您现在的位置是:NEWS > Ngoại Hạng Anh
Nhận định, soi kèo Sumqayit vs Qarabag, 23h00 ngày 3/3: Khó tin cửa dưới
NEWS2025-03-07 00:03:06【Ngoại Hạng Anh】8人已围观
简介 Hư Vân - 03/03/2025 04:35 Nhận định bóng đá g kết quả trận đấu ngoại hạng anhkết quả trận đấu ngoại hạng anh、、
很赞哦!(33)
相关文章
- Siêu máy tính dự đoán Barcelona vs Real Sociedad, 23h15 ngày 2/3
- Nạn nhân chất độc da cam kiện 26 công ty hóa chất Mỹ
- Nữ bệnh nhân ở Hà Nội có khối u buồng trứng nặng hơn 7kg
- Thêm hãng xe điện Trung Quốc mở nhà máy ở Thái Lan
- Nhận định, soi kèo Novi Pazar vs Napredak, 22h30 ngày 3/3: Khó cho cửa dưới
- Gương mặt phu thê tập 5: Chàng trai làm đổ mâm cơm nhà bạn gái ngày ra mắt
- Khám sức khỏe định kỳ, nữ bệnh nhân phát hiện mắc 2 bệnh ung thư nguy hiểm
- Khoai tây hay khoai lang tốt hơn?
- Nhận định, soi kèo Gazisehir Gaziantep vs Eyupspor, 20h00 ngày 3/3: Trả nợ lượt đi
- Suzuki Jimny 'loạn' giá trước thềm ra mắt, có nơi bán kênh 50 triệu đồng
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Hà Nội FC vs SHB Đà Nẵng, 19h15 ngày 2/3: Khách ‘tạch’
Với hai đứa con nhỏ dại, tôi giờ không biết phải làm thế nào để nuôi chúng.
Chẳng phải nói nhiều, người đàn ông đang chán gia đình gặp cô gái trẻ, đẹp, sắc sảo như tôi lập tức đổ không điều kiện. Quen nhau ba tháng, tôi vẫn không nhận được tín hiệu nào tốt hơn để có thể tiến thêm. Tôi nóng lòng, quyết phải dùng mưu để anh và mọi thứ anh có phải là của tôi.
Sau một buổi tối đi bar, anh đã qua đêm tại căn hộ tôi thuê. Anh ngạc nhiên khi một cô gái dạn dĩ như tôi vẫn còn con gái, nhưng cũng nói rằng điều đó làm anh cảm thấy hạnh phúc. Thói đời, đã ăn vụng được một lần thì sẽ có lần hai, lần ba. Với anh, những đêm ngủ lại nhà tôi chỉ như một cách vừa được giải trí vừa khỏi về nhà. Nhưng với tôi, đó là những bước để tôi buộc chặt anh lại với mình. Cho đến khi tôi thông báo có thai thì anh chết đứng.
Ban đầu, anh tìm cách tránh. Tôi nhắn tin báo sẽ giữ cái thai lại. Nếu anh không có trách nhiệm, khi sinh con ra tôi sẽ đem nó lên cơ quan anh và làm ầm lên, anh sẽ mất tất cả. Quả là hiệu nghiệm, ngay chiều hôm đó anh tự đánh xe tới chờ tôi ở cổng công ty.
Tôi đã dùng ngay con tôi để ép anh phải sớm xong thủ tục li hôn. Vợ anh đem con về nhà cha mẹ đẻ, tôi đàng hoàng bước vào căn biệt thự sang trọng, tiện nghi với tư thế của kẻ chiến thắng mà không hề nghĩ tới hậu quả sẽ phải lĩnh đủ sau này.
Tôi không đi làm ở nhà dưỡng thai, tận hưởng từng ngày cảm giác thỏa mãn, nhàn nhã sung sướng của vợ một quan chức. Một mặt, không ngừng suy nghĩ làm cách nào để anh phải tổ chức đám cưới, nhập hộ khẩu cho tôi càng sớm càng tốt.
Khi cái thai được 5 tháng, tôi nói dối nó là con trai. Lúc này, anh buộc phải nói chuyện này với cha mẹ anh. Hai cụ đều bị sốc, bố mẹ tôi ở quê sau khi nghe tin cũng thế. Nhưng rồi vì sức ép của tôi lên anh, cha mẹ anh vẫn phải lặn lội về quê tôi để hai bên gia đình gặp mặt nói chuyện. Hôm về, nhìn cái cảnh họ lắc đầu, bịt mũi khi bước qua khoảng sân đất vương đầy rơm, lố nhố gà vịt, hôi mùi phân bò của nhà mình, tôi chợt thấy chạnh lòng, thương ba mẹ vô cùng.
