您现在的位置是:NEWS > Thế giới
Phụ nữ Ảrập Xêút vui sướng vì được phép lái xe
NEWS2025-02-01 15:58:21【Thế giới】2人已围观
简介Phụ nữ Ảrập Xêút đã không giấu nổi niềm vui sướng sau khi Quốc vương Salman ban hành sắc lệnh cho phbữa nay có mưa khôngbữa nay có mưa không、、
Phụ nữ Ảrập Xêút đã không giấu nổi niềm vui sướng sau khi Quốc vương Salman ban hành sắc lệnh cho phép phái đẹp được tự mình lái xe.
ụnữẢrậpXêútvuisướngvìđượcphéplábữa nay có mưa khôngụnữẢrậpXêútvuisướngvìđượcphéplábữa nay có mưa khôngSiêu tàu sân bay Mỹ tập trận sát sườn Triều Tiên很赞哦!(5)
相关文章
- Nhận định, soi kèo Persiku Kudus vs Persewar Waropen, 15h00 ngày 28/1: Khách ‘tạch’
- Chồng có... bạn trai?
- Ở nhà cùng con, cha mẹ cần kiềm chế những câu như thế này
- Tâm sự ông chồng phản bội vợ vì tự ti mình già, béo và xấu
- Nhận định, soi kèo Dewa United vs PSM Makassar, 15h30 ngày 27/1: Bão tố xa nhà
- Đi chợ, siêu thị mùa dịch Covid
- Cả nhà khốn khổ vì tính hay suy diễn của mẹ chồng
- Hôn nhân bế tắc vì chồng nặng 86kg
- Soi kèo góc Rayo Vallecano vs Girona, 20h00 ngày 26/1
- Christian Louboutin kể chuyện làm giày cho Taylor Swift
热门文章
站长推荐
Soi kèo góc Club Necaxa vs Cruz Azul, 10h05 ngày 29/1
- Theo báo cáo bán hàng tháng 10 của VAMA (Hiệp hội các nhà sản xuất ôtô Việt Nam), phân khúc sedan cỡ D bán tổng 191 xe, ít hơn 33 xe so với tháng 9, tương ứng tỷ lệ giảm 14,7%.">
Camry và Mazda6 so kè doanh số tháng 10
Có lần chồng rủ vợ cùng đi họp lớp. Gặp lại các bạn gái cũ, câu đầu tiên củachồng là: “Trông bạn y chang ngày xưa, chẳng thay đổi tí nào”. Quả thật, bạn bècủa chồng ai cũng thành đạt nên trông các chị vẫn trẻ trung, tươi tắn. Vợ tủithân nhìn lại mình, quanh năm vẫn kiểu tóc kẹp sau gáy, mấy bộ comple cứ mặc tớimặc lui. Khóe mắt đã có nếp nhăn, làn da cũng không còn tươi tắn như ngày nào.Vợ càng buồn khi về nhà lại nghe chồng tấm tắc: “Hơn 10 năm gặp lại mà chẳngthấy các cô ấy già. Phụ nữ phải vậy mới hay”. Chồng còn kể chuyện một cô trongcông ty mới bị chồng bỏ vì lý do gì không biết, nhưng nhìn cô ấy mới lấy chồngcó sáu năm mà đã… cũ xì như đồ cổ, chắc là bị chồng chán. Vợ thở dài. Vợ cũng cốgắng để mình vẫn “y chang như ngày xưa” nhưng lực bất tòng tâm. Vợ cũng thíchmột bộ đồ hàng hiệu, thèm được đi spa dưỡng da, nhưng nghĩ đến tiền học của consắp tới kỳ, mấy hóa đơn điện nước chưa đóng, má chồng đang cần tiền mua thuốc…lại tiếc nuối nhịn thèm. Trò chuyện với chồng, vợ luôn nhắc mình phải mềm mỏngdịu dàng, nhưng vợ là người bằng xương bằng thịt, đâu phải là thánh mà không nổinóng khi chồng vứt áo bừa bãi cạnh máy giặt, tha cả đôi giày sũng nước vào nhàkhi vợ vừa mới lau sàn, mê mải cụng ly với chiến hữu bỏ con đứng một mình trướccổng trường trong chiều chập choạng…
Thay vì đòi hỏi vợ phải “y chang như ngày xưa”, sao chồng không phụ một tay,giúp vợ gìn giữ những thứ ấy? Vợ đã 42 tuổi, sao có thể y chang như hồi 24. Mongước của chồng vô tình tạo áp lực rất lớn cho vợ, chồng biết không? Chồng mongước vợ lúc nào cũng trẻ trung xinh tươi y chang ngày xưa, vợ càng mong hơn thếnữa, nhưng thời gian vẫn đang trôi, vợ cũ đi tí chút cũng là chuyện đương nhiên.Chấp nhận sự thật thôi, chồng nhé!(Theo Phunuonline)
">Vợ thì không được quyền… cũ
Ảnh minh họa. Nguồn: Internet Lúc đó xe đã tới bến nên câu chuyện của chúng tôi bị cắt ngang ở đó. Tuy vậy, tôi vẫn mang nỗi thắc mắc trong lòng. Khi lên xe ôm, tôi bị dồn vô giữa trên chiếc xe chở ba nên không kể thêm được gì. Xe chạy chừng 20 phút thì bà ta nói với chú xe ôm: “Em cho thằng nhỏ xuống chỗ Ngã ba Cây Khế nghen”.
