Minh Anh cho biết, anh Matsushita Motosuke luôn đeo khẩu trang. Ảnh: Minh Anh.
Ở cái tuổi 26 với nhiều dự định trước mắt, và là một đứa con gái đang sống xa gia đình, mình chỉ còn biết dựa vào chú. Từ khi bị bệnh, mình phải đi lại bệnh viện thường xuyên và chú là người đi cùng.
Sau khi vào hóa chất, vì tác dụng phụ của thuốc, mình chỉ ăn được những món nước như cháo, mì, phở... và không ăn được nhiều. Mình không thể tự nấu ăn, chú đã tra trên mạng để nấu cháo cho mình ăn. Trước đó, chú cũng tự đăng ký một khóa học nấu ăn để có thể tự nấu ăn cho mình, nhưng vì công việc bận, chú chưa thể thực hành được nhiều.
Chữa bệnh ung thư ở Nhật thì các bạn biết rồi đó, đắt nhất hành tinh. Từ khi bị bệnh, mình phải nghỉ làm nên không có thu nhập. Mình muốn về Việt Nam để chữa bệnh cho chi phí rẻ hơn và có bố mẹ, các anh chị chăm sóc, nhưng chú nhất định không cho. Cũng vì chuyện này, hai đứa mình cãi nhau liên tục.
Đến nay, hai người họ đã có hơn hai năm yêu nhau. Ảnh: Minh Anh.
Có lần, mình đang nằm trong phòng, chú chạy vào, hai chân quỳ xuống, tay nắm chặt tay mình rồi khóc và nói: ‘Anh muốn nấu những món ngon bổ dưỡng để em nhanh chóng khoẻ lại nhưng nồi cháo anh nấu dở quá, anh phải làm sao đây?’.
Không biết căn bệnh này xuất hiện có phải để thử thách tình yêu của hai đứa không, nhưng mình tin đã không chọn nhầm người’.
Ngày 16/3, sau đợt hóa trị lần hai, sức khỏe Minh Anh đỡ hơn, ăn ngon miệng hơn. Trò chuyện với VietNamNet qua điện thoại, cô luôn cười, lạc quan. Nhắc đến chuyện tình của mình với ông chú người Nhật, cô cười nói: ‘Chú hơn 15 tuổi nên mình hay gọi đùa là chú. So với tuổi, chú rất trẻ và đẹp trai’.
6 năm trước, Minh Anh 20 tuổi, đang học đại học ở Đà Nẵng thì bỏ ngang, để thực hiện giấc mơ đi Nhật Bản. ‘Không biết vì sao khi đó tôi lại quyết tâm đi nước ngoài bằng được. Hiện, tôi sống ở Nhật được gần 6 năm rồi. Nhưng khi nhớ nhà, nhớ bố mẹ, tôi ngồi khóc ngon lành’, Minh Anh tâm sự.
Theo Minh Anh, bạn trai cô rất trẻ và đẹp trai. Ảnh: Minh Anh.
Đầu năm 2017, cô đi làm thêm ở một siêu thị. Khi đó, anh Matsushita Motosuke, 41 tuổi đang làm quản lý ở siêu thị này. Hai người làm ở hai bộ phận khác nhau nên không gặp mặt.
‘Lúc đầu, nhìn chú đeo khẩu trang đứng trên sân khấu trao đổi công việc với mọi người, tôi ghét lắm. Suốt mấy tháng, tôi chỉ nhìn thấy mắt chú ấy’, cô gái quê Đà Nẵng nhớ về ấn tượng với bạn trai khi mới gặp.
Mùa thu năm đó, Minh Anh nhận được quyết định đến bộ phận của anh Matsushita làm việc, mỗi ngày một giờ. Dù vui vẻ thực hiện quyết định, nhưng nhìn thấy người sếp suốt ngày đeo khẩu trang, cô lên kế hoạch, phá cho bõ ghét. ‘Tôi chỉ làm nửa giờ, còn lại trốn đi chơi hoặc làm đủ trò để chú ấy bực tức’, cô gái sinh năm 1994 kể.
