您现在的位置是:NEWS > Kinh doanh
Hai năm chơi chuyên nghiệp, Collin Morikawa kiếm được hơn 550 tỷ đồng
NEWS2025-03-12 12:13:57【Kinh doanh】8人已围观
简介TheămchơichuyênnghiệpCollinMorikawakiếmđượchơntỷđồbóng da 24ho ước tính của một số tờ báo tại Anh, Cbóng da 24hbóng da 24h、、
TheămchơichuyênnghiệpCollinMorikawakiếmđượchơntỷđồbóng da 24ho ước tính của một số tờ báo tại Anh, Collin Morikawa hiện đã kiếm được tổng cộng 18 triệu bảng Anh (gần 23,5 triệu USD, hoặc hơn 550 tỷ đồng), chỉ trong vòng hai năm thi đấu golf chuyên nghiệp.
Cụ thể hơn nữa, golfer người Mỹ gốc Á này kiếm 303.000 bảng Anh (khoảng 400.000 USD, hoặc gần 9,3 tỷ đồng) cho mỗi sự kiện mà anh góp mặt, 78.000 bảng Anh (khoảng 103.000 USD, hoặc gần 2,4 tỷ đồng) cho mỗi vòng đấu mà mình tham dự.

Collin Morikawa kiếm được hơn 550 tỷ đồng chỉ sau hơn hai năm chơi chuyên nghiệp (Ảnh: Getty).
Trung bình, mỗi cú đánh của Collin Morikawa trên Tour trị giá 1.128 bảng Anh (gần 1.500 USD, hoặc 34,5 triệu đồng), giúp anh trở thành một trong những golfer chuyên nghiệp kiếm được nhiều tiền nhất hiện nay, được so sánh với huyền thoại Tiger Woods khi ở cùng độ tuổi.
Ở tuổi 24 và chỉ mới có hai năm thi đấu chuyên nghiệp, Collin Morikawa đã có đến 5 danh hiệu trên PGA Tour, trong đó bao gồm hai danh hiệu major (tương đương với hệ thống các danh hiệu Grand Slam trong môn quần vợt), đó là PGA Championship 2020 và The Open Championship 2021.
Ngoài ra, Collin Morikawa còn có 4 danh hiệu trên European Tour (nay mang tên là DP World Tour), bao gồm danh hiệu vô địch Race of Dubai, dành cho golfer hay nhất trên European Tour của năm 2021.
Hiện, Collin Morikawa đang xếp thứ hai thế giới. Thậm chí, anh hoàn toàn có thể lên ngôi số một nếu thắng giải Hero World Challenge cách nay không lâu.
Về mục tiêu của mình trong năm 2022, Collin Morikawa nói: "Tôi vẫn chưa phải là một số thế giới. Vì vậy, tôi còn rất nhiều việc phải làm trong năm tới. Tôi sẽ đặt ra một số mục tiêu cao, sẽ cố gắng giành được nhiều hơn".
很赞哦!(588)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Ulsan Hyundai vs Jeju SK, 12h00 ngày 9/3: 3 điểm cho chủ nhà
- Chân dung 3 game thủ tham dự WAC 2014
- Truyện Vạn Người Ngại Tối Tăm Thụ Trọng Sinh
- Truyện Lời Nói Dối Của Đôi Mắt
- Nhận định, soi kèo Sumqayit FK vs Kapaz PFK, 20h00 ngày 10/3: Những người khốn khổ
- Microsoft sẽ không làm một thiết bị chơi game cầm tay riêng biệt
- Bộ Cosplay Predator khiến người xem rùng mình
- Smartphone đáng mua nhất tháng 5/2014
- Siêu máy tính dự đoán Nottingham vs Man City, 19h30 ngày 8/3
- Truyện Trêu Nhầm
热门文章
站长推荐
Nhận định, soi kèo Quảng Nam vs TPHCM, 17h00 ngày 9/3: 3 điểm nhọc nhằn
Trong khi đó, Galaxy Tab 4 8.0 cũng dùng vi xử lý, máy ảnh, RAM, bộ nhớ trong tương tự. Máy có kích thước 124.0 x 210.0 x 7.95 mm, nặng 320g, pin 4.450mAh.