Tôi không biết chỗ đó tên gọi là Ngã ba Cây Khế nhưng nhìn con đường đê ngoằn nghèo, hai bên là hàng trâm bầu, tôi nhớ ngay đường về nhà ngoại. Tôi cám ơn người phụ nữ đã chỉ đường, cám ơn bà đã trả tiền xe cho tôi rồi chạy một mạch về nhà ngoại.
Trong thấy tôi, cậu út hết hồn: “Trời ơi, tưởng cháu nói chơi, ai dè mày về thiệt. Vô đây, vô đây... Ngoại yếu lắm rồi”. Cậu kể mấy bữa trước ngoại đi ruộng về, tự dưng nằm lăn ra bất tỉnh. Sau đó ngoại tỉnh dậy nhưng rất yếu. Cậu đòi chở ngoại vô bệnh viện nhưng ngoại nhất quyết không chịu đi. Khi tôi về tới thì ngoại đã á khẩu, chỉ ú ớ chớ nói không thành lời. Tới tối thì ngoại mất.
Mẹ tôi không kịp về để thấy mặt ngoại lần cuối. Mãi đến hôm chôn ngoại mẹ và cha dượng tôi mới về. Mẹ khóc ngất, trách cậu sao không chờ mẹ về nhưng cậu bảo đã coi ngày giờ rồi, không chậm trễ được. Mẹ ở tới mở cửa mả xong thì quay về Sài Gòn, tôi muốn ở lại chơi với cậu nhưng mẹ nhất quyết không cho: “Về còn đi học nữa, ở lại làm gì?”. Cậu thấy vậy thì năn nỉ: “Đang nghỉ hè mà, cho nó chơi vài bữa nữa đi. Học gì mà học dữ vậy?”. Cuối cùng mẹ gia hạn thêm cho tôi 2 ngày.
Trong 2 ngày đó, đã đủ cho tôi tra vấn cậu về những lời nói mình nghe được trên xe. Cuối cùng, cậu tôi đành thú nhận: Mẹ tôi có thai với một người đàn ông đã có vợ, lúc sanh tôi thì bị băng huyết suýt bỏ mạng nên ngoại và cậu phải đem tôi gởi vô chùa... Lúc tôi được 6 tháng mẹ vô chùa xin lại rồi đem tôi lên Sài Gòn ở luôn tới giờ. Năm tôi 6 tuổi, mẹ quen với cha dượng tôi bây giờ và nói với ông tôi là con của người chị đã mất. Mẹ cũng dặn tôi như vậy. Lúc đó tôi cũng có buồn nhưng mẹ an ủi: “Dù con không phải do mẹ sinh ra nhưng mẹ đã nuối nấng con từ nhỏ, coi con như con ruột...”.
Mẹ còn nói rất nhiều nhưng lúc đó tôi không hiểu hết và cũng không nhớ rõ. Điều duy nhất đọng lại trong thâm tâm tôi là, tôi không phải do mẹ sinh ra. Tôi phải chấp nhận nhường nhịn hết tình yêu thương cho những đứa con ruột của mẹ với cha dượng sau này. Đổi lại tôi phải chịu đòn roi, chửi mắng, nhục mạ, của cả mẹ lẫn người đàn ông sau này của mẹ.
Ấy vậy mà 6 năm sau, sự thật lại bị lật ngược hoàn toàn. 12 tuổi, tôi đủ bất mãn để không muốn trở về với người đã rủ bỏ mình. Thế nhưng tôi cũng không còn lựa chọn nào khác. Khi đưa tôi ra xe về Sài Gòn, cậu căn dặn: “Con đừng có nói với mẹ là cậu kể cho con nghe, nếu không mẹ con sẽ giận cậu”.
