当前位置:首页 > Ngoại Hạng Anh > Nhận định, soi kèo FC Rapid 1923 vs Unirea Slobozia, 22h59 ngày 4/2: Tân binh trắng tay 正文
标签:
责任编辑:Thể thao
Nhận định, soi kèo Ludogorets Razgrad vs Botev Plovdiv, 22h59 ngày 4/2: Khẳng định vị thế số 1
Nadal vẫy tay chào tạm biệt người hâm mộ (Ảnh: Getty).
"Tôi mới là người nên biết ơn, rất nhiều tình cảm của mọi người khiến tôi khó biết phải bắt đầu từ đâu", Nadal bắt đầu phát biểu, trong khi tiếng hô "Vamos, Rafa!" vang lên không ngớt.
Nadal đã nói trước những người hô vang tên mình trong khi họ dành cho người hùng của làng banh nỉ một tràng pháo tay nồng nhiệt. "Thành thật mà nói, đã 20 năm theo đuổi sự nghiệp chuyên nghiệp mà các bạn luôn ủng hộ tôi. Trong những khoảnh khắc tốt đẹp, các bạn đã giúp tôi giành được điểm đến tiếp theo và trong những khoảnh khắc khó khăn, các bạn đã thúc đẩy tôi tiếp tục chiến đấu. Ở Tây Ban Nha và trên toàn thế giới nói chung, tôi cảm thấy vô cùng may mắn khi nhận được nhiều tình cảm như vậy".
Nadal chúc mừng đội tuyển Hà Lan đã tiến vào bán kết Davis Cup, cũng như các đồng đội của anh, nhiều người đã sát cánh cùng anh trong phần lớn thời gian thi đấu chuyên nghiệp.
Nói về vòng tứ kết Davis Cup, Nadal chia sẻ: "Tôi muốn cảm ơn toàn bộ đội tuyển Tây Ban Nha đang có mặt ở đây. Tất cả các bạn đã cho phép tôi chơi ở Davis Cup này. Mọi chuyện không diễn ra như chúng tôi mong muốn, nhưng tôi đã cống hiến hết mình. Nhiều khoảnh khắc xúc động nhất trong sự nghiệp của tôi là với nhiều người ở đây, đó là một vinh dự lớn. Chúng ta đã cùng nhau đạt được nhiều điều tuyệt vời và giờ là lúc tất cả các bạn tiếp tục đạt được chúng".
Phát biểu của Nadal tượng trưng cho việc trao lại cây gậy chỉ huy và sự kết thúc di sản vô giá của anh. Nadal đã mở đường cho những thế hệ mới, như mọi vận động viên vĩ đại phải làm. Tay vợt 38 tuổi giải thích: "Thực tế là bạn không bao giờ muốn khoảnh khắc này đến, tôi không chán chơi quần vợt, nhưng cơ thể tôi không muốn chơi quần vợt nữa.
Tôi phải chấp nhận tình hình và cảm thấy vô cùng vinh dự. Tôi đã có thể biến một trong những sở thích của mình thành sự nghiệp, sự nghiệp này dài hơn nhiều so với những gì tôi tưởng tượng. Tôi chỉ có thể biết ơn cuộc sống".
Nadal không quên các nhà tài trợ, báo chí, các tổ chức quần vợt và ngành công nghiệp quần vợt. Anh cũng có những lời dành cho những người bạn mà anh đã tìm thấy trong môn thể thao này, nhưng trên hết, anh có một thông điệp rất đặc biệt dành cho những người thân thiết nhất với anh, gia đình và đội của anh, những người đang có mặt trên khán đài.
"Tôi bình tĩnh vì đã nhận được nền giáo dục cho phép bản thân tiếp cận cuộc sống với sự bình yên trong tâm hồn. Tôi có một gia đình tuyệt vời xung quanh giúp đỡ tôi", Nadal nói với những người thân yêu của mình trong nước mắt.
Sau đó ngồi ở trên sân, Nadal được xem những tin nhắn video thể hiện tình cảm từ nhiều người đã ở bên anh trong suốt sự nghiệp. Roger Federer, Novak Djokovic và Andy Murray, cũng như những người như Serena Williams, Andres Iniesta, Iker Casillas, David Beckham, Rodrigo Hernandez, Conchita Martinez và Sergio Garcia.
