Không có động mạch chính nào bị tổn thương cả, từ vết thương giập rách trên đầu có thể chảy ra một vũng máu lớn như vậy, chí ít cũng cần đến vài tiếng."
"Kết hợp với tình hình tại hiện trường, chăn gấp gọn gàng, chìa khóa ở trong phòng khách," tôi nói, "có lẽ là nạn nhân vừa vào trong nhà lại đi ra ngoài ngay, sau khi ra khỏi cửa thì bị đánh lén vào sau gáy. Có một vấn đề là nếu nạn nhân muốn đi ra ngoài thì phải đi về phía cổng chính chứ, nhưng anh ta lại đi về phía góc tường theo hướng ngược lại, là tại sao? Anh ta đi tới chân tường để làm gì nữa?"
"Còn nữa, anh ta ra khỏi cửa mà không mang theo chìa khóa, có lẽ là không khóa cửa." Đại Bảo nói. "Tuy nhiên, người báo án lại khẳng định rằng lúc anh ta tới nơi, cửa chính của căn nhà đã khóa chặt, chẳng lẽ hung thủ giết người xong còn khóa cửa giúp nạn nhân?"
"Chúng ta quay ra chỗ chân tường xem lại." Tôi nói rồi xách hòm đồ nghề lên, bước ra khỏi nhà, đi ra sân. Khoảnh sân khá rộng, cách chân tường năm mét có một gian nhà nhỏ bằng gạch do nạn nhân tự xây, bên trong cất một số dụng cụ quét dọn như chổi, gầu hót rác. Tôi và Đại Bảo bèn đưa mắt nhìn nhau, hóa ra con người chịu khó này định lấy chổi để quét dọn nhà cửa.
"Có lẽ hung thủ đã nấp sẵn ở cửa nhà, nhìn thấy Tôn Tiên Phát ra khỏi nhà, đi đến gần chân tường, liền ra tay sát hại." Đại Bảo đẩy gọng kính trên sống mũi, nói. "Còn tại sao hung thủ lại khóa cửa giúp nạn nhân, có lẽ chỉ có hung thủ mới biết."
Tôi đứng dưới sân, ngẩng đầu nhìn lên tầng hai của căn nhà. Tầng hai có một dãy cửa sổ kiểu kéo đẩy bằng hợp kim nhôm, cánh cửa sổ nằm sát tường đang mở toang, Lâm Đào đang chăm chú kiểm tra dọc theo khung cửa sổ. Tôi nháy mắt với Đại Bảo, nói: "Thằng cha Lâm Đào đẹp trai thật đấy, chẳng trách gái theo ầm ầm."
"Nhiều gái theo cũng được ích lợi gì?" Đại Bảo nói. "Chẳng phải vẫn trơ khấc một thân đấy à? Đâu có được hạnh phúc như em?"
Lâm Đào đứng trên tầng hai nghe thấy tiếng Đại Bảo bèn cúi đầu nhìn xuống, nói lớn: "Bí Đao, cậu xem này, nạn nhân đúng là không có ý thức đề phòng kẻ gian gì cả. Cánh cửa mở toang, nếu có kẻ gian muốn đột nhập vào nhà trộm cắp, chỉ cần trèo lên bờ tường là với được đến cửa sổ, muốn trèo qua cửa sổ vào trong phòng thì quá dễ."
"Vớ vẩn!" Tôi bực bội gắt lên, "Bí Đao cái gì mà Bí Đao? Cậu dám ngang nhiên gọi biệt danh của tớ trước mặt bao nhiêu người thế hả?"
Đại Bảo đứng ở bên cạnh phì cười, tôi đập vào đầu anh ta, nói: "Cười cái gì, em đoán rằng nếu không phải nạn nhân từ trong nhà đi ra, tự chui vào rọ, thì hung thủ có lẽ cũng sẽ trèo vào trong nhà qua lối ấy."
