您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Nhận định, soi kèo Juarez vs Toluca, 9h ngày 24/7
NEWS2025-03-04 13:52:03【Thế giới】0人已围观
简介 Hoàng Ngọc - 23/07/2021 05:00 Mexico bang xep hang bong da ngoai hang anhbang xep hang bong da ngoai hang anh、、
很赞哦!(6466)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Odisha vs Mohammedan, 21h00 ngày 28/2: Thu hẹp cách biệt với top 6
- Thủ tướng Hà Lan tới Việt Nam cùng hàng chục công ty công nghệ
- Đàn bà đoan chính giết chết hôn nhân
- Khởi động đường Vành đai 3 TP HCM
- Siêu máy tính dự đoán Valladolid vs Las Palmas, 03h00 ngày 1/3
- Vì sao một số đàn ông Việt không coi trọng phụ nữ?
- Học trò 16 tuổi của Lâm Quang Nhật tìm thử thách ở DNSE Aquaman Vietnam
- Nhan sắc đời thường của dàn thí sinh Hoa hậu Việt Nam
- Soi kèo góc Stuttgart vs Bayern Munich, 2h30 ngày 1/3
- 'Nếu thông minh thì người vợ có chồng giỏi đừng nên ghen tuông!'
热门文章
站长推荐
Soi kèo phạt góc Wellington Phoenix vs Melbourne City, 13h30 ngày 28/2: Chủ nhà lép vế
Trước khi kết hôn, các bạn trẻ đừng bao giờ bỏ qua giai đoạn tìm hiểu nhau. (Ảnh chỉ có tính minh họa) Ảnh: NLĐ
Ngày Ánh, chủ shop thời trang trên đường Cách Mạng Tháng Tám, quận 1, TP HCM, lên xe hoa, ai cũng mừng vì gia đình chồng Ánh có địa vị và giàu có. Nhưng Ánh đã khóc hết nước mắt trong đêm tân hôn khi mẹ chồng ngọt ngào đề nghị “giữ hộ” số vàng cưới đã cho con dâu. “Chưa hết, tiền mừng cưới mấy trăm triệu đồng mẹ chồng tôi cũng lấy hết vì cho rằng bà bỏ tiền ra làm đám cưới, khách khứa cũng là mối quan hệ của bà. Nhưng điều làm tôi thất vọng nhất là chồng tôi lại cho rằng mẹ mình đúng. Ngày xưa, tôi thấy anh ta rất mạnh mẽ còn bây giờ thì quá nhu nhược” - Ánh kể trong ấm ức.
Thất vọng chồng chất
“Kết hôn chứ đâu phải ở tù mà tôi phải chịu cảnh bạn bè xa lánh, họ hàng cười chê, còn ba mẹ tôi bảo nếu tôi không bỏ vợ sẽ từ mặt?” - Vinh chia sẻ khi tham gia chương trình của CLB Xây dựng gia đình hạnh phúc. Thúy, vợ Vinh, có “chứng bệnh” rất lạ là chẳng muốn chồng đi đâu hết. Đúng giờ tan sở, Thúy gọi điện cho chồng nhắc nhở về ngay. Nhiều khi Vinh đi uống vài chai bia với bạn bè, Thúy liên tục gọi điện thoại đến nỗi ai cũng ngại ngùng, chẳng ai muốn rủ Vinh nữa. Đến cả việc Vinh về thăm ba mẹ mình, Thúy cũng chẳng muốn và cho rằng: “Anh đã là người có gia đình rồi, phải lo cho gia đình mình, đừng có hở chút là chạy về nhà mẹ”. Thấy con dâu tính tình ích kỷ, ba mẹ và họ hàng nhà Vinh rất phiền lòng.
Cảm giác chán nản, thất vọng sau hôn nhân dễ nhận thấy trong nhiều cặp vợ chồng trẻ hiện nay. Tùy mức độ, hôn nhân có được cứu vãn hay không. Có đôi trầm trọng đến nỗi đường ai nấy đi. Như trường hợp của Liên, thu ngân của một nhà hàng tại quận 3, TP HCM. Liên biết Thắng gần 3 năm và yêu nhau gần 1 năm mới cưới. Đêm tân hôn, Thắng lăn ra ngủ say, Liên nghĩ chắc Thắng mệt nhưng ngày thứ hai rồi ngày thứ ba không có gì thay đổi. Đúng một tuần lễ, Liên xách vali về nhà mình mà không ai biết tại sao họ chia tay. Sau này, mọi người nghe được hình như Thắng thích một anh đồng nghiệp nhưng phải cưới vợ theo mong muốn của gia đình.
