您现在的位置是:NEWS > Thời sự
Cô sinh viên đáp trả câu nói: 'Chân xấu làm sao lấy được chồng'
NEWS2025-02-01 05:54:19【Thời sự】5人已围观
简介20 tuổi và gặp tai nạn "từ trên trời rơi xuống" ảnh hưởng nghiêm trọng tới cả hai chân,ôsinhviênđáptcup c1 namcup c1 nam、、
20 tuổi và gặp tai nạn "từ trên trời rơi xuống" ảnh hưởng nghiêm trọng tới cả hai chân,ôsinhviênđáptrảcâunóiChânxấulàmsaolấyđượcchồcup c1 nam điều khiến cô sinh viên Nhữ Hương Trà cảm thấy "thực sự quan tâm" là câu hỏi của mọi người: "Chân xấu thì làm sao lấy chồng được?".
Nhữ Hương Trà, sinh năm 1997, hiện đang theo học ngành Truyền thông tại Đại học RMIT.
Ngày 12/1, Trà gặp tai nạn bất ngờ: Khi em đang mua hàng tại siêu thị, một xe ô tô mất lái đâm thẳng vào, khiến em bị thương. Vụ tai nạn xảy ra trên phố Tô Hiệu, Hà Nội.
“Sau khi điều trị ở Viện E, hiện em đang tiếp tục điều trị ở viện bỏng, và có thể mất một đến hai năm để đi lại bình thường” – Trà cho biết.
Dưới đây là bài viết của Trà sau một tháng rưỡi điều trị.
Nhữ Hương Trà: "Mỗi con người là một bản hùng ca" |
Theo tiên liệu của bác sĩ, mình sẽ có 30 cm2 sẹo lồi ở đùi bên trái, và khoeo chân bên phải của mình hiện tại bị khoét mất 40cm2 vào từ nửa đến một phân. Mình tháo băng ra trước mặt trẻ con 5 tuổi bọn nó ré lên khóc ngay.
Bị mất một dây thần kinh, bàn chân mình không co gập được, chưa biết khi nào mới hết đi chấm phẩy. Thú thật mình không quan tâm, đi được là được rồi, đã chết đâu mà phải sợ.
Nhưng có một cái thực sự làm mình quan tâm, đấy là câu này của mọi người: "Chân xấu thì làm sao lấy chồng được?".
Mẹ cũng nói thế. Mình hỏi lại mẹ: "Mình là phụ nữ, nói như vậy không thấy xấu hổ ư? Có bao nhiêu việc để làm, chẳng nhẽ giá trị của con chỉ có lấy chồng?".
Có thể mọi người thấy mình láo khi cãi mẹ, nhưng nhà mình rất dân chủ. Nhà mình còn từng cãi nhau về vấn đề tình dục rồi. Mẹ có thể không đồng tình với quan điểm của mình, nhưng mẹ không thể tước đi của mình quyền được nói.
"Mình nghĩ điều kiện tiên quyết phải là một con người tử tế đã, nếu có sự tổng hoà của nhiều yếu tố khác thì thật tuyệt" |
Khi bước chân của mình vẫn còn cà nhắc, mọi người chỉnh cho mình đi, không một ai không nói "Đi thế này làm sao mà lấy chồng được?".
Không ai hỏi mình về việc học hành, về mong muốn được sống một cuộc sống bình thường, trở lại với con người lành lặn vốn có.
Mình hiểu và thông cảm cho tư tưởng truyền thống của mọi người, nhưng không đồng nghĩa với việc chấp nhận và coi những câu nói đấy "chỉ là những câu đùa vô hại".
Giá trị của một người phụ nữ, không, một – con - người, không hoàn toàn phụ thuộc vào ngoại hình. Nói ngoại hình vô nghĩa là sai. Mình tin rằng ngoại hình là một yếu tố quan trọng, vì ngoại hình cũng có thể cải thiện săn sóc được.