"Tầng hai không có dấu vết khả nghi." Lâm Đào nói với qua khung cửa sổ xuống sân, "hiện trường có vẻ như chẳng có một vật chứng nào hết, giờ chỉ còn biết trông chờ vào công tác khám nghiệm tử thi thôi."
Sau bữa trưa, tôi và Đại Bảo tới phòng giải phẫu pháp y trong nhà xác huyện Thạch Bồi. Gian phòng nhỏ tối tăm vẫn giống hệt như một năm về trước, không có gì thay đổi. Bác sĩ Quế đã ở nhà xác chờ chúng tôi, đứng đợi cùng với anh ta còn có lãnh đạo bộ phận pháp y của Công an huyện Thạch Đan tên là Quản Kỳ Kim. Bác sĩ Quản đã ngoài 50 tuổi, có thể coi là tiền bối của chúng tôi, lần này, ông đảm nhiệm công việc ghi chép.
Đầu tiên, chúng tôi kiểm tra một cách hệ thống thân thể và tứ chi của Tôn Tiên Phát, không thấy có bất cứ vết tổn thương nào.
"Chà chà, chăm chút bản thân chu đáo thật đấy." Bác sĩ Quế nói. "Cả người sạch sẽ trắng trẻo thế kia."
"Có vẻ như anh ta là một người rất chăm chỉ, ở nhà có một mình cũng quét dọn sạch bong." Tôi nói.
"Ồ, chưa biết chừng là do 'cỏ non' của anh ta quét dọn giúp cũng nên." Đại Bảo cầm dao phẫu thuật lên, vừa cạo đầu thoăn thoắt vừa nói.
Khi tóc của Tôn Tiên Phát được cạo sạch sẽ, toàn bộ vết thương ở vùng chẩm đã lộ ra hoàn toàn.
"Hai mép vết thương tù, quanh mép vết thương có đường nứt toác dọc theo chiều da, trong vết thương có thể nhìn thấy cầu nối tổ chức (Cầu nối tổ chức (tissue bridge) : Khi vật tày đập mạnh lên cơ thể người sẽ khiến cho da và tổ chức mềm bị xé rách. Do là bị xé rách chứ không phải bị cứa đứt bởi vật sắc nhọn nên bên trong vết thương vẫn còn những sợi tổ chức (mô liên kết, mạch máu và thần kinh chưa hoàn toàn đứt rời) nối liền với nhau, gọi là cấu nối tổ chức. Đây là một trong những căn cứ để xác nhận vết thương do vật tày gây ra). " Tôi cầm lấy kẹp cầm máu, vừa kiểm tra miệng vết thương, vừa nói rõ tình hình khám nghiệm để bác sĩ Quản ghi lại. "Đáy vết thương đã chạm tới mảng xương sọ vỡ, có thể khẳng định là gãy xương theo kiểu vỡ vụn xương sọ."
Tôi dùng cồn lau chùi cẩn thận xung quanh vết thương, nói: "Đây là vết thương giập rách điển hình do hung khí tày tấn công vào đầu gây rách da hình thành nên. Mọi người xem, da ở xung quanh vết thương bị trầy xước, tại sao lại như vậy?"
"Bề mặt của hung khí thô ráp, mặt tiếp xúc lớn hơn vết thương." Kiến thức lý thuyết của Đại Bảo rất vững.
"Vậy sẽ là vật gì?" Tôi chống hai tay lên thành bàn giải phẫu, vận động phần cổ đã bắt đầu cứng đờ. "Liệu có phải là gậy gỗ lớn?"
Thấy chúng tôi vẫn lề mề chưa chịu động dao giải phẫu phần đầu thi thể, bác sĩ Quản tỏ ra sốt ruột: "Chuyện đó đâu có gì quan trọng, chúng ta biết được hình thù đại khái của hung khí gây thương tích là được rồi. Nhanh lên nào, tôi không còn trẻ được như các anh, cái lưng già của tôi đã mỏi nhừ rồi đây này."