Ngược lại, anh Matsushita lại thích cô gái Việt có khuôn mặt dễ thương, mái tóc dài, luôn hài hước và thường tìm đủ lý do để trốn việc. Anh thường lấy cớ đến nói chuyện, có khi vờ mang chai nước, ly trà sữa cho Minh Anh để được hỏi chuyện vu vơ. Dần dần, Minh Anh bị hớp hồn bởi giọng nói, đôi mắt to tròn của chú sếp luôn đeo khẩu trang. ‘Đeo khẩu trang nhưng chú ấy nói chuyện rất lôi cuốn, giải quyết công việc rất khoa học, nhanh chóng’, Minh Anh nói về bạn trai.
Sau hai tháng nói chuyện qua lại, họ hẹn nhau đi ăn trưa. Lúc này, Minh Anh mới được nhìn toàn bộ khuôn mặt đẹp, sống mũi cao, làn da mịn của sếp. ‘Anh đẹp vậy mà sao cứ đeo khẩu trang chi vậy’, cô hỏi bạn trai và được trả lời: ‘Thói quen của anh đó’.
Cô gái Việt cho biết, trước đây, bố mẹ cô phản đối vì biết con gái yêu người hơn 15 tuổi. Nhưng hiện giờ, nhìn thấy sự chăm sóc của Matsushita Motosuke dành cho con gái, cả nhà cô ai cũng cảm động, luôn gọi qua cám ơn anh. Ảnh: Minh Anh.
Vào ngày mồng 2 tết Nguyên đán vừa qua, theo kế hoạch, Minh Anh sẽ về quê đón giao thừa cùng gia đình. Tối mồng 1 Tết, cô liên tục ho ra máu nên đến bệnh viện khám. Ban đầu, bác sĩ kết luận cô bị lao phổi, nhưng khuyên nên đi làm các xét nghiệm, chụp chiếu cho chắc chắn. Kết quả sinh thiết ở lần khám thứ hai cho thấy, Minh Anh bị ung thư phổi giai đoạn 4.
‘Nhận kết quả, tôi khá bình tĩnh, không buồn cũng không vui. Sau đó, tôi có khóc là do ấm ức vì phải nhập viện điều trị mà không được về ăn Tết’, Minh Anh nhớ lại.
Còn Matsushita khóc nức nở khi nghe bác sĩ thông báo về tình hình bệnh của bạn gái. ‘Lúc đó, tôi đang ở với chung với mấy cô bạn người Việt, anh ấy bắt về ở cùng để anh chăm sóc. Rồi anh cứ nắm tay mình thủ thỉ: ‘Chúng ta cùng chiến đấu em nhé. Anh sẽ luôn đồng hành cùng em’.
Sau khi vào hóa chất, sức khỏe Minh Anh yếu hơn, tóc cũng rụng dần, Matsushita nhẹ nhàng gỡ từng cọng tóc rơi trên áo, vai, mặt cho bạn gái. ‘Giờ, cái đầu tôi trọc lóc, nhưng anh vẫn luôn khen đẹp’, Minh Anh hạnh phúc nói.
Hiện, Minh Anh đang cùng bạn trai làm giấy tờ để bảo lãnh bố mẹ cô sang chăm sóc cho con gái. ‘Tình hình dịch bệnh ở hai nước đang phức tạp, nên việc bảo lãnh hơi khó một chút’, Minh Anh nói. Cô cũng cho biết, hiện cô đã có thể tự chăm sóc bản thân, đọc sách, xem phim. Tối, bạn trai đi làm về, cả hai cũng nấu ăn, rồi cùng thưởng thức những món ăn, đĩa trái cây do cả hai cùng nhau làm.
Tình yêu cổ tích của cặp đôi - 2 người chỉ có 2 chân
Bảo mất chân trái, còn Thu mất chân phải. Họ như 2 mảnh ghép hoàn hảo, sinh ra để dành cho nhau.
">
Chuyện tình xúc động của 'ông chú' Nhật và cô gái Việt bị ung thư
Bao gạo và thùng mì tôm, chị Thái nhận được của mạnh thường quân.
