您现在的位置是:NEWS > Thể thao
Một công ty công nghệ Việt treo thưởng 1.500 USD cho hacker mũ trắng tìm ra lỗi bảo mật nguy hiểm
NEWS2025-03-07 00:10:03【Thể thao】8人已围观
简介Chương trình bug bounty với tiền thưởng lớnđang được TomoChain triển khai trên nền tảng WhiteHub.Cụ gia vang sjc hom naygia vang sjc hom nay、、
![]() |
Chương trình bug bounty với tiền thưởng lớn đang được TomoChain triển khai trên nền tảng WhiteHub. |
Cụ thể, theo thông tin công bố trên nền tảng WhiteHub, chương trình bug bounty (tìm lỗi nhận thưởng) của TomoChain treo thưởng lên tới 1.500 USD cho các hacker tìm ra lỗi bảo mật thuộc loại nghiêm trọng. Các lỗi nhỏ hơn cũng được treo thưởng từ 250 - 750 USD tùy theo mức độ nguy hiểm của từng lỗi. WhiteHub cũng xác nhận "1.500 USD là khoản thưởng lớn nhất từ trước đến nay một công ty công nghệ Việt Nam công khai chi trả cho hacker mũ trắng”.
Nói về chương trình bug bounty mới công bố, ông Nguyễn Sỹ Thanh Sơn, nhà đồng sáng lập và Giám đốc công nghệ (CTO) TomoChain cho biết, trong lĩnh vực tài chính nói chung, ổn định và bảo mật luôn là yếu tố được đặt lên hàng đầu. TomoChain là công ty công nghệ chủ yếu xây dựng các sản phẩm tài chính xoay quan công nghệ blockchain.
“Với những sản phẩm của mình, chúng tôi luôn hướng tới tính hoàn thiện, mang lại sự an tâm cho người dùng. Cũng vì lý do đó, TomoChain có các chương trình bug bounty được công bố rộng rãi với cộng đồng quốc tế. Những chương trình bug bounty giúp hoàn thiện các sản phẩm công nghệ tài chính (fintech) và mang lại trải nghiệm tốt nhất cho người dùng”, ông Sơn chia sẻ.
很赞哦!(87)
相关文章
- Siêu máy tính dự đoán Betis vs Real Madrid, 0h30 ngày 2/3
- Cách gỡ bỏ và chặn những ứng dụng phát tán trên Facebook
- Game thủ làm gì khi bỗng dưng rớt mạng
- Major League Gaming bỏ ra số tiền 2,7 tỷ USD để xây dựng trung tâm thi đấu
- Nhận định, soi kèo Gloria Buzau vs UTA Arad, 22h00 ngày 3/3: Khách thắng thế
- Cuối năm nay có smartphone giá rẻ nhất thế giới
- Impossible Road
- Bất ngờ xuất hiện Bao Công trong game online Việt
- Soi kèo góc PSV vs Arsenal, 3h00 ngày 5/3
- Những bí mật 'hài hước' trong Diablo 3: Reaper of Souls
热门文章
站长推荐
Soi kèo phạt góc Shanghai Port vs Yokohama Marinos, 19h00 ngày 4/3: Chủ nhà lép vế
Giản Nhu:" Phải! còn cậu!"
Sở Khiêm:" Tớ cũng vậy! mau lại bên kia đứng chung với mọi người!"
Giản Nhu:" Được!"
Sở Khiêm:" Các cậu! cậu ấy cũng học ngành ngoại ngữ chung với chúng ta đấy!"
Giản Nhu:" Chào các cậu! tớ tên là Trình Giản Nhu!"
Sở Khiêm:" Tớ tên là Sở Khiêm, người này là Hạo Kiên, đây là Thu Hân, còn kia là Tiêu Dao, kế bên là Cao Ngụy! khoa chúng ta còn nữa chắc mấy cậu ấy chưa tới đấy!"
Giản Nhu:" Ờh!"
Thu Hân:" Cậu không giống người ở thành phố này!"
Giản Nhu:" Phải tớ ở thành phố A chuyển đến đây!"
Cao Ngụy:" Tớ nghe nói ở thành phố A có đại học lớn cũng là bậc nhất đấy sao cậu lại không vào đó!"
Giản Nhu:" Tớ muốn học ở đây hơn, dù có khác về cái gì thì tớ thấy chất lượng học như nhau!"
">Truyện Bạn Học Trình, Chúng Ta Hẹn Hò Đi!