Ba người chúng tôi đều đang đứng trước bàn giải phẫu, ngoài bác sĩ Quản, không còn ai để ghi chép nữa, thế là tôi cũng không muốn nói gì thêm, cúi xuống, bắt đầu rạch mở da đầu của nạn nhân.
Phía dưới vết giậo rách đúng là tương ứng với vị trí xương sọ vỡ vụn kéo dài từ vùng chẩm tới tận vùng trán dọc theo đáy sọ.
"Ồ, lực tác động mạnh thật đấy, xương sọ vỡ đến mức này cơ mà!" Bác sĩ Quế kêu lên.
" alt="Truyện [Pháp Y Tần Minh Hệ Liệt] Lời Khai Câm Lặng" />Chính vì lý do đó mà Alliance of Valiant Arms thu hút nhiều người chơi Việt Nam tham gia chơi ở các máy chủ nước ngoài, tuy nhiên tới đây, người chơi đã có thể "ta về ta tắm ao ta" vì tựa game này sắp được phát hành tại Việt Nam
" alt="VGG đã mua A.V.A và sắp phát hành tại Việt Nam" />Ngày phát hành bản update này vẫn chưa được công bố, có vẻ chúng ta sẽ phải đợi thêm một thời gian nữa. Trong khi đó, hãy cùng xem qua hiệu ứng mưa tuyệt đẹp đã được Valve thực hiện qua clip preview trên đây.
Theo Game4v
" alt="Hé lộ hệ thống thời tiết trong Dota 2" />
“Thì tính sao? Ta hiện tại chỉ cần một cái quang minh chính đại g-iết nàng lý do, lấy che giấu giết nàng chân thực lý do. Thạch Cơ từ Thiên Hoang vũ trụ sau khi trở về, đi nơi nào?" Trì Dao hỏi.
Bàn Nhược nhẹ nhàng lắc đầu.
“Trì Dao nhắm mắt suy ngẫm một lát, nói: "Ta biết nàng vì sao cấp thiết như vậy trở về Địa Ngục giới, bởi vì Hồng Mông Hắc Long bị trấn áp, Thái Cổ Thập Nhị Tộc tốn thất nặng nề."
“Cái kia lại vì sao?" Bàn Nhược nói.
Trì Dao nói: "Nâng tu luyện là Hữu Tân chỉ đạo, hữu tận lại nhiễm hắc ám. Cho nên, nàng sẽ cho rằng cơ duyên của nàng đến, nàng nhất định di Hắc Ám Chỉ Uyên, nàng cần hấp thu Hắc Ẩm Chỉ Uyên bên trong vật chất hắc ám. Đây là nàng trùng kích Thủy Tổ khâu mấu chốt nhất!"
Bàn Nhược nói: “Nếu là như vậy... sả
“Nếu là như vậy, ta liền có một cái lý do chính đáng. Nguyên Sênh cùng Thái Cổ sinh vật hai vị lão tộc hoàng, đã di trong tỉnh không, bọn hắn làm Kiếm Giới tu sĩ, ta giúp bọn hắn đối phó muốn thôn phệ Hắc Ám Chỉ Uyên Thạch Cơ, đãy đủ hợp tình hợp lý a?" Trì Dao nói.
Bàn Nhược biết được Trì Dao làm tốt quyết định, không có người khuyên được, nói: "Hoàn toàn chính xác không thể để cho Thạch Cơ nương nương phá cảnh Thủy Tổ, nhưng. lần này đi Hắc Ám Chỉ Uyên, sư tôn nhất định phải mang lên Táng Kim Bạch Hồ cùng Kim Nghê lão tố.”
Bỗng dưng.
Trì Dao cảm ứng được cái gì, cùng Bàn Nhược cùng một chỗ, lại xuất hiện đến Họa Tông Chu Sa đỉnh.
"Chuyện gì xảy ra?" Nàng hỏi.