(Theo NLĐ)">Bà Phạm Thúy Linh, chủ nhiệm CLB Gia đình hạnh phúc TP.HCM:
Đừng bao giờ bỏ qua khâu tìm hiểu
Có rất nhiều nguyên nhân thất vọng sau hôn nhân vì sự khác biệt tính tình, hoàn cảnh, lối sống, suy nghĩ… Tuy nhiên, để bớt khập khiễng, thất vọng, các bạn trẻ đừng bao giờ bỏ qua khâu tìm hiểu tiền hôn nhân. Không chỉ tìm hiểu bản thân người bạn trăm năm mà còn tìm hiểu gia đình, lối sống, họ hàng của người ấy để thích nghi tốt nhất. Và một điều quan trọng nữa, khi yêu phải chấp nhận những thói xấu của người mình yêu, mỗi người phải biết vun đắp để có được hạnh phúc.
Sau trăng mật là... 'vỡ mật'
Ảnh minh họa Ấy thế mà, đúng là ông trời từng nói: ghét của nào trời trao của đó. Không hiểusố phận run rủi như thế nào, người yêu tôi lại sinh ra và lớn lên ở tỉnh lẻ. Anhlà sinh viên giỏi ở khóa trên, rất hiền lành, hình thức cũng được. Khi chúng tôitham gia sinh hoạt Đoàn cùng nhau, tôi chỉ coi anh là bạn bè bình thường. Thựcra, tôi không chê anh ở điểm gì chỉ trừ… quê anh không phải ở thành phố. Tôi xácđịnh không bao giờ yêu anh để tránh phiền phức chứ đừng nói lấy anh làm chồng.Thế mà, thời gian đưa đẩy, chúng tôi mỗi ngày một thân thiết từ lúc nào khônghay. Tôi chỉ nhận thấy cảm giác khác lạ khi Tết đến, anh về quê sum họp với giađình. Còn lại một mình ở thành phố, tôi thấy rất bứt rút, khó chịu, nhớ nhunganh. Hết Tết, anh trở lại trường, vừa gặp lại anh là tôi vui vẻ trở lại. Cứ nhưthế, xa nhau thì nhớ, gần nhau là cười.
Lúc biết mình đã đem lòng yêu anh, tôi đắn đo lắm. Tôi đã cố viện bao lý do đểbuộc mình phải chia tay anh. Rằng, nhà anh thì nghèo. Bố mẹ anh lại là nông dân.Các anh chị em anh cả năm chẳng ra khỏi mảnh ruộng, lúc nào cũng vất vả với lợngà, phân gio. Anh học giỏi thật nhưng thân cô thế cô nơi thành phố. Nói chung là“kém toàn tập”. Lấy anh rồi, tôi khổ là chắc chắn. Nhưng, không hiểu sao, càngdặn lòng mình phải tỉnh táo thì tôi lại càng đau khổ hơn. Tôi không sao làm chủđược trái tim mình. Một mặt muốn xa anh, nhưng, cứ nghĩ đến việc đó thành hiệnthực là tôi đau đớn. Đến trường, chỉ thoáng thấy anh đi cùng cô gái nào đó-dẫuchỉ là bạn bè bình thường, là tôi lại hốt hoảng. Tôi sợ người ta sẽ cướp mất anhkhỏi tôi.
Chúng tôi cưới nhau 2 năm sau. Nhờ thành tích học tập tốt, anh được trường đạihọc giữ lại làm giảng viên. Cho tới tận lúc gần lên xe hoa, tôi vẫn còn bănkhoăn không biết mình làm vậy có đúng không. Nhất là khi nhà trai đến nhà tôiđặt vấn đề, nhìn gia đình anh tôi đã biết có ngay sự lệch pha. Mẹ anh mặc chiếcáo lụa-chắc là cái đẹp nhất-nhưng tôi thấy vẫn toát lên sự quê mùa. Các chịanh-cũng cố gắng làm đẹp nhưng không dấu nổi đôi tay vàng vọt, chai sần vì lamlũ ruộng đồng. Trong khi đó, bố tôi diện comple. Mẹ tôi mặc áo dài nhung, vấntóc trông thật cao sang. Gia đình anh chắc cũng ngại ngần khi nhìn thấy gia đìnhtôi bề thế, cũng lúng túng mất một lúc lâu. Nhưng sau đó thì mọi việc cũng dầnđược gỡ bỏ. Bố mẹ anh thật thà, chất phác chứ không khách sáo, nói kiểu ngoạigiao khiến mọi người cũng cảm thấy thoải mái hơn.