Tôi mang nỗi ấm ức của một đứa con bị từ bỏ suốt bao nhiêu năm qua. Mẹ không thể hiểu vì sao tôi từ một đứa trẻ ngoan hiền lại trở thành cứng đầu, cứng cổ, khó dạy, khó bảo như vậy... Mẹ không tìm hiểu mà chỉ biết trách móc, giận dữ, khóc lóc... Và mỗi khi như vậy, sự căm ghét, khinh bỉ của tôi đối với mẹ càng đầy lên.
Bây giờ tôi quyết định sẽ từ bỏ. Tôi đã nhận được học bổng ra nước ngoài du học. Tôi sẽ cố gắng học, sẽ ở lại bên đó làm việc và tìm một cơ hội để định cư ở nước ngoài. Tôi chỉ nói với mẹ điều này khi thủ tục đã xong xuôi. Mẹ tôi lại khóc lóc, lại trách móc, lại giận dữ. Cuối cùng mẹ gào lên: “Trời ơi sao tôi khổ thế này? Nuôi nấng nó mười mấy, hai chục năm trời, giờ nó nói đi là đi... Đồ vô ơn. Biết vậy hồi đó tôi bỏ nó luôn trong chùa”.
Câu nói vô tình của mẹ khiến cơn giận của tôi bùng lên. Tôi nhìn mẹ lom lom: “Đúng rồi, lẽ ra hồi đó mẹ phải bỏ con luôn trong chùa chớ đem về làm gì? Giờ mẹ hối hận rồi hả? Lương tâm của mẹ để đâu khi nỡ đem con của mình vứt bỏ như vậy?”.
Tôi còn nói nhiều lời rất cay nghiệt nữa trước khi vào phòng đóng sầm cửa lại. Không biết mẹ có hiểu hết những điều tôi nói hay không nhưng hôm sau mẹ ngã bệnh phải nhập viện cấp cứu. Cha dượng gọi cho tôi: “Con vô thăm mẹ đi, mẹ muốn gặp con”. Tôi trả lời cộc lốc: “Con không vô”.
Tôi cũng không ở nhà mà đăng ký tua du lịch Sapa, sau đó tôi quay về Mỹ Tho thăm cậu. Mẹ tôi lại gọi, cha dượng gọi, tôi không thèm nghe máy. Cho đến cách nay 2 ngày, tôi nhận được tin nhắn của cha dượng: “Mẹ con bị ung thư giai đoạn cuối, mẹ muốn gặp con. Đừng để sau này phải ân hận”.
Tôi chẳng có gì phải ân hận. Người ấy chẳng xứng đáng làm mẹ khi đã không dám nhìn nhận, không dám yêu thương chính núm ruột của mình. Thế nhưng cha dượng cứ bám riết quấy rầy tôi bằng những tin nhắn... Ông ta nói rằng mẹ tôi không thể nói chuyện, không thể ăn uống. Tôi biết ông ta chỉ cường điệu cho tôi mủi lòng...
Còn đúng một tuần lễ nữa tôi sẽ lên máy bay. Tôi đang mong cho giây phút đó nhanh đến để tôi thoát khỏi gánh nặng đang đè lên cuộc sống của mình; lấy đi của mình những bình yên, thanh thản mà lẽ ra tôi phải có được kể từ lúc sinh ra làm con người trên thế gian này...
(Theo NLĐ)">Người ấy chẳng xứng đáng làm mẹ...
Nhận định, soi kèo Havadar SC vs Zob Ahan Esfahan, 19h30 ngày 27/1: Chủ nhà chìm sâu
Bi kịch chồng già trước tuổi, vợ phơi phới thanh xuân. (Hình minh họa)
Chỉ mới ngày trước đó, trên đường đi làm đồng về, Ngọc được mấy ông bạn cùngthôn rủ nhau đi nhâm nhi vài ly rượu “giải mỏi”. Mải “tám” chuyện đông tây kimcổ, đến hơn 20h ông chồng mới lững thững về đến nhà. Vừa cho cái cuốc vào saunhà cất đi, đã nghe cô vợ Trịnh Thị Cẩm (SN 1970) mặt nặng mày nhẹ càm ràm mắngchồng. Có chút men, ông chồng cự nự lại, hai người dần to tiếng kịch liệt. Chánlời qua tiếng lại, cô vợ ôm mặt khóc nức nở chạy lên nhà bố mẹ chồng gần đó máchvới ba chồng: “Anh Ngọc nhậu xỉn về chửi bới con quá trời”.