Trước khi Nadal rời sân, đội trưởng, người bạn và đồng đội của anh, David Ferrer, đã tri ân anh lần cuối.
"Chúng tôi sẽ nhớ anh rất nhiều, rằng 'Vamos, Rafa!' sẽ không bao giờ bị lãng quên. Anh đã cung cấp một hình mẫu cho bất kỳ con người hoặc tay vợt nào khao khát noi theo. Tôi luôn nói rằng cách tốt nhất để học là bằng tấm gương và anh đã là tấm gương của chúng tôi. Có những người được nhớ đến vì những thành tựu của họ, một số người cho đến cuối đời, và những người khác mãi mãi. Anh sẽ là người được nhớ đến mãi mãi", Ferer nói.
Ngày 19/11 sẽ được ghi nhớ là ngày mà một trong những ngôi sao lớn nhất từng xuất hiện tại ATP Tour đã nói lời chia tay.
" alt="Rafael Nadal: "Tôi thật may mắn khi được yêu mến""/>Gian khổ nuôi con
Ngôi nhà của đám trẻ nằm sau hai con hẻm ngoằn ngoèo, nhỏ thó, ẩm thấp, tại địa chỉ 89/37A Huỳnh Văn Bánh, P.17, Q.Phú Nhuận. Rất may cho chúng tôi là anh Tú - ba đám nhỏ - mới đi làm về. Cuộc sống quá khó khăn với bầy con đông đảo buộc anh Tú phải làm việc suốt ngày đêm, ngay cả cái điện thoại cầm tay cũng không có. Anh Tú cho biết, anh kết hôn năm 1991 và ngay năm sau đã sinh cô con gái đầu lòng tên Mai Thanh Loan, rồi cứ thế đến nay sòn sòn năm một. Anh Tú và chị Phương có tất thảy 11 người con, cháu Loan, năm nay 25 tuổi, và cô em kế của Loan đã lập gia đình, ra ở riêng. Giờ anh Tú đang phải còng lưng nuôi 9 đứa nhỏ còn lại. Trong 9 đứa, có đứa còn nhỏ, có đứa năm nay mới vào lớp 1, có đứa chuẩn bị vào lớp 12.
![]() |
Các con của anh Tú |
Con trai út của anh chị tên Mai Cát Tường, mới lên hai tuổi. Trời Sài Gòn mấy hôm nay nắng rồi mưa, như cô gái đôi mươi đỏng đảnh, mới sáng sớm mà tiết trời se lạnh, thế nhưng, bé Cát Tường vẫn chỉ có mỗi cái quần đùi độc nhất, cởi trần trùng trục, tay cầm bịch sữa nhựa loanh quanh chơi ở ngoài hẻm, lấm lét bụi đất nhìn khách lạ. Cạnh Tường là mấy đứa anh chị tay bồng tay bế đi ra đi vào căn nhà nhỏ hẹp.
Nói về đám trẻ, bà Nguyễn Thị Hường (mẹ anh Tú) kể: “Lúc mới sinh 4-5 đứa, tui đã nhiều lần nói với con dâu tui là hãy dừng lại vì đông quá rồi. Cán bộ phường cũng nhiều lần tìm đến nhà vận động, thuyết phục, triệt sản, phát thuốc tránh thai cho Phương nhưng nó không nghe. Chồng nó nói, nó cũng không nghe, huống hồ gì là tui. Cứ thế nó mang bầu và đẻ con suốt!”.
Anh Tú chia sẻ, ba anh mất sớm, mẹ anh sinh được 6 người con, trai gái đầy đủ. Anh Tú là con thứ 6 trong gia đình. Các anh chị lớn đã lập gia đình ra ở riêng. Căn nhà nơi anh và gia đình đang sinh sống là do ông bà nội để lại, hiện là nơi trú ngụ của bà Hường, vợ chồng anh Mai Thanh Tuấn (con trai thứ 5 của gia đình) cùng 3 đứa con và anh Tú cùng 9 đứa con.