Hân đang ngồi đọc sách tại gian nhà chính, nghe con Muội chạy từ ngoài sân vào báo tin, nghe tiếng nó Hân vội gấp cuốn sách lại đặt lên bàn, từ tốn nhận lấy bức thư của cậu Tùng
"Mày đi ra sau mần việc đi"
Con Muội đưa thư cho mợ Hân xong, nghe được hàm ý từ câu nói của mợ, nó biết ý mà chạy ra sau gian nhà bếp, không làm phiền đến mợ.
Hân nhìn bức thư một lúc thái độ của nàng rơi vào trầm tư, không biết có chuyện chi hệ trọng mà cậu Tùng nay lại đánh thư về cho nàng. cậu lên Sài Thành gần mấy tháng nay, mọi khi cậu muốn đi đâu thì đi không thèm báo cho Hân một tiếng, hôm nay đột nhiên lại đánh thư về làm Hân cảm thấy hoài nghi
Hân lật phong thư lấy ra một tờ giấy màu vàng ngà, nàng chăm chú nhìn nội dung bức thư
Gửi Mai Hân
Tui viết thư này là muốn căn dặn với mình một số thứ, tui ở trên Sài Thành mần ăn còn lâu lắm mới về Cần Thơ, mình ở nhà coi thăm nom cha má dùm tui nghen mình, với lại mình coi lo liệu mấy cái xưởng lúa giúp tui một thời gian, tui lo liệu xong mọi việc sẽ về, mình yên tâm nghen
Cậu Tùng
Hân đọc xong bức thư từ chồng ngầm hiểu ra sự việc, nàng gấp bức thư lại rồi bỏ ngược vào trong phong bao, nàng rót một chum trà sen sau đó nhâm nhi hương vị dịu ngọt từ trà, thái độ nàng bình thãn đến lạ thường, như đã quá quen thuộc vấn đề này.
Nàng biết cậu Tùng không phải vì mần ăn mà phải lên tận Sài Thành mà cậu còn có nguyên do khác, nàng không muốn vạch trần cái bí mật chồng đang cố tình giấu diếm suốt ngần ấy năm qua
Cho nên nàng mặc kệ cho qua, dù sao nàng cũng là đàn bà phụ nữ trực giác rất nhạy bén, làm sao nàng không biết chồng mình có gì khác lạ.
Hân gả cho cậu Tùng gần hai năm nay, bàn dân thiên hạ nhìn vào ai cũng nghĩ là cậu Tùng thương vợ, nhưng đâu có ai biết được tận sâu trong góc khuất nhà hội đồng Tịnh, lấy nhau về hai năm chưa một lần chung đụng chuyện chăn gối, Hân thấy thái độ cậu dường như chán ghét chuyện chung đụng cùng nàng, nên cũng im lặng mà coi cậu hành xử ra sao
Năm đầu tiên khi nàng về cái gia trang này, cậu Tùng đối xử rất tốt với nàng, chăm lo cho nàng từng li từng tí, nhưng tuyệt nhiên mấy chuyện thân mật thì cậu không bao giờ đề cập đến, riết rồi nàng còn tưởng cậu là anh trai mình không đó, vì cách hành xử của cậu Tùng không khác gì Thế Thành dành cho Hân, cách cậu nâng niu nàng giống như một người anh trai dành sự dịu dàng cho em gái, chớ không phải một người vợ
Do cha má sắp đặt hôn sự cho nàng và cậu Tùng từ nhỏ, cha má đặt đâu thì nàng ngồi đó, phận làm con sao dám làm phật ý cha má, ban đầu nàng thấy hơi buồn khi chồng nàng lại đối xử lạnh nhạt với nàng như vậy, nàng còn tự trách bản thân không đủ công dung ngôn hạnh nên cậu không yêu nàng, bao nhiêu sự tủi thân dồn nén trong lòng nàng, khiến nàng khó chịu đến choáng ngợp
Nhưng rồi Hân nhận ra không phải do nàng thấp kém mà vì từ lâu cậu Tùng đã say mê một hình bóng khác không phải nàng, tình cờ một lần nọ cậu Tùng đi thăm ruộng lúa cho ông Tịnh, nàng ngồi ở trong thư phòng đọc sách. Đam Mỹ Hài
Hân mượn một tựa sách thơ ca trên ngăn tủ mà cậu Tùng yêu thích, đọc cho vơi đi sự nhàm chán trong ngôi nhà vốn dĩ chẳng thuộc về nàng, đọc được vài ba trang nàng chợt phát hiện một lá thơ kẹp gọn gàng trong cuốn sách mà cậu yêu thích, thấy hơi nghi ngờ nên nàng mở ra xem
Và từ bức thư này nàng phát hiện ra một bí mật cậu che giấu nàng bấy lâu nay, cậu Tùng đang nuôi nhân tình bên ngoài, nội dung bức thư không quá dài nhưng đủ làm cho nàng tỉnh ngộ ra, chồng nàng đang ngoại tình sau lưng nàng
Gửi Thanh Tùng
Cậu Tùng sau lâu quá cậu còn chưa lên đây thăm em, người ta nhớ cậu lung lắm rồi đa, cậu ở Cần Thơ cũng nhớ giữ gìn sức khỏe, cậu mà bệnh là em xót lắm đó, cậu thu xếp công việc rồi lên đây sớm với em nghen cậu, thương cậu!