Lúc này, Ngọc cũng tò mò chạy theo vợ. Vừa đến nhà cha, chưa kịp nói câu nàođã bị cha mẹ bênh con dâu, la mắng con trai: “Mi say quá rồi, lo về ngủ đi, đừnggây sự nữa”. Nể cha, Ngọc ấm ức bỏ về nhà mình nằm.
Một lúc sau thấy vợ về, Ngọc liền ngồi dậy, không nói không rằng, xông vàođấm đá túi bụi “cho chừa cái tội đi mách lẻo”. Bị chồng đánh bất ngờ, cô vợ lalớn gọi hàng xóm đến cứu. Ông chồng đã nhanh chân chạy ra cài chốt cửa để khôngai được vào, rồi tiếp tục lôi vợ lên giường “tẩn” cho hả giận. Hàng xóm biếtchuyện vội báo chính quyền địa phương. Lực lượng công an xã lập tức có mặt yêucầu Ngọc về UBND xã làm việc, nhưng người đàn ông này vẫn ở lì trong nhà, khôngmở cửa tiếp chuyện. Sau một hồi đấm, đá vẫn chưa hài lòng, ngọc chạy xuống bếpvác con dao rựa lên vung liên tiếp vào đầu vợ đến khi cán dao bị văng ra. Thấyvợ bất tỉnh, Ngọc gọi điện cho em gái thông báo: “Tao đập con vợ chết rồi”, rồiđập luôn chiếc điện thoại.
Tưởng vợ đã tắt thở, sau nay Ngọc khai rằng lúc ấy nghĩ “có sống cũng khôngcòn ý nghĩa” liền đi lấy điện câu từ dưới bếp, sau đó đến nằm cạnh vợ để chuẩnbị châm điện vào người “chết luôn”. Lúc này, từ bên ngoài,lực lượng công an xã,công an huyện cũng vừa đến, phối hợp cùng người dân đập cửa sổ, thấy Ngọc chuẩnbị tự tử nên ngắt nguồn điện. Trong bóng tối, “ma men” này càng hung hăng, đãkhông mở cửa còn tay vác con dao cùn, lăm lăm tuýp sắt vung loạn xạ về phía cửa,cản chân những ai bước vào nhà. Phải khó khăn lắm công an mới xông vào khống chếđược thủ phạm, đưa người vợ đi cấp cứu.
Bi kịch chồng già vợ trẻ
Vụ án “đại náo” vùng quê miền núi vốn yên bình. Đi đâu cũng nghe người dânbàn tán chuyện Ngọc giết vợ và truy lùng nguyên nhân. Ngọc vốn chẳng được họchành đến nơi đến chốn, từ nhỏ chỉ biết bám lấy rẫy, làm ruộng vườn cùng cha mẹ.Đến tuổi trưởng thành, Ngọc kết hôn cùng chị Cẩm, thôn nữ ở cùng xã.
Điều đáng nói là chàng trai mắc bệnh lạ, chỉ mới 15 tuổi tóc đã bạc trắng,nhìn từ xa cứ tưởng ông lão. Sau ngày kết hôn, hai vợ chồng đều không có công ănviệc làm ổn định, quanh năm loanh quanh trên mảnh ruộng cha mẹ hai bên cho. Khicác con đến tuổi ăn học, hi vọng đời con có kiến thức rộng để sướng hơn ba mẹ,Ngọc làm thêm nghề gặt lúa thuê. Người đàn ông này được đánh giá là cần cù chịukhó thương vợ con, thậm chí ai mướn gì cũng làm, miễn là có tiền lo cho giađình. Nhờ tiết kiệm trong nhiều năm, vợ chồng cũng xây được ngôi nhà khangtrang. Người vợ lúc này cũng biết mở một quầy buôn bán nhỏ lẻ ngoài chợ, kinh tếđã đỡ khó khăn vất vả hơn nhiều. Nhưng sự đời vốn lắm tréo ngoe, khi không cònlo lắng những chuyện cơm áo, thì chuyện hình thức xấu đẹp lại “lên ngôi”.