Bà Hường cho biết thêm, trước, căn nhà cấp 4 ọp ẹp này dài 10 mét, ngang 5 mét. Sau đó, bà phải cắt làm đôi, bán nửa trước để lấy tiền xây gian nhà hiện tại làm nơi tá túc cho 16 người. Chỉ có buổi trưa hoặc đêm hôm thì đám nhỏ mới đi học, đi làm về, còn ban ngày lũ trẻ chơi quanh quẩn bên ngoài vì bên trong nhà nóng quá.
Trông thấy chúng tôi giơ máy chụp ảnh, đám nhỏ tản mát ngay và nói vọng theo: “Chú ơi, đừng chụp ảnh con nhé. Con lên trường, tụi bạn nhìn hoài, tội nghiệp tụi con!”. Vì vậy, muốn có một tấm ảnh đông đám nhỏ mà chúng tôi cũng đành… dừng bước vì thấy tội nghiệp các cháu quá!
![]() |
Dáng vẻ tất tả của bà Hường. |
Sự thật phũ phàng
Điều làm chúng tôi chua xót là căn nhà thiếu vắng bóng dáng người mẹ. Ngồi ở bậc thềm, bà Hường kể bằng giọng trầm buồn: “Nó làm ăn gì ở bên ngoài mà nợ nần như chúa chổm khiến bọn xã hội đen tìm đến nhà. Tui cũng đắng cay, cực khổ lắm. Tội nghiệp thằng Tú phải một mình đứng ra giải quyết”. Chúng tôi hỏi: “Thỉnh thoảng chị Phương có tìm về nhà để thăm các con không?”. “Không cậu ạ, nó trốn biệt từ đó đến nay”, bà Hường đáp.
Bà tâm sự rằng, do buồn chán quá nên lúc rảnh rỗi, bà hay đi viếng chùa, tìm chút thanh tịnh. Tuổi già, thoái hóa khớp gối, đau ốm liên miên… nên bà không buôn bán như dạo trước được, chỉ ở nhà lo giúp việc cho cậu con trai.
Tiền mang về, anh Tú đưa hết cho cô con gái thứ tư (hiện đang học lớp 9) lo đi chợ, nấu cơm cho các em. Vào năm học mới, tiền học của các cháu dù được miễn giảm do là hộ khó khăn nhưng nghe đâu còn thiếu 8-9 triệu đồng gì đó. Thỉnh thoảng, vài cặp vợ chồng hay đi làm từ thiện ghé nhà bà Hường cho thùng mì tôm, tặng thùng sữa, hoặc phường ủng hộ cho chục ký gạo nên gia đình cũng bớt khó khăn.
Anh Mai Thanh Tuấn (anh của anh Tú) từng đi nghĩa vụ và ra quân từ năm 1985. Từ đó đến nay, anh Tuấn làm đủ mọi nghề để sinh sống, như làm bảo vệ cho các cơ quan, xí nghiệp nhưng đi đâu người ta cũng chê già nên giờ chỉ biết ở nhà làm thợ đụng, ai thuê gì làm nấy.
Do anh Tú đi vắng suốt ngày nên anh Tuấn và bà Hường phải phụ trông coi đám con của anh Tú. Giờ, nhiều đứa trong đám nhóc này đã lớn, đi học nên cũng đỡ khổ hơn ngày xưa rất nhiều. Ngày trước, nhiều cháu còn nhỏ quá, mỗi khi nấu nồi cơm to đùng, đặt vật vã giữa nền nhà là gia đình ồn ào, nháo nhác cả lên vì người lớn không kịp xới cơm cho đám trẻ do đứa nào cũng đòi… múc trước.
Tạm biệt căn nhà “lớn” trong hẻm nhỏ, chúng tôi mang bao trăn trở về đám trẻ nhỏ, chỉ mong nhiều tấm lòng sẽ đến giúp đỡ mái ấm này, để các cháu yên tâm đến trường, trang bị được con chữ vào đời. So với kỷ lục sinh con ở nhiều địa phương khác, gia đình anh Tú không bằng nhưng đối với người dân TP.HCM vốn đẻ ít con vì “sợ” cuộc sống công nghiệp quá bon chen và chật vật thì đây cũng là một cảnh ngộ thực sự đặc biệt và rất đáng quan tâm.