">Samsung công bố bộ ba máy tính bảng Galaxy Tab 4 mới
Truyện Tranh Đấu Gia Tộc
Truyện Phong Hoa Kỷ
Nhận định, soi kèo Le Havre vs Saint
Nhật Bản 'xuất khẩu' chú mèo máy Doraemon sang Mỹ
Về cơ bản, Bleach thuộc thể loại game chiến thuật với những tính năng chính tương tự như các tựa game khác. Vẫn mang màu sắc manga đặc trưng, nhưng Bleach sở hữu đồ họa 2.5D cùng với việc có sảnh chung rộng lớn, Bleach mang lại cảm giác trải nghiệm game nhập vai hoàn hảo, linh hoạt và chân thật với thế giới linh hồn hơn so với lối đi màn hình ngang thông thường.
Sâu hơn bên trong về gameplay, đến với Bleach, các tính năng đã được chăm chút tỉ mỉ hơn như cấp độ hệ thống trang sức trang bị của nhân vật được thể hiện rõ ràng.
Một điều có thể dễ dàng nhận thấy ở vài tựa game manga khác, việc người chơi đầu tư tiền của để trang bị cho nhân vật của mình cũng không được nhà phát hành tính toán triệt để, dẫn đến vấn đề về khoảng cách giữa người chơi với nhau có vẫn có sự chênh lệch đáng kể. Ở Bleach, với những “kinh nghiệm xương máu” được đúc kết kể trên, NPH không chỉ phát không chỉ chú trọng đầu tư phát triển cho Bleach về mặt tương tác giữa người chơi với game nói riêng mà còn là giữa người chơi với nhau nói chung thông qua việc tối ưu hóa các tính năng tổ đội.
Đặc biệt, việc giảm bớt sự phân cấp và tạo mức độ cân bằng giữa các người chơi nạp tiền và không nạp tiền bằng cách săn linh hồn, hạn chế tiêu xu, giới hạn người nạp thẻ mỗi ngày…cũng là một điểm cộng đáng khen cho Bleach.
Ngoài ra, Bleach còn gây ấn tượng với cộng đồng bởi tính năng Gia Viên như một tính năng mạng xã hội hỗ trợ người chơi không trả tiền. Với 06 hoạt động nhỏ khác nhau như: Bạn Gái (trêu chọc, động phòng …), Mèo Chiêu Tài, Ném Càn Khôn, Địa Ngục Điệp, Hồn Táng, Chủ Tớ, Bleach giúp người chơi hòa mình vào thế giới trong game một cách sinh động và chân thực nhất.
Khi đến với tính năng này, Bleach đã biết cách đánh vào tâm lý hiếu kỳ của người Việt bởi tính năng “Chăm sóc bạn gái” và “Thăm dò nữ quan”. Đây là hai tính năng tuy “nhỏ mà có võ” góp phần giúp bạn giải trí khá tốt.
Nhắc đến cộng đồng, dĩ nhiên sẽ không thể thiếu các hoạt động phó bản tổ đội, tham gia chiến trường với lâu đài hoành tráng. Trảm Hồn Đao cùng Linh Áp là những hỗ trợ nổi bật đáng kể cho người chơi khi tham gia PK hoặc săn boss. Trong Bleach bản đồ thế giới cũng rộng mở hơn khi được phân chia ra làm 3 bản đồ: Thế giới hiện tại, Thế giới quỷ, Thế giới ảo.
Trong mỗi bản đồ sẽ chia ra nhiều khu vực, người chơi đạt cấp độ tương ứng với khu vực nào sẽ được vào khu vực đó. Các hoạt động kể trên sẽ đưa người chơi vào những trận chiến đầy kịch tính, giúp việc kết nối và tương tác với cộng đồng càng thêm hấp dẫn.