Tôi về sống với anh không có đám cưới, cũng chẳng có lễ hỏi, chỉ đơn giản là dắt nhau đi đăng ký trên phường. Điều đó làm tôi thất vọng, niềm kiêu hãnh vốn có với họ hàng, bạn bè sụp đổ. Nhưng thôi, tôi đã lỡ cưỡi lên lưng hổ rồi làm sao mà xuống được. Thời gian sau, anh bán nhà chia tài sản cho vợ và con gái rồi quyết định hai vợ chồng về sống với cha mẹ anh.
Tôi biết, tình yêu của anh đã giảm sút, thậm chí còn khinh ghét, kinh tởm. Chẳng qua anh sợ tôi làm ầm lên thì sẽ mất chức, mất quyền, mất luôn cái ghế mà bấy lâu nay anh và gia đình đã dày công o bế. Hơn nữa, vì cái thai trong bụng tôi là con trai, điều ước bấy lâu nay của họ- vì anh là con một.
Càng gần ngày sinh con, tôi càng bấn loạn. Tôi không biết phải xoay xở thế nào khi đứa bé sinh ra. Rồi ngày đó cũng đến. Tôi sinh con gái. Anh biệt tăm, ông bà nội đến thăm cháu rồi cũng về. Ở bệnh viện chỉ còn mẹ tôi lụi cụi chăm con và cháu ngoại.
Bi kịch hơn là những ngày mẹ nuôi đẻ tôi tại nhà chồng, bà bị người ta ngấm nguýt, soi từng bước đi, từng hành động nhỏ. Khi biết rõ mọi chuyện, mẹ đã ôm tôi khóc nghẹn và khuyên tôi nên bỏ tất cả để về quê. Sống có tham vọng cũng tốt, nhưng để đạt được mọi thứ bằng mưu mô như thế này thì sẽ không bền.
Sau một tháng chăm con chăm cháu, mẹ chia tay tôi về quê trong nước mắt và sự lo lắng. Từ lúc đó, tôi phải tự làm việc của mình mà không được ai giúp đỡ. Cha anh ốm nặng, trở nên khó tính, cáu bẳn. Mẹ anh suốt ngày giam mình trên phòng thờ, đọc kinh gõ mõ. Còn anh, chỉ về sát bữa tối, thi thoảng bồng con thì cũng im lặng, chẳng nhìn đến tôi chứ đừng nói gì đến hỏi han.
Từ một cô gái năng động, xinh đẹp, tôi trở thành một bà nội trợ đau khổ. Chị giúp việc bị cho nghỉ, trăm việc trong nhà đến tay tôi. Việc nhà, chăm con, chăm cha mẹ chồng, chợ búa, giặt đồ… ngập mặt từ sáng tới tối. Từ 50kg, một tháng sau tôi chỉ còn hơn 40 kg một chút, mấy năm liền không lên cân nổi vì vất vả và suy nghĩ nhiều. Đã vậy, mẹ chồng tôi lại là người khó tính, hay săm soi. Cứ gặp cái gì không vừa ý là bà kêu ca, chì chiết suốt cả ngày.
Bị phụ thuộc đủ thứ, tôi không dám hó hé gì, chỉ câm lặng làm việc, chăm con, hầu hạ nhà chồng. Mẹ tôi thương con thương cháu, thi thoảng gửi theo xe xuống vài chục trứng, gạo tám, gà vịt… chứ tuyệt nhiên không dám xuống thăm. Tôi đã hiểu được nỗi khổ khi mua sắm bất cứ cái gì cũng phải ngửa tay xin tiền chồng, điều mà trước kia tôi không nghĩ tới.
Được hơn một năm như vậy, tôi có thai lần thứ hai. Lần này đi siêu âm lại là con gái. Tôi không giấu giếm nữa mà nói thật. Bố mẹ chồng tôi không phản ứng gì, chồng tôi ậm ừ rồi tiếp tục xem ti vi. Tôi bồng con về phòng, dỗ con ngủ trưa mà nước mắt cứ tuôn rơi. Cuộc sống của tôi thật không khác gì địa ngục. Tôi đánh đổi mọi thứ để sống như bây giờ, có đáng không?