Một cán bộ UBND P.17 xác nhận, chị Phương (vợ anh Tú, mẹ của đám trẻ) vì nợ nần bài bạc nên bỏ đi đâu không rõ, hiện không có mặt tại địa phương. Gia đình anh Tú luôn được địa phương quan tâm bằng cách giới thiệu việc làm, cấp thẻ BHYT miễn phí. Các cháu luôn được nhận học bổng của phường và khu phố. Nhiều “Mạnh Thường Quân” cũng hay tới trụ sở phường để đề nghị giúp đỡ gia đình này.
(Theo Lao Động)
" alt="Gia đình đông con nhất Sài Gòn"/>Ảnh minh họa.
Chị Thanh Tâm thân mến!
"Cái giá phải trả cho tất cả bài học đều bằng tiền, hoặc rất nhiều tiền!". Trước đây, em đã từng suy nghĩ như vậy, bởi có những trường hợp vỡ nợ do chơi cờ bạc, đỏ đen, những bài học về sự ngốc nghếch, lười biếng không chịu làm việc, kiếm tiền... Tất cả đều nghèo khó và vất vả. Nhưng khi lớn thêm lên, biết và trải nghiệm nhiều hoàn cảnh, em mới hiểu ra rằng, tiền là thứ rẻ nhất có thể mất đi khi nhận ra một bài học nào đó…
Năm ấy em chưa tốt nghiệp đại học đã vội yêu. Bố mẹ ở quê không biết nên vẫn "khoe" với xóm làng về đứa con gái thông minh, ngoan ngoãn, học giỏi và "chưa biết yêu là gì". Đến năm học cuối, em lỡ dính bầu, nên vội vã báo cáo để tính kế hoạch lâu dài.
Người yêu em là trẻ mồ côi nên không có nhiều quan hệ ràng buộc. Còn bố mẹ em đều là người truyền thống, sau khi biết tin ấy đã rất sốc, mắng chửi và đuổi em ra khỏi nhà. Bố mẹ em không thích "bố của đứa bé" nên cấm em không được liên lạc lại với người yêu, và tìm cách khuyên bảo em bỏ cái thai, tiếp tục học hành cho xong. Em không chịu và bàn với người yêu thuê nhà sống chung. May sao em vừa tốt nghiệp được 2 ngày thì sinh con. Mẹ em rất thương con nhưng lại sợ bố nên bà chẳng làm được gì. Bố mẹ em từ em vào đúng ngày em sinh con.
Cuộc sống thực sự rất vất vả. Người yêu em thời gian đầu rất quan tâm chăm sóc 2 mẹ con, cố gắng xin việc, đi làm để kiếm tiền. Nhưng mọi thứ còn quá mới, quá nhiều nỗi lo, cùng với tiếng gào khóc của con hàng đêm đã khiến em bị stress. Người yêu em cũng mệt mỏi dần và anh ấy thấy sợ cuộc sống gia đình. Thay vì chăm sóc 2 mẹ con em, anh ấy lao vào rượu chè để quên đi các áp lực đang tồn tại, em không chịu nổi cảnh sống như vậy đã ôm con bỏ về quê.
Em nghĩ dù có chuyện gì xảy ra, gia đình vẫn sẽ cưu mang, hỗ trợ em trông con. Nhưng em mang tiếng là có con ngoài giá thú, hư hỏng. Bố em thấy làng xóm gièm pha, đuổi em ra khỏi nhà. Mẹ em dù xót con thương cháu cũng không dám cãi lời bố. Lúc đó, em tuyệt vọng, cảm thấy bế tắc và hết đường.