T.Q
Nàng thật sự chả biết tên thật cô nhân tình kia, nhưng đọc sơ qua bức thư nàng đủ biết cậu Tùng đang mặn nồng cùng cô gái trên Sài Thành kia tới mức nào, lúc đó Hân như suy sụp tinh thần mất ăn mất ngủ mấy ngày, nhưng cậu Tùng không thèm quan tâm hay đoái hoài gì đến nàng câu nào, cậu đi sớm về khuya có khi nguyên ngày nàng còn không thấy bóng dáng cậu đâu.
Hân suy nghĩ về chuyện này rất nhiều, sau đó nàng quyết định ngậm ngùi nén cái sự đau thương kia sang một bên, cậu Tùng không yêu nàng thì sao mà trách cậu được, dù sao nàng và cậu Tùng chưa có gì gọi là mặn nồng nên nàng mặc kệ cho qua, xem như nàng phó mặc cho cậu muốn làm gì thì làm, nàng cứ an phận mà yên ổn sống cuộc đời tẻ nhạt của nàng.
Lại thêm một năm trôi qua, cậu Tùng và nàng không có tình cảm gì phát sinh thêm, hai vợ chồng thường ngày sinh hoạt như bao đôi vợ chồng son khác, ăn cơm chung ngủ chung nhưng nàng thật sự không có cảm giác rung động gì khác ngoài sự cô đơn.
Thời gian gần đây Cậu Tùng lên Sài Thành ngày một nhiều hơn với cái lý do đi mần ăn xa, có khi bốn năm tháng cậu về Cần Thơ một lần xem như thăm nôm nàng cùng cha má ở quê
Rồi lại tiếp tục lên Sài Thành cùng lí do mần ăn gì đó của cậu, nàng im lặng ậm ừ cho qua, mấy khi cậu Tùng lên đó thì nàng ở nhà lo sổ sách xưởng lúa dùm cậu, nàng thấy riết rồi nàng giống quản gia cho cậu hơn, thay vì một người vợ đúng nghĩa
Ông bà Tịnh ngược lại rất yêu thương nàng, hay sai gia đinh qua nhà gọi nàng sang nhà ông bà ăn cơm, ông bà một phần vì áy náy khi con trai mình lo đi mần ăn mà bỏ bê vợ ở nhà một mình, bởi lẽ đó ông bà Tịnh thương Hân như con gái ruột, nàng cũng đỡ tủi thân phần nào ít ra nàng còn có một chổ dựa tinh thần là cha má chồng
"Con Muội đâu, lên đây mợ nhờ cái này"
Nghe tiếng mợ Hân gọi con nhỏ buông cây chổi đang quét sân ra chạy vội vào gian nhà chính xem mợ cần gì
"Dạ mợ kêu con"
"Mày ra ngoài chợ mua ít trái cây cho mợ, hôm nay mợ sang nhà cha má chơi"
Hân dặn dò Muội ra chợ mua cho nàng ít trái cây, để nàng còn biếu cho cha má, lâu rồi nàng chưa về thăm ông Trịnh nên sẵn dịp cậu Tùng không có ở nhà, nàng được nghỉ ngơi thảnh thơi một chút, nàng muốn về thăm cha má một vài ngày.
"Dạ mợ"
Con Muội nghe mợ dặn xong, nó chạy ào ra ngoài chợ mua ít trái cây cho mợ, Hân thì tiếp tục ngồi đọc cuốn sách còn dang dở, nàng ở trong nhà lâu ngày quá đâm ra chán nản, không có lấy một niềm vui nào
Lúc chưa lấy cậu Tùng nàng là một cô tiểu thơ có tiếng trong làng Thượng, nàng được cha má hết mực cưng chiều, mấy cậu trai trong làng tán tỉnh nàng không ít nhưng nàng toàn ngó lơ thôi, một phần do nàng không thích mấy cậu trai hay buông lời ong bướm, nàng nghe mà không thấm được mấy lời mật ngọt từ mấy cậu
Người ta hay nói mật ngọt chết ruồi.
