您现在的位置是:NEWS > Thời sự
Nhận định, soi kèo Dewa United vs PSM Makassar, 15h30 ngày 27/1: Bão tố xa nhà
NEWS2025-02-01 17:52:36【Thời sự】7人已围观
简介 Hồng Quân - 25/01/2025 20:00 Nhận định bóng đ đá bóng hôm nay việt namđá bóng hôm nay việt nam、、
很赞哦!(19)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Nantes vs Lyon, 23h15 ngày 26/1: Phong độ sa sút
- Samsung PL150, máy ảnh chụp 'vui là chính'
- 6 linh kiện máy tính 'bắt mắt'
- Cablevision ra mắt ứng dụng iPad xem TV tại nhà
- Nhận định, soi kèo AZ Alkmaar vs Sparta Rotterdam, 22h45 ngày 26/01: Chủ nhà tiếp đà hồi sinh
- Điện thoại đời cũ Nokia 3210 hồi sinh với giá 2 triệu đồng
- Xuất khẩu di động của Trung Quốc tăng nhờ Noel
- Điểm danh máy nghe nhạc tí hon
- Nhận định, soi kèo Damac vs Al Ittihad, 21h05 ngày 27/1: Niềm tin cửa trên
- Những thiết bị ảnh độc trên Ebay
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Tivoli Gardens vs Mount Pleasant, 5h00 ngày 27/1: Khách quá sung
HP vẫn chưa công bố ngày bán chính thức chiếc máy tính bảng TouchPad chạy WebOS Đây là một kế hoạch đầy tham vọng, khi hiện nay HP vẫn chưa công bố ngày bán chính thức chiếc máy tính bảng TouchPad chạy WebOS.
Mục đích của việc mở rộng WebOS sang PC sẽ là nhằm thu hút các nhà phát triển phần mềm xây dựng ứng dụng cho WebOS. Nếu WebOS có mặt trên PC HP, ngoài máy tính bảng và smartphone, các nhà phát triển thứ ba sẽ bán được ứng dụng cho một lượng khán giả rộng lớn hơn nhiều.
Nói về ứng dụng, hiện nay WebOS mới có 6.000 ứng dụng. Trong khi iOS của Apple có gần 400.000 ứng dụng trên App Store và Android có khoảng 250.000 ứng dụng.
">Tất cả PC HP sẽ chạy WebOS vào 2012
Ngày 9/3/2011, Guinness World Records - nhóm tác giả của cuốn sách Kỷ lục thế giới đã chính thức công nhận Kinect, dòng thiết bị chơi game dành cho hệ máy Xbox 360 do Microsoft phát triển là “Sản phẩm điện tử tiêu dùng có tốc độ tiêu thụ nhanh nhất thế giới”.
Kinect là một thiết bị phần cứng dùng cho mẫu máy chơi game Xbox 360 cho phép người dùng điều khiển các trò chơi trên máy bằng chính cử động của mình mà không phải dùng đến bất cứ một thiết bị điều khiển nào khác. Trong vòng 60 ngày kể từ khi chính thức ra mắt (ngày 4/11/2010 đến ngày 3/1/2011), Microsoft đã bán được 8 triệu chiếc Kinect, trung bình đạt 133.333 chiếc mỗi ngày. Đây là tốc độ tiêu thụ “kinh hoàng” nhất ngay sau khi ra mắt của một thiết bị điện tử. Và với doanh số tiêu thụ này, Kinect đã “chấp” cả iPhone và iPad - những sản phẩm rùm beng nhất làng công nghệ.
">Kinect vào sách kỷ lục Guiness
- ">
Tạo video clip mừng Valentine trong Con Đường Tơ Lụa
Siêu máy tính dự đoán Genoa vs Monza, 02h45 ngày 28/01
Truyện Khai Cuộc Tang Thi, Tôi Rút Thẻ Thắng Và Nuôi Đàn Con
Ảnh chỉ có tính minh họa. Tại CES 2011, Haier, một nhà sản xuất còn chưa được nhiều người biết đến, đã giới thiệu dòng HDTV LED siêu mỏng mới bao gồm các mẫu LE42EV1781 (42 inch), LE46EV1781 (46 inch) và LE55EV1781 (55 inch).
Đây là những model sử dụng công nghệ đèn nền LED, hỗ trợ video full HD 1080p, được trang bị khả năng kết nối WiFi.
Với nền tảng Yahoo Connected TV, các mẫu sản phẩm này cho phép người dùng truy cập hơn 50.000 chương trình truyền hình và phim theo yêu cầu và số lượng lớn các nội dung khác.