Bế con đi trên cầu, từng có lúc em nghĩ tới cái chết. Em muốn giải thoát khỏi cuộc sống. May sao, trong lúc tối tăm nhất ấy, có cô Ba đã kéo 2 mẹ con em lại, cưu mang mẹ con em. Cô Ba sống một mình. Cô không có quan niệm con ngoài giá thú, không để ý lời nói xấu xa đầy ác ý của thiên hạ, cứ chân thành chăm sóc mẹ con em. Mẹ em thi thoảng cũng lén lút sang thăm cháu, dúi cho mấy đồng, nhưng sau về lại bị bố mắng chửi, sợ nên không dám qua lại nhiều.
Con lớn hơn một chút, em gửi con nhờ cô Ba trông giúp, quyết tâm lên thành phố làm việc, kiếm tiền để cùng cô Ba chăm sóc con. Gần 2 năm không đi làm, với tấm bằng mới tinh trong tay, em chấp nhận làm từ công việc nhỏ nhất để học hỏi dần kinh nghiệm. Em lao vào làm việc, làm ngày, làm đêm để tận dụng mọi thời gian có thể, mong muốn có được vị trí tốt hơn, kiếm được nhiều tiền hơn. Em muốn đón cô Ba và con lên thành phố, để tránh những lời chọc ghẹo, mỉa mai của người đời. Thực sự phải trải qua những sự việc trên, em mới nhận ra, có những bài học đắt giá mà tiền không thể nào mua được. Thời gian là thứ duy nhất mất đi không thể nào quay trở lại…
Thúy Hằng (Hà Nam)
Chào em!
Quá thương những gì em đã trải qua. Chắc hẳn, đó là những năm tháng rất khó khăn với em. Nhưng nó cũng cho em cảm nhận được tình người ấm áp trong đời, em nhỉ. Chị chúc những nỗ lực, cố gắng làm việc để tạo cơ sở đưa cô Ba và con lên thành phố của em sẽ sớm thành hiện thực.
Em cũng đừng trách ba mẹ, chỉ vì họ quá yêu thương và kỳ vọng ở em mà chọn cách xử sự với con quá khắc nghiệt. Nỗi đau mà họ đang nhận hẳn cũng là gánh nặng trĩu vai họ. Hy vọng rằng, bình an và may mắn sẽ đến, giúp em đủ mạnh mẽ để vượt qua bài học lớn này một cách xuất sắc nhất có thể.
Theo Phụ nữ Việt Nam
Nhận định, soi kèo Esteghlal FC vs Al Shorta, 23h00 ngày 3/2: Cửa dưới ‘tạch’
Theo đó, trước sự chứng kiến của quan viên hai họ, khi nghe người thân lần lượt gửi lời chúc phúc cho hai vợ chồng, chú rể đã không kìm nén được cảm xúc nên bật khóc nức nở. Còn cô dâu đứng cạnh vừa bất ngờ xen lẫn hạnh phúc, vừa an ủi chồng trong ngày vui trọng đại của cả hai.
Chỉ sau vài giờ đăng tải, bài đăng đã nhận hơn chục ngàn lượt tương tác và chia sẻ. Ngay bên dưới bài đăng, nhiều cư dân mạng đã để lại những bình luận hài hước, "thả tim" cho hành động của chú rể. "Hẳn bạn ấy phải rất hạnh phúc mới khóc òa lên như vậy", "Chú rể khóc nhưng cô dâu cười tươi vì đã chọn đúng chồng rồi", "Chú rể đáng yêu quá, phải rất cảm xúc và yêu vợ mới bật khóc như trẻ thơ",....
Được biết, nhân vật chính trong những bức ảnh trên là chú rể Quang Mạnh và cô dâu Mỹ Duyên. Cả hai đều sinh năm 1996 và cùng lớn lên tại TP. Bắc Giang.
Chia sẻ với PV Dân trí, Quang Mạnh cho biết, cặp đôi đã đính hôn từ nửa năm trước. Tuy nhiên, do tình hình dịch Covid-19 phức tạp nên tháng 4 năm nay, cả hai mới chính thức tổ chức đám cưới và "về chung một nhà".
9X cho hay, bản thân là người sống hướng nội, dễ xúc động nên không thể kìm nén những giọt nước mắt trong ngày trọng đại của mình.