Một sáng đi chợ về, tôi bỗng nghe trong nhà như có tiếng ồn ào, cãi vã. Trong sân nhà, tôi thấy một cô gái trẻ bồng một đứa bé cỡ ba bốn tuổi đang đôi co với mẹ chồng tôi. Hàng xóm trong khu tập thể xúm vào xem ngoài bờ tường, bình luận ra vào. Tôi nghe loáng thoáng đó là con của chồng tôi, cô ta bắt anh phải có trách nhiệm… gì đó. Trước kia, cô ta là giúp việc cho vợ chồng anh, rồi sau đó không biết lằng nhằng thế nào mà có bầu với anh. Vợ anh đâm đơn li hôn cũng vì lý do này.
Tôi choáng váng, nhưng vẫn chưa tin hẳn. Im lặng đi vào nhà hỏi bố chồng tôi lúc đó đang ngồi bên bàn nước xem có đúng thế không. Ông nhìn tôi một lúc rồi lặng lẽ gật đầu. Tôi bàng hoàng ngất xỉu. Hóa ra, thời gian tôi đi lại với anh thì người phụ nữ kia cũng đang mang bầu đứa con của anh. Mọi người đều biết, hàng xóm cũng biết, vậy mà tôi không hề biết gì cả.
Khi tôi tỉnh lại, mẹ chồng tôi đang ngồi cạnh giường tôi. Bà khóc. Theo lời bà kể, cô giúp việc có con với anh cũng là con gái. Anh đã thuyết phục cô ta về quê ở cho đỡ bị ảnh hưởng (?), anh sẽ chu cấp đầy đủ cho hai mẹ con. Nhưng gần đây, khi biết anh có tôi, cô ta không còn muốn như vậy nữa mà muốn con phải có cha nên mới làm ầm lên như vậy. Bà mong tôi đừng có suy nghĩ nhiều hại cho đứa trẻ, chuyện đó để bà và chồng tôi thu xếp.
Khỏi phải nói tôi đã suy sụp như thế nào. Con tôi sinh ra khi ngót tám tháng trong bụng mẹ nên nuôi cũng khó khăn. Lần này, tôi đưa hai con về quê để được mẹ chăm sóc, cũng là để tránh xa mớ bòng bong trong gia đình chồng. Chồng tôi lâu lâu tạt về thăm con một lúc rồi đi, còn cha mẹ chồng tôi, biện lý do già cả bệnh tật nên không đi được, chỉ gửi ít tiền mua sữa cho cháu.
Khi biết hoàn cảnh của tôi, ba mẹ, các dì, các cậu ở quê đều khuyên tôi không nên cố bám víu vào anh và gia đình anh làm gì nữa, mà nên tự giải thoát cho mình. Tôi cũng muốn thoát ra, nhưng không biết phải quyết định ra sao vì bây giờ trong tay tôi không có bất cứ thứ gì. Tôi không có tiền bạc, không có nghề nghiệp trong khi còn có hai đứa con nhỏ phải nuôi dạy. Bố mẹ tôi ở quê cũng nghèo, chỉ là nông dân chân lấm tay bùn trong khi đã có tuổi, tôi không thể dựa vào bố mẹ. Tôi phải làm thế nào đây?
Phạm Thị Anh Đào (Hà Nội)
(Theo PL TPHCM)
">Cố lấy chồng giàu, tôi phải trả giá quá lớn!
Chẳng phải tất cả những nàng dâu miền Tây đều phải sống như vậy đâu bạn ạ. Đây có lẽ là một nếp riêng của gia đình chồng bạn mà thôi. Bạn làm dâu gia đình chồng tính ra đã 13 năm. 13 năm qua không biết bạn đã bao giờ thử tìm cách thay đổi nếp sống này hay chưa? Bạn đã thử bao giờ thuyết phục chồng cùng với bạn và những anh em ruột, chị em dâu ruột thay đổi nếp sống này hay chưa? Hay là bạn luôn luôn im lặng chịu đựng, luôn sợ hãi ba má chồng và ấm ức trong lòng cho đến tận bây? 13 năm chịu đựng và im lặng thì bây giờ cơ hội để bạn làm gì đó thay đổi cũng đã chẳng còn là bao nhiêu. Tính cách của bạn chắc cũng không đủ để làm cuộc “cách mạng” nhà chồng vì với một phụ nữ quyết liệt, dám đấu tranh và đấu tranh tới cùng vì điều mình nghĩ là đúng thì chắc bạn cũng đã không chấp nhận những phân biệt đối xử lạ lùng như vậy suốt 13 năm.