Cửu Thiên Huyền Nữ vẻ mặt nghiêm túc, nói: "Hắn là Thiên Đường giới bên kia xảy ra chuyện, đầu kia khóa lại Hồng Mông Hắc Long Quang Minh Thiên Địa Thần Tác vừa rồi chấn động kịch liệt, xuất hiện quang ám lấp lóe."
“Trì Dao một chí điểm hướng hư không.
"Xoạt!"
Một mặt Không Gian Quang Kính, xuất hiện tại thiên khung, chiếu ảnh ra Thiên Đường giới chỗ tỉnh vực cảnh tượng.
“Toàn bộ Kiếm Giới đều dât đến Bắc Trạch Trường Thành, khoảng cách Thiên Đường giới quá xa xôi, dù là Trì Dao là Bán Tố, cũng chỉ là cảm ứng được giữa thiên địa truyền đến rất nhỏ ba động.
Không Gian Quang Kính bên trong, là mênh mông tỉnh hải, Thiên Đường giới ở vào trung tâm nhất, bị vô số lập loè phát sáng hãng tỉnh cùng thần tọa tỉnh cầu bao khỏa.
Một đầu không gì sánh được thô to Quang Minh Thiên Địa Thần Tác, từ Thiên Đường giới các nơi bện di ra, xuyên qua tính bải, một mực kéo dài tiến Ly Hận Thiên.
Những này bện thần tác Quang Minh Thiên quy tắc, tựa như là một cây đại thụ sợi rễ, cầm rễ tại Thiên Đường giới các nơi. Trong kính, chỉ có thể nhìn thấy Quang Minh Thiên Địa Thần Tác tại kịch liệt rung động, chấn động đến vô số tỉnh cầu rơi xuống, toàn bộ tỉnh vực không gian đều tại lay động.
"Là Nhược Trần khí tức." Vẫn Thần đảo chủ từ trong biến mây mà đến, vung tay áo ở giữa, điều động bàng bạc tính thần lực, tuôn hướng Không Gian Quang Kính.
Lập tức, Không Gian Quang Kính đối với Thiên Đường giới chỗ tỉnh vực bắt càng thêm rõ ràng.
Trì Dao con người co vào, tại trong quang kính trong tỉnh hải, nhìn thấy một đạo nhỏ bé như hạt bụi thân ảnh quen thuộc, không phải Trương Nhược Trần là ai? Chỉ gặp.
Trương Nhược Trần chỉ là hít một hơi, liền đem trọn phiến trong tỉnh vực thiên địa chỉ khí hút vào trong bụng, hai tay cất nhắc mà lên, trong nháy mắt trong vũ trụ xuất hiện ức vạn đạo kiếm khí.
Những này như là tình vân đồng dạng dày đặc kiếm khí, hội tụ đến trong lòng bàn tay hẳn, hóa thành một thanh Trảm Thiên Thần Kiếm. "Bạch!"
" alt="Truyện Vạn Cổ Thần Đế" />
- ·Soi kèo phạt góc Aston Villa vs West Ham, 23h30 ngày 26/1
- ·懫捌g nhi锚n, 膽i峄乽 ki峄噉 ti锚n quy岷縯 l脿 kh么ng b峄 m矛nh trong m峄檛 c谩i m峄 n脿o 膽贸.
Nh瓢ng hi峄噉 t岷 L芒m C岷h Phong v岷玭 ch瓢a 膽岷 t峄沬 ti锚u chu岷﹏ 膽贸, h啤n n峄痑, y r岷 c岷 ti峄乶.