Việc bạn tập luyện kiên trì, có chế độ ăn uống hợp lí, chăm sóc cơ thể của mình và ăn mặc đẹp thể hiện rất nhiều về tính cách của bạn. Nhưng ngoại hình chỉ là một phần thôi, không phải tất cả.
Và chắc chắn giá trị của một người phụ nữ không nằm ở việc lấy chồng và đẻ con.
Mỗi con người là một bản hùng ca. Mình tin rằng mọi người xung quanh, chứ không chỉ là bạn đời của mình, sẽ bị cuốn hút bởi tính cách, sở thích, nhân sinh quan, cách đối nhân xử thế của mình, nhiều hơn là việc chân mình trông như bề mặt sao Hoả.
"Sống cho nó rực rỡ lên các chị em ạ..." |
Nếu chân mình xấu, mình có thể mặc quần dài, đi tất chân, thậm chí là trang điểm che sẹo, nếu có tiền thì đi chữa trị. Nhưng nếu nhân cách mình thảm hại, chẳng lẽ người ta mổ sọ ra rắc thuốc vào?
Việc bị tai nạn đã khiến cho quan niệm về sự nữ tính của mình thay đổi rất nhiều. Mình nghĩ điều kiện tiên quyết phải là một con người tử tế đã, nếu có sự tổng hoà của nhiều yếu tố khác thì thật tuyệt.
Một đôi chân đẹp có thể làm một dàn đàn ông điêu đứng. Chân mình vừa to vừa thô kệch lại còn có 15 vết khâu, nhưng chắc mình đi cà nhắc bên người đàn ông của mình cả đời được.
Còn nếu không có “thằng nào” chịu lấy “con này” vì chân kinh quá, mặc dù nó sống phúc đức vô cùng luôn, thì thôi, không lấy chồng nữa! Mệt. Tôi đây còn bận đi học hành, kiếm tiền, dẩy đầm, vui chơi, sống, thở, làm việc có ích. Còn bận làm người!
Ai có ý kiến, thì mình hỏi, đằng ấy đã suýt chết bao giờ chưa? Chỉ cần được sống thôi mình đã vui rồi. Sảy chân thêm vài bước nữa là không có chân để đi, phàn nàn gì.
Sống cho nó rực rỡ lên các chị em ạ, thân mình để múa, để vui chơi chạy nhảy khám phá thế giới, để tìm được một người chịu đựng cõi đời này cùng mình. Chứ không phải để thuần tuý đi lấy chồng. Nhé.
Nhữ Hương Trà
很赞哦!(243)
相关文章
- Nhận định, soi kèo St. Pauli vs Union Berlin, 23h30 ngày 26/1: Tận dụng cơ hội
- iPad 3 lu mờ trước concept MacPad Pro
- The new iPad: Ấn tượng nhiều, thất vọng cũng không ít
- iPhone 5 sẽ hoàn hảo khi nào?
- Nhận định, soi kèo Club Leon vs Guadalajara, 10h00 ngày 29/1: Bất ngờ từ đội khách
- iPad mới có dung lượng lên tới 128 GB?
- iPad có thể gây tổn thương cho người dùng
- Apple chẳng 'khôn' hơn ai
- Nhận định, soi kèo Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/01: Khách trượt dài
- Điện thoại Sô
热门文章
站长推荐
Siêu máy tính dự đoán Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/01
Mặc dù hầu hết các loại smartphone Android hiện tại đều có camera độ phân giải cao, chúng vẫn còn mờ nhạt trước camera 8 chấm của iPhone 4S. Nguyên nhân là camera tầm trung của điện thoại Android cho chất lượng hình ảnh thấp hơn và thời gian chụp ảnh cũng lâu hơn. Điện thoại One S mới ra mắt của HTC hứa hẹn sẽ thay đổi điều này bằng tốc độ chụp nhanh hơn, ống kính khẩu độ f/2.0 cho chất lượng hình ảnh tốt hơn, phần mềm camera mạnh mẽ cung cấp hơn một chục bộ lọc, chế độ HDR.
Dưới đây là phần so sánh chi tiết camera của HTC One S và iPhone 4S.