Tuy vậy, bạn cũng nên thử một lần cuối cùng. Nói chuyện thẳng thắn với chồng và yêu cầu chồng ủng hộ mình trong những chuyện thay đổi nếp nghĩ, nếp sinh hoạt của gia đình chồng. Hãy vạch cho chồng thấy rằng chuyện đó hiện giờ không chỉ ảnh hưởng đến bạn và các con dâu khác trong nhà mà còn ảnh hưởng đến các cháu, thế hệ thứ 3. Còn nhỏ, các cháu phải theo ba mẹ về quê, nhưng lớn hơn chút nữa, chắc chắn bọn trẻ sẽ không chấp nhận cách đối xử này. Bởi về quê với các cháu là để có được không khí gần gũi, yêu thương, chăm sóc giữa những người thân yêu chứ không phải để chứng kiến cảnh mẹ mình và những cô dì khác bị đối xử như osin không công và chính mình cũng không hề được nhìn tới. Hãy nói với chồng bạn rằng bạn đã nghe lời anh ấy mà ráng tới 13 năm và bây giờ không thể ráng thêm được nữa.
Nếu chồng bạn không hiểu ra mọi việc, bạn có thể lựa chọn một phương án nào phù hợp với bạn hơn cả trong hai phương án bạn đã đề ra: hoặc đừng về nữa, cho đến khi chồng bạn phải có cách giải quyết vấn đề. Hoặc tiếp tục về với suy nghĩ “Để đức cho con” như bạn viết trong mail. Lựa chọn phương án một, bạn có thể vẫn tiếp tục gửi lễ về để cúng trên bàn thờ của gia đình chồng. Lựa chọn phương án hai, bạn phải cố gắng nghĩ rằng mình đang làm điều này cũng vì hạnh phúc riêng của gia đình mình, để cho được “trong ấm ngoài êm”. Khi về, bạn có thể cùng 1, 2 chị em dâu có mặt thuê người nấu, dọn cỗ bàn riêng cho mình và các cháu ở nhà sau, không nên ăn thừa những gì còn lại trên bàn ăn của cha mẹ chồng và các anh chị em khác. May ra những cách như thế này có thể giúp bạn và các chị em dâu bớt cảm giác “ô nhục” mà “tự đánh lừa” mình rằng dâu con ăn riêng sẽ được thoải mái hơn.
Dù lựa chọn cách nào đi chăng nữa, điều quan trọng là bạn phải cảm thấy được thanh thản, nhẹ nhàng sau khi đã quyết định và hành động. Không nên giữ quá lâu trong mình những cảm xúc tồi tệ như vậy. Phải làm gì đó thay đổi hoặc ít ra hãy thay đổi chính bản thân mình, cảm xúc của mình, suy nghĩ của mình. Nếu không dám làm gì và chấp nhận mọi việc theo nề nếp cũ thì gạt bỏ cảm xúc của mình đi. Còn không thì hãy yêu cầu, phản kháng, đấu tranh một cách nhẹ nhàng, ôn hòa nhưng cương quyết.
(Theo Hạnh Dung/Phunuonline)">Chế độ 'Trọng con, khinh dâu' của nhà chồng
">Ngoại tình để dạy cho đàn ông một bài học?!
Nhận định, soi kèo Independiente Medellin vs Deportivo Pasto, 07h30 ngày 4/3: Bệ phóng sân nhà
- Các con nghỉ hè, không có người quản lý giúp trong khi bố mẹ vẫn phải đi làm – chuyện cũ diễn ra hằng năm song hầu như năm nào các gia đình cũng gặp khó khăn trong việc tìm giải pháp.
Chỉ còn chục ngày nữa là đến lịch nghỉ hè của các con, nhưng vợ chồng chị Thu (Đồng Tâm - Hà Nội) đang lo lắng, nháo nhào. Trước đó cả tháng, anh chị đã có một danh sách kế hoạch cụ thể nhằm quản lý con trong những ngày này nhưng đến nay vì nhiều lý do khác nhau đều bị đổ bể.
Anh chị cùng làm ở cơ quan nhà nước, ông bà ngoại thì vẫn đang công tác, ông bà nội thì đã già yếu lại ở xa nên không thể mang con gửi ai được. Những năm trước, khi cả hai con chưa học tiểu học, anh chị thay phiên nhau nghỉ phép năm ở nhà trông con.