Tr瓢峄沜 khi v峄 T芒y An, L芒m C岷h Phong gi脿nh 膽瓢峄 m峄檛 tin t峄ヽ, m峄檛 th芒n m峄檛 m矛nh 膽i v脿o ng么i m峄 c峄 m脿 nghe 膽峄搉 l脿 c贸 t峄 膽峄漣 nh脿 Thanh 峄 Ph煤c Ki岷縩, mu峄憂 膽脿o ch煤t g矛 膽贸, nh瓢ng ng瓢峄漣 cung c岷 tin t峄ヽ 膽茫 nh岷 l岷玭, ch峄 膽贸 ch峄 l脿 ph岷 m峄 t峄 ti锚n c峄 m峄檛 ti峄僽 gia t峄檆 n脿o 膽贸 v脿o th峄漣 k峄 膽岷 d芒n qu峄慶, k岷縯 qu岷 L芒m C岷h Phong c峄眂 kh峄 n峄璦 ng脿y, ch峄 膽瓢峄 c贸 hai ng脿n 膽峄搉g, c貌n ch瓢a 膽峄 tr岷 l峄 ph铆.
Hi峄僽 bi岷縯 c峄 Tri峄僴 H脿nh 膽峄慽 v峄沬 c峄 m峄 kh么ng nhi峄乽 h啤n L芒m C岷h Phong, nh瓢ng 膽瓢峄 c谩i c岷璾 bi岷縯 r岷 nhi峄乽 v膬n h贸a, l峄媍h s峄? c岷璾 c峄 媒 khoe khoang tr瓢峄沜 m岷穞 L芒m C岷h Phong, thao thao b岷 tuy峄噒 n贸i m峄檛 m岷h t峄沬 tr瓢a, L芒m C岷h Phong bi岷縯 cho d霉 kh么ng m峄 n岷痯 quan t脿i, Tri峄僴 H脿nh c农ng c贸 th峄 ph谩n 膽o谩n 膽瓢峄 gi谩 tr峄 c峄 r岷 nhi峄乽 th峄?
V岷瓂 c农ng 膽峄 r峄搃, L芒m C岷h Phong quy岷縯 膽峄媙h mang c岷璾 theo th峄? k岷縯 qu岷 t峄慽 瓢u l脿 c贸 th峄 ki岷縨 nhi峄乽 ti峄乶 ch煤t, tr谩nh b峄 tr岷痭g tay nh瓢 m岷 l岷 tr瓢峄沜.
C貌n t矛nh hu峄憂g x岷 nh岷: d霉 sao h峄 chi岷縰 c峄 t锚n n脿y c农ng m岷 r峄搃, c啤 b岷 l脿 峄 tr谩i ph茅p t岷 Trung Qu峄慶, n岷縰 ch岷縯 c霉ng l岷痬 th岷痯 ba n茅n nhang coi nh瓢 xong, th峄 ch煤t ch岷 m岷 m谩c g矛.
脥t ra Tri峄僴 H脿nh c农ng bi岷縯 l煤c n脿o th矛 n锚n c芒m mi峄噉g gi岷 ngu tr瓢峄沜 m岷穞 ng瓢峄漣 ngo脿i, 膽i峄僲 n脿y khi岷縩 L芒m C岷h Phong c岷 th岷 h岷縯 s峄ヽ may m岷痭.
Tri峄僴 H脿nh 膽ang 膬n b谩nh tr峄﹏g Orion, nh矛n m峄檛 c谩i b矛nh s峄 nh峄 kh么ng ch峄沺 m岷痶.
鈥淢贸n 膽峄 m脿 c岷璾 nh矛n 膽瓢峄 g峄峣 l脿 b矛nh Quan Di锚u 膼岷 T峄憂g, mi峄噉g t铆m ch芒n s岷痶鈥 L芒m C岷h Phong n贸i: 鈥淟脿 l煤c tr瓢峄沜 t么i 膽i theo m峄檛 膽峄檌 l岷 膽脿o 膽瓢峄, b谩n l峄 cho nh脿 n脿y鈥滭br />
Tri峄僴 H脿nh n贸i: 鈥淪峄 Quan c峄 膼岷 T峄憂g ch瓢a bao gi峄 膽瓢峄 d霉ng l脿m v岷璽 b峄搃 t谩ng c岷? r玫 r脿ng l脿 h脿ng gi岷? 么ng ch峄 ch峄媢 b峄 ra ch煤t ti峄乶 c么ng v岷 v岷 coi nh瓢 nhi峄乽 r峄搃鈥滭br />
L芒m C岷h Phong: 鈥溾€︹€滭br />
L芒m C岷h Phong ph岷 膽峄慽: 鈥淐ho d霉 l脿 h脿ng gi岷? h岷痭 膽em gia c么ng cho m峄沬 l岷, c农ng c贸 th峄 b谩n b岷眓g gi谩 h脿ng th岷璽鈥滭br />
Tri峄僴 H脿nh n贸i: 鈥溎惷 ch峄 l脿 ti峄乶 th峄 c么ng th么i鈥滭br />
Tri峄僴 H脿nh c瓢峄漣 khi锚u kh铆ch xoa 膽岷 L芒m C岷h Phong.