"Lúc sang nhà gái, đón vợ xuống làm các thủ tục hôn lễ, mình đã thấy rưng rưng rồi. Khi lên sân khấu, nhìn mọi người bên dưới chúc phúc cho hai vợ chồng, mình thấy tự hào và hạnh phúc quá nên bật khóc, không thể che giấu cảm xúc được nữa", chú rể 26 tuổi bộc bạch.
Quang Mạnh cũng tiết lộ thêm, sau khi xem lại những hình ảnh của mình trong ngày cưới, anh cảm thấy có chút rối bời, tâm trạng lẫn lộn. Nhưng nhận ra gương mặt hạnh phúc, tự hào của vợ về mình, chàng trai trẻ như giải tỏa được căng thẳng.
Về phía Mỹ Duyên - cô dâu xinh đẹp bật mí, bản thân có chút bất ngờ nhưng vô cùng hạnh phúc khi thấy chồng khóc trong ngày thành hôn của cả hai. Ngoài việc trấn an chú rể, 9X còn nắm chặt tay để anh lấy lại sự bình tĩnh, tự tin. Thậm chí, bố mẹ Mỹ Duyên cũng bước lên sân khấu, nhẹ nhàng động viên, an ủi con rể đang trào dâng cảm xúc trong lòng.
Mỹ Duyên chia sẻ, đây không phải lần đầu tiên Quang Mạnh bật khóc. Trong buổi tỏ tình, anh từng rơi nước mắt khi nhận được cái gật đầu đồng ý của bạn gái.
Trước đây, cả hai từng có thời gian ngắn hẹn hò khi học cùng cấp 3. Tuy nhiên, sau đó, mỗi người học một nơi và vẫn giữ liên lạc qua mạng. Cách đây một năm, khi gặp lại, Quang Mạnh và Mỹ Duyên "tình cũ không rủ cũng về" rồi nhanh chóng tiến tới đám cưới "trong mơ".
"Vì đã từng học chung và tìm hiểu nhau từ xưa nên chúng mình cũng không thấy có gì khó khăn hay lạ lẫm về tính cách nhau cho lắm. Nhà hai đứa cũng gần nên suốt một năm hẹn hò trước khi cưới, cả hai gia đình đều biết và ủng hộ các con tiến đến với nhau. Hôm tỏ tình, khi mình gật đầu đồng ý, bạn ấy cũng đã bật khóc và bảo rằng rất hạnh phúc", Duyên nhớ lại.
Cô gái trẻ cho biết, bạn trai tuy dễ xúc động nhưng rất tâm lý và chu đáo, chiều chuộng người yêu. Trong thời gian hẹn hò, cả hai đều sống và làm việc tại Hà Nội. Mạnh ở Tây Mỗ, Duyên ở Cầu Giấy nhưng đi làm tại Mỹ Đình.
Sống cách nhau chừng 5km nhưng ngày nào cũng vậy, dù mưa hay nắng, Mạnh đều đặn từ nhà sang đón Duyên rồi chở bạn gái đi làm, tối lại đưa về.
"Mình làm kinh doanh tự do nên giờ giấc thoải mái. Còn Duyên bận rộn hơn nên cả hai chỉ có thể nói chuyện vào buổi tối thôi. Mình rất nhớ người yêu nên muốn tranh thủ đưa đón cô ấy như thế, vừa an toàn mà vừa có thời gian ở gần nhau nhiều hơn", Mạnh tâm sự.
Chính điều đó đã khiến Duyên cảm động sự nhiệt tình, chân thành của bạn trai. Và cả hai quyết định "về chung một nhà" trong sự chúc phúc của gia đình, bạn bè và quan viên hai họ.
Theo Dân trí
" alt="Chú rể bật khóc nức nở, nắm chặt tay bố vợ trong đám cưới ở Bắc Giang"/>Chú rể bật khóc nức nở, nắm chặt tay bố vợ trong đám cưới ở Bắc Giang
TIN LIÊN QUAN:
Lan Ngọc giành giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất
Những gương mặt nổi nhất Cánh diều
Phim Việt: không giáo điều thì “tình, tiền, tù, tội”
" alt="Thanh Thúy “vô lễ” với đạo diễn Đặng Nhật Minh"/>