Biết là anh không có nhà riêng ở thành phố, sau cưới, bố mẹ tôi đã mua luôn chotôi căn hộ riêng. Mẹ tôi sợ tôi khổ vì lấy chồng nghèo nên cho tôi đủ thứ. Mẹmua xe máy mới cho cả hai vợ chồng, trang bị đồ đạc, rồi cho cả một khoản tiềnnho nhỏ để làm vốn. Tôi hãnh diện lắm, thậm chí bụng bảo dạ còn nhủ rằng, anhmay mà lấy được tôi, đúng là chuột sa chĩnh gạo.Ảnh minh họa Biết chuyện, bạn bè của tôi bảo: Mày cẩn thận, người tỉnh lẻ khái tính lắm. Họkhông muốn mang ơn nhà vợ đâu. Khéo mà chồng nó… thù mày, lúc tức lên lại đánhmắng vì mày dám coi thường nhà họ đấy. Nghe vậy, tôi cũng chột dạ vì không biếtanh có cảm thấy vậy không. Nhưng, rất may, không thấy anh phản ứng gì. Anh còncười bảo: May mà có nhà em giúp đỡ chứ đợi vợ chồng mình tạo dựng được thế này,chắc là phải cả 10 năm nữa.
Thì ra, chồng tôi quan niệm, bố mẹ vợ cũng là bố mẹ mình. Nếu bố mẹ có điều kiệnmà cho các con thì cũng đâu có gì là xấu. Nhưng, không vì thế mà anh bằng lòngvới tài sản bố mẹ cho. Đúng như tôi nhận xét, anh là một người rất có chí tiếnthủ. Chỉ sau vài năm, anh đã hoàn thành bằng thạc sỹ, rồi tiến sỹ. Không có aithân thích, nâng đỡ nhưng năng lực của anh tốt đến nỗi được bầu làm phó khoa.Mọi người còn đánh giá, với ý chí của anh, trong tương lai, anh sẽ còn thăngtiến nữa. Trước khi tôi lấy anh, mẹ tôi cũng có không ít e ngại. Nhưng, càngngày mẹ tôi càng yên lòng. Mẹ mãn nguyện lắm. Mẹ bảo, anh sinh ra ở tỉnh lẻnhưng lại thành đạt và giỏi giang hơn khối thanh niên ỷ thế ở thành phố, bố làmto khác.
Nhưng, điều làm tôi mừng nhất là anh rất có hiếu với bố mẹ vợ. Anh biết tấm lòngcủa bố mẹ tôi luôn lo lắng cho hạnh phúc của chúng tôi nên càng ra sức hiếuthảo. Lớn lên ở vùng thôn quê nghèo khó, từ nhỏ anh đã phải chịu khó, chịu khổ.Làm con rể ở nhà tôi, anh không nề hà một việc gì. Cuối tuần vợ chồng đưa nhauvề nhà ngoại chơi, anh rất tinh ý, thấy có việc gì là lao vào làm luôn. Một lần,nhà tôi bị tắc cống, bố tôi lại đi vắng. Mẹ tôi chưa kịp gọi thợ đến thông giúpthì anh đã ra tay. Anh không chê không ngại việc bẩn, chỉ loáng cái là xong. Rồiđiện, nước trong nhà, một mình anh sửa chữa đâu ra đấy.
Chồng tôi cũng rất dân dã, không khách khí. Đói thì nói là đói, no thì nhận làno. Nhà vợ có gì cũng ăn, mà ăn thật nhiệt tình khiến mẹ tôi vui lắm. Mẹ cònbảo, chồng tôi được cái nết ăn ở còn hơn cả anh rể tôi. Trong khi chàng rể cảđến nhà vợ thì “công tử bột”, chẳng biết làm gì ngoài việc ngồi ở salon xem tivi. Chồng tôi có thể thay vợ vào bếp nấu một bữa ăn cho cả nhà ngon ơ.Ảnh minh họa Mấy năm sau cưới, tôi mang bầu rồi sinh con nên không có điều kiện về quê chồng.Tôi từ nhỏ quen được mẹ chiều nên cũng đoảng vị lắm. Tôi cứ ở rịt trên thànhphố, cậy thế ở quê mẹ chồng đã có các chị chồng chăm lo. Chỉ đến khi anh nhắcthì tôi mới nhớ ra và gọi điện về quê hỏi thăm sức khỏe mẹ. Nhưng, mẹ chồng tôidễ tính lại tâm lý. Bà không trách cứ tôi một câu, cứ một mực bảo mẹ khỏe lắm,các con ở ngoài đó cứ yên tâm nuôi con và công tác. Khi nào cháu lớn thì đưacháu về quê chơi với mẹ.