">Haier giới thiệu các mẫu tivi HD LED siêu mỏng
Em tôi, Trương Ninh Ưu, bĩu môi: "Quà sinh nhật của con đâu?"
Bố vội vàng đặt điện thoại vừa mua vào lòng nó, cười khà khà xoa đầu con trai: "Nhìn này con yêu, điện thoại con muốn đây."
Thế nó mới chịu tươi tỉnh lên.
Tôi thờ ơ nhìn cảnh cha hiền con thảo vui vẻ hòa thuận của bọn họ.
Xưa nay không ai trong cái nhà này nhớ tới việc tổ chức sinh nhật cho tôi, cũng chưa từng tặng tôi lấy nổi một món quà nào, ngay cả chi phí học đại học cũng là do tôi tự mình làm thêm tích cóp được.
Bà nội cứ hễ mở miệng ra lại mắng tôi là thứ nuôi chỉ tổ lỗ vốn và đồ sao chổi xui xẻo. Mẹ cả ngày chỉ biết sai tôi làm hết việc nọ việc kia. Còn bố chẳng bao giờ tươi cười khi nói chuyện với tôi. Đôi khi tôi tự hỏi liệu mình có phải con ruột của bọn họ không, tại sao lại đối xử với tôi như vậy?
"Hôm nay là sinh nhật Ưu Ưu, mày trưng cái bản mặt mếu máo như nhà có tang ấy làm gì? Nhìn đã thấy xúi quẩy rồi." Bà nội nhíu mày răn dạy tôi. "Không muốn ở đây thì cút về phòng mày đi."
Bố mẹ không nói gì, thậm chí họ còn không liếc mắt nhìn tôi lấy nổi một cái, chỉ lo cắt bánh và gắp thức ăn cho Trương Ninh Ưu.
Trương Ninh Ưu thì ngược lại, nó nhìn tôi, ánh mắt đắc ý như cười như không kia tựa lưỡi dao thọc vào tim tôi.
Nếu là lúc trước thì tôi còn thấy đau lòng chứ bây giờ tim đã chai sạn từ lâu, tôi không buồn rầu gì nữa.
Bỏ lại tiếng cười nói vui vẻ sau lưng, tôi vào căn phòng nhỏ của mình.
Trong cái gia đình này, tôi chẳng khác nào một người ngoài không được chào đón.
Đúng lúc này, ngoài cửa sổ bỗng vang lên tiếng rít làm tôi giật nảy mình.
Tôi ghé mắt nhìn qua cửa kính, phát hiện một người phụ nữ máu me be bét đang bổ nhào vào một người khác dưới chân cột đèn đường rồi đột ngột cắn chặt cổ người ta không buông. Cô gái bị đè phía dưới giãy dụa kiểu gì cũng không đẩy ra được.
Vài người xung quanh định chạy lại kéo ra, một số người thì quay video. Bỗng người phụ nữ đang hành hung kia vùng dậy vọt tới cạnh một người đàn ông và cắn thẳng lên mặt ông ta.
Những tiếng thét nháo nhào vang lên đầy hỗn loạn. Người phụ nữ bị cắn đầu tiên bắt đầu co giật trên mặt đất, chẳng bao lâu sau, cô ta đứng dậy.
Tuy nhiên tư thế trông cực kỳ quái lạ.
Có người đi ngang qua tò mò đến gần xem xét, bất thình lình lại bị xô ngã nhào xuống đất cắn xé. m thanh khóc rống gào to lập tức rú lên.
Cuối cùng là sao đây?
Hành vi của bọn họ sao lại giống zombie trong phim ảnh đến vậy?
Tôi định sang cửa sổ phòng bên cạnh nhìn cho rõ, vừa ra đến cửa phòng mình đã phát hiện cả nhà thay xong quần áo chuẩn bị ra ngoài. Thấy tôi đi ra, bà nội sầm mặt.
"Không phải mày ngủ rồi à? Ra đây làm gì?"
"Mọi người sắp ra ngoài ạ? Đã trễ thế này còn đi đâu?" Tôi nghĩ đến chuyện vừa rồi, không nhịn được mà nhíu mày: "Bây giờ bên ngoài không an toàn chút nào."
"Em mày muốn ăn vịt nướng, chúng tao đưa nó đi." Mẹ tôi vuốt tóc con trai đầy trìu mến, nói: "Mua về thì ăn không ngon nữa."
Tôi lập tức cản: "Không được, có biến rồi! Mọi người đừng đi. Vừa nãy dưới kia hỗn loạn như thế mà không ai nghe thấy hay sao? Có người bị tập kích đó, khả năng là thây ma!"