L芒m C岷h Phong h啤i ph谩t c谩u tr谩nh ra, ch峄 c岷 th岷 ng瓢峄漣 n脿y c脿ng l煤c c脿ng leo l锚n 膽岷 l锚n c峄 m矛nh, b猫n bu峄搉 b峄眂 n贸i: 鈥淏i岷縯 r峄搃, c芒m 膽i鈥滭br />
Hai g茫 l脿m thu锚 d峄漣 m岷 m贸n g峄憁 s峄 s岷穋 m霉i tr峄檓 c岷痯 v脿o trong s芒n, d霉ng dung d峄媍h KMnO4 trong b矛nh thu峄慶 vi锚n k岷 b锚n ch芒n tr峄檔 l岷玭 b霉n 膽岷 g贸i k铆n l岷, r峄搃 ch么n trong c谩i m谩ng g峄 膽岷穋 ch岷?
B峄峮 h峄 膽峄﹏g ngo脿i s芒n sau m峄檛 h峄搃, ng瓢峄漣 L芒m C岷h Phong ch峄 ra t峄沬, l脿 t锚n 膽峄檌 tr瓢峄焠g m脿 么ng ch峄 L瓢u Kim 膼瓢峄漬g gi峄沬 thi峄噓 cho L芒m C岷h Phong l煤c tr瓢峄沜.
膼贸 l脿 m峄檛 么ng ch煤 trung ni锚n, l脿n da ng膬m 膽en, 膬n m岷穋 r岷 g峄峮 g脿ng, qu岷 jean, 谩o kho谩c l铆nh, khi c瓢峄漣 l峄 ra h脿m r膬ng tr岷痭g n玫n.
鈥淟芒m Tam, r峄憈 cu峄檆 c岷璾 c农ng mu峄憂 theo 膽o脿n r峄搃鈥 Ng瓢峄漣 trung ni锚n n贸i.
L芒m C岷h Phong l岷h l霉ng n贸i: 鈥淜h么ng 膽瓢峄 g峄峣 t么i nh瓢 v岷瓂鈥滭br />
Tri峄僴 H脿nh ng岷 nhi锚n h峄廼: 鈥淐谩c ng瓢啤i bi岷縯 nhau 脿?鈥滭br />
L芒m C岷h Phong: 鈥淟岷 n脿y ch煤 Ti锚u nh岷璶 膽瓢峄 tin t峄ヽ g矛? Kh么ng ph岷 l岷 chui xu峄憂g h岷 tr煤 岷﹏ ch啤i ch峄?鈥滭br />
Ng瓢峄漣 trung ni锚n 膽瓢峄 g峄峣 l脿 ch煤 Ti锚u ha h岷 b岷璽 c瓢峄漣, c农ng kh么ng che gi岷, kh么i h脿i 膽谩p: 鈥淟岷 tr瓢峄沜 ch岷硁g qua l脿 ngo脿i 媒 mu峄憂 th么i鈥滭br />
Tri峄僴 H脿nh l峄 ph茅p h啤i khom ng瓢峄漣: 鈥淭h矛 ra l脿 v岷瓂! N岷縰 m岷 ng瓢峄漣 bi岷縯 nhau th矛 d峄 d脿ng r峄搃!鈥 N贸i xong ti岷縩 l锚n th脿nh kh岷﹏ b岷痶 tay ch煤 Ti锚u: 鈥淴in ch脿o xin ch脿o鈥滭br />
Ch煤 Ti锚u v岷 m岷穞 kh贸 hi峄僽.