Thi thoảng, tôi cũng cùng đám bạn thân đi “tám” chuyện. Nghe đứa này kể khổ vìnhà chồng, đứa kia thì bị mẹ chồng bắt ne bắt nét mà tôi thở phào. Tôi mừng húvì không phải làm dâu ở tỉnh lẻ. Nhưng, trốn mãi cũng không được. Cuối năm, nhânkỳ nghỉ dài ngày, con tôi cũng đã cứng, chồng tôi quyết định cả nhà sẽ về quê.
Khỏi phải nói tôi lo như thế nào. Tôi nghĩ mình không thể ăn đồ quê, ở nhà quêđược. Quả như tôi nghĩ, ngày đầu tiên, tôi nhìn mẹ đun bếp củi mà hãi. Đến bữaăn, tôi nhìn bát thịt lợn toàn mỡ mà không nuốt nổi. Sau bữa, tôi nhận chân rửabát nhưng múc mãi không nổi một gầu nước giếng. Tôi nghĩ, quả này chắc là chếtvới mẹ chồng rồi. Hóa ra, mẹ chồng tôi biết tất cả. Hôm sau, bà cười tươi khôngbắt tôi nấu cơm. Bà bảo tôi cứ để bà đun củi cho. Rồi vào bữa ăn, tôi thấy trênmâm xuất hiện đĩa trứng thơm lừng. Tôi biết bà rán trứng dành riêng cho tôi. Tôicảm động mà rơi nước mắt. Tối đến, bà còn mang phích nước nóng vào tận nhà tắmcho tôi. Bà còn thay tấm ni long mới coóng ngoài cửa nhà tắm để tôi không cảmthấy ngại khi… tắm ở quê.
Những ngày sau đó, bà từng bước từng bước giúp tôi hòa nhập với cuộc sống nhàchồng. Tất nhiên, tôi không thể quen ngay được và vẫn còn vụng về. Nhưng, mẹchồng tôi không trách cứ, bóng gió tôi một câu. Bà bày tỏ tình cảm yêu quý tôibằng cả sự chân thành, chất phác. Tôi thấy ở quê có nhiều điều thật thú vị, mộtđứa con gái “tự kiêu” luôn cho rằng mình học rộng, biết nhiều mà vẫn chưa biếthết.
Bây giờ, tôi lại cảm thấy mình thật may mắn khi được làm dâu nhà anh.(Theo PNTĐ)
">Lấy chồng nhà quê
Đó là mức điểm cao nhất trong số thí sinh đăng ký thi vào ngành Sư phạm Ngữ văn. Gần hai mươi năm trôi qua, tôi không rõ đào tạo phổ thông đã phát triển đến mức nào, nhưng khi nhiều em đạt 30 điểm ba môn mà vẫn rớt đại học, thì dù giáo dục phát triển đến đâu, đây cũng là điều khó hiểu.
Mùa tuyển sinh năm ngoái, nhiều ngành ở bậc đại học xét tuyển với mức điểm sàn 30, thậm chí 30,5 điểm. Điểm chuẩn tổ hợp C00 ngành Hàn Quốc học, trường Đại học Khoa học Xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia Hà Nội - là 30 điểm. Học viện Chính trị Công an Nhân dân lấy điểm chuẩn ngành Xây dựng lực lượng Công an Nhân dân đối với nữ, tổ hợp C00 là 30,34 điểm. Điểm chuẩn của ngành Sư phạm Ngữ văn chất lượng cao, Đại học Hồng Đức (Thanh Hóa) là 30,5 điểm. Nghĩa là một thí sinh đạt điểm tuyệt đối (điểm 10) cả ba môn vẫn có thể trượt đại học. Một nghịch lý quá lớn.