Theo thông tin trang chủ, Bleach sẽ ra mắt chính thức vào lúc 14h ngày 24/04 sắp tới. Với những cải tiến mới này, Bleach hứa hẹn sẽ là tâm điểm của dòng webgame Việt trong tháng này, thêm sự lựa chọn cho các game thủ yêu thích manga trải nghiệm mà không phải “GATO” vì sự chênh lệch phân cấp trong game. Và liệu tựa game này sẽ giúp Game5 khẳng định sự tự tin với đợt ra quân lần này? Tất cả sẽ được trả lời trong ngày ra mắt.
Trang chủ: http://bleach.game5.vn
Fanpage: https://www.facebook.com/vnbleach
">Game5 tự tin “Bleach sẽ là tựa game manga hoàn hảo 2014'
Nguyên Diệu đang ghi sổ bên quầy, nghe Bạch Cơ nói vậy, có hơi tò mò hỏi: "Bạch Cơ, cái gì lại đến thế?"
Bạch Cơ ném thiệp lên quầy, nói: "Yến tiệc."
Nguyên Diệu nhìn qua thiệp, cười nói: "Yến tiệc thì có sao đâu? Yến tiệc đón tuyết, nghe thật tao nhã, công chúa và quý phụ thật quá thanh nhã, để đón tuyết đầu mùa ở Trường An mà còn mở yến tiệc ca múa."
Bạch Cơ nói: "Hiên Chi, yến tiệc của quý phụ đều có mục đích, ngươi không nhìn ra ý nghĩa của yến tiệc đón tuyết này sao?"
Nguyên Diệu nhìn kỹ thiệp, đọc: "Vườn Phù Dung, Phương Lâm Đài... Ồ, trời lạnh thế này, yến tiệc sao lại tổ chức ngoài trời? Không lạnh sao?"
Bạch Cơ nói: "Đây là mục đích."
Nguyên Diệu vẫn chưa hiểu.
Bạch Cơ nói: "Mùa đông lạnh giá, chán nản vô cùng lại đến lúc quý phụ khoe khoang áo lông làm thú vui rồi. Trên Phương Lâm Đài, gió lạnh cắt da, không có áo lông thì không thể chống lạnh. Quý phụ sẽ mặc những chiếc áo lông đẹp nhất của mình tham dự yến tiệc, so sánh xem ai có áo lông quý giá hơn. Đó là mục đích của yến tiệc đón tuyết."
Nguyên Diệu nghi hoặc nói: "So sánh như vậy có ý nghĩa gì?"
Bạch Cơ nói: "Tại yến tiệc, ai có áo lông quý giá sẽ được khen ngợi. Ai có áo lông cũ kĩ tồi tàn sẽ bị chế giễu, không ngẩng đầu lên được. Có ý nghĩa gì thì ta không biết nhưng mọi người đều thích thú, mỗi năm đều tổ chức yến tiệc."
Nguyên Diệu không thể hiểu. Hắn nghĩ, hành vi khoe khoang áo lông của quý phụ có lẽ cũng giống như Trần Thắng và Vương Khải khoe của vậy.
Bạch Cơ hỏi: "Hiên Chi, năm nay trong thành Trường An thịnh hành loại áo lông nào?"
Nguyên Diệu ngẩn người, nói: "Ta không hiểu phong cách phố phường, cũng không quan tâm nên không biết."
Bạch Cơ nói: "Ly Nô đi đâu rồi?"
Nguyên Diệu nói: "Ly Nô đi Chung Nam Sơn mua than rồi."
Bạch Cơ cảm thấy kỳ lạ, nói: "Trên thị trường cũng có than bán, sao phải đi Chung Nam Sơn mua?"