Cũng may, trường mầm non thường nghỉ hè chỉ nửa tháng, sau đó tổ chức trông hè để đáp ứng nhu cầu của các phụ huynh. Vì vậy, anh chị cũng không lấy gì làm lo lắng.
Để con có một kỳ nghỉ hè thoải mái và ý nghĩa là vô cùng khó khăn đối với các bậc cha mẹ sống ở thành phố. Ảnh minh họa: Internet Năm nay, thằng lớn chuẩn bị hết lớp 1, kỳ nghỉ hè sẽ kéo dài hơn 1 tháng nên anh chị chưa biết xử lý thế nào. Con còn quá nhỏ, không thể để con ở nhà một mình, giải pháp cuối cùng được đưa ra là vợ chồng sẽ thay phiên nhau đưa con cùng tập truyện tranh tới cơ quan “đi làm” với bố mẹ.
Chị Thu bảo “chắc chắn sẽ muối mặt với đồng nghiệp lắm nhưng chẳng còn cách nào khác. Vì sự an toàn của con thôi. Năm nay tạm thời như vậy, sang năm còn chưa biết làm sao đây!”.
Khác với vợ chồng chị Thu, vợ chồng anh Vinh (Long Biên - Hà Nội) không thể đưa con lên cơ quan vì công việc của anh chị luôn phải giao dịch ở ngoài.
Năm ngoái, cậu con trai học hết lớp 3, anh định gửi con về cho ông bà nội ở quê trông giúp một thời gian. Vừa là để con có điều kiện gần gũi, hòa mình với thiên nhiên, vừa để ông bà vui tuổi già cùng cháu. Vợ chồng lại có thêm thời gian riêng tư, hâm nóng tình yêu, tranh thủ “sản xuất” thêm đứa nữa cho đủ nếp, tẻ.
Ý tưởng của anh vừa đưa ra đã bị vợ gạt phăng đi vì “ở quê nội ao hồ thì nhiều, ông bà cũng có tuổi rồi, thêm mấy đứa cháu nhà chú út với các cô nữa thì mắt nào trông xuể. Con nhà mình lại nghịch như quỷ sứ chứ có như con người ta đâu”. Anh nghe có lý nên đã quyết theo vợ - để bé tự quản tại nhà, các buổi trưa bố mẹ thay phiên nhau về nấu cơm cho con.
Vậy nhưng chị kêu trời “đang làm việc với khách hàng mà con cứ gọi điện léo nhéo, khi thì hỏi “con làm hết bài rồi, bây giờ có được mở iPad không mẹ?”, khi thì “bao giờ mẹ về?”... Không nghe máy thì không được vì con ở nhà một mình, chẳng biết xảy ra chuyện gì, mà nghe thì bực ơi là bực!”.
Còn anh than phiền “mình rất hay phải đi công tác, năm nay vợ lại vừa thay đổi công việc nên thời gian nghỉ trưa rất eo hẹp, chẳng biết có về nhà với con được không? Hết kỳ nghỉ, các con đi học hè mới mệt nữa vì tuần chỉ học có 3 buổi sáng, 8h15 vào lớp - 10 rưỡi đã tan. Vừa đến cơ quan được một tiếng lại nhấp nhổm trốn về đón con”.
Nhiều phụ huynh không sắp xếp được người trông con vào dịp hè nên đã lên lịch cho con học kín từ sáng đến chiều, từ các môn chính như Toán, Văn, Anh… đến các môn bổ trợ như võ - vẽ, múa - hát… vừa để bổ sung kiến thức, vừa để rèn luyện sức khỏe cho con.
Nhưng những kế hoạch này lại vấp phải điệp khúc “đưa - đón” vì không có lớp nào tổ chức học cả buổi, chỉ 1-2 tiếng là lại nghỉ.
Nhiều phụ huynh lên lịch học hè cho con kín mít từ sáng đến chiều. Ảnh minh họa: Internet Có hai con gái sinh đôi đang học mẫu giáo, nhà chị Vân (Cầu Giấy – Hà Nội) đang cuống cuồng lo chỗ gửi các con vì vừa nhận được thông báo của nhà trường - các bé “được nghỉ” 20 ngày để trường sửa sang lại cơ sở vật chất.
Bà nội mới mất năm ngoái còn bà ngoại thì mắt kém, anh chị chẳng dám gửi con cho bà trông đành gọi điện nhờ bà dì tìm một người ở quê ra giúp. Chị lắc đầu ngao ngán “vợ chồng mình lo lắm, cuối tháng này các con nghỉ rồi mà bây giờ vẫn chưa tìm được ai lên chăm con cho. Có mấy ngày nghỉ phép năm thì con ốm con đau đã sử dụng hết rồi”.