Do cậu Tùng là một cậu trai thật thà, cha má nàng ưng bụng nên nàng chịu gả cho cậu, nàng còn tính sau khi gả cho cậu Tùng, nàng sẽ cố gắng vun đắp tình cảm vợ chồng, nhưng mọi sự mong chờ đều bị dập tắt bởi lá thư chỉ vỏn vẹn vài dòng đó
Tầm trưa Hân cùng con Muội được thằng Cần chở qua nhà ông hội đồng Trịnh, chiếc xe hơi chạy bon bon trên con đường đất đỏ, Hân đưa mắt ngắm nhìn khung cảnh ruộng lúa bên ngoài cửa kính, cũng khá lâu rồi Hân mới trở về làng Kim Đông, do con gái lấy chồng thì phải theo chồng nên một năm nàng về thăm cha má ruột được vỏn vẹn ba bốn lần
Ở bên cha má nàng cảm giác ấm áp hạnh phúc hơn, bên nhà cậu Tùng nàng cô đơn lạc lõng mà không có một ai cho nàng tâm sự giải bày, chỉ biết chôn vùi đầu ốc vào đống sổ sách, đồng án mà cậu Tùng để lại.
Xe chạy qua năm sáu cái ruộng lúa băng qua một con sông dài cuối cùng thì đến nhà ông hội đồng Trịnh, thấy xe hơi vừa dừng trước cổng đám gia đinh quét sân bên ngoài lật đật chạy ra mở cổng đón chờ, vì tụi nó biết cô út tụi nó về thăm nhà
Hân bước xuống xe ngó qua ngó lại ngôi nhà ba gian thân quen ngày nào, cảm xúc nàng như dâng trào trong lòng ngực, bao nhiêu kỉ niệm khi còn tấm bé của nàng chợt hiện về, nơi này từng chứa đựng biết bao kí ức tươi đẹp hạnh phúc của nàng bên cha má và anh trai
Ông Trịnh nghe tiếng xe hơi ồn ào trước sân nhà, ông nhanh chóng xỏ đôi guốc mộc ra xem, vừa nhìn thấy con gái út về ông mừng rỡ chạy ra ôm con gái một cái thiệt chặt, ông nhớ Mai Hân của ông vô cùng, thấy lâu quá nó không về ông xót ruột không biết nó sống bên đó có hạnh phúc không, có ai đối xử tệ bạc hay ức hiếp con gái ông không?
"Cha..."
">Truyện Son Sắc
Truyện Đại Đường Tửu Đồ
Soi kèo góc Buriram United vs Johor Darul Ta'zim, 21h00 ngày 4/3
Theo Gnoobs
">Bộ cosplay LOL tuyệt đẹp của cosplayer Việt
Truyện Hoắc Tổng Thích Hôn Tôi
Ùm!!
Cô nhảy xuống!
___
Trong cơn phê ý lộn, è hèm...trong cơn mê, cô mơ mơ màng màng thiết nghĩ mình đây đã tèo và sắp gặp diêm vương rồi. Ngờ đâu 4 giờ sau cô bỗng mở mắt dậy.
[ Tại Gia Trang ở Nam Kỳ lục tỉnh]
" Trời ơi...con ơi là con..."
" Sao số con tui nó khổ vầy nè trời...."
Tiếng khóc thê lương của một người phụ nữ trung niên.
Mắt nhắm mắt mở cô thấy mọi thứ lạ quá, hơn nữa cô thấy hơn ba bốn người đứng nhìn mình xung quanh. Đầu cô thì đau nhứt như 10 chiếc búa bổ xuống cùng một lúc.
"Bà đừng có lo quá, thầy lang nói nó không có sao mà..."
Người đàn ông độ ngũ tuần người mặc áo bà ba xám tay chống gậy đứng kế cô lên tiếng để trấn an người phụ nữ kế bên.
"Hưm..."
Cô chống tay ngồi dậy như thường khiến ai cũng ngỡ ngàng ngơ ngác và bật ngửa.
"Con ơi con, bây thấy sao rồi??!"
"Còn đau chỗ nào không con?"
" Trời ơi sao bây không trả lời cha?"
Người đàn ông ấy lại lên tiếng rồi tiến lên 1 bước với vẻ mặt lo lắng.
"H...hả?"
Cô mới mấp mấy trả lời, nơi này là đâu? mấy người này là ai? mình chưa gặp diêm vương à? Đầu cô nổi 1 dấu chấm hỏi to đùng!
"M...Mấy người là ai?"
Cô nhìn xung quanh, hỏi.
"Trời ơi...con ơi....nó không nhớ gì luôn rồi ông ơi..."
Người phụ nữ mặc áo bà ba xẩm màu òa khóc, tay thì bấu chặt thanh giường.
">Truyện Xuyên Không Làm Vợ Cô Hai