Chụp chi tiết
Bức chạm nổi bằng đá được chụp lần lượt bằng iPhone 4S và HTC One S ở chế độ tự động. Có thể thấy rằng iPhone 4S cho hình ảnh sắc nét và rõ từng chi tiết hơn, tươi sáng hơn dù ảnh được chụp vào buổi chiều.
Chiến thắng: iPhone 4S
Ảnh HDR
Cả hai chiếc điện thoại đều hỗ trợ tính năng chụp HDR ở nhiều phạm vi. Ảnh HDR đem lại mức độ tương phản lớn hơn giữa các đối tượng tiền cảnh và hậu cảnh. Khi kích hoạt chế độ HDR, một tòa nhà có thể trông tươi sáng và rực rỡ ngang với bầu trời đằng sau nó.
Tuy nhiên, sau khi bạn chụp một bức ảnh HDR, bạn phải chờ từ 3 tới 4 giây để xử lý xong. Vì thế, người ta thường chỉ muốn dùng chế độ HDR cho những tình huống có độ tương phản cao (khi đối tượng tiền cảnh cực kỳ sáng hơn hoặc tối hơn so với hậu cảnh).
Để kiểm tra chế độ HDR trên hai chiếc điện thoại, người ta đã chụp một số tòa nhà trên nền trời xanh. Mặc dù kết quả trên hai thiết bị đều tốt, ảnh chụp bằng iPhone 4S giàu màu sắc hơn một chút.
Chiến thắng: iPhone 4S
Chụp ngoài trời
Trong ảnh chụp hai bức tượng trên đây, màu sắc từ iPhone 4S rõ ràng là sắc nét hơn, trong khi của HTC One S hơi mờ nhạt.
Hai bức ảnh trên đây chụp một chậu hoa để trong bóng râm. Kết quả là HTC One S cho hình ảnh tươi sáng hơn, nhưng iPhone 4S lại đem về hình ảnh thật với thực cảnh hơn. Bạn thích chất lượng ảnh sống động hay coi trọng tính chân thực? điều này có lẽ tùy thuộc vào sở thích cá nhân.
Chụp trong nhà
Trong thực tế, khung cảnh trong căn phòng khá mờ, nhưng iPhone 4S đã làm hình ảnh sáng lên một chút. Bộ lông của chú mèo trong ảnh từ iPhone 4S cũng có vẻ rõ nét hơn. Tuy nhiên, nếu để ý kĩ sẽ thấy ảnh chụp từ iPhone 4S có ánh vàng trong khi One S có ánh đỏ và tía.
">iPhone 4S “đọ” camera với HTC One S
Con cá này lúc được mang đến tới giờ cứ nằm im không nhúc nhích, gã còn tưởng chỉ là một con cá chết.
Cá sống giá cao nhưng mấy năm nay kinh tế đình trệ, vài thôn dân xung quanh toàn là nghèo rớt mồng tơi, cá chết so ra còn dễ bán hơn cá sống.
Gã cũng không nghĩ nhiều, một tay đè chặt thân cá, tiếp tục giơ dao lên.
Hàng cá này nằm ngay cổng chợ, bên ngoài bày sạp, treo một tấm vải thô ngăn với phòng trong – nơi giết mổ cá.
Hiện tại vẫn sớm nên dân tới họp chợ tới ít, xung quanh cũng yên ắng lắm. Chỉ có hàng cá này không biết làm gì trong phòng mà cứ loảng xoảng không ngừng, chọc cho bà chủ bán cá bực mình: "Lão Vu kia, ông giết heo đó à?"
Bà xốc tấm vải lên bước vào trong, chưa kịp nhìn đã bị thứ gì đó bay thẳng vào mặt.
"Ối giời ơi!"
Bà vội vàng nghiêng người tránh, thứ kia rớt xuống bàn bán cá.
Lần này Cảnh Lê đập xuống mặt bàn đau đến hoa mắt choáng đầu, chưa kịp thở một hơi đã thấy người kia cầm dao đuổi theo: "Không được chạy!"
Có ngu mới không chạy!