Cũng vì bố mẹ “hết cách”, cháu Phương Anh con của anh Hoàn – chị Mai (Hai Bà Trưng – Hà Nội) đã học hết lớp 1 nhưng kỳ nghỉ hè năm ngoái vẫn phải đi học mẫu giáo cùng em trai ở trường tư thục.
Vậy là nghỉ hè các bạn vui chơi và nâng cao kiến thức chuẩn bị lên lớp 2 còn cháu cũng vui chơi nhưng bị “lưu ban” tới…2 lớp. Năm nay, em cháu cũng sẽ lên lớp 1, bố mẹ cháu đang “phát sốt” vì chưa biết giải quyết sao với kỳ nghỉ hè của cả hai chị em.
Gợi ý một số giải pháp:
Cho trẻ về quê
Với các gia đình có quê ở xa, có thể cho trẻ về thăm ông bà, họ hàng nhằm giáo dục cho trẻ biết cội nguồn, khơi dậy lòng hiếu thảo và biết yêu quê hương. Đây cũng là dịp trẻ được tiếp xúc nhiều với thiên nhiên, có cơ hội tăng vốn kiến thức xã hội.
Cho trẻ tham gia lớp năng khiếu/câu lạc bộ
Bố mẹ có thể cho con tham gia sinh hoạt trong những câu lạc bộ hoặc các lớp năng khiếu như tiếng Anh, múa, võ thuật, đọc sách, vẽ... Việc lựa chọn hoạt động trường lớp cần tìm hiểu kỹ càng và phải hỏi ý kiến của trẻ. Các câu lạc bộ sẽ rất có tác dụng nếu phù hợp với tâm lý, lứa tuổi, sở thích và năng khiếu của bé.Bố mẹ nên nhớ, câu lạc bộ chỉ là nơi bé học mà chơi, không được đẩy toàn bộ trách nhiệm quản lý cho nơi đó. Hãy để nơi đây là nơi trẻ hứng khởi muốn đến chứ không phải bắt trẻ buộc phải tham gia. Một số trung tâm tiếng Anh, trung tâm kỹ năng sống cũng mở các lớp học “xuyên hè”, nhận trẻ từ sáng đến tối, rất phù hợp đối với đối tượng các bậc phụ huynh bận bịu.
Hướng dẫn con làm việc nhà
Thời gian nghỉ hè cũng là dịp tốt để cha mẹ nên tạo cho trẻ có cơ hội để thể hiện khả năng bản thân bằng cách khuyến khích con tham gia việc nhà. Cha mẹ có thể cùng con đặt ra những mục tiêu, nhiệm vụ đơn giản để con có thể hoàn thành trong khả năng để thúc đẩy tự tin và hào hứng ở trẻ.Trẻ có thể ghi lại những mục tiêu này và thời hạn hoàn thành, ví dụ hôm nay làm được việc gì có ích, những việc gì chưa được. Cẩn thận hơn có thể khuyến khích trẻ lập một thời gian biểu riêng cho những ngày hè. Với những trẻ học cấp hai trở lên có thể cho trẻ đi chợ mua sắm thực phẩm về nấu ăn, hay giặt giũ quần áo...
Khuyến khích trẻ đọc sách
Sách là một dụng cụ học tập rất có ích với trẻ em. Tuy nhiên, đừng chỉ biết cách cầm quyển sách và dúi vào tay con. Hãy chọn những sách phù hợp với lứa tuổi, sở thích của trẻ, đọc, giải thích và bàn luận với bé. Việc bàn luận sẽ giúp bé nhận thức tốt hơn, ghi nhớ hơn và hăng say hơn.
Tìm người trông trẻ/Gửi hàng xóm
Đối với các gia đình có con còn bé, cha mẹ có thể nhờ ông bà, họ hàng đến nhà trông giúp. Cũng có thể gửi con đến các trường mầm non dân lập gần nhà hay gửi nhờ hàng xóm trông giúp.
M.T(tổng hợp)Phạm Hằng
">Con chưa nghỉ hè, cha mẹ đã lo sốt vó
">Hãng Trung Quốc quyết tâm bán ôtô tại Mỹ từ năm sau
">
'Biến đường hai chiều thành một chiều để giảm ùn tắc'