Có mẹ chồng lên trông cháu giúp, hai vợ chồng chị Thái tích cực làm tăng ca kiếm thu nhập hàng ngày.
Ngoài chi phí thuê trọ, ăn uống, nuôi con, vợ chồng chị cũng tiết kiệm để mua một mảnh đất đầm lầy ở quê, giá 35 triệu đồng. Hai vợ chồng dự định, gắng làm việc, tiết kiệm để về quê xây nhà, kinh doanh gì đó.
Tuy nhiên, chuyện buồn đến với gia đình họ vào cuối năm 2019. Chồng chị Thái thường thấy mệt, ăn không ngon. Anh đi khám, làm các xét nghiệm thì có kết quả bị suy gan, suy phổi. ‘Trước đó, anh ấy liên tục thấy mệt, ăn không được, nhưng cứ gắng làm để lo cho vợ con’, chị Thái nói về chồng.
Sau khi được xuất viện về nhà, ngày mồng 6 tết Nguyên đán vừa qua, chồng chị phải nhập viện cấp cứu lần nữa. ‘Nhập viện buổi sáng, buổi chiều anh mất’, nhìn lên bàn thờ chồng, nước mắt người vợ sinh năm 1987 rưng rưng.
Lo đám tang cho chồng xong, chị gạt nỗi buồn sang một bên, cùng mẹ chồng đưa ba con nhỏ, cùng di ảnh chồng lên Sài Gòn kiếm việc làm.
Mẹ chồng chị Thái lên phụ con dâu trông cháu nội. Ngày 7/4, bà nhận được những phần cơm của đoàn từ thiện trao.
Đầu tháng 2, dịch bệnh Covid-19 có diễn biến phức tạp. Nhiều công ty, doanh nghiệp, công trình xây dựng cũng bị ảnh hưởng vì Covid-19, vì thế, chị Thái khó xin việc hơn. ‘Mỗi công trình, tôi chỉ làm mấy ngày là họ nghỉ nên phải xin chỗ khác, thành ra, thu nhập cũng bấp bênh’, người phụ nữ quê Trà Vinh nói.
Ngày 29/3, chị được một công trình xây dựng lớn nhận vào làm phụ hồ, tiền công mỗi ngày được 270 ngàn đồng. ‘Là phụ nữ, làm phụ hồ vất vả vì mang vác nặng, lại ở ngoài nắng cả ngày, nhưng tôi chọn việc này, vì làm được một tuần là nhận lương nên có đồng ra đồng vào mua sữa, đồ ăn cho con’, người mẹ ba con nói về lý do chọn công việc phụ hồ.
Đến chiều ngày 31/3, tính cả làm giờ hành chính và tăng ca, chị được 2,5 ngày công.
Mắt chị Thái đỏ hoe khi nhắc lại câu chuyện buồn của mình.
Kết thúc ngày làm việc hôm đó, chị Thái nhận được thông báo của ban quản lý công trình, bắt đầu từ ngày 1/4, các công nhân sẽ tạm nghỉ hai tuần để thực hiện việc cách ly toàn xã hội.
Chạy xe từ chỗ làm về nhà trọ ở đường 14, phường Phước Bình, Quận 9, chị Thái hết thở dài lại lo lắng, không biết tới đây, mẹ con chị sẽ sống sao vì toàn bộ tiền tiết kiệm đã dùng để chữa bệnh, lo đám tang cho chồng.
‘Tôi định trả phòng rồi đưa con về quê lại, nhưng đặt xe không được. Cô chủ phòng cũng đến khuyên nên ở lại, có gì, cô ấy sẽ hỗ trợ. Một phần, tôi và con trai út đang bị bệnh, ở đây sẽ tiện để đi khám, lấy thuốc uống hơn’. Vậy nên chị quyết định ở lại Sài Gòn, gắng gượng qua mùa dịch.
Chị Thái cho biết, hiện chị đã nhận được hơn 30 kg gạo của các mạnh thường quân đến trao.