Từ khoảng giữa năm 2012, Ngọc nghe được nhiều người ở quê “bóng gió” vợ mìnhcó bồ. “Nhân tình” của vợ trẻ hơn Ngọc vả chục tuổi, vốn trước đây Ngọc đã nghingờ, từng tỏ ra ghen tuông. Điểm lại thời gian gần đây, Ngọc nhận thấy, từ khicó lời đồn thổi, hễ đi nhậu về, thay vì nhăn nhó trước đây, nay chị Cẩm lại phớtlờ, thậm chí còn pha cho chồng ly nước uống giải rượu. Nghi ngờ ngày càng “thấytrúng”, Ngọc bắt đầu bỏ bê công việc và tìm đến rượu để giải khuây. Trong nhữnglúc “cụng ly” đã không ít lần Ngọc còn bị bạn nhậu chọc ghẹo: “Nhìn mi với conCẩm giống hai cha con quá, biểu răng hắn không theo trai cho được”. Do có máitóc bạc, phần vì suốt ngày phơi nắng, phơi sương mà khuôn mặt nhăn nhúm nên mới47 tuổi mà trông Ngọc già không khác gì ông lão 60 tuổi. Ngược lại với chồng,người vợ buôn bán ở chợ, tính tình vui vẻ, tiếp xúc với nhiều người nên ăn diện,nhìn trẻ hơn rất nhiều so với tuổi.
Mỗi ngày, lời đồn thổi một tăng, không kiềm chế được, Ngọc bắt đầu tra hỏirồi nhiều lần đánh vợ, hạnh phúc gia đình rạn nứt dần. Biết không thể cứu vãntình hình, sau này Ngọc khai đã tính toán, nếu có chia tay “cũng không để cho vợở với “thằng kia” ở trong ngôi nhà mình cực khổ mới xây lên được”. Nghĩ là làm,Ngọc lôi hết mọi giấy tờ liên quan đến đất đai nhà cửa đi giấu đi. Một lần vợ vôtình hỏi đến, Ngọc còn “thượng cẳng chân hạ cẳng tay”. Khoảng thời gian này,Ngọc còn gây mâu thuẫn với gia đình nhà vợ,khiến tình cảm rạn nứt thêm. Do suynghĩ nhiều, buồn chán, ông chồng cả ghen này sinh bệnh, phải đi điều trị ở bệnhviện tâm thần nhiều tháng liền.
Ngày ra viện về lại gia đình, Ngọc nghĩ sẽ “tha thứ mọi lỗi lầm” của vợ, đểcùng nhau vun vén lại hạnh phúc gia đình. Thế nhưng, chưa kịp thực hiện ý định,Ngọc lại một lần nữa nghe “bóng gió” về vợ “vẫn qua lại với cậu nhân tình trẻtrước đây”. Cố gắng bình tâm đi làm, nhưng oái ăm, trên đường về, do có chútrượu mà Ngọc đã mất bình tĩnh gây ra vụ việc đau lòng trên.
Về phần nạn nhân, may mắn phần cán dao bị mục, vết chém cũng không trúng chỗhiểm, được cấp cứu kịp thời nên đã sớm bình phục. Sau khi ra viện, chị làm đơnbãi nại mang đến cơ quan chức năng xin cho chồng ra tù, nhưng không được chấpnhận. Một điều tra viên thụ án chia sẻ, thủ phạm thực chất là người đàn ông hiềnlành, chịu khó, rất thương vợ con. Nhưng chỉ vì ức chế qua lời đồn đoán, lại cảmthấy sự chênh lệch về hình thức “già trẻ” quá rõ ràng, khiến Ngọc tự ti mà sinhghen tuông rồi có hành động sai trái. Âu cũng là một bài học đắt giá cho Ngọc vànhiều người trong cách ứng xử gia đình.
(Theo PL&TĐ)
">
Bi kịch chồng già trước tuổi, vợ phơi phới thanh xuân
- Tôi chưa chồng, không phải nuôi con, không mất tiền thuê nhà cũng tiêu hết trên 10 triệu/tháng thì một gia đình 4 người chi tiêu 20 triệu/tháng là quá bèo bọt.
Thu nhập ngàn đô/tháng vẫn không đủ sống ở Hà Nội">
Độc thân 10 triệu/tháng, gia đình 20 triệu có gì mà hoang!
- Vợ chồng em đều 27 tuổi, lúc mới cưới nhau thấy hợp và vui lắm, nhưng từ khi có con, mọi chuyện trở nên khó dần, không nói chuyện được với nhau.Từ khi có con, vợ chồng tôi không còn màn dạo đầu">
'Dạy' chồng