"Ly Nô nói, than trên thị trường không được, thương nhân gian dối thích trộn lẫn than xấu vào than đỏ không khói để bán, nhìn bề ngoài không khác gì nhưng khi đốt lên lại làm mắt nó đau. Nó thà tự mình đi một chuyến đến Chung Nam Sơn, tìm nông dân đốt than mua trực tiếp, cũng không muốn mua trên thị trường."
"Được thôi."
Bạch Cơ đành phải tự mình lên kho ở tầng hai tìm áo lông chuẩn bị tham gia yến tiệc đón tuyết.
Trong đại sảnh, Nguyên Diệu đang tiếp tục ghi sổ sách thì có một người bước vào Phiêu Miểu Các.
Đó là một nam nhân trung niên.
Nam nhân trung niên khoảng hơn bốn mươi tuổi, thân hình tròn trịa, mặt trắng hơi có râu. Ông ta mặc một bộ áo lụa màu xanh đậm, cổ và tay áo đều viền lông cáo, chân đi một đôi giày da nai.
Nam nhân trung niên dường như đang suy nghĩ gì đó, khi ông ta tỉnh lại, nhận ra mình đang ở trong một cửa tiệm, không khỏi giật mình. ... Hôm nay ông ta đến chợ Tây để thu nợ, sau khi thu xong thì đi dạo trên phố giải sầu, không có ý định vào một cửa tiệm nào để mua sắm. Có lẽ do quá mải mê suy nghĩ, không biết thế nào lại bước vào Phiêu Miểu Các.
Nguyên Diệu thấy có khách, vui mừng khôn xiết, vội vàng đặt bút xuống, cười nói: "Khách quan muốn mua gì?"
Nam nhân trung niên vốn định rời đi nhưng thấy Nguyên Diệu tươi cười đón chào lại thấy hàng hóa trong Phiêu Miểu Các phong phú đa dạng bèn dừng lại, ngắm nhìn xung quanh.
"Tiệm của các người có gì?"
Nguyên Diệu cười nói: "Trong Phiêu Miểu Các có rất nhiều thứ, thật lòng mà nói, ta cũng không biết hết hàng hóa ở đây. Ngài hãy nhìn trên kệ hàng này, vàng bạc, ngọc ngà, gốm sứ, đao kiếm, thư họa, hương liệu, bảo thạch, thứ gì cũng có. Còn rất nhiều bảo vật từ biển cả vận chuyển đến, không bày hết được trong tiệm, đều đặt trong kho, nếu ngài cần, ta có thể đi lấy."
Nam nhân trung niên vừa hay đứng cạnh kệ trưng bày trâm cài và trang sức, ánh mắt ông ta lướt qua kệ.
Nguyên Diệu cười nói: "Những cây trâm vàng và vòng ngọc bích này đều rất tốt, có thể mua tặng phu nhân của ngài."
Nghe đến hai chữ "phu nhân", nam nhân trung niên run lên, ánh mắt có hơi sợ hãi.
Nam nhân trung niên nói: "Có tượng Phật, kiếm đào gỗ hay thứ gì đó có thể trấn trạch trừ tà không?"
Nguyên Diệu nghe vậy, nói: "Những thứ này không có trên kệ, ta phải vào kho tìm. Ngài vui lòng chờ một lát."
Nam nhân trung niên khoát tay, nói: "Thôi, thôi, ta chỉ thuận miệng nói vậy thôi, thật ra không cần mấy thứ đó. Ta họ Ngu, tên là Ngu Ung, cũng là một thương nhân, mở một cửa hàng bán áo lông ở chợ Đông, tên là Tam Đông Các."
Nguyên Diệu cảm thấy cái tên Tam Đông Các này nghe quen tai, nghĩ lại một chút, mới nhớ ra Tam Đông Các là cửa hàng bán áo lông lớn nhất ở chợ Đông.