Cảnh Lê nhảy phóc vào chậu nước bên cạnh sạp cá, hít một hơi sung sướng rồi lại bật người lên làm bọt nước văng khắp nơi. Cậu trốn trái trốn phải, nhiều lần mạo hiểm tránh thoát lưỡi dao của đối phương.
Cả hàng cá loạn cào cào gà bay chó sủa, nồi chén gáo bồn đổ ngã khắp nơi.
Người kia đuổi đến thở hồng hộc, thế mà ngay cả một miếng vảy cá cũng không chạm được.
"Cái con cá này... thành tinh à?" Bà chủ trợn mắt há hốc miệng nhìn.
Thành tinh cái mịa gì chứ, tui vốn dĩ là người!
Cảnh Lê kiệt sức nằm trốn bên cạnh cột gỗ dựng sạp, đuôi đập bộp bộp vào cột.
Từ ba ngày trước khi cậu tỉnh lại thì cậu vẫn luôn trong hình dáng một con cá.
Từ lúc cậu bắt đầu biết nhớ chuyện thì cứ gặp xui xẻo mãi.
Đặt xe thì bị cho leo cây, đi tàu điện ngầm thì xảy ra sự cố, ngay cả ngồi máy bay cũng gặp phải tình huống khẩn cấp. Còn mấy chuyện lặt vặt như đi đường bằng té ngã, làm rớt tiền, sặc nước này nọ thì khỏi phải nói.
Dẫu có thế thì cậu vẫn không thể tin nổi mình chỉ ở nhà ngủ một giấc thôi cũng xuyên không được, đã thế còn xuyên vào một con cá.
Mà đã là cá thì thôi lại còn là cá chép nữa chứ!
Lúc tỉnh dậy cậu đang bơi trong một bình sứ đổ đầy nước được hai ngươi nữa chở đi trên xe bò. Cậu nghe hai người đó nói chuyện mới biết mình là cá chép có thể mang tới vận may cho người khác, có một vị quan lớn trong thành nhìn trúng cậu nên đã bỏ những một ngàn lượng mua cậu về.
Ta nói cái thủ đoạn này cũng chỉ lừa được cái đám tiền nhiều đến độ không biết tiêu vào đâu.
Xưa thế mà nay vẫn thế.
Nếu cậu thật sự là con cá chép may mắn thì còn bị người lấy làm vật đầu cơ trục lợi à? Nghĩ bằng đầu gối cũng thấy sai quá sai. Mang theo cậu không xui chết mới lạ.
Nói y như rằng, xe ngựa đi nửa đường thì lật chỏng vó, Cảnh Lê văng vào một con lạch bên cạnh, khôi phục tự do. Dưng mờ tự do chưa được mấy, ngủ một giấc tỉnh đã bị chộp lên thớt chuẩn bị được hóa kiếp.
Kèo này chắc đời trước cậu nợ ông trời cả núi tiền quá.
Vừa mới thất thần một lúc mà con dao kia đã lần nữa chém tới chỗ cậu. Cảnh Lê ngớ ra không kịp phản ứng nên bị sượt qua bụng tróc một ít vảy.
Đau!
Cảnh Lê sợ đau muốn chết, mém nữa khóc thành tiếng. Khổ cái cá không có chảy nước mắt, cậu theo phản xạ có điều kiện bật khỏi chỗ trốn bay ra khỏi sạp đụng vào ngực một người qua đường.
Cậu đuối lắm rồi, đuôi cá run rẩy nức nở, cứ ngỡ sẽ rớt thẳng xuống đất thì lại được một bàn tay đón lấy. Sau đó, cậu ngửi thấy một mùi dược hương dễ chịu.
Bàn tay ấy không chai sần như bàn tay quanh năm đồng áng, lòng bàn tay mềm mại, hắn khom tay nâng Cảnh Lê, giật mình "A" một tiếng.
">Truyện Xuyên Thành Cẩm Lý Tiểu Phu Lang
Mạc Chi thở dài:" Không biết nữa. Hôm nay mình cứ có dự cảm chẳng lành..."