L芒m C岷h Phong: 鈥淜h么ng c岷 膽峄 媒 t峄沬 c岷璾 ta, n贸i 膽i鈥滭br />
鈥淣g峄搃鈥 Ng瓢峄漣 trung ni锚n ti岷縫 膽贸n, 么ng ch峄 L瓢u Kim 膼瓢峄漬g th峄ヽ th峄漣 tr谩nh ra. Tri峄僴 H脿nh li岷縞 nh矛n 么ng ch峄? bi岷縯 么ng ta h脿nh ngh峄 m么i gi峄沬 c贸 l岷 膽茫 ki岷縨 膽瓢峄 kh么ng 铆t ph铆 gi峄沬 thi峄噓.
Ch峄 膽峄 c峄 ng瓢峄漣 trung ni锚n c农ng h岷縯 s峄ヽ 膽啤n gi岷: 鈥溎惷爄 Ch峄峣 G脿, v峄媙h L媒 Gia, c贸 膽i hay kh么ng?鈥滭br />
Tri峄僴 H脿nh l岷璸 t峄ヽ h铆t m峄檛 h啤i l茫nh kh铆.
L芒m C岷h Phong v芒n v锚 ng贸n tay, ph谩t ra ti岷縩g vang khe kh岷? 膽ang suy ngh末.
Ch煤 Ti锚u quan s谩t Tri峄僴 H脿nh m峄檛 h峄搃, nheo m岷痶, r峄搃 l岷 nh矛n qua L芒m C岷h Phong.
Th峄漣 gian th岷 tho谩t thoi 膽瓢a, v岷璽 膽峄昳 sao d峄漣, tr峄檓 m峄 膽茫 kh么ng c貌n l脿 ngh峄 d峄 d脿ng nh瓢 th岷 k峄 tr瓢峄沜 n峄痑; tr峄檓 m峄 theo ki峄僽 truy峄乶 th峄憂g th瓢峄漬g 铆t ng瓢峄漣, b铆 岷﹏, c贸 k岷 s峄 d峄g m岷 c么ng c峄 nh瓢 d芒y th峄玭g, x岷籲g L岷 D瓢啤ng, 膽脿o ra m峄檛 c谩i l峄 li峄乶 tr峄眂 ti岷縫 h脿nh 膽峄檔g, th岷璵 ch铆 c贸 t锚n tr峄檓 m峄 mua 膽峄 lo岷 c芒y tr峄搉g, gi岷 l脿m n么ng d芒n, m霉a h猫 膽脿o 膽峄, m岷 ch峄玭g m岷 th谩ng m峄沬 tr峄檓 膽瓢峄 v岷璽 b峄搃 t谩ng r峄搃 th谩o ch岷.
C农ng c贸 t锚n m瓢峄沶 m峄檛 c膬n ph貌ng, th岷 kh么ng bi岷縯 qu峄 kh么ng hay m脿 膽脿o m峄檛 m岷璽 膽岷 th么ng h瓢峄沶g huy峄噒 m峄?
Nh瓢ng k峄 t峄 khi ch铆nh ph峄 Trung Qu峄慶 gia t膬ng l峄眂 膽岷 k铆ch 膽峄慽 v峄沬 h脿nh vi tr峄檓 m峄? th矛 th峄漣 gian li峄乶 tr峄 th脿nh nh芒n t峄 quan tr峄峮g nh岷 m脿 膽谩m tr峄檓 m峄 c岷 ph岷 c芒n nh岷痗.