Vậy ai đỗ? Là những thí sinh được cộng điểm ưu tiên. Chính sách này đã áp dụng nhiều năm và vẫn tiếp tục trong mùa tuyển sinh tới, kèm theo điều chỉnh nhỏ. Theo Dự thảo Quy chế tuyển sinh đại học năm 2022 vừa được Bộ Giáo dục và Đào tạo ban hành lấy ý kiến, sẽ có trường hợp thí sinh được cộng tối đa 2,75 điểm, trong đó ưu tiên khu vực được cộng tối đa 0,75 điểm (nhưng chỉ áp dụng cho năm mà thí sinh tốt nghiệp), ưu tiên về đối tượng chính sách được cộng tối đa 2 điểm. Như vậy, chỉ cần thí sinh diện này đạt 28 hoặc 29 điểm, cộng thêm các điểm ưu tiên, họ sẽ vượt qua ngưỡng điểm tuyệt đối. Vì lợi thế quyết định này, khi Bộ quyết định điều chỉnh, chỉ áp dụng cộng điểm ưu tiên khu vực vào năm thí sinh tốt nghiệp THPT, dự thảo lập tức gây tranh cãi, cho rằng không đảm bảo tính công bằng.
Công bằng tuyệt đối với tất cả mọi người là điều không bao giờ có được. Công bằng với người này có thể sẽ là bất công với người khác. Nhưng chính sách cộng điểm ưu tiên hiện hành rõ ràng cần xem xét lại, bởi hơn cả sự không công bằng, nó đang tạo ra nghịch lý thi cử và làm ảnh hưởng đến mục đích tuyển sinh của các trường. Việc tuyển sinh vào các trường đại học, đặc biệt các ngành "hot", là quá trình chọn lọc những người có năng lực phù hợp. Các chính sách ưu tiên có thể áp dụng, nhưng với nguyên tắc đảm bảo không tạo thêm sự bất hợp lý mới. Học sinh giỏi bị đánh trượt bởi những người được cộng điểm là một sự bất hợp lý, được tạo ra do chính sách bất cập.
Kỳ thi tốt nghiệp Trung học phổ thông (THPT) hiện nay được duy trì hàng năm nhằm hai mục đích: làm cơ sở công nhận tốt nghiệp bậc phổ thông trung học cho học sinh lớp 12 thuộc hệ chính quy và hệ giáo dục thường xuyên, đồng thời làm căn cứ để xét tuyển vào các trường đại học, cao đẳng.
Vì mục tiêu "hai trong một" như thế, kỳ thi không thực hiện được yêu cầu phân loại thí sinh. Dùng kết quả này để xét tuyển vào đại học sẽ thiếu chính xác, đặc biệt là với những trường top đầu. Hàng năm tỷ lệ thí sinh đậu tốt nghiệp luôn xấp xỉ 100%. Năm 2021, tỷ lệ tốt nghiệp THPT của thí sinh là 96,88%; năm 2020 là 98,34%. Tổ chức một kỳ thi quá nhiều tốn kém trong khi độ sàng lọc quá thấp như vậy là không hợp lý. Thay vào đó, Bộ Giáo dục và Đào tạo có thể thực hiện xét công nhận tốt nghiệp cho các học sinh đã hoàn thành chương trình lớp 12 mà không có môn nào bị điểm liệt.
Việc thi tuyển vào đại học nên giao cho các trường, các cơ sở đào tạo tự quyết định phương thức, nội dung thi tuyển sao cho phù hợp với các chuyên ngành đào tạo, tự quyết về cách thức xét tuyển, chấm chọn. Bộ Giáo dục và Đào tạo chỉ nên giữ vai trò chỉ đạo, giám sát, thanh tra kiểm tra. Bãi bỏ hoặc giảm cộng điểm ưu tiên cho thí sinh là tạo điều kiện để thí sinh được cạnh tranh một cách công bằng, bình đẳng. Đối với các thí sinh thuộc diện chính sách, thí sinh đồng bào dân tộc ít người hoặc có địa bàn cư trú ở vùng đặc biệt khó khăn, biên giới hải đảo, Bộ có thể đẩy mạnh áp dụng chính sách cử tuyển.
Giáo dục là lĩnh vực tác động mạnh mẽ, rộng khắp đối với toàn xã hội, không chỉ hiện tại mà còn ở tương lai. Thế hệ thụ hưởng giáo dục hôm nay sẽ là chủ thể xây dựng, phát triển đất nước mai sau. Tuy nhiên, giáo dục hiện thời còn quá loay hoay trong những vấn đề nhỏ. Một trong số đó, là sự thiếu nhất quán trong việc tổ chức kỳ thi tốt nghiệp THPT và tuyển sinh đại học, cao đẳng hàng năm. Năm nào Bộ Giáo dục và Đào tạo cũng ban hành quy chế mới, cũng điều chỉnh, thay đổi. Song, những thay đổi này thiếu đột phá, không thể hiện rõ tầm nhìn và triết lý giáo dục nhất quán, gây ra những cuộc thảo luận đầy chia rẽ.