Dung Khiêm nghe xong bật cười haha:" Mắc cười thật nha. Nữ giám đốc cao cao tại thượng như cậu lại mê tín vậy? Còn dự cảm nữa?"
Mạc Chi tiếp tục ngồi thở dài, bỏ qua lời nói của Dung Khiêm.
Rờ khỏi bar, bước ra đường phố hiu quạnh. Đêm 12h, giờ hoàng đạo như vậy, hẳn là gặp ma đi? Nghĩ đến đây, cô cười khuẩy, tự lắc đầu nghĩ bản thân ngu xuẩn. Đến ngã tư đường, đền đỏ dành cho người đi bộ sáng lên.Mạc Chi đứng đợi, áo khoác giữ ấm cô khỏi cái giá lạnh về đêm. Chợt, một em nhỏ từ đâu chạy tới, nụ cười ngây thơ khúc khích băng qua đường.
"Cẩn thận!"
Rầm.
">Truyện Xuyên Sách: Nữ Phụ Cầu Nghỉ Ngơi
Nhận định, soi kèo Hoffenheim vs Eintracht Frankfurt, 21h30 ngày 26/1: Tin vào chủ nhà
Cánh cửa màu cà phê bị người từ bên ngoài đẩy ra một đường nhỏ. Sau vài giây im lặng, khe hở dần dần mở rộng, sau đó một cái đầu nhỏ thò vào.
Rõ ràng là có sự căng thẳng trong đôi mắt của Thì Dược. Đôi của cô nhanh chóng quét qua những nơi có thể nhìn thấy.
Cửa trước, phòng khách, phòng trà, nơi nghỉ ngơi giữa nhà...
Đều không có ai cả.
Thì Dược khẽ mím môi môi buông lỏng, kìm lòng không được ngừng hô hấp bây giờ khôi phục lại.
Còn tốt còn tốt...
Xem ra bọn họ còn chưa trở lại.
Trong vô thức đem cái túi trong tay siết chặt đi đến, Thì Dược mở cửa trước đi đến tủ giày lấy ra một đôi dép nhung ngắn màu hồng xám, đặt ở dưới chân.
Cô cúi xuống vừa tháo dây buộc của đôi giày thể thao màu trắng của mình, đột nhiên nghe thấy một giọng nói——
"Là Dao Dao trở về rồi sao?"
"——!"
Thì Dược sợ đến mức suýt chút nữa đã nhảy dựng lên.
Cô gần như theo bản năng giấu chiếc túi trong tay ra sau lưng, cái eo thẳng tắp nhìn về hướng phát ra âm thanh.
Vì vậy, khi cô giúp việc đeo tạp dề bước đến phòng khách thì nhìn thấy cô gái nhỏ không cao, đang ngẩng đầu đứng giữa hành lang, vẻ mặt nghiêm túc như sắp bị kiểm điểm.
Tiếc thật, đôi mắt đen láy xinh đẹp ấy đang sáng lên lộ ra vẻ mặt khẩn trương "Tôi rất chột dạ". Cô giúp việc bật cười một tiếng.
"Dao Dao, cô đang làm cái gì vậy? Đứng trước cửa nhà luyện tư thế quân đội sao?"
Nhìn thấy rõ người đi tới, Thì Dược liền hạ mặt xuống.
"Dì Đường, suýt nữa dì làm con đau tim..."
"Làm sao? Coi ta là cha mẹ con rồi à?" Dì Đường cười hỏi. "Có thể sợ đến như vậy, có phải hay không con lại vụng trộm mang món điểm tâm ngọt gì về phải không?"
Vừa nói, mắt dì Đường vừa rơi vào chiếc túi mà Thì Dược đang cầm trên tay.
"Làm gì có."
Thi Dược ngay lập tức mỉm cười khi nghe những lời đó, giống như một con mèo vừa mới trộm được con mắt tanh, hàng mi mỏng manh lóe lên những tia cảm xúc ranh mãnh.