Căn phòng trọ của mẹ con chị Thái rộng 16 m2, ọp ẹp, giá thuê 1 triệu đồng, chưa kể điện nước. ‘Đáng ra, căn phòng này có giá thuê 1,2 triệu đồng, nhưng mẹ chồng tôi trông giúp khu trọ cho bà chủ nên được giảm. Trong tháng 4 này, khu trọ nhà tôi cũng được giảm mỗi phòng 500 ngàn đồng tiền nhà’, chị Thái thông tin.
Chị cho biết, hơn 10 ngày qua, ở nhà chăm ba con cùng mẹ chồng nhưng lòng chị như lửa đốt bởi gia đình 5 người có rất nhiều khoản phải chi mà chị thì thất nghiệp.
Để có thêm tiền mua sữa, đồ ăn cho con, chị nhận đi giúp việc nhà theo giờ, nhưng dịch bệnh nên chỉ bữa có, bữa không, thu nhập cũng không được là bao.
Từ ngày 1/4 đến nay, những người lao động ở khu trọ chị Thái ai cũng thất nghiệp.
Ngày 7/4, hội Liên hiệp phụ nữ phường Phước Bình đã thay mặt các mạnh thường quân đến khu trọ chị Thái trao gạo, mì tôm, nước mắm, dầu ăn cho người lao động nghèo đang thất nghiệp mùa dịch. Mẹ con chị Thái cũng được trao quà.
'Mấy hôm rồi, các đoàn từ thiện liên tục đến xóm trọ trao quà. Tôi đã nhận được 30 kg gạo, 3 thùng mì và 2 thùng sữa cho con. Tôi còn được mấy cô, mấy dì ở phường giới thiệu cho đi giúp việc nhà nữa. Công việc này không thường xuyên, nhưng tôi cũng có đồng ra đồng vào. Đây là món quà rất ý nghĩa, giúp mấy mẹ con, bà cháu nhà tôi đỡ khó khăn hơn trong những ngày sống giãn cách xã hội', người phụ nữ quê Trà Vinh nói bằng giọng biết ơn.
Chỉ về chiếc tủ lạnh, máy giặt, chị Thái cho biết, trước tết Nguyên đán, chồng chị vẫn còn đi làm được nên hai vợ chồng quyết định mua trả góp về dùng. Nào ngờ, hàng mua vừa xong thì anh bị bệnh. 'Mấy tháng qua, tôi chưa nộp cho họ đồng nào cả. Bên siêu thị điện máy họ cũng đã xuống kiểm tra và biết hoàn cảnh gia đình tôi hiện tại nên cũng tạo điều kiện', chị Thái kể.
Chị cho biết, điều chị cầu mong hiện tại là dịch bệnh Covid-19 nhanh chóng được dập tắt, để chị đi làm nuôi con, trả hết số nợ đã vay.
Bà Đoàn Thị Kim Ngoan, Chủ tịch Hội liên hiệp phụ nữ phường Phước Bình cho biết, từ ngày 1/4 đến nay, ủy ban phường kết hợp với hội phụ nữ ngoài vận động, nhắc nhở người dân nghiêm chỉnh chấp hành những quy định về dịch bệnh, còn kêu gọi mạnh thường quân ủng hộ gạo, đồ ăn để giúp những người lao động nghèo.
Nói về trường hợp của chị Thái, bà Ngoan cho biết, phường đã trao hỗ trợ tiền phòng tháng 4, 5 cho chị, mỗi tháng 1 triệu đồng. Số tiền này trích từ quỹ Thắp sáng niềm tin. 'Hiện chúng tôi còn có các chương trình học bổng thắp sáng niềm tin nên tới đây, ba con của chị Thái cũng sẽ được chúng tôi hỗ trợ', bà Ngoan nói.
Bị giật tiền giữa đêm, chị bán cá nghẹn ngào ôm 5kg gạo về nhà
Đi chợ lấy cá về bán giữa đêm, chị Huệ bị cướp giật tiền, suýt bị gãy chân. Nhận được phần quà của đoàn từ thiện trao, chị ôm vào lòng trân trọng.
">
Chồng mất, chị phụ hồ rưng rưng nhận hỗ trợ tiền trọ, gạo từ thiện