Tam Đông Các là một cửa hàng lâu đời, áo lông ở đây là đầy đủ nhất trong thành Trường An, từ áo lông cừu, lông thỏ, lông chó thường thấy, đến áo lông cáo, lông chồn, lông sói, lông hổ, lông nai quý hiếm, các loại áo lông chống lạnh đều có đủ. Quý phụ thành Trường An, một khi vào đông, chắc chắn sẽ đến Tam Đông Các vung tiền mua áo lông quý hiếm.
Nguyên Diệu nói: "Thì ra là ông chủ Ngu. Ta là Nguyên Diệu, đã nghe danh Tam Đông Các từ lâu."
Ngu Ung nói: "Ở tiệm của các ngươi có bán áo lông không?"
Nguyên Diệu ngẩn ra, nói: "Phiêu Miểu Các từ trước đến giờ không bán áo lông nhưng trong kho có thể có một hai món cũ."
Ngu Ung run người, vuốt râu nói: "Hiện nay, mùa đông đã đến lại đến lúc quý phụ mua sắm áo lông. Tam Đông Các năm nay có nhiều hàng mới, không phải lông cáo, lông chồn, mà là lông rái cá. Lông rái cá nhẹ và bền, lông tơ dày, giữ ấm rất tốt. Mùi hôi ít hơn lông cáo, lông chồn nhiều. Quý phụ yêu thích thời trang mới, mùa đông năm nay chắc chắn sẽ thịnh hành áo lông rái cá. Nếu các ngươi chuẩn bị một ít áo lông rái cá, chắc chắn sẽ kiếm được một khoản. Nếu ngươi lấy mười cái, ta sẽ giảm giá cho ngươi."
Nguyên Diệu ngẩn người, Ngu Ung quả không hổ là thương nhân, vào Phiêu Miểu Các không chỉ không mua đồ, mà còn muốn bán áo lông của mình cho Phiêu Miểu Các.
Ngu Ung thấy Nguyên Diệu do dự lại nói: "Ở chợ Tây này, chỉ có nhà Vương Nhị ở phố trước bán hàng da, cửa hàng của ông ta nhỏ, không bán được hàng cao cấp, chỉ bán vài thứ da thông thường. Phiêu Miểu Các này đầy những thứ vàng ngọc, chắc hẳn ông chủ cũng không thiếu tiền. Nói thật, trước đây ta không biết ở chợ Tây có một Phiêu Miểu Các như thế này? Haha, nói xa rồi, nếu hắn có thể một lần đặt năm mươi chiếc áo lông rái cá, ta cam đoan không bán lông rái cá cho các cửa hàng khác nữa. Khách hàng ở chợ Tây này đều sẽ là của nhà hắn."
Nguyên Diệu gãi đầu, nói: "Việc này, ta không thể quyết định được. Ta chỉ là một nhân viên, không phải bà chủ."
Ngu Ung nói: "Chủ của các ngươi đâu?"
Nguyên Diệu vừa định trả lời thì Bạch Cơ từ trong bước ra.
Bạch Cơ nhìn Ngu Ung một cái, cười nói: "Ta là Bạch Cơ, chủ nhân của Phiêu Miểu Các này."
Ngu Ung đánh giá Bạch Cơ một lượt, cười nói: "Không ngờ, bà chủ của Phiêu Miểu Các lại là một mỹ nhân."
Bạch Cơ cười nói: "Cảm ơn ông chủ Ngu khen ngợi. Vừa rồi ta tình cờ đi xuống, nghe thấy lời của ngài."
Ngu Ung nói: "Bạch Cơ cô nương nghĩ thế nào?"
Bạch Cơ đảo mắt, cười nói: "Ài, hiện nay kinh doanh không dễ, Phiêu Miểu Các nhìn có vẻ nhiều hàng hóa nhưng một tháng không bán được mấy món. Nói thật với ngài, ta đã ba tháng không trả lương cho hai nhân viên. Ta không có dư tiền mua một đợt áo lông rái cá nhưng ta có một ý tưởng."