C么ng c峄 膽啤n gi岷 膽茫 r煤t lui kh峄廼 v农 膽脿i l峄媍h s峄? tr峄檓 m峄 ki峄僽 m峄沬 谩p d峄g ph瓢啤ng th峄ヽ h脿nh 膽峄檔g t岷璸 膽o脿n, ph芒n c么ng h峄 t谩c, d霉ng x岷籲g L岷 D瓢啤ng x谩c 膽峄媙h v峄 tr铆 m峄 huy峄噒, c峄檔g th锚m k铆p m矛n 膽峄媙h h瓢峄沶g ph谩t n峄? 膽岷 膽瓢峄 m峄 膽铆ch r岷 d峄 d脿ng, t峄慶 chi岷縩 t峄慶 th岷痭g, r煤t lui to脿n b峄 tr瓢峄沜 khi c岷h s谩t ph谩t hi峄噉.
Tr瓢峄沜 khi h脿nh ngh峄 ch煤 Ti锚u t峄玭g l脿 m峄檛 chuy锚n gia 膽谩nh s岷璸 c么ng tr矛nh.
Tri峄僴 H脿nh nghe 膽瓢峄 kh么ng 铆t c峄 s峄 li锚n quan t峄沬 tr峄檓 m峄 t峄 cha m矛nh, r岷 nhi峄乽 n膬m tr瓢峄沜, b峄峮 tr峄檓 m峄 th瓢峄漬g ch峄 c贸 m峄檛 m矛nh ho岷穋 hai ng瓢峄漣 k岷縯 b岷 c霉ng h脿nh 膽峄檔g, c贸 th芒n th铆ch, c农ng c贸 b岷 thu峄 nh峄? tuy峄噒 膽峄慽 kh么ng c贸 chuy峄噉 膽i m峄漣 m峄檛 k岷 ch岷硁g quen bi岷縯 t峄沬 gi煤p, m峄檛 l脿 ph貌ng m瓢u t脿i h岷 m岷g, hai l脿 tr谩nh l峄 chuy峄噉.
R岷 c贸 th峄 L芒m C岷h Phong c农ng b峄 岷h h瓢峄焠g b峄焛 quan ni峄噈 truy峄乶 th峄憂g, 膽啤n 膽峄檆 th矛 c脿ng l峄 h岷, 膽脿o m峄 ch峄 d峄盿 v脿o hai b脿n tay, k茅m xa ng瓢峄漣 ta nh瓢ng ki岷縨 膽瓢峄 c脿ng nhi峄乽.
Tri峄僴 H脿nh t貌 m貌 nh矛n y, v峄玜 n茫y ch煤 Ti锚u g峄峣 y l脿 鈥淟芒m Tam鈥? n贸i c谩ch kh谩c y l脿 m峄檛 ng瓢峄漣 c贸 c峄 s峄?
C贸 L芒m l茫o tam, 膽瓢啤ng nhi锚n c农ng s岷 c贸 l茫o nh峄 n脿o 膽贸, l茫o 膽岷 n脿o 膽贸, y h峄峜 tr峄檓 m峄 t峄 膽芒u?
L芒m C岷h Phong h峄廼: 鈥淢岷 ng瓢峄漣?鈥滭br />
Ch煤 Ti锚u gi啤 tay, b峄憂 ng瓢峄漣. - ·Change Log chính thức của bản cập nhật 4.11 LMHT từ RIOT
- ·Bộ ảnh cưới siêu đáng yêu của Toàn Shinoda
- ·Nhận định, soi kèo Bali United vs Borneo, 19h00 ngày 28/1: Sức ép ngàn cân
- ·The Witcher Battle Arena: Game MOBA mới trên mobile chuẩn bị đổ bộ
- ·Dung nhan xinh đẹp của hot girl Thanh Hóa tỏ tình Lệ Rơi
- ·HTV hợp tác VED truyền hình trực tiếp 3 giải eSports chuyên nghiệp
- ·Nhận định, soi kèo Al Nasr vs Dhofar, 23h15 ngày 28/1: Khách tự tin
- ·[FFOL3] Nhìn lại vòng 3 của Super League mùa Hè: Khi đẳng cấp lên tiếng