Bố tôi nhíu mày răn dạy: "Nói lung tung cái gì đấy! Rảnh quá thì ở trong phòng mày đừng có ló mặt ra, sinh nhật em trai mà chỉ biết nói ba cái thứ xui xẻo gì đâu!"
Bà nội cũng lạnh mặt lườm tôi một cái, lại bắt đầu cằn nhằn mắng tôi là đồ sao chổi.
"Không cần để ý tới nó, Ưu Ưu, chúng ta đi thôi."
Trương Ninh Ưu học theo bà nội, trợn trắng mắt với tôi.
Người một nhà thân mật sửa soạn ra ngoài.
Tôi còn định ngăn cản tiếp nhưng lại bị ánh mắt phiền chán của bố ghim chân tại chỗ, cuối cùng không nói gì thêm nữa.
Những gì cần nói tôi cũng đã nói hết rồi, bọn họ không để vào tai thì tôi cũng đành bó tay.
2.
Sau khi bọn họ ra khỏi nhà, tôi chăm chăm quan sát tình hình bên ngoài qua mắt mèo, cũng may chưa thấy có động tĩnh gì.
Đúng lúc tôi đang thấp thỏm thì có tiếng bước chân hỗn loạn và tiếng thét chói tai vang lên trên hành lang.
"Quái vật! Bố, có quái vật!"
"Chạy mau, nhanh lên con trai!"
"Á! Trương Đống, ông dám đẩy tôi?!"
Trong lúc nhất thời, tiếng hét lẫn lộn vào nhau. Tôi mau chóng mở cửa, bọn họ luống cuống tay chân vọt vào.
Trương Ninh Ưu đụng thẳng vào tôi khiến tôi ngã lăn ra, nó trốn sau ghế sô pha run lẩy bẩy.
"Đóng cửa mau!" Bố kéo bà nội vào, đóng sập cửa lại.
Trên mặt bọn họ vẫn rõ rành rành nét kinh hoàng, thậm chí bà nội còn ngồi xụi lơ trên sàn.
"Bố, sao thế?" Tôi đứng lên hỏi. "Mọi người gặp phải cái gì vậy?"
Bà nội đứng dậy với vẻ mặt âm u, cho tôi một cái tát.
"Thứ lỗ vốn này! Mày biết bên ngoài có quái vật sao không nói sớm?!"
Tôi bị đánh đến ngơ cả người.
Lòng lạnh hẳn, tôi cười.
Bao nhiêu năm vậy rồi, đáng lẽ tôi phải quen từ lâu chứ nhỉ?
Đâu có ai coi tôi là thành viên trong gia đình. Đối với đám ‘người thân’ này, tôi chả khác nào máy rút tiền và hầu gái mặc cho bọn họ tha hồ hạch sách.
Tôi lại về phòng mình sau đó gửi tin nhắn cho bạn thân Trương Đoá, hỏi xem cậu ấy có biết chuyện gì không.
Cậu ấy không phản hồi.
Bên ngoài liên tục có tiếng thét chói tai, thỉnh thoảng còn nghe được còi xe cứu thương.
Tôi tìm kiếm sàng lọc một lượng thông tin lớn, nghiên cứu suốt đêm, cuối cùng cũng nắm được cơ bản các kỹ năng thiết yếu để sống sót khi đại dịch xác sống bùng nổ.
Ví dụ như làm thế nào để tránh né zombie, nên chống cự zombie ra sao và các kỹ xảo tấn công zombie…
Nhưng bây giờ còn một vấn đề nghiêm trọng nhất.
Đó chính là đồ ăn và nước uống.
Lượng dự trữ trong nhà tôi chắc chắn là không đủ, muốn sống tiếp thì phải ra ngoài tìm thêm.
Tôi ngủ thiếp đi lúc nào không hay.
Tôi mơ một giấc mơ kỳ dị.
Trong mơ, dịch zombie cũng bùng nổ.
Ăn hết đồ trong nhà xong thì phải có người ra ngoài tìm kiếm thêm nhu yếu phẩm.
Ban đầu là tôi và bố mẹ cùng đi, Trương Ninh Ưu và bà nội ở nhà. Về sau bố bị thương, mẹ bảo cần chăm sóc ông ta nên cuối cùng trách nhiệm tìm kiếm đồ dùng thiết yếu lại dồn hết lên vai tôi.
Thức ăn tìm được phần lớn đều chui vào bụng Trương Ninh Ưu cả, sau đó đến lượt bố mẹ và bà. Đợi bọn họ ăn xong hết, thừa thãi còn lại bao nhiêu thì mới là phần của tôi.
">Truyện Nhật Ký Sinh Tồn Trên Gác Mái