Cô đi đến bên cạnh dì Đường, kéo cái miệng túi ra đem đồ vật bên trong lộ ra cho đối phương nhìn.
"Đây là... Làm sao để dùng túi phiếu hoa cùng phiếu hoa miệng?"*
* Câu này mình không biết dịch làm sao cho đúng nữa nên mình để nguyên.
Dì Đường run lên, bất đắc dĩ ngẩng đầu nói "Con tự mình làm đồ ngọt sao."
Thì Dược gật gật đầu.
"Con phải học cách làm, để ba mẹ không phát hiện trên hóa đơn thẻ tín dụng mà con đã lén lút đến cửa hàng đồ ngọt như lần trước."
"Con dùng hết sức thông minh của mình để ăn. Lại không sợ đau răng đúng không?"
Nhắc đến cái này Thì Dược lập tức trở nên ỉu xìu.
"Con liền... Thỉnh thoảng làm một lần..." Cô ngẩng đầu ôm lấy cánh tay của Đường Ôn "Dì Đường, con biết dì là người hiểu rõ con nhất, con cam đoan về sau cái gì đều nghe lời dì, lần này dì tuyệt đối đừng nói cho ba mẹ con biết nha."
"Con a."
Dì Đường bất đắc dĩ điểm trán cô sau đó quay người trở về phòng bếp.
"Dì có thể cái gì cũng không nhìn thấy, nếu như con bị phát hiện thì không thể trách dì."
"Được ạ."
Tiếng nói trong trẻo của cô gái cất lên.
Cô xách theo cái túi chuẩn bị lên lầu hai, dường như nghĩ tới điều gì liền hỏi dì Đường trong phòng bếp.
"Dì Đường, ba mẹ con không nói lần này ra nước ngoài làm gì sao? Ngày hôm nay còn không về sao?"
"Ông chủ chỉ nói có chút chuyện trọng yếu, cụ thể thì không nói. Tối hôm qua gọi về nói buổi tối hôm nay sẽ trở về."
"Có chuyện gì mà thần bí như vậy, ngay cả con mà cũng giấu?....Bất quá buổi tối về thì con hỏi sau."
Thì Dược cúi xuống khóe mắt mắt nhìn đến cái túi trong tay, cười một tiếng: "Dì Đường, vậy chờ con một lúc rồi xuống tới làm đồ ăn."
Nửa giờ sau, Thì Dược đứng ở góc cầu thang với mái tóc dài ướt đẫm áo choàng tắm, để lộ khuôn mặt xinh xắn ướt đẫm nhưng cau mày chua chát.
"Dì Đường..."
"Ai." Dì Đường trả lời từ trong phòng bếp đi tới."Làm sao vậy?"
"..." Thì Dược chậm rãi từ phía sau lôi ra một bộ quần áo ở nhà màu trắng hồng tới.
Cô đưa tay đem bộ quần áo trước sau dạo qua một vòng, sau đó mười phần không thể luyến tiếc nhìn về phía lầu kêu một tiếng dì.
"Dì Đường, cái này không phải là dì giúp con mới mua quần áo ở nhà chứ."
">Truyện Cô Ấy Thật Ngọt Ngào
- ">
Maingear giới thiệu máy tính để bàn thế hệ mới – TITAN 17
>>Kì vọng gì ở Apple iPad 3?
>>10 điều người dùng muốn ở iPad 3
>>8 “địch thủ” của Apple iPad 3
Theo tin đồn mới nhất từ trang web công nghệ AllthingSD, Apple sẽ tung mẫu iPad thế hệ mới vào đầu tháng 3 năm nay. Một cách tự nhiên, nhiều người suy đoán mẫu máy sẽ được gọi tên iPad 3, cũng như những lời “đoán mò” iPhone thế hệ tiếp theo là iPhone 5 như năm ngoái. Tuy nhiên, không có iPhone 5 nào cả, thay vào đó là iPhone 4S, vậy iPad mới tại sao không thể là iPad 2S: iPad 2 với “một nửa” sức mạnh mới?
">Apple thực sự cần thêm gì ở iPad 3?