Thời gian và năng lượng dùng vào việc sửa chữa tiểu tiết nên được dành cho những cải cách mang tính chiến lược, nhằm khai thông trí lực, thúc đẩy động lực tiếp cận và khám phá tri thức của thầy và trò.
Trương Chí Hùng
Trở lại Góc nhìnTrở lại Góc nhìn">Nghịch lý giáo dục
Nhận định, soi kèo Qatar SC vs Umm Salal, 22h59 ngày 28/2: Cắt đuôi đối thủ
Đọc bài viết "Mười năm mua ba bất động sản", tôi cũng muốn đưa ra một cái nhìn của riêng mình về câu chuyện mua nhà với người trẻ hiện nay. Tất nhiên, thời nào cũng vậy, để có thể mua được đất, xây được nhà, bạn phải là một người có tầm nhìn, có ý chí. Tuy nhiên, nếu như ở giai đoạn trước kia, những điều đó có thể dễ thực hiện. Còn bây giờ, mua được miếng đất ở thành phố quả là khó hơn rất nhiều.
Ta cùng thử làm một bài toán cụ thể: Năm 2007, với mức lương 4,8 triệu đồng một tháng, trừ chi phí sinh hoạt 30%, còn lại mỗi tháng bạn có thể dư ra là 3,36 triệu đồng. Như vậy, bạn chỉ cần khoảng ba năm (tạm tính) là tích góp đủ số tiền 120 triệu đồng làm vốn mua đất như tác giả bài viết trên.
Tạm cho là mức lương 4,8 triệu đồng năm 2007 là tương đối khá. Nếu so với một người mức lương tương đối khá ở thời điểm hiện tại của một nhân viên văn phòng hạng sang là 25 triệu đồng một tháng, sau khi trừ sinh hoạt mỗi tháng 30%, còn lại 17,5 triệu (mặc dù biết là phần đông đi làm công ăn lương thì hơi khó). Như vậy, một năm bạn sẽ dư được khoảng 210 triệu đồng.
>> Thợ cắt tóc mua được nhà Hà Nội
Với một miếng đất như ở vùng ven quận 12, Bình Tân... bây giờ với diện tích khoảng 60-70 m2, ước tính giá dao động khoảng 3,3 tỷ đến 3,7 tỷ đồng. Nếu bài toán lặp lại là bạn có một nửa, và gia đình cho vay một nửa, thì ước tính với thu nhập đều đều mỗi năm dư được 210 triệu, bạn cũng cần phải cố gắng khoảng 8-9 năm mới có thể gom được nửa lô đất.
Tất nhiên là cuộc sống, có người chỉ cần một năm, và cũng có người cần mấy chục năm để có được lô đất ở thành phố này. Như bài toán trên ta thấy, thế hệ những người sinh năm 1965 - 1985 chỉ cần ba năm, nhưng cũng với mức thu nhập và chi tiêu có tỷ lệ tương đương nhau, nhưng thế hệ sau cần tới gần 10 năm.
Như vậy, đủ hiểu là người trẻ ngày nay phải cố gắng gấp ba lần thời trước để mua nhà rồi. Cầu chúc mọi người liệu cơm gắp mắm, và ai ai cũng có một căn nhà để an cư lạc nghiệp.
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
">'Mua nhà thời nay khó gấp ba lần thời trước'
">ảnh minh họa Mẹ chồng dọa đuổi vì tôi chỉ sinh con gái
Chè ba màu đứng thứ 82, được đánh giá 4,1/5 điểm trong top 100 món tráng miệng ngon nhất châu Á.
Theo Taste Atlas, chè ba màu là món ăn nhiều màu sắc, thường là xanh - vàng - đỏ, là món tráng miệng phổ biến ở Việt Nam. Thành phần gồm trân châu, hạt sen, đậu đỏ, hạt dẻ, thạch. Món chè không thể thiếu nước cốt dừa và trang trí thêm với chuối, đậu phộng nghiền hoặc các loại topping khác. Món ăn được phục vụ cả nóng và lạnh.
">Chè ba màu vào 100 món tráng miệng ngon nhất châu Á