Ngu Ung nói: "Ý tưởng gì?"
Bạch Cơ cười nói: "Ngài có thể gửi bán áo lông rái cá tại Phiêu Miểu Các, bán được một món, ta lấy bốn phần bạc, ngài lấy sáu phần, không bán được, khi xuân đến ta sẽ trả lại nguyên vật. Ta luôn trọng nghĩa khinh tài, vì cùng là thương nhân, ta không thu phí mặt bằng của ngài."
Nguyên Diệu toát mồ hôi lạnh. Ngu Ung gian trá muốn kiếm một khoản từ Phiêu Miểu Các nhưng Bạch Cơ dường như còn cao tay hơn muốn làm ăn không vốn.
Ngu Ung rung rinh mỡ, tức giận nói: "Bạch Cơ cô nương, sao ngươi không đi cướp đi?!"
Bạch Cơ cười tủm tỉm nói: "Ông chủ Ngu nói đùa rồi. Ngài nghĩ kỹ xem, ngài gửi bán áo lông rái cá tại chỗ ta, tương đương với việc không tốn một xu mà mở một Tam Đông Các tại chợ Tây. Ngài cầm đèn lồng đi ba vòng trong thành Trường An, cũng không tìm được chuyện tốt như vậy!"
Ngu Ung tức đến run rẩy.
Bạch Cơ nhìn sâu vào mắt Ngu Ung, khóe miệng hiện lên nụ cười quỷ quyệt.
"Ông chủ Ngu, gần đây ngài có gặp chuyện gì lạ không?"
Ngu Ung nghe xong, sắc mặt biến đổi. Ông ta từ giận chuyển sang sợ muốn nói gì đó nhưng lại im lặng.
"Không có gì, không có gì..."
Bạch Cơ đảo mắt, đổi giọng nói: "Thực ra, mùa đông lạnh giá là thời điểm tốt để bán áo lông, bán một số áo lông cũng tốt. Khi nào có thời gian ta sẽ đến chợ Đông, đến Tam Đông Các xem thử áo lông rái cá của ngài."
Ngu Ung gật đầu, nói: "Được, Bạch Cơ cô nương có thể xem hàng trước, giá cả, tất cả đều có thể thương lượng."
Ngu Ung cáo từ rời đi.
Bạch Cơ đứng trong đại sảnh, chìm vào suy nghĩ.
Nguyên Diệu nói: "Bạch Cơ sao vậy? ông chủ Ngu có gì không ổn sao?"
Bạch Cơ nói: "Phía sau ông ta có một luồng khí đen mờ ảo như móng vuốt của một con dã thú. Tuy nhiên, áo lông đến từ da thú, thương nhân bán da bị dã thú oán hận cũng là bình thường."
Nguyên Diệu kinh ngạc nói: "Ông chủ Ngu không gặp chuyện gì chứ?"
Bạch Cơ nói: "Không biết. Tuy nhiên, ông ta đã vào Phiêu Miểu Các là có duyên, khi nào rảnh thì ta đến Tam Đông Các một chuyến xem sao."
Nguyên Diệu nói: "Bạch Cơ không định cũng bán áo lông chứ?"
Bạch Cơ cười nói: "Chỉ cần kiếm được bạc, bán một mùa đông có gì là không được?"
Nguyên Diệu lại hỏi: "Bạch Cơ vừa nãy ngươi tìm gì trong kho thế?"
Bạch Cơ nói: "Tìm áo lông mặc dự yến tiệc đón tuyết, ta nhớ có một chiếc áo lông cừu quý nhưng không biết để đâu. Chờ Ly Nô về thì hỏi nó xem, hầu hết đồ đều do nó sắp xếp."
Nguyên Diệu không hỏi thêm nữa.
Bạch Cơ ngồi nhàn nhã trong phòng, xem cuốn sách mới mua về phong tục trong thành.
">Truyện Phiêu Miểu 6